Chương 6: Chương 2.3
Cá Trong Nước Đá
14/10/2015
Cúi đầu, Tử Lan kéo đệ đệ nghe theo quan sai đọc tên theo danh sách. Tử Lan cảm thấy chút may mắn, nàng chỉ là một nhị đẳng nha hòan, đại nha hòan
Chương gia chỉ có khoảng ba bốn mươi người, nhị đẳng nha hòan lại có hơn cả trăm, với nàng thoạt nhìn bình thường nên cũng không gây thu hút.
Thạch Lâm hơn sáu tuổi, nhưng do sinh non, mà gầy hơn so với những đứa
nhỏ cùng trang lứa, cho nên cũng không ai tách họ ra. Vì thế Thạch Lâm
và Tử Lan vẫn đứng một chỗ với nhau.
Hoàng tử làm phản, Chương gia chỉ là nhà bên ngoại của một sườn phi được Đại hoàng tử sủng ái thôi, Đại hoàng tử có một chính phi, bốn sườn phi, ba thứ phi, mấy người thị thiếp… Cho nên Chương gia tương đối thảm là vì Chương sườn phi từ trước tới nay được cưng chiều, Chương gia lại qua lại thân mật với Đại hoàng tử, cho nên trừ nhà mẫu thân của hoàng tử phi bị giam ở ngòai, cũng chỉ có Chương gia bị giam cả nhà.
Chương gia có gần nghìn người làm, cho nên nhà giam ở kinh thành đầy úp là người. Tử Lan cùng đệ đệ ngây người trong tù năm ngày, liền bị kéo ra ngòai, các nàng chỉ là nô tỳ râu ria bị bán đi trước. Năm ngày này Tử Lan vẫn cẩn thận bảo vệ đệ đệ, ôm đệ đệ vào lòng, ngồi ở trong góc, thức ăn nhà giam cũng không ngon miệng, huống chi một phòng giam có tới ba bốn mươi người, đại gia chỉ có thể ngồi, nằm cũng không có chỗ, khắp nơi đều là người, bởi vì Thạch Lâm còn bị bệnh, Tử Lan dỗ dành hắn, thỉnh thoảng lại ôm hắn dựa lưng vào vách tường, cho hắn một chút cái ăn, Tử Lan vô cùng cẩn thận, cho nên không ai phát hiện ra. Năm ngày qua đi, thỉnh thoảng Tử Lan cho ăn, trong nhà giam còn có nước cháo lạnh băng, bệnh của Thạch Lâm cũng không bị nặng thêm.
Không sợ hãi giống như người khác, Tử Lan một lần giả bộ sợ hãi, kiếp trước ở trong tù phụ thân có thể cứu cả nhà bọn họ ra ngoài, lại nói, đời này phụ thân không bị bỏ tù. Đem đệ đệ ôm chặt, Tử Lan cảm thấy thỏa mãn, mình đã thay đổi hết thảy, không phải sao?
Thạch Lâm vẫn nắm chặt tay tỷ tỷ không buống, cộng thêm Tử lan và Thạch Lâm đều gấy yếu, bình thường, cho nên không có nhiều người chú ý. Ngày đó bán đi, Tử Lan nhìn thấy phụ thân ở trong đám người phía xa, tảng đá lớn trong lòng cũng rớt xuống.
Hoàng tử làm phản, Chương gia chỉ là nhà bên ngoại của một sườn phi được Đại hoàng tử sủng ái thôi, Đại hoàng tử có một chính phi, bốn sườn phi, ba thứ phi, mấy người thị thiếp… Cho nên Chương gia tương đối thảm là vì Chương sườn phi từ trước tới nay được cưng chiều, Chương gia lại qua lại thân mật với Đại hoàng tử, cho nên trừ nhà mẫu thân của hoàng tử phi bị giam ở ngòai, cũng chỉ có Chương gia bị giam cả nhà.
Chương gia có gần nghìn người làm, cho nên nhà giam ở kinh thành đầy úp là người. Tử Lan cùng đệ đệ ngây người trong tù năm ngày, liền bị kéo ra ngòai, các nàng chỉ là nô tỳ râu ria bị bán đi trước. Năm ngày này Tử Lan vẫn cẩn thận bảo vệ đệ đệ, ôm đệ đệ vào lòng, ngồi ở trong góc, thức ăn nhà giam cũng không ngon miệng, huống chi một phòng giam có tới ba bốn mươi người, đại gia chỉ có thể ngồi, nằm cũng không có chỗ, khắp nơi đều là người, bởi vì Thạch Lâm còn bị bệnh, Tử Lan dỗ dành hắn, thỉnh thoảng lại ôm hắn dựa lưng vào vách tường, cho hắn một chút cái ăn, Tử Lan vô cùng cẩn thận, cho nên không ai phát hiện ra. Năm ngày qua đi, thỉnh thoảng Tử Lan cho ăn, trong nhà giam còn có nước cháo lạnh băng, bệnh của Thạch Lâm cũng không bị nặng thêm.
Không sợ hãi giống như người khác, Tử Lan một lần giả bộ sợ hãi, kiếp trước ở trong tù phụ thân có thể cứu cả nhà bọn họ ra ngoài, lại nói, đời này phụ thân không bị bỏ tù. Đem đệ đệ ôm chặt, Tử Lan cảm thấy thỏa mãn, mình đã thay đổi hết thảy, không phải sao?
Thạch Lâm vẫn nắm chặt tay tỷ tỷ không buống, cộng thêm Tử lan và Thạch Lâm đều gấy yếu, bình thường, cho nên không có nhiều người chú ý. Ngày đó bán đi, Tử Lan nhìn thấy phụ thân ở trong đám người phía xa, tảng đá lớn trong lòng cũng rớt xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.