Chí Tôn

Quyển 4 - Chương 144: Ba kiện yêu vật số mệnh (hạ)

Cổ Chân Nhân

27/08/2013

- Cái gì? Quả nhiên vẫn còn con bài chưa lật.

Cuồng Nho Tướng Quân cảm thấy kinh hãi, thế nhưng sắc mặt bỗng nhiên lộ ra vẻ tươi cười.

- Vô ích thôi! Chẳng qua cũng chỉ là mười tám người. Bây giờ vùng vẫy, cũng kéo dài thêm một chút thời gian thất bại mà thôi.

- Để ngươi làm càn tới bây giờ, tiểu tử ngươi nên biết thỏa mãn! Quy Lưu Đàn!

Một vị cấm vệ quân gào thét, chém giết xông tới. Hai tay hắn giơ một kiện yêu binh lên, hình như là thâm đàn bạch ngọc, từ miệng đàn phụt ra đạo pháp thủy hành, giống như sông lớn tuôn chảy.

- Chúng ta vừa ra tay, chắc chắn ngươi sẽ thất bại. Phi Lai Phong!

Lại có một vị cấm vệ quân, bỗng nhiên vung tay lên, quăng ra một kiện yêu binh giống như ngọn núi. Vốn Phi Lai Phong chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay, thế nhưng thúc dục loại đạo pháp đặc biệt, gắp gió cuốn gió, rất nhanh bành trướng thành ngọn núi nhỏ, đập tan vô số

yêu vật cản đường, tiếp đến bao phủ hướng về phía Sở Vân.

- Bây giờ đầu hàng, ta sẽ cho ngươi được toàn thây! Đào Nguyên Thụ!

Vị cấm vệ quân thứ ba, cầm một gốc cây cổ thụ rậm rạp trong tay. Lá cây rậm rạp, tỏa ra huyền quang, kỳ hoa lưu chuyển. Thân cây từ từ xoay tròn, các loại đạo pháp mộc hành sáng lạn như pháo hoa, cuốn sạch tất cả xông về phía Sở Vân.

Quy Lưu Đàn, Phi Lai Phong và Đào Nguyên Thụ chính là yêu vật số mệnh của Thủy gia, Sơn gia và Sâm gia, lần lượt là biểu tượng cho thủy, thổ, mộc. Toàn bộ đều có tư chất tuyệt phẩm, sở hữu huyền cơ vô cùng ảo diệu.

Ba vị cấm vệ quân này đều là thủ lĩnh trong quân, người nào cũng trên trăm tuổi, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Mỗi người trong bọn họ đều có chiến lực ngang bằng với Sở Vân. Lúc này vây công, thế không thể đỡ, khiến Sở Vân cảm thấy áp lực tăng

lên gấp bội!

Sở Vân muốn hợp thành bát quái trận, thế nhưng ba vị cấm vệ quân đã sớm biết hắn có con bài chưa lật này, cho nên không để cho hắn có cơ hội. Luôn luôn có một, hai vị Linh Yêu thay nhau hành động.

- Bất Tận Mộc!

Sở Vân không biết làm gì hơn, đành phải lấy ra đầu Linh Yêu đỉnh phong thứ chín.

Đây chính là yêu thực sinh trưởng trong lòng hỏa động, cũng từng bị thiên kiếp tàn phá, hiện tại chỉ là Linh Yêu đỉnh phong. Lúc này Sở Vân vận dụng đạo pháp hành hỏa, dùng công thay thủ.

Quả thực một mình Sở Vân địch ba, ngay lập tức phải rơi vào khổ chiến.

- Ai dám ăn hiếp con ta!



Một tiếng long rống vang lên, Thư Thiên Hào cưỡi Thương Lam Hải Long, từ trên trời giáng xuống, xông vào chiến trận.

- Lão đa!

Tinh thần chiến đấu của Sở Vân tăng lên, liền mạnh mẽ vung Túy Tuyết Đao lên, kề vai chiến đấu cùng Thư Thiên Hào.

Đúng là đánh hổ, phụ tử cùng ra trận!

Ba vị thủ lĩnh cấm vệ quân liên tiếp đánh cho tơi bời, chỉ còn cách tháo chạy.

- Vì sao lại vậy? Bọn chúng có hai đao xuất thần nhập hóa!

Một vị thủ lĩnh khiếp sợ rống lớn.

- Cái gì? Ngay cả ba vị thống lĩnh cấm vệ quân cũng không đánh lại phụ tử Thư gia sao?

- Rõ ràng ba vị đều có yêu vật số mệnh của các vị Vương giả truyền lại, cũng không thể chống đỡ nổi hai thanh chiến đao! Này...

Tướng sĩ Thủy gia trố mắt đứng nhìn, không thể tin nổi tràng cảnh trên chiến trường, thân thể liền mềm nhũn ra.

- Tên này thật khó chơi!

- Một khi bọn họ liên thủ với nhau, hoàn toàn không tầm thường...

Trên khuôn mặt ba thống lĩnh cấm vệ quân, nguyên bản thần tình lạnh lùng kiêu ngạo, bây giờ trở nên ngưng trọng và kinh hãi!

Đối mặt với phụ tử Thư Thiên Hào và Sở Vân, bọn họ giống như hàng rào gỗ gầy yếu, trong hàng rào là hai đầu mãnh thú mạnh mẽ đánh ra.

Cha hổ con rồng!

Hai chiến đao xuất thần nhập hóa, phối hợp chặt chẽ, mỗi một chiêu xuất ra đều huyền ảo khó lường, lạnh lùng sắc bén, tung hoành khắp nơi!

- Sắp không chống đỡ được rồi...

Sắc mặt ba vị thống lĩnh tối sầm, mồ hôi lạnh chảy thành từng ròng.

- Ai nói Thư Thiên Hào ta là người cụt tay? Hãy xem! Cánh tay trái của ta đã lớn lên theo thời gian, bây giờ đã trở thành như thế này!

Trông thấy tư thế chiến đấu oai hùng của Sở Vân, trong lòng Thư Thiên Hào tràn ngập niềm vui, tim đập thình thịch giống như ngọn sóng bị kích động.



- Sở Vân, mau trùng kích về phía trước! Hãy để nghĩa phụ mở đường, san bằng tất cả!

Bỗng nhiên Thư Thiên Hào hét lớn một tiếng, mạnh mẽ lao ra, chiến đao hung hăng bổ về phía một vị thống lĩnh cấm vệ quân.

Dùng cương đối cương, trong tiếng nổ kinh thiên động địa bộc phát, hai bên đều lảo đảo chạy ra.

- Đây chính là cơ hội tốt!

Đột nhiên trong mắt Sở Vân lóe ra quang mang, tiếp tục thúc dục Túy Tuyết Đao, đao mang rực rỡ dường như đã được tích tụ từ lâu, từ trên trời giáng xuống.

Ầm!

Ánh đao trực tiếp oanh phá lớp phòng ngự mỏng manh của vị thống lĩnh cấm vệ quân. Trong nháy mắt đao khí đã xé hắn thành từng mảnh nhỏ!

- Chết tiệt!

Hai vị thống lĩnh còn lại, đột nhiên biến sắc, sát khí dâng trào, hướng về phía Sở Vân vây công.

- Dám động tới con ta!

Thư Thiên Hào gào thét như mãnh hổ, mạnh mẽ xuất thủ, đẩy lùi hai người. Hắn tiếp tục xuất ra một chiêu nữa, điên cuồng chém về phía vị thống lĩnh cấm vệ quân.

- Lão già này điên rồi sao?

Vị thống lĩnh cấm vệ quân bị chém, liên tục phải lùi về phía sau. Đối với loại đấu pháp điên cuồng này, quả thực không có cách nào cản nổi.

- Hãy tiếp thêm một chiêu nữa của ta!

Thư Thiên Hào lại xuất ra đại chiêu, lấy thương đổi thương.

Lập tức lực phòng ngự của vị thống lĩnh kia bị giảm xuống. Trong khi hắn còn chưa kịp nghỉ ngơi lấy lại sức, bỗng nhiên tuyết quang sáng ngời hiện ra trước mắt hắn!

Thân ảnh của Sở Vân lập lòe trong tầm mắt hắn, hai mắt căng hắn căng ra cố nhìn rõ Sở Vân. Thế nhưng càng nhìn lại càng cảm thấy mờ mờ ảo ảo.

Chỉ trong chốc lát, Sở Vân chém chết hai vị đại tướng!

Thoáng chốc, ba vị thống lĩnh cấm vệ quân, hiện tại chỉ còn lại một người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook