Quyển 4 - Chương 47: Máu tưới Liêm Đao Thảo (thượng)
Cổ Chân Nhân
11/04/2013
Hắn căn bản không cần tự mình xuất thủ, bản thân Linh Yêu kiếp của Cụ Phong Cung, đã có phong nhận rậm rạp bao phủ cắt chém tất cả, trong nháy mắt cắt hai người này thành vô số mảnh nhỏ, huyết nhục bay khắp nơi.
Lập tức, trong thoáng chốc, những huyết nhục bạch cốt này, lại một lần nữa bị chém nát, hóa thành tro bụi.
- Không…
Thụy Mộng tôn giả không thể tin được cảnh tượng trước mắt, đau xót tức giận kêu lên:
- Sở Vân! Sao ngươi dám giết các chủ của chúng ta, ta nhất định phải chém ngươi thành tro bụi.
- Giết giết giết! Không giết chết hắn, khó có thể trở về ăn nói với bang chủ.
Sắc mặt Âm Lão âm trầm, nhưng trong lòng sát ý cuồn cuộn, liên miên không ngớt.
- Giết chết hai tên tiểu nhân đó rồi, giờ tới hai lão.
Sở Vân chiến ý sôi trào, không hề sợ hãi, cuốn sạch yêu tinh bị Thiên Kiếp đánh nát, đối chiến với đối phương.
Hắn có Đạo Pháp Hoá Phong, tựa hồ không coi trọng trận Linh Yêu phong kiếp này. Trái lại đối thủ của hắn, đang chịu áp chế và suy yếu.
- Trời ạ, Sở Vân lại giết chết Đường Tĩnh Hàn và Tiêu Tinh. Lá gan của hắn cũng quá lớn.
- Tiêu Tinh là thiếu các chủ của Hồi Mộng Các. Đường Tĩnh Hàn là con trai duy nhất của bang chủ Thiên Sát Bang, đều là người nối nghiệp sau này, trở thành ngôi sao hy vọng đứng đầu môn phái, hiện giờ lại bị người ta giết chết.
- Quá độc ác, quả thực quá độc ác. Hắn thậm chí không thèm chớp mắt đã giết chết hai người. Tiểu Bá Vương, không sợ trời không sợ đất, ngay cả cường giả như Thụy Mộng tôn giả và Âm Lão cũng không làm gì được hắn.
Mọi người bóp cổ tay thở dài, trong lòng sóng triều dâng trào, chấn động ngạc nhiên. Bất kể trong lòng có tình tự như thế nào, hình tượng Sở Vân đã hoàn toàn khắc sâu trong tâm trí những người này.
- Mau đi theo ta.
Thừa dịp Sở Vân hấp dẫn phần lớn lực chú ý, Hoa Mai lẻn lên ngọn núi, hội hợp với đám người Dịch Yên.
- Mau nhì xem, người của Yên Chi Môn muốn bí mật đột phá vòng vây ra ngoài.
Tựa hồ mới xuống tới sườn núi, Yên Chi Môn đã bị du hiệp phát hiện.
- Còn muốn chạy? Các người nghĩ quá ngây thơ rồi.
- Giết, giết người đoạt bảo.
Lập tức, có một đám người ở gần đấy, hai mắt đỏ ngầu, lao đến.
- Người chết vì tham tiền chim chết vì tham ăn, lực hấp dẫn của bảo vật Vạn Thú Vương thực sự đáng sợ.
Tiểu Phi Yến trợn tròn hai mắt, toát ra thần sắc kinh hoàng.
- Không cần sợ. Mạn Thiên Tinh.
Dịch Yên giơ ngón tay ngọc bắn ra, một nhóm phi tiêu năm cánh cấp số Đại Yêu, xẹt ra từng đường vòng cung trên không trung, bắn trúng đám du hiệp đang lao tới.
Bang bang bang…
Tất cả đám du hiệp ngã xuống đất tử vong, phát ra những tiếng như bao bố rớt trên mặt đất.
Dịch Yên tuy là toán sư, nhưng chiến lực tuyệt đối không yếu.
- Được! Mọi người tiến lên, cùng nhau liều chết xông ra ngoài.
Hoa Mai quát một tiếng, nếu đã bị phát hiện, nàng dứt khoát lớn tiếng hô hào, suất lĩnh đám người Yên Chi Môn liều chết mở đường máu xông ra.
- Nhanh lên, vây sát bọn họ.
- Không ngăn cản được, thật sự không ngăn cản được.
Có người tru lên, chen chúc mà đến. Có người lại kêu thảm lui về phía sau, không dám đối chiến với Hoa Mai và Dịch Yên. Tràng diện càng thêm hỗn loạn.
Thực lực của Hoa Mai sàn sàn như Sở Vân. Đám du hiệp hỗn tạp này, căn bản không có thực lực, có thể ngăn cản phong mang của nàng.
- Không ngờ Dịch Yên tỷ tỷ cũng hung mãnh như vậy.
Nhưng người khiến Phi Yến giật mình, không phải Hoa Mai, mà là Dịch Yên.
Dịch Yên tâm tính đạm bạc, không thích tranh đấu. Hiện nay dưới tình thế nguy cấp, mới biểu diễn ra chút chiến lực không hề thua kém Hoa Mai. Nàng và Hoa Mai chính là hai cây thương cực mạnh của Yên Chi Môn, tiến lên không lùi, làm dấy lên một màn tinh phong huyết vũ.
- Sở Vân, ngươi dám đối nghịch với Hồi Mộng Các chúng ta. Ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi.
- Ta phải rút gân lột da ngươi, cho ngươi nếm thử mùi vị sống không bằng chết.
Sở Vân giết chết ngôi sao tương lai của Hồi Mộng Các và Thiên Sát Bang, đã khiến hai thủ lĩnh của hai đại bang phái trong chuyến đi lần này cực kỳ phẫn nộ.
Đây là một trận giao chiến vô cùng mãnh liệt.
Trên bầu trời, cuồng phong quay cuồng, kiếp vân hôn ám. Phong nhận tầng tầng, lưu quang rực rỡ. Các loại đạo pháp hòa lẫn vào nhau, lại đối nghịch với nhau.
Ba đạo nhân ảnh tung hoành ngang dọc giữa không trung, lúc phân lúc hợp, dây dưa không ngớt. Yêu vật bên người của bọn họ đều có kỳ hình dị tượng, có uy năng cấp số Linh Yêu.
Bất kể là Âm Lão, hay Thụy Mộng tôn giả, người nào cũng là lão du hiệp. Sở Vân mặc dù sở hữu năm con Linh Yêu, thế nhưng vừa mới tấn chức, chiến lực tổng hợp chỉ có thể sánh ngang với một người trong số đó.
Nhưng do Đạo Pháp Hóa Phong, khiến Linh Yêu kiếp ảnh hưởng đến hắn cực nhỏ, kéo gần rất lớn chênh lệch của hai bên. Điều này mới dẫn đến, Sở Vân mới có thể chống được liên thủ của Âm Lão và Thụy Mộng tôn giả.
Áp lực khổng lồ bên ngoài, liên tục không ngừng nghiền ép tiềm năng chiến đấu của Sở Vân.
Chiến đầu, chiến đấu, chiến đấu!
Mạnh hơn một chút, phải mạnh hơn một chút nữa.
Sở Vân không ngừng vượt qua cực hạn, giữa năm con Linh Yêu, phối hợp sử dụng lẫn nhau, thủ pháp chiến đấu của bản thân lưu loát với tốc độ trưởng thành khủng khiếp.
Âm Lão và Thụy Mộng tôn giả càng đánh càng sợ hãi, cảm thấy chiến đấu càng thêm khó giải quyết. Trái lại Sở Vân lại càng đánh càng thoải mái.
Sau một trăm hiệp, hắn đứng lại.
Sau hai trăm hiệp, hắn triệu hồi tác dụng của Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, lấy bốn con Linh Yêu còn lại, ngược lại bộc phát ra sức mạnh chiến đấu mạnh hơn.
Sau hai trăm năm mươi hiệp, thành công vượt qua Phong Khiếu Cát Thiên Kiếp. Cụ Phong Cung của Sở Vân tấn chức đến cấp số Linh Yêu.
Đến lúc này, hắn đã sở hữu sáu Linh Yêu!
Nhưng không có áp chế của Yêu Kiếp, Sở Vân không thể làm gì khác hơn là vừa đaáh vừa lui. Cuối cùng dựa theo kế hoạch, hắn và Yên Chi Môn hội họp trên gò đất Kinh khủng Liêm Đao Thảo.
- Sở Vân, ngươi đừng vùng vẫy nữa. Giết chết thiếu chủ của ta, ngươi đáng tội chết vạn lần.
- Bây giờ ngươi quỳ xuống, dập đầu nhận lỗi với ta. Biết đâu ta đại phát từ bi, còn có thể giữ cho người toàn thây.
Âm Lão và Thụy Mộng tôn giả một đường truy sát, thế nhưng lại chỉ chần chừ kêu gào bên ngoài gò đất Kinh Khủng Liêm Đao Thảo, không dám mạo muội tiến nhập.
Xung quanh gò đất, không thể vận dụng đạo pháp, sự cổ quái này khiến bọn họ sợ ném chuột vỡ bình.
- Có gan thì các ngươi cứ tiến vào.
Sở Vân cười nhạt, trong tay cầm Túy Tuyết Đao, dáng vẻ thản nhiên, không hề sợ hãi. Loại dáng dấp này, càng khiến hai người kia không dám liều lĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.