Quyển 6 - Chương 2: Nhân đạo (hạ)
Cổ Chân Nhân
28/08/2013
Có Cực Nhạc Tiên Phi, cùng với Tiểu Bao Tử trong người, Sở Vân cũng không thiếu linh đan diệu dược.
Sau một ngày đêm, thương thế trên người hắn đã hoàn toàn phục hồi như cũ, thể lực khôi phục lại, linh quang cũng không hề ảm đạm như trước. Sức chiến đấu khôi phục tới tám phần.
Đồng dạng, Tiếu Tiểu Hiền, Kim Bích Hàm cũng đều thoát khỏi trạng thái chiến lực thấp đáy cốc.
Chập tối ngày hôm sau, Nhị Lang Thiên Quân cũng mở hai mắt, tỉnh dậy.
Trước tiên, hắn xem xét thương thế, phát hiện đã hồi phục được bảy tám phần. Hiển nhiên, khi mình hôn mê, đã được người khác cho dùng đan dược.
- Ta thiếu ngươi một cái mạng, Sở Vân.
Hắn nhìn Sở Vân ở bên cạnh khẽ nói.
Sở Vân mở hai mắt, rời khỏi trạng thái suy nghĩ, con mắt thâm thúy nhìn về phía Nhị Lang Thiên Quân:
- Ngươi không thiếu ta điều gì. Nếu không có sự trợ giúp to lớn của ngươi, ta cũng không thể có năng lực tập kích giết Tham Lang Vương.
Lời nói này chính là sự thật.
Sở Vân giết chết Tham Lang Vương, cực kỳ miễn cưỡng. Thiếu chút chiến lực sẽ không thể hoàn thành.
Trực Giác Chân Đồng của Nhị Lang Thiên Quân, cùng với đạo pháp thần thông "Phách Binh" đã trợ giúp rất lớn cho Sở Vân.
Nhị Lang Thiên Quân chậm rãi lắc đầu:
- Là ngươi ra tay chém chết Tham Lang Vương. Trong lúc ta hôn mê, ngươi cũng không xuống tay với ta. Phần ân tình này, ta ghi tạc trong lòng. Sau này ngươi có khó khăn, ngươi cứ tới tìm ta.
Hắn ân oán rõ ràng, vẻ mặt khẩn cầu, ánh mắt kiên định.
Sở Vân gật đầu, không nhắc lại. Hắn biết Nhị Lang Thiên Quân, là loại người nói là làm, đã quyết định, tuyệt đối không người nào lay chuyển được.
Quyết định không thừa dịp Nhị Lang Thiên Quân hôn mê, ra tay giết người, là chính xác.
Giờ phút này, hắn và Nhị Lang Thiên Quân đã hóa thù thành bạn!
Trên thực tế, thật ra hắn và Nhị Lang Thiên Quân là cùng một loại người.
Bọn họ đều cố chấp với con đường của mình, tuyệt đối không dao động. Về phương diện tâm tính, cực kỳ tương tự nhau.
Điểm khác nhau chính là, Nhị Lang Thiên Quân có thiên phú hơn so với Sở Vân.
Trên phương diện tu hành, hắn khai quật xuất phát từ tiềm lực huyết mạch bản thân, sớm nghênh đón thời kỳ trưởng thành với tốc độ cao. Đồng thời lĩnh ngộ con đường bản thân phải đi sớm hơn so với Sở Vân rất nhiều.
Từ phương diện này mà nói, hắn chính là đại địch của Sở Vân. Tiềm lực thâm hậu, tính uy hiếp xếp vị trí đứng đầu.
Luận tài hoa, Sở Vân không thừa nhận cũng không được, so sánh với triển vọng của Trực Giác Vương, hắn rõ ràng thua chị kém em. Ưu thế của hắn ở chỗ hắn có kiến thức sâu rộng hơn nhờ sống lại, còn có khí vận không tồi.
Khi vừa mới gặp Nhị Lang Thiên Quân, Sở Vân một lòng một dạ muốn giết chết đại địch tương lai này.
Nhưng theo tình hình phát triển, sau khi giao đấu với hắn, cùng hắn liên thủ đối kháng với cường địch, ngược lại tâm tư này của Sở Vân đã phai nhạt.
Từ trên người Nhị Lang Thiên Quân, hắn thấy được bóng dáng của mình, thấy được mình còn thiếu sót. Từ trên người Nhị Lang Thiên Quân, hắn học tập được rất nhiều, kiểm chứng được rất nhiều, cũng bởi vậy nâng cao hơn rất nhiều.
Người hiểu ngươi nhất, thường thường không phải bằng hữu của ngươi, mà là kẻ địch của ngươi.
Không biết bắt đầu từ khi nào, Nhị Lang Thiên Quân đối với hắn Sở Vân mà nói, vừa là địch cũng vừa là bạn. Giống như một tấm gương để hắn tự ngẫm lại, một ma đao thạch khiến mình càng thêm dũng cảm.
Chờ bọn hắn trải qua nạn kiếp Tham Lang Vương, đồng cam cộng khổ chiến đấu, tình bằng hữu đã thay thế được sự thù địch ban đầu trong lòng bọn họ.
Hai ngày sau, bốn người Sở Vân vẫn ở trong không gian trận pháp, tiến hành tĩnh dưỡng điều tức.
Bốn người bọn họ phân chia chiến lợi phẩm thu được trên người Tham Lang Vương.
Di sản của Tham Lang Vương phong phú đến mức khiến người ta giật mình. Ngoại trừ hai Kiếp Yêu triệu năm ra, trong tiên nang thượng đẳng Thôn Thiên Đại của hắn, còn có hơn mười yêu vật phụ trợ. Trong đó có Yêu thú kỳ lạ có thể nuốt khí vận - Tham Cật Xà.
Ngoài ra, còn có lượng lớn Yêu thú còn non, Yêu thực còn non.
Tam Xoa Huyết Thứ Phong, Nguyệt Nha Phi Tượng, Lưu Tinh Du Chuẩn, Băng Giáp Ô Tặc, Lăng Hàn Khuẩn, Phượng Huyết Tảo, Thảo Nê Mã, Thần Du Ngô Công,
Phong Hỏa Yên Lang, Hoàng Nê Long Thu...
Gần như yêu vật trong mỗi một tầng thế giới Long Môn, đều có ít nhất một nghìn con, bị trấn áp ở trong tiên nang.
Sự đầy đủ khiến bốn người Sở Vân mở mang kiến thức hiểu được cái gì gọi là tham lam.
Chắc chắn dọc đường đi, Tham Lang Vương vơ vét ba thước, đoạt lấy gần hết tất cả những gì có giá trị.
Trong đó, có cả bảy nghìn con Thiên Mã, phần lớn là Thiên Mã con.
Thấy số lượng Thiên Mã này, bốn người đều líu lưỡi không nói nên lời.
- Có nhiều Thiên Mã như vậy, nhất định Tham Lang Vương không chỉ đánh cướp một con Lục Kình. Hắn tham lam vô cùng, không có tiết chế. Ngay cả có Tham Cật Xà, trong thời gian ngắn, hắn đã khiến khí vận của mình tiêu hao rất lớn. Nếu không cũng sẽ không biết tới điểm cuối cùng, cố tình đụng độ với chúng ta ở nơi này.
Trong lòng Sở Vân chợt hiểu ra.
- Tham Lang Vương thật sự là người tốt. Biết chúng ta không có thực lực, đi bắt những Yêu vật hoang dã. Hắn đã ra sức làm thay chúng ta. Hắc hắc hắc...
Tiếu Tiểu Hiền ở một bên cười đê tiện.
- Ta không có tư cách được chia một phần nào trong những chiến lợi phẩm này. Tính mạng của ta đều là Sở Vân ngươi cứu.
Bỗng nhiên Nhị Lang Thiên Quân xua tay từ chối, thái độ rất kiên quyết.
- Sao vậy được? Tất cả mọi người đều ra sức. Nhất định phải chia phần cho ngươi. Về phần ngươi muốn hay không, đó là chuyện của ngươi.
Sở Vân nói như đinh đóng cột, rất có nguyên tắc.
Tuy nhiên Nhị Lang Thiên Quân kiên quyết không chịu. Hắn rất ghét thiếu ân tình người khác. Hiện nay đã thiếu Sở Vân ơn cứu mạng, lại nhận mấy thứ này, khiến hắn cảm thấy càng tiến sâu vào lưới "nhân tình", càng ngày càng khó thoát khỏi.
Sau một ngày đêm, thương thế trên người hắn đã hoàn toàn phục hồi như cũ, thể lực khôi phục lại, linh quang cũng không hề ảm đạm như trước. Sức chiến đấu khôi phục tới tám phần.
Đồng dạng, Tiếu Tiểu Hiền, Kim Bích Hàm cũng đều thoát khỏi trạng thái chiến lực thấp đáy cốc.
Chập tối ngày hôm sau, Nhị Lang Thiên Quân cũng mở hai mắt, tỉnh dậy.
Trước tiên, hắn xem xét thương thế, phát hiện đã hồi phục được bảy tám phần. Hiển nhiên, khi mình hôn mê, đã được người khác cho dùng đan dược.
- Ta thiếu ngươi một cái mạng, Sở Vân.
Hắn nhìn Sở Vân ở bên cạnh khẽ nói.
Sở Vân mở hai mắt, rời khỏi trạng thái suy nghĩ, con mắt thâm thúy nhìn về phía Nhị Lang Thiên Quân:
- Ngươi không thiếu ta điều gì. Nếu không có sự trợ giúp to lớn của ngươi, ta cũng không thể có năng lực tập kích giết Tham Lang Vương.
Lời nói này chính là sự thật.
Sở Vân giết chết Tham Lang Vương, cực kỳ miễn cưỡng. Thiếu chút chiến lực sẽ không thể hoàn thành.
Trực Giác Chân Đồng của Nhị Lang Thiên Quân, cùng với đạo pháp thần thông "Phách Binh" đã trợ giúp rất lớn cho Sở Vân.
Nhị Lang Thiên Quân chậm rãi lắc đầu:
- Là ngươi ra tay chém chết Tham Lang Vương. Trong lúc ta hôn mê, ngươi cũng không xuống tay với ta. Phần ân tình này, ta ghi tạc trong lòng. Sau này ngươi có khó khăn, ngươi cứ tới tìm ta.
Hắn ân oán rõ ràng, vẻ mặt khẩn cầu, ánh mắt kiên định.
Sở Vân gật đầu, không nhắc lại. Hắn biết Nhị Lang Thiên Quân, là loại người nói là làm, đã quyết định, tuyệt đối không người nào lay chuyển được.
Quyết định không thừa dịp Nhị Lang Thiên Quân hôn mê, ra tay giết người, là chính xác.
Giờ phút này, hắn và Nhị Lang Thiên Quân đã hóa thù thành bạn!
Trên thực tế, thật ra hắn và Nhị Lang Thiên Quân là cùng một loại người.
Bọn họ đều cố chấp với con đường của mình, tuyệt đối không dao động. Về phương diện tâm tính, cực kỳ tương tự nhau.
Điểm khác nhau chính là, Nhị Lang Thiên Quân có thiên phú hơn so với Sở Vân.
Trên phương diện tu hành, hắn khai quật xuất phát từ tiềm lực huyết mạch bản thân, sớm nghênh đón thời kỳ trưởng thành với tốc độ cao. Đồng thời lĩnh ngộ con đường bản thân phải đi sớm hơn so với Sở Vân rất nhiều.
Từ phương diện này mà nói, hắn chính là đại địch của Sở Vân. Tiềm lực thâm hậu, tính uy hiếp xếp vị trí đứng đầu.
Luận tài hoa, Sở Vân không thừa nhận cũng không được, so sánh với triển vọng của Trực Giác Vương, hắn rõ ràng thua chị kém em. Ưu thế của hắn ở chỗ hắn có kiến thức sâu rộng hơn nhờ sống lại, còn có khí vận không tồi.
Khi vừa mới gặp Nhị Lang Thiên Quân, Sở Vân một lòng một dạ muốn giết chết đại địch tương lai này.
Nhưng theo tình hình phát triển, sau khi giao đấu với hắn, cùng hắn liên thủ đối kháng với cường địch, ngược lại tâm tư này của Sở Vân đã phai nhạt.
Từ trên người Nhị Lang Thiên Quân, hắn thấy được bóng dáng của mình, thấy được mình còn thiếu sót. Từ trên người Nhị Lang Thiên Quân, hắn học tập được rất nhiều, kiểm chứng được rất nhiều, cũng bởi vậy nâng cao hơn rất nhiều.
Người hiểu ngươi nhất, thường thường không phải bằng hữu của ngươi, mà là kẻ địch của ngươi.
Không biết bắt đầu từ khi nào, Nhị Lang Thiên Quân đối với hắn Sở Vân mà nói, vừa là địch cũng vừa là bạn. Giống như một tấm gương để hắn tự ngẫm lại, một ma đao thạch khiến mình càng thêm dũng cảm.
Chờ bọn hắn trải qua nạn kiếp Tham Lang Vương, đồng cam cộng khổ chiến đấu, tình bằng hữu đã thay thế được sự thù địch ban đầu trong lòng bọn họ.
Hai ngày sau, bốn người Sở Vân vẫn ở trong không gian trận pháp, tiến hành tĩnh dưỡng điều tức.
Bốn người bọn họ phân chia chiến lợi phẩm thu được trên người Tham Lang Vương.
Di sản của Tham Lang Vương phong phú đến mức khiến người ta giật mình. Ngoại trừ hai Kiếp Yêu triệu năm ra, trong tiên nang thượng đẳng Thôn Thiên Đại của hắn, còn có hơn mười yêu vật phụ trợ. Trong đó có Yêu thú kỳ lạ có thể nuốt khí vận - Tham Cật Xà.
Ngoài ra, còn có lượng lớn Yêu thú còn non, Yêu thực còn non.
Tam Xoa Huyết Thứ Phong, Nguyệt Nha Phi Tượng, Lưu Tinh Du Chuẩn, Băng Giáp Ô Tặc, Lăng Hàn Khuẩn, Phượng Huyết Tảo, Thảo Nê Mã, Thần Du Ngô Công,
Phong Hỏa Yên Lang, Hoàng Nê Long Thu...
Gần như yêu vật trong mỗi một tầng thế giới Long Môn, đều có ít nhất một nghìn con, bị trấn áp ở trong tiên nang.
Sự đầy đủ khiến bốn người Sở Vân mở mang kiến thức hiểu được cái gì gọi là tham lam.
Chắc chắn dọc đường đi, Tham Lang Vương vơ vét ba thước, đoạt lấy gần hết tất cả những gì có giá trị.
Trong đó, có cả bảy nghìn con Thiên Mã, phần lớn là Thiên Mã con.
Thấy số lượng Thiên Mã này, bốn người đều líu lưỡi không nói nên lời.
- Có nhiều Thiên Mã như vậy, nhất định Tham Lang Vương không chỉ đánh cướp một con Lục Kình. Hắn tham lam vô cùng, không có tiết chế. Ngay cả có Tham Cật Xà, trong thời gian ngắn, hắn đã khiến khí vận của mình tiêu hao rất lớn. Nếu không cũng sẽ không biết tới điểm cuối cùng, cố tình đụng độ với chúng ta ở nơi này.
Trong lòng Sở Vân chợt hiểu ra.
- Tham Lang Vương thật sự là người tốt. Biết chúng ta không có thực lực, đi bắt những Yêu vật hoang dã. Hắn đã ra sức làm thay chúng ta. Hắc hắc hắc...
Tiếu Tiểu Hiền ở một bên cười đê tiện.
- Ta không có tư cách được chia một phần nào trong những chiến lợi phẩm này. Tính mạng của ta đều là Sở Vân ngươi cứu.
Bỗng nhiên Nhị Lang Thiên Quân xua tay từ chối, thái độ rất kiên quyết.
- Sao vậy được? Tất cả mọi người đều ra sức. Nhất định phải chia phần cho ngươi. Về phần ngươi muốn hay không, đó là chuyện của ngươi.
Sở Vân nói như đinh đóng cột, rất có nguyên tắc.
Tuy nhiên Nhị Lang Thiên Quân kiên quyết không chịu. Hắn rất ghét thiếu ân tình người khác. Hiện nay đã thiếu Sở Vân ơn cứu mạng, lại nhận mấy thứ này, khiến hắn cảm thấy càng tiến sâu vào lưới "nhân tình", càng ngày càng khó thoát khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.