Quyển 6 - Chương 1: Nhân đạo (thượng)
Cổ Chân Nhân
28/08/2013
Tham Lang Vương vừa chết, Sở Vân ngưng tụ thể lực toàn thân, cuối cùng mất đi áp lực bên ngoài, hóa thành mồ hôi tràn ra.
Trong trận chiến ấy, hắn thật sự đạt tới khí thần cực hạn.
Nếu muốn làm lại một đòn kia, căn bản là không có khả năng.
- Vân, huynh làm được.
Kim Bích Hàm khẽ thì thào, phá vỡ sự yên tĩnh. Những giọt nước mắt trong suốt của vì vui sướng chảy xuôi.
- Chưởng môn!
Tiếu Tiểu Hiền kêu lên, hắn cũng chảy nước mắt, tầm nhìn cũng mơ hồ.
Cảnh tượng trước mắt này, khắc thật sâu trong tâm trí hắn. Hắn thề, cả đời cũng sẽ không quên.
Sở Vân vẫn quỳ gối trên mặt đất, thân hình chật vật, thở hồng hộc. Mà thi thể không đầu của Tham Lang Vương, lại vẫn đứng lặng trên mặt đất, thẳng như thương, cho dù đã chết, vẫn thể hiện rõ ràng khí độ và sức mạnh của Vương giả!
Nhưng người thắng, là Sở Vân, mà không phải Tham Lang Vương hắn!
Đây là chiến tích khiến người ta khó có thể tin tưởng đến mức nào!
Đây là kết quả khiến người ta giật mình đến mức nào!
Sở Vân so sánh với Tham Lang Vương, giống như chuột nhỏ đối với voi lớn. Thực lực hai bên chênh lệch quá lớn. Nhưng hiện nay, voi lớn cũng ngã xuống, chuột nhỏ còn sống.
Chiến tích này, quả thực là vang dội cổ kim!
Chưa từng có người nào có thể lấy thực lực Quân cấp giết chết cường giả Vương cấp.
Nhìn chung trong lịch sử Tinh Châu, không có điều nào như vậy.
Không, hiện tại có.
- Ha ha, chiến thắng.
Nhị Lang Thiên Quân nói xong lời này, ngửa đầu ra, hoàn toàn hôn mê. Trước đó, hắn vận dụng đạo pháp thần thông, thay Sở Vân chia sẻ linh áp. Thể xác và tinh thần đều bị thương nghiêm trọng. Hiện nay rốt cuộc chống đỡ không được, ngất đi.
Sở Vân cũng muốn hôn mê, chuyện gì cũng không muốn xen vào.
Hiện nay mắt hắn thấy đầy sao, toàn thân bị thương nặng, cảm giác mê muội mãnh liệt khiến hắn rất hoài nghi, sau một khắc nữa, có lẽ không thể kiên trì được nữa.
Nhưng hắn phải kiên trì.
Tuy Tham Lang Vương đã chết, nhưng hắn còn để lại một đám Kiếp Yêu.
- Ngươi lại giết chủ nhân chúng ta!
Thao Thiết miệng nói là ngôn ngữ loài người, trong giọng nói tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Đến bây giờ nó còn không chấp nhận được hiện thực.
- Chủ nhân Tham Lang Vương đã chết? Tất cả đều là ảo giác sao?
Lúc này Bạch Nhãn Lang cảm thấy trong óc đều là một mảng mơ hồ.
- Ngươi một Quân Cấp nho nhỏ, lại giết chủ nhân của ta. Ta muốn báo thù cho chủ nhân!
Một Kiếp Yêu nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ đậm, tức giận xông tới.
- Hả? Vậy ngươi cứ thử xem...
Sở Vân cắn răng, cố lấy chút hơi sức cuối cùng, run rẩy đứng dậy.
Các Kiếp Yêu trước mắt không nhịn được đều lui về phía sau.
Theo đạo lý mà nói, lúc này toàn bộ thể lực của Sở Vân đã không còn, hồn phách tản ra, linh quang cũng ảm đạm tới cực điểm, căn bản là không có chút khí thế.
Nhưng những Kiếp Yêu của Tham Lang Vương, lại đều sợ hãi, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Tiểu tử này cổ quái, không ngờ giết chết chủ nhân Tham Lang Vương. Không thể tưởng tượng được! Không thể tưởng tượng được!
Lại có Kiếp Yêu kêu lên.
- Ta đi. Ta đã tự do. Các ngươi muốn báo thù, các ngươi tự làm đi.
Có Kiếp Yêu đã tự động rời khỏi.
Có tấm gương phía trước, rất nhanh các Kiếp Yêu liền bỏ đi hơn nửa.
- Ta muốn ăn ngươi!
Thao Thiết hét lớn một tiếng, không kiềm chế được hung tính, vọt về hướng Sở Vân.
Nhưng ngay sau đó, trong tiên nang của Sở Vân bay ra mấy đạo kỳ quang. Các Cực Nhạc Tiên Phi tạo thành Bát Quái Chiến Trận, trực tiếp thu Thao Thiết. Thiên Hồ chủ động xâm nhập chiến trận, nghênh chiến Thao Thiết.
- Ta muốn đi theo ngươi.
Bạch Nhãn Lang chủ động cúi đầu, không ngờ lúc này hướng về Sở Vân xưng thần.
- Ngươi đánh bại lão chủ nhân, Bạch Nhãn Lang ta chỉ đi theo người mạnh hơn.
Sở Vân cũng không bất ngờ. Bạch Nhãn Lang, là một yêu thú nổi danh về mức độ trung thành cực thấp.
- Vậy ngươi theo ta tung hoành thiên hạ đi.
Sở Vân gật đầu, nuốt vào một viên thượng đẳng đan dược, khôi phục linh lực, sau đó tạm thời ký kết khế ước minh hữu với đầu lang này.
- Rống!
Cuối cùng là mấy con Kiếp Yêu còn lại, thấy không có hy vọng báo thù, không cam lòng rít gào một tiếng, sau đó nhanh chóng thoát khỏi nơi này.
Nó vừa đi, đàn Yêu thú hoang dã vốn bị linh áp của Tham Lang Vương bức bách phải tránh rất xa, lại bắt đầu vây lại.
Sở Vân liền triệu ra Kiến Mộc, phối hợp với mới Bạch Nhãn Lang vừa đầu nhập vào.
Tiếu Tiểu Hiền dùng Tầm Bảo Thử, chiếm lối vào hiểm yếu, vừa ngăn cản sự tấn công của các Yêu thú khác.
Mà ba người hắn và Kim Bích Hàm, Tiếu Tiểu Hiền, lập tức bắt đầu dùng đan dược, giành giật từng giây, tiến hành hồi phục.
Sau ba phút, Sở Vân mở hai mắt đầu tiên. Đương nhiên thương thế của hắn còn chưa phục hồi, nhưng đã có thể khởi động chút linh quang, ký kết khế ước với tiên nang thượng đẳng Thôn Thiên Đại của Tham Lang Vương.
Khế ước ký kết rất thuận lợi.
Một khắc sau khi giết chết Tham Lang Vương, Sở Vân ngộ ra đạo của mình. Hiện nay hắn đã tấn chức Hầu cấp.
Tuy rằng hiện nay linh quang Hầu cấp vô cùng ảm đạm, nhưng chất đã biến hóa.
Sau năm phút đồng hồ, Tiếu Tiểu Hiền và Kim Bích Hàm đứng dậy, cùng tiến vào trong Bát Quái Chiến Trận.
Sau đó Sở Vân cũng gia nhập.
Sau một hồi chiến đấu kịch liệt giành giật từng giây, Thao Thiết không thể thoát khỏi Bát Quái Chiến Trận, bị yêu vật của Sở Vân, Kim Bích Hàm, Tiếu Tiểu Hiền thay
nhau công kích, cuối cùng bị Bảo Quang Mông Trần quyết làm tu vi suy yếu, lại bị Sở Vân vận dụng Thiên Bạo Đan tăng phúc Trấn Yêu Tháp, miễn cưỡng trấn áp xuống.
- Đi.
Một phút trước khi thế giới Long Môn đóng cửa, Sở Vân hủy bỏ Bát Quái Chiến Trận, cầm toàn bộ yêu vật trong tay thu vào trong túi. Đồng thời giữ chặt cánh tay Tiếu Tiểu Hiền, Kim Bích Hàm. Tiếu Tiểu Hiền thì ôm lấy Nhị Lang Thiên Quân.
Ầm!
Ba người chợt cảm thấy mắt hoa lên. Trong phút chốc trời đất quay cuồng. Khi lại mở mắt ra, phát hiện cả bốn người đã ở vùng thôn quê hoang dã.
- Đây là chỗ nào của Đại Hoang quốc vậy?
Kim Bích Hàm đứng dậy, cố gắng giữ thân hình đã suy yếu, miễn cưỡng nhìn ra xa.
Chỉ thấy cuối tầm nhìn, mơ hồ có một thành trì.
Thế giới Long Môn đóng cửa, bọn họ bị cưỡng chế truyền tống đi ra. Hiện nay cũng không ai biết bản thân đang ở chỗ nào.
- Bên kia không phải có thành trì sao? Đi vào hỏi một chút không phải là biết ngay?
Tiếu Tiểu Hiền ho khan hai tiếng, giọng điệu còn có chút suy yếu.
- Không. Chúng ta tìm một chỗ tiềm tàng, rời xa thành trì.
Sở Vân lại lắc đầu, cũng không giải thích nhiều.
Ánh mắt Tiếu Tiểu Hiền thoáng nghi hoặc. Tuy nhiên hắn cũng là người thiên tư thông minh, ngay sau đó liền hiểu được ý tứ của Sở Vân.
Bọn họ hiện nay, may mắn giết chết Tham Lang Vương, tuy dùng đan dược, nhưng thực lực vẫn chưa khôi phục được năm thành. Mạo muội tiến vào thành trì, nếu đụng phải Vô Thường Hầu, cường địch vân vân, chính là phiền phức rất lớn.
Cho dù không gặp, một khi tin tức về hành tung bị lộ ra ngoài, rất có khả năng sẽ dẫn tới đám người Vô Thường Hầu bao vây tiễu trừ.
Mặc dù Sở Vân có tiểu bảo thạch mật môn, có thể khi nguy nan, triệu Vạn Độc Vương đến cứu viện. Nhưng thêm một chuyện, không bằng ít một chuyện. Làm gì phải mạo muội phiêu lưu đây?
Lúc này, đoàn người Sở Vân rời xa thành trì, mãi đến khi hình bóng thành trì khổng lồ hoàn toàn khuất dạng nơi đường chân trời, lúc này bọn họ mới xâm nhập tới gần một vùng núi hoang, triển khai không gian chiến trận, tiến vào trốn bên trong.
Trong trận chiến ấy, hắn thật sự đạt tới khí thần cực hạn.
Nếu muốn làm lại một đòn kia, căn bản là không có khả năng.
- Vân, huynh làm được.
Kim Bích Hàm khẽ thì thào, phá vỡ sự yên tĩnh. Những giọt nước mắt trong suốt của vì vui sướng chảy xuôi.
- Chưởng môn!
Tiếu Tiểu Hiền kêu lên, hắn cũng chảy nước mắt, tầm nhìn cũng mơ hồ.
Cảnh tượng trước mắt này, khắc thật sâu trong tâm trí hắn. Hắn thề, cả đời cũng sẽ không quên.
Sở Vân vẫn quỳ gối trên mặt đất, thân hình chật vật, thở hồng hộc. Mà thi thể không đầu của Tham Lang Vương, lại vẫn đứng lặng trên mặt đất, thẳng như thương, cho dù đã chết, vẫn thể hiện rõ ràng khí độ và sức mạnh của Vương giả!
Nhưng người thắng, là Sở Vân, mà không phải Tham Lang Vương hắn!
Đây là chiến tích khiến người ta khó có thể tin tưởng đến mức nào!
Đây là kết quả khiến người ta giật mình đến mức nào!
Sở Vân so sánh với Tham Lang Vương, giống như chuột nhỏ đối với voi lớn. Thực lực hai bên chênh lệch quá lớn. Nhưng hiện nay, voi lớn cũng ngã xuống, chuột nhỏ còn sống.
Chiến tích này, quả thực là vang dội cổ kim!
Chưa từng có người nào có thể lấy thực lực Quân cấp giết chết cường giả Vương cấp.
Nhìn chung trong lịch sử Tinh Châu, không có điều nào như vậy.
Không, hiện tại có.
- Ha ha, chiến thắng.
Nhị Lang Thiên Quân nói xong lời này, ngửa đầu ra, hoàn toàn hôn mê. Trước đó, hắn vận dụng đạo pháp thần thông, thay Sở Vân chia sẻ linh áp. Thể xác và tinh thần đều bị thương nghiêm trọng. Hiện nay rốt cuộc chống đỡ không được, ngất đi.
Sở Vân cũng muốn hôn mê, chuyện gì cũng không muốn xen vào.
Hiện nay mắt hắn thấy đầy sao, toàn thân bị thương nặng, cảm giác mê muội mãnh liệt khiến hắn rất hoài nghi, sau một khắc nữa, có lẽ không thể kiên trì được nữa.
Nhưng hắn phải kiên trì.
Tuy Tham Lang Vương đã chết, nhưng hắn còn để lại một đám Kiếp Yêu.
- Ngươi lại giết chủ nhân chúng ta!
Thao Thiết miệng nói là ngôn ngữ loài người, trong giọng nói tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Đến bây giờ nó còn không chấp nhận được hiện thực.
- Chủ nhân Tham Lang Vương đã chết? Tất cả đều là ảo giác sao?
Lúc này Bạch Nhãn Lang cảm thấy trong óc đều là một mảng mơ hồ.
- Ngươi một Quân Cấp nho nhỏ, lại giết chủ nhân của ta. Ta muốn báo thù cho chủ nhân!
Một Kiếp Yêu nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ đậm, tức giận xông tới.
- Hả? Vậy ngươi cứ thử xem...
Sở Vân cắn răng, cố lấy chút hơi sức cuối cùng, run rẩy đứng dậy.
Các Kiếp Yêu trước mắt không nhịn được đều lui về phía sau.
Theo đạo lý mà nói, lúc này toàn bộ thể lực của Sở Vân đã không còn, hồn phách tản ra, linh quang cũng ảm đạm tới cực điểm, căn bản là không có chút khí thế.
Nhưng những Kiếp Yêu của Tham Lang Vương, lại đều sợ hãi, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Tiểu tử này cổ quái, không ngờ giết chết chủ nhân Tham Lang Vương. Không thể tưởng tượng được! Không thể tưởng tượng được!
Lại có Kiếp Yêu kêu lên.
- Ta đi. Ta đã tự do. Các ngươi muốn báo thù, các ngươi tự làm đi.
Có Kiếp Yêu đã tự động rời khỏi.
Có tấm gương phía trước, rất nhanh các Kiếp Yêu liền bỏ đi hơn nửa.
- Ta muốn ăn ngươi!
Thao Thiết hét lớn một tiếng, không kiềm chế được hung tính, vọt về hướng Sở Vân.
Nhưng ngay sau đó, trong tiên nang của Sở Vân bay ra mấy đạo kỳ quang. Các Cực Nhạc Tiên Phi tạo thành Bát Quái Chiến Trận, trực tiếp thu Thao Thiết. Thiên Hồ chủ động xâm nhập chiến trận, nghênh chiến Thao Thiết.
- Ta muốn đi theo ngươi.
Bạch Nhãn Lang chủ động cúi đầu, không ngờ lúc này hướng về Sở Vân xưng thần.
- Ngươi đánh bại lão chủ nhân, Bạch Nhãn Lang ta chỉ đi theo người mạnh hơn.
Sở Vân cũng không bất ngờ. Bạch Nhãn Lang, là một yêu thú nổi danh về mức độ trung thành cực thấp.
- Vậy ngươi theo ta tung hoành thiên hạ đi.
Sở Vân gật đầu, nuốt vào một viên thượng đẳng đan dược, khôi phục linh lực, sau đó tạm thời ký kết khế ước minh hữu với đầu lang này.
- Rống!
Cuối cùng là mấy con Kiếp Yêu còn lại, thấy không có hy vọng báo thù, không cam lòng rít gào một tiếng, sau đó nhanh chóng thoát khỏi nơi này.
Nó vừa đi, đàn Yêu thú hoang dã vốn bị linh áp của Tham Lang Vương bức bách phải tránh rất xa, lại bắt đầu vây lại.
Sở Vân liền triệu ra Kiến Mộc, phối hợp với mới Bạch Nhãn Lang vừa đầu nhập vào.
Tiếu Tiểu Hiền dùng Tầm Bảo Thử, chiếm lối vào hiểm yếu, vừa ngăn cản sự tấn công của các Yêu thú khác.
Mà ba người hắn và Kim Bích Hàm, Tiếu Tiểu Hiền, lập tức bắt đầu dùng đan dược, giành giật từng giây, tiến hành hồi phục.
Sau ba phút, Sở Vân mở hai mắt đầu tiên. Đương nhiên thương thế của hắn còn chưa phục hồi, nhưng đã có thể khởi động chút linh quang, ký kết khế ước với tiên nang thượng đẳng Thôn Thiên Đại của Tham Lang Vương.
Khế ước ký kết rất thuận lợi.
Một khắc sau khi giết chết Tham Lang Vương, Sở Vân ngộ ra đạo của mình. Hiện nay hắn đã tấn chức Hầu cấp.
Tuy rằng hiện nay linh quang Hầu cấp vô cùng ảm đạm, nhưng chất đã biến hóa.
Sau năm phút đồng hồ, Tiếu Tiểu Hiền và Kim Bích Hàm đứng dậy, cùng tiến vào trong Bát Quái Chiến Trận.
Sau đó Sở Vân cũng gia nhập.
Sau một hồi chiến đấu kịch liệt giành giật từng giây, Thao Thiết không thể thoát khỏi Bát Quái Chiến Trận, bị yêu vật của Sở Vân, Kim Bích Hàm, Tiếu Tiểu Hiền thay
nhau công kích, cuối cùng bị Bảo Quang Mông Trần quyết làm tu vi suy yếu, lại bị Sở Vân vận dụng Thiên Bạo Đan tăng phúc Trấn Yêu Tháp, miễn cưỡng trấn áp xuống.
- Đi.
Một phút trước khi thế giới Long Môn đóng cửa, Sở Vân hủy bỏ Bát Quái Chiến Trận, cầm toàn bộ yêu vật trong tay thu vào trong túi. Đồng thời giữ chặt cánh tay Tiếu Tiểu Hiền, Kim Bích Hàm. Tiếu Tiểu Hiền thì ôm lấy Nhị Lang Thiên Quân.
Ầm!
Ba người chợt cảm thấy mắt hoa lên. Trong phút chốc trời đất quay cuồng. Khi lại mở mắt ra, phát hiện cả bốn người đã ở vùng thôn quê hoang dã.
- Đây là chỗ nào của Đại Hoang quốc vậy?
Kim Bích Hàm đứng dậy, cố gắng giữ thân hình đã suy yếu, miễn cưỡng nhìn ra xa.
Chỉ thấy cuối tầm nhìn, mơ hồ có một thành trì.
Thế giới Long Môn đóng cửa, bọn họ bị cưỡng chế truyền tống đi ra. Hiện nay cũng không ai biết bản thân đang ở chỗ nào.
- Bên kia không phải có thành trì sao? Đi vào hỏi một chút không phải là biết ngay?
Tiếu Tiểu Hiền ho khan hai tiếng, giọng điệu còn có chút suy yếu.
- Không. Chúng ta tìm một chỗ tiềm tàng, rời xa thành trì.
Sở Vân lại lắc đầu, cũng không giải thích nhiều.
Ánh mắt Tiếu Tiểu Hiền thoáng nghi hoặc. Tuy nhiên hắn cũng là người thiên tư thông minh, ngay sau đó liền hiểu được ý tứ của Sở Vân.
Bọn họ hiện nay, may mắn giết chết Tham Lang Vương, tuy dùng đan dược, nhưng thực lực vẫn chưa khôi phục được năm thành. Mạo muội tiến vào thành trì, nếu đụng phải Vô Thường Hầu, cường địch vân vân, chính là phiền phức rất lớn.
Cho dù không gặp, một khi tin tức về hành tung bị lộ ra ngoài, rất có khả năng sẽ dẫn tới đám người Vô Thường Hầu bao vây tiễu trừ.
Mặc dù Sở Vân có tiểu bảo thạch mật môn, có thể khi nguy nan, triệu Vạn Độc Vương đến cứu viện. Nhưng thêm một chuyện, không bằng ít một chuyện. Làm gì phải mạo muội phiêu lưu đây?
Lúc này, đoàn người Sở Vân rời xa thành trì, mãi đến khi hình bóng thành trì khổng lồ hoàn toàn khuất dạng nơi đường chân trời, lúc này bọn họ mới xâm nhập tới gần một vùng núi hoang, triển khai không gian chiến trận, tiến vào trốn bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.