Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Chương 82: Hôn lễ long trọng

Bạch Hắc

20/04/2017

"Alo?" Ninh Tiểu Tiểu trả lời điện thoại. Cô ngồi ở trước gương, vừa mới được trang điểm để trở thành cô dâu xinh đẹp, trong gương khuôn mặt của cô gái thiếu đi vài phần thanh thuần nhưng lại thêm vài phần thành thục cùng kiều diễm.

Trong điện thoại chỉ truyền đến tiếng hít thở của đàn ông, một thời gian dài cũng chưa nói chuyện.

"Là chú Lạc sao?" Ninh Tiểu Tiểu nhẹ giọng hỏi.

Phía bên kia truyền đến một tiếng thở dài: "Tôi rốt cục không có cách nào ngăn cản em gọi tôi là chú được. Tiểu Tiểu, tân hôn vui vẻ."

"Cám ơn, chú hai..."

Công Tử Lạc cười khổ một tiếng: "Tôi hiện đang bận quay phim, không thể tham gia hôn lễ của em được, chỉ có thể chúc phúc qua điện thoại."

"Không sao đâu ạ." Ninh Tiểu Tiểu cười nói.

"Kỳ thực nếu xin phép đạo diễn cũng có thể, nhưng mà chính tôi lại không muốn đến. Bởi vì tôi không tin mình có thể bình tĩnh nhìn chính tay anh trai giao em cho một nam nhân khác..."

"Không sao đâu... Chú hai chính là muốn quay phim cho thật tốt, cháu tắt máy đây." Ninh Tiểu Tiểu tắt điện thoại, trên mặt lại khôi phục không biểu cảm. Hôm nay cô hẳn là một cô dâu vô cùng hạnh phúc, nhưng mà cô không thể nào nở được nụ cười hạnh phúc thật sự.

Cảm giác như đây chính là một trò hề khôi hài, hơn nữa là một trò hề vô cùng long trọng.

Cung gia mời khách quý cũng không nhiều, nhưng người đến cũng rất nhiều. Dù sao cũng là hôn lễ của thư kí bí thư huyện ủy cùng con gái nuôi của bí thư, trừ bỏ người đầu óc khác thường thì bên ngoài ai cũng sẽ muốn nịnh bợ một chút đi.

Trong khách sạn người đi lại không dứt, Trương Nghiên mặc trang phục chú rể tiếp đãi khách khứa, trên mặt anh luôn mang theo nụ cười xã giao, hành vi cử chỉ đúng mực.

Cung Chính đi vào phòng cô dâu, khi thấy anh, người ở bên trong vội vàng cúi chào. Cung Chính liếc mắt một cái liền nhìn thấy Ninh Tiểu Tiểu đang đứng trước gương, cô đang mặc một bộ lễ phục màu trắng, trên đầu đội miếng lụa trắng, dáng người thướt tha, mặt mày tinh xảo. Hắn chưa từng gặp qua bộ dạng này của Ninh Tiểu Tiểu, không khỏi có chút sợ run.

"Cha." Ninh Tiểu Tiểu kêu một tiếng, anh mới tỉnh ngộ đi lại. Đi qua nhẹ nhàng giữ tay cô, để cô có thể giữ vững cánh tay của anh. Lúc này anh mới ý thức được anh muốn đem Ninh Tiểu Tiểu đưa cho đàn ông khác, ngực giống như bị người lấy đi một miếng thịt, vô cùng đau đớn.

Con đường dẫn lên khán đài được rẫy đầy hoa tươi, Cung Chính hi vọng con đường này vĩnh viễn đi hoài không đến đích, như vậy anh có thể luôn luôn giữ lại Ninh Tiểu Tiểu, nhưng lại hi vọng nhanh một chút đi đến nơi, đau dài chi bằng đau ngắn, tuy là đau lòng như vậy nhưng trên mặt anh luôn nở nụ cười nhẹ.

Rốt cục cũng đã đến, anh tự tay đem Ninh Tiểu Tiểu giao cho Trương Nghiên, trịnh trọng căn dặn: "Hãy đối sử thật tốt với em ấy."

"Con sẽ như vậy." Trương Nghiên trịnh trọng trả lời. Phía sau vang lên những tràng vỗ tay vô cùng nhiệt liệt cùng lời nói trầm trồ khen ngợi. Cung Chính lại cảm thấy tâm càng đau.

Đây là hôn lễ theo kiểu Trung Tây kết hợp, nghi thức Âu Tây đã xong tiếp theo là công đoạn kính trà cho cha mẹ. Chính là giờ phút này, cửa truyền đến âm thanh xôn xao, có người đi đến nói vào tai Cung Chính gì đó, sắc mặc Cung Chính liền thay đổi, đứng lên, cho Trương Nghiên cùng Ninh Tiểu Tiểu một ánh mắt, hướng cửa đi đến.

Tần Chí Xuyên dưới cái nhìn của mọi người đi đến, Cung Chính tiến lên cùng anh bắt tay hàn huyên, bề ngoài nhìn hai người vô cùng thân thiết.



Đường Phong luôn đứng phía sau Tần Chí Xuyên, nhàn nhạt cùng người tiếp đón. Ánh mắt Tần Chí Xuyên dừng trên mặt Ninh Tiểu Tiểu, Ninh Tiểu Tiểu không dám nhìn anh, hơi cúi đầu.

Tần Chí Xuyên cười nói với Trương Nghiên: "Tiểu trương à, phúc khí rất tốt đó, có thể cưới một cô dâu xinh đẹp như vậy. Tôi chúc phúc hai người tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc."

Trương Nghiên hơi cuối người: "Cảm ơn Tần thư ký."

Tần Chí Xuyên nhìn Đường Phong, Đường Phong lấy hồng bao ra đưa cho Ninh Tiểu Tiểu.

"Làm trưởng bối phải cho hai người hồng bao, cô dâu mới đừng ngại ít nha." Tần Chí Xuyên nửa đùa nói.

Ninh Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn Cung Chính, Cung Chính gật đầu: "Đây là tâm ý của bí thư, mau nhận đi."

Ninh Tiểu Tiểu nhận lấy hồng bao. Tần Chí Xuyên nhìn Cung Hạ đứng bên cạnh Ninh Tiểu Tiểu, nói: "Tuấn Tuấn là phù rể à, lần đầu tiên làm phù rể có cao hứng không?"

"Không có, rất mất hứng." Cung Hạ nói. Cung Chính ho khan một tiếng, Cung Hạ còn nói thêm vào: "Chị nhỏ lập gia đình, về sau mỗi ngày không thể nhìn thấy chị ấy."

Mọi người chỉ cho là cách diễn đạt của trẻ con, đều cười lớn.

"Chú Tần, Dục Dục khá hơn chút nào không?" Cung Hạ hỏi.

"Tốt hơn nhiều rồi, hai ngày sau có thể trở về trường học." Tần Chí Xuyên nói, nhưng sau đó lại nói nhỏ vào bên tai Cung Hạ: "Chuyện chị nhỏ cháu lập gia đình đừng nói cho Lý Dục biết."

"Vì sao?" Cung Hạ hỏi, Tần Chí Xuyên lắc đầu không nói gì nữa, ánh mắt anh xoay chuyển: "Tại sao lại không thấy Cung Đông ở đây?"

Anh nhắc tới đến Cung Đông,mâu trung Ninh Tiểu Tiểu liền lướt qua thần sắc ảm đạn. Cung Chính vội vàng nói: "Lạc bận quay phim, Tùng Tùng phải tham gia một trận đấu quan trọng, cũng may người một nhà, không nhiều chuyện như vậy." Nói xong anh làm một tư thế mời, để Tần Chí Xuyên đi đến nơi khách ngồi, Tần Chí Xuyên lại uyển chuyển từ chối, chỉ nói còn có chuyện quan trọng liền cùng Đường Phong vội vàng rời khỏi.

Khách khứa có mặt đều đang bàn tán hành động Tần Chí Xuyên, nhìn độ dày hồng bao, đều đoán nhất định quá bốn chữ số, còn có người đoán là tiền sổ, nhưng bất quá đây là hôn lễ của thư ký thị trưởng, Tần thư ký lại ra tay hào phóng như vậy.

Nghi thức cứ theo lẽ thường tiến hành. Cha mẹ Trương Nghiên ngồi bên trái ghế, Ninh Tâm Như cùng Cung Chính ngồi ở bên phải ghế. Cha mẹ Trương Nghiên vừa thấy chính là người từ nông thôn đến, cử chỉ câu nệ, khuôn mặt đôn hậu. Hôn sự đến rất vội vàng, trên người bọn họ đều mặc đồ không hẳn là mới. Trương Nghiên nhìn là biết đứa con hiếu thảo, bất quá đàn ông đều tương đối sơ ý, không quá chú ý việc này.

Ninh Tiểu Tiểu quỳ xuống hướng cha mẹ Trương Nghiên kính trà, miệng gọi cha mẹ, MC thất Ninh Tiểu Tiểu nói quá nhỏ, nên để lại lần nữa nói lớn tiếng hơn, Ninh Tiểu Tiểu đỏ mặt. Trương Nghiên nói: "Tiểu Tiểu rất dễ thẹn thùng, liền đừng làm khó cô ấy."

MC liền nói đùa với Trương Nghiên, nói anh cô dâu còn chưa có vào cửa đâu, anh đã bắt đầu che chở, làm mặt Trương Nghiên cũng đỏ lên, khách mời đều bắt đầu cười rộ lên.

Cuối cùng Ninh Tiểu Tiểu vẫn là lớn tiếng kêu ba mẹ, mọi bọn họ uống trà, cha mẹ Trương Nghiên liền lấy hồng bao bỏ trước trong túi để trên khay trà Ninh Tiểu Tiểu đưa đến.



Nghi thức kính trà náo nhiệt đã kết thúc.

Ninh Tiểu Tiểu cùng Trương Nghiên trở về tân phòng của mình ở nội thành phía bắc, nằm trong một tiểu khu xa hoa. Phòng ở đây là do Cung Chính chuẩn bị, Trương Nghiên tính mỗi tháng sẽ giao một ít tiền. Ngôi nhà hai phòng nàycũng rất phù hợp với thân phận của Trương Nghiên, người ngoài cũng sẽ không có gì để nói.

Lúc này, cha mẹ Trương Nghiên đã ngủ, trong phòng ngủ chỉ có hai người Ninh Tiểu Tiểu cùng Trương Nghiên. Ninh Tiểu Tiểu còn mặc trang phục cô dâu ngồi ở trên giường, Trương Nghiên lại ngồi ở bên bàn trang điểm, hai người đều có chút xấu hổ.

Nói đến cũng là, hai người nhìn nhau luôn không đến, lại đột nhiên trở thành vợ chồng, thật bình thường trong lòng hai người đều không chuẩn bị cái gì.

"Có phải mệt muốn chết rồi không? Em nhanh đi tắm rửa rồi còn ngủ." Trương Nghiên nói.

"Vâng." Ninh Tiểu Tiểu khẩn trương gật đầu, " chị Văn Thanh... Chị ấy phải làm sao bây giờ?"

Vừa nghe thấy tên này, sắc mặt Trương Nghiên liền trở nên thật không tốt, ngừng một lát anh mới nói: "Bọn anh đã chia tay."

"Vì sao?" Ninh Tiểu Tiểu kinh hãi lắp bắp nói.

Trương Nghiên trầm mặc. Ninh Tiểu Tiểu vội vàng nói: "Thực xin lỗi, em không nên hỏi."

"Đừng nói lời xin lỗi với anh." Trương Nghiên ôn hòa nhìn Ninh Tiểu Tiểu, " Em vì sao lại không nên hỏi? Chính là do anh không muốn nhắc tới cô ấy, về sau anhsẽ nói cho em biết."

"Được." Ninh Tiểu Tiểu gật đầu. Hai người lại lâm vào tình trạng xấu hổ, Ninh Tiểu Tiểu rất sợ loại xấu hổ này, lại hỏi: " Chú... Ân, cha mẹ... Bọn họ..."

"Ngày mai anh sẽ đưa bọn họ trở về." Trương Nghiên tựa hồ đoán được ý của Ninh Tiểu Tiểu, mở miệng nói. Cha mẹ dù sao cũng là nông dân, cùng bọn họ ở chung Ninh Tiểu Tiểu nhất định cảm thấy không thoải mái.

"Không phải, ý em không phải vậy." Ninh Tiểu Tiểu đỏ mặt, "Bọn họ bình thường rất bận, muốn vào thành phố một chuyến nhất định không dễ dàng, nên để cho bọn họ ở lại vài ngày đi."

Trương Nghiên nhìn mặt Ninh Tiểu Tiểu hồng hồng, trong lòng ấm áp một chút: " trước kia anh thường xuyên để bọn họ đến ở lại, nhưng là cuộc sống ở nông thôn cách xa, bọn họ ở không đến hai ngày liền la hét đòi về. Mặt khác chính là anh sợ em sẽ cảm thấy không thoải mái..."

"Sẽ không." Ninh Tiểu Tiểu xua tay, "Bọn họ đã lớn tuổi, tận lực chăm sóc bọn họ nhiều một chút."

Trương Nghiên gật đầu, đi qua ôm lấy chăn đệm lót trên đất: "Hôm nay chúng ta sẽ phải ở cùng một đêm, dù sao ba mẹ ta ở đây, chờ bọn họ đi rồi, anh sẽ qua phòng khác ngủ."

Ninh Tiểu Tiểu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm: "Nhưng ở trên đất có phải rất không thoải mái hay không?"

"Sẽ không." Trương Nghiên ngẩng đầu nói: "Anh là đàn ông, sợ cái gì, hồi nhỏ nền trong nhà so với nơi đây còn cứng hơn. Em nhanh sớm đi tắm rửa, đi ngủ sớm một chút đi."

Ninh Tiểu Tiểu gật đầu, lấy theo quần áo, đi tắm rửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook