Chương 153: Ý Nghĩa Sống
Áo Bỉ Gia
11/01/2024
Editor: Kingofbattle
Trong đêm tối chẳng thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Độ khó săn giết chuột khổng lồ tăng lên gấp đôi.
Thế nhưng, dùng cả ngày chiến đấu với chuột khổng lổ, sau đó còn giết mấy chục con, Lý Đằng đã thấy rõ cách di chuyển, quy luật công kích của chuột khổng lồ, thậm chí còn nắm rõ tiếng kêu rất nhỏ lúc chúng di chuyển và công kích như lòng bàn tay.
Mượn nhờ đồng hồ quét mục tiêu, cho dù là trong đêm tối, ngay khi chuột khổng lồ tới gần, hắn cũng có thể ra tay kịp thời, mặc dù không thể một phát chết luôn giống như ban ngày, nhưng vẫn có khả năng cao đánh cho bọn chúng tàn tật trọng thương.
Dọc đường giết chết hai con chuột khổng lồ ý đồ cắn trộm, Lý Đằng thuận lợi đi tới nhà nhỏ săn thú.
Ở bên trong nhà nhỏ săn thú có đèn, điện ở đây xài chung với căn nhà lớn.
Mặc dù ngọn đèn rất lờ mờ, thế nhưng đủ dùng nơi này làm lò mổ.
Mục tiêu hôm nay của hắn là săn giết chuột khổng lồ với số lượng lớn, cố gắng mở rộng phạm vi rà soát của ứng dụng.
10m mở rộng đến 20m cần bỏ ra 4000 điểm chỉ số thời gian, 20m mở rộng đến 30m cần bỏ ra 8000 điểm chỉ số thời gian, mỗi lần gia tăng 10m, chi phí mở rộng đều tăng lên gấp bội, nếu như có thể mở rộng đến 100m, như vậy thì phạm vi rà soát của đồng hồ có thể bao trùm khắp khu vực.
Nhưng đó cũng không phải là chuyện thực tế.
Bởi vì muốn mở rộng đến 100 mét, cần hắn săn giết tổng cộng 2044 con chuột khổng lồ, thì phải gom đến 204 vạn điểm chỉ số thời gian.
Dựa vào kinh nghiệm ngày hôm qua mà tính, một tiếng săn giết mười con đã là cực hạn, có thể liên quan tới tốc độ sản sinh chuột khổng lồ, thời điểm vừa mới bắt đầu săn giết, tần suất chuột mập rất cao, tầm 3 phút là dụ được một con, nhưng về sau, mật độ chuột mập giảm mạnh, đợi khoảng 10 phút thậm chí là lâu hơn mới tìm được 1 con.
Hôm nay cho dù hắn nhịn ăn săn giết đến chưa thì tối đa cũng chỉ săn được 100 con là kịch khung.
Cho nên, mục tiêu sơ bộ của Lý Đằng, là mở rộng phạm vi dò xét đến 50m.
Như vậy hắn chỉ cần săn giết 60 con chuột khổng lồ là được rồi.
60 con chuột khổng lồ, đại khái cần bảy đến tám giờ, có thể là lâu hơn, dù sao hắn cũng cần có thời gian hồi sức, trở về mổ thịt rán lên, nếu như mật độ chuột khổng lồ giảm mạnh, thì phải chờ thời gian rất lâu chúng nó mới có thể sản sinh.
Bọn chúng xuất hiện như thế nào, hoặc là nói đổi mới ra sao, tạm thời Lý Đằng còn chưa biết rõ.
Phạm di dò xét của ứng dụng hiện tại chỉ có 10 mét, còn chưa có năng lực dò xét trên diện rộng.
Đã có mục tiêu, vậy thì chẳng cần suy nghĩ nhiều, bắt đầu thực hiện là được rồi.
Mở cửa phòng, tạo ra tiếng động, đợi vài phút, đã dụ được một con chuột khổng lồ tới đây.
Lý Đằng nhử nó vào giữa phòng, chuẩn xác bổ một chuỳ đập nó chết tươi.
Sau đó lại ra ngoài dụ con mồi tiếp theo.
Lặp đi lặp lại.
Thời gian dài sẽ cảm giác tương đối khô khan.
Trong quá trình này, Lý Đằng phát hiện lực quan sát, lực phản ứng, lực cánh tay, sức chịu đựng của hắn, tổng thể mà nói thì tố chất thân thể đều chậm rãi tăng lên, đương nhiên không phải là loại tăng điểm thuộc tính trong game hay là tiểu thuyết tiên hiệp, chỉ là con người tiến hành huấn luyện cực đoan thì sẽ gia tăng năng lực, những khả năng này sẽ không chỉ giới hạn ở kịch bản lần này, mà còn có tác dụng lớn đối với những kịch bản sau này.
Đây cũng là chuyện tốt.
Đồng hồ điểm 6 giờ sáng, Lý Đằng săn giết hơn 40 con chuột khổng lồ, kiếm hơn 4 vạn điểm chỉ số thời gian, hắn bỏ ra 28000 điểm chỉ số thời gian, tăng phạm vi dò xét lên tới 40m.
Thật sự là đói không chịu được.
Lý Đằng chọn lấy bốn con chuột béo, trên đường trở về lại giết thêm 2 con, tổng cộng kéo theo 6 con chuột khổng lồ quay trở về căn nhà lớn.
Ném 6 con chuột khổng lồ vào cửa sổ phòng khách chưa khoá, Lý Đằng cũng nhảy từ ngoài vào trong phòng khách.
Quả nhiên Liễu Nhân chưa chết, hai mắt nàng trống rỗng đang ngồi trên salon nhìn thẳng trên trần nhà.
Thấy Lý Đằng trở về cũng không có bất kỳ phản ứng nào, giống như một cái xác không hồn.
Lý Đằng liếc nhìn nàng một cái, rồi kéo toàn bộ chuột khổng lồ vào phòng bếp, mổ bụng lấy nội tạng từng con, lấy mỡ lấy thịt, sau khi làm xong, lại ném tất cả rác rưởi qua cửa sổ, lúc này mới bắt đầu nhóm lửa, đốt mỡ thành dầu, lại bỏ từng khối thịt vào chảo dầu.
Mùi thịt lập tức tràn ngập gian bếp.
Lý Đằng bỏ vài khối thịt vào bát để trong phòng khách, để cho Liễu Nhân ăn.
Liễu Nhân không để ý tới hắn.
Lý Đằng đành phải đặt bát lên bàn đối diện nàng, sau đó trở lại phòng bếp vừa rán thịt, vừa ăn ngon lành hưởng thụ.
Một lát sau, Lý Đằng lại đổi mấy chai bia, sau đó vừa uống bia vừa ăn thịt, cực kỳ vui vẻ ngâm nga bài hát.
"Tại sao anh bỏ mặc em chết đi?" Liễu Nhân đột nhiên bước vào cạnh cửa phòng bếp, chất vấn Lý Đằng một câu.
"Ở chỗ này không chết được." Lý Đằng trả lời Liễu Nhân.
"Chẵng lẽ những gì xảy ra ngày hôm qua không ảnh hưởng gì đến anh? Tại sao anh có thể bình thản như không có chuyện gì?" Liễu Nhân tiếp tục chất vấn Lý Đằng.
"Ngày hôm qua? ngày hôm xảy ra chuyện gì? " Lý Đằng thử nhớ lại, dường như hắn không có cãi nhau với Liễu Nhân? Tại sao con bé này lại nổi nóng?
"Không chỉ là ngày hôm qua, còn có hôm trước, tay chân bị gãy, cắt thịt cạo xương, chẳng lẽ không ảnh hưởng chút gì tới anh? Anh còn ăn đến ngon miệng như vậy! Còn uống bia! Ca hát?"
"Anh sống như vậy có ý nghĩa gì?" Liễu Nhân dùng ánh mắt khó hiểu liếc nhìn Lý Đằng, lúc này có lẽ người bình thường đã tự sát rồi?
Nghe thấy Liễu Nhân hỏi, Lý Đằng ngây cả người.
"Ý nghĩa cuộc sống? Còn sống, còn sống thì có thể ăn thịt.... " Lý Đằng trả lời Liễu Nhân, lập tức đút một miếng thịt vào trong miệng, giơ lon bia uống một ngụm.
"Chỉ là nguyên nhân này, có thể giúp anh gố gắng sống tiếp? Hơn nữa là sống sót khi phải chịu thống khổ như vậy? Em không tin! " Liễu Nhân rất suy sụp trước đáp án của Lý Đằng.
"Còn sống là còn hy vọng, ví dụ như, anh muốn thực hiện hứa hẹn đối với nàng, trong tương lai trở thành ảnh đế, sau đó tìm nàng, giúp nàng hoàn thành bộ phim điện ảnh kia. Sau đó......Nàng cũng sẽ thực hiện hứa hẹn đối với anh." Lý Đằng suy nghĩ một hồi lại cho thêm đáp án.
"Nàng là ai? Là đạo diễn nữ trước đó sao?"
"Kỳ thật nàng là ai không quan trọng, quan trọng là... Quả thật anh có một mục tiêu như vậy." Lý Đằng lại suy tư trong chốc lát mới nói tiếp.
"Trở thành ảnh đế rất quan trọng đối với anh sao? Cho dù trở thành ảnh đế, anh cũng chỉ là một gã diễn viên bị thành phố điện ảnh đùa giỡn mà thôi! Vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị điều khiển! Nếu chỉ có một lý do hoặc mục tiêu hư vô mờ mịt, liền trở thành lòng tin giúp anh sống sót? Em không tin!" Liễu Nhân cảm thấy nàng chưa nghe được đáp án chính xác.
"Anh nghĩ, lý do cơ bản nhất, Có thể là......liên quan đến khác biệt lớn nhất giữa anh và em. Em thật sự muốn nghe? Vậy thì anh sẽ nói hết." Lý Đằng thả lon bia, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
"Nói nghe một chút."
Trong đêm tối chẳng thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Độ khó săn giết chuột khổng lồ tăng lên gấp đôi.
Thế nhưng, dùng cả ngày chiến đấu với chuột khổng lổ, sau đó còn giết mấy chục con, Lý Đằng đã thấy rõ cách di chuyển, quy luật công kích của chuột khổng lồ, thậm chí còn nắm rõ tiếng kêu rất nhỏ lúc chúng di chuyển và công kích như lòng bàn tay.
Mượn nhờ đồng hồ quét mục tiêu, cho dù là trong đêm tối, ngay khi chuột khổng lồ tới gần, hắn cũng có thể ra tay kịp thời, mặc dù không thể một phát chết luôn giống như ban ngày, nhưng vẫn có khả năng cao đánh cho bọn chúng tàn tật trọng thương.
Dọc đường giết chết hai con chuột khổng lồ ý đồ cắn trộm, Lý Đằng thuận lợi đi tới nhà nhỏ săn thú.
Ở bên trong nhà nhỏ săn thú có đèn, điện ở đây xài chung với căn nhà lớn.
Mặc dù ngọn đèn rất lờ mờ, thế nhưng đủ dùng nơi này làm lò mổ.
Mục tiêu hôm nay của hắn là săn giết chuột khổng lồ với số lượng lớn, cố gắng mở rộng phạm vi rà soát của ứng dụng.
10m mở rộng đến 20m cần bỏ ra 4000 điểm chỉ số thời gian, 20m mở rộng đến 30m cần bỏ ra 8000 điểm chỉ số thời gian, mỗi lần gia tăng 10m, chi phí mở rộng đều tăng lên gấp bội, nếu như có thể mở rộng đến 100m, như vậy thì phạm vi rà soát của đồng hồ có thể bao trùm khắp khu vực.
Nhưng đó cũng không phải là chuyện thực tế.
Bởi vì muốn mở rộng đến 100 mét, cần hắn săn giết tổng cộng 2044 con chuột khổng lồ, thì phải gom đến 204 vạn điểm chỉ số thời gian.
Dựa vào kinh nghiệm ngày hôm qua mà tính, một tiếng săn giết mười con đã là cực hạn, có thể liên quan tới tốc độ sản sinh chuột khổng lồ, thời điểm vừa mới bắt đầu săn giết, tần suất chuột mập rất cao, tầm 3 phút là dụ được một con, nhưng về sau, mật độ chuột mập giảm mạnh, đợi khoảng 10 phút thậm chí là lâu hơn mới tìm được 1 con.
Hôm nay cho dù hắn nhịn ăn săn giết đến chưa thì tối đa cũng chỉ săn được 100 con là kịch khung.
Cho nên, mục tiêu sơ bộ của Lý Đằng, là mở rộng phạm vi dò xét đến 50m.
Như vậy hắn chỉ cần săn giết 60 con chuột khổng lồ là được rồi.
60 con chuột khổng lồ, đại khái cần bảy đến tám giờ, có thể là lâu hơn, dù sao hắn cũng cần có thời gian hồi sức, trở về mổ thịt rán lên, nếu như mật độ chuột khổng lồ giảm mạnh, thì phải chờ thời gian rất lâu chúng nó mới có thể sản sinh.
Bọn chúng xuất hiện như thế nào, hoặc là nói đổi mới ra sao, tạm thời Lý Đằng còn chưa biết rõ.
Phạm di dò xét của ứng dụng hiện tại chỉ có 10 mét, còn chưa có năng lực dò xét trên diện rộng.
Đã có mục tiêu, vậy thì chẳng cần suy nghĩ nhiều, bắt đầu thực hiện là được rồi.
Mở cửa phòng, tạo ra tiếng động, đợi vài phút, đã dụ được một con chuột khổng lồ tới đây.
Lý Đằng nhử nó vào giữa phòng, chuẩn xác bổ một chuỳ đập nó chết tươi.
Sau đó lại ra ngoài dụ con mồi tiếp theo.
Lặp đi lặp lại.
Thời gian dài sẽ cảm giác tương đối khô khan.
Trong quá trình này, Lý Đằng phát hiện lực quan sát, lực phản ứng, lực cánh tay, sức chịu đựng của hắn, tổng thể mà nói thì tố chất thân thể đều chậm rãi tăng lên, đương nhiên không phải là loại tăng điểm thuộc tính trong game hay là tiểu thuyết tiên hiệp, chỉ là con người tiến hành huấn luyện cực đoan thì sẽ gia tăng năng lực, những khả năng này sẽ không chỉ giới hạn ở kịch bản lần này, mà còn có tác dụng lớn đối với những kịch bản sau này.
Đây cũng là chuyện tốt.
Đồng hồ điểm 6 giờ sáng, Lý Đằng săn giết hơn 40 con chuột khổng lồ, kiếm hơn 4 vạn điểm chỉ số thời gian, hắn bỏ ra 28000 điểm chỉ số thời gian, tăng phạm vi dò xét lên tới 40m.
Thật sự là đói không chịu được.
Lý Đằng chọn lấy bốn con chuột béo, trên đường trở về lại giết thêm 2 con, tổng cộng kéo theo 6 con chuột khổng lồ quay trở về căn nhà lớn.
Ném 6 con chuột khổng lồ vào cửa sổ phòng khách chưa khoá, Lý Đằng cũng nhảy từ ngoài vào trong phòng khách.
Quả nhiên Liễu Nhân chưa chết, hai mắt nàng trống rỗng đang ngồi trên salon nhìn thẳng trên trần nhà.
Thấy Lý Đằng trở về cũng không có bất kỳ phản ứng nào, giống như một cái xác không hồn.
Lý Đằng liếc nhìn nàng một cái, rồi kéo toàn bộ chuột khổng lồ vào phòng bếp, mổ bụng lấy nội tạng từng con, lấy mỡ lấy thịt, sau khi làm xong, lại ném tất cả rác rưởi qua cửa sổ, lúc này mới bắt đầu nhóm lửa, đốt mỡ thành dầu, lại bỏ từng khối thịt vào chảo dầu.
Mùi thịt lập tức tràn ngập gian bếp.
Lý Đằng bỏ vài khối thịt vào bát để trong phòng khách, để cho Liễu Nhân ăn.
Liễu Nhân không để ý tới hắn.
Lý Đằng đành phải đặt bát lên bàn đối diện nàng, sau đó trở lại phòng bếp vừa rán thịt, vừa ăn ngon lành hưởng thụ.
Một lát sau, Lý Đằng lại đổi mấy chai bia, sau đó vừa uống bia vừa ăn thịt, cực kỳ vui vẻ ngâm nga bài hát.
"Tại sao anh bỏ mặc em chết đi?" Liễu Nhân đột nhiên bước vào cạnh cửa phòng bếp, chất vấn Lý Đằng một câu.
"Ở chỗ này không chết được." Lý Đằng trả lời Liễu Nhân.
"Chẵng lẽ những gì xảy ra ngày hôm qua không ảnh hưởng gì đến anh? Tại sao anh có thể bình thản như không có chuyện gì?" Liễu Nhân tiếp tục chất vấn Lý Đằng.
"Ngày hôm qua? ngày hôm xảy ra chuyện gì? " Lý Đằng thử nhớ lại, dường như hắn không có cãi nhau với Liễu Nhân? Tại sao con bé này lại nổi nóng?
"Không chỉ là ngày hôm qua, còn có hôm trước, tay chân bị gãy, cắt thịt cạo xương, chẳng lẽ không ảnh hưởng chút gì tới anh? Anh còn ăn đến ngon miệng như vậy! Còn uống bia! Ca hát?"
"Anh sống như vậy có ý nghĩa gì?" Liễu Nhân dùng ánh mắt khó hiểu liếc nhìn Lý Đằng, lúc này có lẽ người bình thường đã tự sát rồi?
Nghe thấy Liễu Nhân hỏi, Lý Đằng ngây cả người.
"Ý nghĩa cuộc sống? Còn sống, còn sống thì có thể ăn thịt.... " Lý Đằng trả lời Liễu Nhân, lập tức đút một miếng thịt vào trong miệng, giơ lon bia uống một ngụm.
"Chỉ là nguyên nhân này, có thể giúp anh gố gắng sống tiếp? Hơn nữa là sống sót khi phải chịu thống khổ như vậy? Em không tin! " Liễu Nhân rất suy sụp trước đáp án của Lý Đằng.
"Còn sống là còn hy vọng, ví dụ như, anh muốn thực hiện hứa hẹn đối với nàng, trong tương lai trở thành ảnh đế, sau đó tìm nàng, giúp nàng hoàn thành bộ phim điện ảnh kia. Sau đó......Nàng cũng sẽ thực hiện hứa hẹn đối với anh." Lý Đằng suy nghĩ một hồi lại cho thêm đáp án.
"Nàng là ai? Là đạo diễn nữ trước đó sao?"
"Kỳ thật nàng là ai không quan trọng, quan trọng là... Quả thật anh có một mục tiêu như vậy." Lý Đằng lại suy tư trong chốc lát mới nói tiếp.
"Trở thành ảnh đế rất quan trọng đối với anh sao? Cho dù trở thành ảnh đế, anh cũng chỉ là một gã diễn viên bị thành phố điện ảnh đùa giỡn mà thôi! Vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị điều khiển! Nếu chỉ có một lý do hoặc mục tiêu hư vô mờ mịt, liền trở thành lòng tin giúp anh sống sót? Em không tin!" Liễu Nhân cảm thấy nàng chưa nghe được đáp án chính xác.
"Anh nghĩ, lý do cơ bản nhất, Có thể là......liên quan đến khác biệt lớn nhất giữa anh và em. Em thật sự muốn nghe? Vậy thì anh sẽ nói hết." Lý Đằng thả lon bia, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
"Nói nghe một chút."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.