Chương 1162
Bạch Ngọc Cầu Hà
29/08/2021
Lực khuỷu tay này, đủ để hợp kim nứt ra.
Hoàng Càn nhìn thấy cảnh này, cũng không khỏi vì Trần Ninh lén lút lau mồ hôi.
Nhưng, Trần Ninh vẫn thoải mái tránh khỏi khuỷu tay của Tham Lang.
Toàn bộ hai chiêu Tham Lang thất bại, lại khơi dậy lòng háo thắng của anh, động tác của anh càng thêm nhanh, lực càng lớn, triển khai thế tiền công với Trần Ninh mưa to gió lớn.
Tham Lang một hơi tấn công Trần Ninh hơn mười chiêu, nhưng toàn bộ đều bị Trần Ninh tránh qua.
Trong nháy mắt tất cả công kích của Tham Lang thất bại, anh và Trần Ninh đan vào nhau trong nháy mắt, Trần Ninh ra tay.
Trần Ninh lúc đan qua người Tham Lang, không nhẹ không nặng đắm một quyền sau lưng Tham Lang.
Rằm!
Thân hình Tham Lang chắn động mãnh liệt một chút, một quyền này đánh cho nội tạng anh thế mạnh như nước, do Trần Ninh thủ hạ lưu tình, cho nên anh ta cũng không bị thương.
Trần Ninh quay người lại, nhìn về phía bóng lưng Tham Lang, thản nhiên nói: “Tướng quân Tham Lang, tiếp tục.”
Tham Lang đi theo bên cạnh Trần Ninh nhiều năm, lần giao chiến vừa rồi, anh ta đã biết, Đại đô đốc mặc chiến bào Chu Tước, đeo mặt nạ Kỳ Lântrước mắt, thật ra chính là Thiếu soái Trần Ninh.
Trong mắt anh ta hiện lên một sự chấn động không dễ phát hiện, mạnh mẽ lấy lại tâm trạng, bình tĩnh chắp tay nói: “Đại đô đốc thực lực hơn người, mạt tướng thật lòng khâm phục.”
Tham Lang cũng thua!
Tất cả mọi người ở hiện trường đều bị sốc.
Sắc mặt Hạng Thành lúc trắng lúc xanh, Quốc chủ không biết từ đâu tìm được Đại đô đốc thần bí này, không chỉ giải thích đặc sắc kiến thức quân sự quốc phòng, hơn nữa sức chiến đấu lại mạnh như vậy.
Chẳng lẽ, thật sự phải đồng ý người này đảm nhiệm Đại đô đốc sao?
Ngay khi trong lòng Hạng Thành đang giao chiến, Trình Đức ở bên tai ông ta, nhỏ giọng nói: “Thủ phụ đại nhân, tôi cảm thấy chuyện kỳ lạ.”
“Đại đô đốc này cũng không biết từ đâuxuất hiện, ngay cả Vương Chính Hồ và Tham Lang cũng không phải đối thủ của cậu ta.”
“Tôi nghi ngờ trong đó có mờ ám!”
Mờ ám?
Hạng Thành sửng sốt, khó hiểu nhìn về phía Trình Đức.
Trình Đức hạ giọng nói: “Đại đô đốc là do Quốc chủ đề bạt, có thể Quốc chủ đã sớm chào hỏi các tướng lĩnh trong quân, yêu cầu những tướng lĩnh này không được thắng Đại đô đốc, cho nên Đại đô đốc mới có thể dễ dàng đánh bại những mãnh tướng Vương Chính Hổ cùng Tham Lang này hay không?”
Hạng Thành nghe vậy, vừa kinh vừa giận.
Ông ta liền nói Đại đô đốc trước mắt này cũng không biết từ đâu xuất hiện, sao lại lợi hại như vậy?
Hóa ra, tất cả mọi thứ đã được Quốc chủ sắp xép xong!
Hạng Thành cười lạnh!
Lúc này, Hoàng Càn lần nữa khen ngợi Đại đô đốc trước công chúng, sau đó đi tới, hỏi Hạng Thành: “Thủ phụ đại nhân, còn các vị Các lão khác, lần này hẳn là các vị không có dị nghị chứ?”
Hạng Thành cười nói: “Đại đô đốc thể hiện ra thực lực bất phàm, nhưng tôi muốn tự mình chọn một người để thử thách cậu ta một chút.”
Hoàng Càn khẽ nhíu mày.
Lương Ưng bên cạnh Hoàng Càn, không vui nói: “Thủ phụ đại nhân ngài là có ý gì, không phải là ngài nghi ngờ: những cao thủ trong quân đội giao thủ với Đại đô đốc là có ý phóng nước chứ?”
Hạng Thành cười cười: “Đây là Lương bộ trưởng ông nói, tôi cũng không nói như vậy.”
Trình Đức mở miệng nói: “Lương bộ trưởng, nếu Đại đô đốc dựa vào thực lực thắng, cao thủ trong quân không phóng nước, như vậy thủ phụ đại nhân tự mình chọn một cao thủ, so tài cùng Đại đô đốc, Đại đô đốc cũng nên không sợ mới đúng, Lương bộ trưởng ông gấp cái gì?”
Lương Ưng giận dữ nói: “Tôi đâu phải sốt ruột, mà là rõ ràng các vị không tín nhiệm Quốc chủ cùng các chư vị tướng lĩnh trong quân.”
Hoàng Càn từ từ mở miệng nói: “Nếu thủ phụ đại nhân cùng các vị Các lão, vẫn nghỉ ngờ đối với thực lực của Đại đô đốc, vậy để thủ phụ đại nhân tự mình phân công một cường giả, so đấu với Đại đô đốc là được rồi.”
Hạng Thành nghe vậy, ánh mắt hiện lên một nụ cười lạnh không dễ phát hiện.
Ông ta chắp tay nói: “Quốc chủ anh minh!”
Ông ta nói xong, nhìn đám cao thủ vệ sĩ bên cạnh, ánh mắt dừng lại trên người một lão giả chỉ mới 50 tuổi.
“Lý Bão Thạch, ông tới chào hỏi Đại đô đốc.”
Lý Bão Thạch!
Bên cạnh Hạng Thành một đám vệ sĩ một tắc không rời, hai mươi năm trước đã nổi danh Hoa Hạ.
Nhưng sau khi Lý Bão Thạch làm vệ sĩ thế thân của Hạng Thành, liền rất ít khi ra tay, hơn nữa tính cách của ông ta khiêm tốn, bởi vậy rất nhiều người sẽ không chú ý tới cao thủ khủng bố bên cạnh Hạng lão.
Hoàng Càn nhìn thấy cảnh này, cũng không khỏi vì Trần Ninh lén lút lau mồ hôi.
Nhưng, Trần Ninh vẫn thoải mái tránh khỏi khuỷu tay của Tham Lang.
Toàn bộ hai chiêu Tham Lang thất bại, lại khơi dậy lòng háo thắng của anh, động tác của anh càng thêm nhanh, lực càng lớn, triển khai thế tiền công với Trần Ninh mưa to gió lớn.
Tham Lang một hơi tấn công Trần Ninh hơn mười chiêu, nhưng toàn bộ đều bị Trần Ninh tránh qua.
Trong nháy mắt tất cả công kích của Tham Lang thất bại, anh và Trần Ninh đan vào nhau trong nháy mắt, Trần Ninh ra tay.
Trần Ninh lúc đan qua người Tham Lang, không nhẹ không nặng đắm một quyền sau lưng Tham Lang.
Rằm!
Thân hình Tham Lang chắn động mãnh liệt một chút, một quyền này đánh cho nội tạng anh thế mạnh như nước, do Trần Ninh thủ hạ lưu tình, cho nên anh ta cũng không bị thương.
Trần Ninh quay người lại, nhìn về phía bóng lưng Tham Lang, thản nhiên nói: “Tướng quân Tham Lang, tiếp tục.”
Tham Lang đi theo bên cạnh Trần Ninh nhiều năm, lần giao chiến vừa rồi, anh ta đã biết, Đại đô đốc mặc chiến bào Chu Tước, đeo mặt nạ Kỳ Lântrước mắt, thật ra chính là Thiếu soái Trần Ninh.
Trong mắt anh ta hiện lên một sự chấn động không dễ phát hiện, mạnh mẽ lấy lại tâm trạng, bình tĩnh chắp tay nói: “Đại đô đốc thực lực hơn người, mạt tướng thật lòng khâm phục.”
Tham Lang cũng thua!
Tất cả mọi người ở hiện trường đều bị sốc.
Sắc mặt Hạng Thành lúc trắng lúc xanh, Quốc chủ không biết từ đâu tìm được Đại đô đốc thần bí này, không chỉ giải thích đặc sắc kiến thức quân sự quốc phòng, hơn nữa sức chiến đấu lại mạnh như vậy.
Chẳng lẽ, thật sự phải đồng ý người này đảm nhiệm Đại đô đốc sao?
Ngay khi trong lòng Hạng Thành đang giao chiến, Trình Đức ở bên tai ông ta, nhỏ giọng nói: “Thủ phụ đại nhân, tôi cảm thấy chuyện kỳ lạ.”
“Đại đô đốc này cũng không biết từ đâuxuất hiện, ngay cả Vương Chính Hồ và Tham Lang cũng không phải đối thủ của cậu ta.”
“Tôi nghi ngờ trong đó có mờ ám!”
Mờ ám?
Hạng Thành sửng sốt, khó hiểu nhìn về phía Trình Đức.
Trình Đức hạ giọng nói: “Đại đô đốc là do Quốc chủ đề bạt, có thể Quốc chủ đã sớm chào hỏi các tướng lĩnh trong quân, yêu cầu những tướng lĩnh này không được thắng Đại đô đốc, cho nên Đại đô đốc mới có thể dễ dàng đánh bại những mãnh tướng Vương Chính Hổ cùng Tham Lang này hay không?”
Hạng Thành nghe vậy, vừa kinh vừa giận.
Ông ta liền nói Đại đô đốc trước mắt này cũng không biết từ đâu xuất hiện, sao lại lợi hại như vậy?
Hóa ra, tất cả mọi thứ đã được Quốc chủ sắp xép xong!
Hạng Thành cười lạnh!
Lúc này, Hoàng Càn lần nữa khen ngợi Đại đô đốc trước công chúng, sau đó đi tới, hỏi Hạng Thành: “Thủ phụ đại nhân, còn các vị Các lão khác, lần này hẳn là các vị không có dị nghị chứ?”
Hạng Thành cười nói: “Đại đô đốc thể hiện ra thực lực bất phàm, nhưng tôi muốn tự mình chọn một người để thử thách cậu ta một chút.”
Hoàng Càn khẽ nhíu mày.
Lương Ưng bên cạnh Hoàng Càn, không vui nói: “Thủ phụ đại nhân ngài là có ý gì, không phải là ngài nghi ngờ: những cao thủ trong quân đội giao thủ với Đại đô đốc là có ý phóng nước chứ?”
Hạng Thành cười cười: “Đây là Lương bộ trưởng ông nói, tôi cũng không nói như vậy.”
Trình Đức mở miệng nói: “Lương bộ trưởng, nếu Đại đô đốc dựa vào thực lực thắng, cao thủ trong quân không phóng nước, như vậy thủ phụ đại nhân tự mình chọn một cao thủ, so tài cùng Đại đô đốc, Đại đô đốc cũng nên không sợ mới đúng, Lương bộ trưởng ông gấp cái gì?”
Lương Ưng giận dữ nói: “Tôi đâu phải sốt ruột, mà là rõ ràng các vị không tín nhiệm Quốc chủ cùng các chư vị tướng lĩnh trong quân.”
Hoàng Càn từ từ mở miệng nói: “Nếu thủ phụ đại nhân cùng các vị Các lão, vẫn nghỉ ngờ đối với thực lực của Đại đô đốc, vậy để thủ phụ đại nhân tự mình phân công một cường giả, so đấu với Đại đô đốc là được rồi.”
Hạng Thành nghe vậy, ánh mắt hiện lên một nụ cười lạnh không dễ phát hiện.
Ông ta chắp tay nói: “Quốc chủ anh minh!”
Ông ta nói xong, nhìn đám cao thủ vệ sĩ bên cạnh, ánh mắt dừng lại trên người một lão giả chỉ mới 50 tuổi.
“Lý Bão Thạch, ông tới chào hỏi Đại đô đốc.”
Lý Bão Thạch!
Bên cạnh Hạng Thành một đám vệ sĩ một tắc không rời, hai mươi năm trước đã nổi danh Hoa Hạ.
Nhưng sau khi Lý Bão Thạch làm vệ sĩ thế thân của Hạng Thành, liền rất ít khi ra tay, hơn nữa tính cách của ông ta khiêm tốn, bởi vậy rất nhiều người sẽ không chú ý tới cao thủ khủng bố bên cạnh Hạng lão.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.