Chương 21: Kẻ bị đánh giá thấp: Thẩm Nguyên
Phương Tưởng
10/05/2013
Sự thực đã chứng minh rằng học viên của học viện Thiên Tinh vô cùng giàu có.
Có ba thẻ hồn tướng, hơn nữa tất cả đều là thẻ cấp bạc, thẻ khinh công cấp hai Không Mộc Thung và thẻ khinh công cấp ba Bát Bộ Cản Thiền, chỉ pháp cấp ba Thiết Nê Chỉ.
Hai tấm thẻ khinh công có thể nói là đã giải quyết được vấn đề của Đường Thiên. Hiện giờ hắn đang cần thẻ khinh công, không ngờ lại có người đưa tới tận miệng, nhất thời Đường Thiên cảm thấy Dương Vĩnh đang bất tỉnh trên mặt đất thuận mắt hơn rất nhiều.
Thiết Nê Chỉ là chỉ pháp hệ kim, Đường Thiên không luyện được, thế nhưng chỉ pháp hệ kim rất được ưa thích, hắn hoàn toàn có thể dùng nó để đổi một tấm thẻ hồn tướng mà mình dùng được.
Đúng là người tốt!
Trong lòng Đường Thiên tràn ngập cảm kích.
Ánh mắt hắn nhìn Đường Thiên lập tức trở nên nóng nỏng. Nhưng hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, thực lực mà Thẩm Nguyên thể hiện vô cùng kinh người.
Lần đầu tiên Đường Thiên thấy Amaury bị người khác áp chế như vậy.
Thẩm Nguyên không hổ danh là Thiết Chưởng, chưởng pháp của hắn trông rất bình thường nhưng mỗi chưởng đều vô cùng mạnh mẽ. Amaury có thần lực trời sinh, đao gỗ trong tay hắn rất nặng lại dùng chân lực thôi thúc, nếu so về sức mạnh và uy thế Đường Thiên tự nhận không bằng. Thế nhưng đao thế giống như thái sơn áp đỉnh đó lại bị chặn đứng bởi đôi tay ngăm ngăm đen kia.
Chân lực của Thẩm Nguyên truyền khắp toàn thân, bước chân hắn nhìn chầm chạm nhưng nặng như ngàn cân, mỗi một bước đều để lại dấu chân rõ ràng trên mặt đất. Hắn từng bước một áp sát Amaury, hai tay lộ ra hắc mang sâu lắng, chưởng phong trầm thấp.
Thật là lợi hại!
Đường Thiên ngây người nhìn, Thẩm Nguyên ở trước mắt làm cho hắn có cảm giác không thể ngăn chặn. Đao thế của Amaury bắt đầu hơi rối loạn, Thiết Chưởng của Thẩm Nguyên vô cùng đơn giản nhưng uy lực kinh người, một chưởng hắn đánh ra thường có thể phủ lên phạm vi mấy trượng.
Dường như Thẩm Nguyên chẳng hề để tâm đến sự thay đổi trong đao thế của Amaury, liên tục tung chưởng, đao thế của Amaury không cách nào phá vỡ chưởng thế của hắn.
Chân lực thật thâm hậu!
Đường Thiên đã nhìn ra điểm mấu chốt, trình độ Thiết Chưởng của Thẩm Nguyên quả thật rất kinh người nhưng nguyên nhân chủ yếu khiến Amaury bị dồn ép đến mức như vậy là chân lực cực kỳ thâm hậu của hắn.
Chút tự hào sau khi luyện thành hạc thân của Đường Thiên lập tức chịu đả kích.
Nếu không phải tâm pháp tu luyện của Thẩm Nguyên rất đặc biệt thì chân lực của hắn chính là cấp bốn!
Chân lực Amaury cũng không yếu, chân lực cấp ba cấp cao, ở tuổi của hắn thì có được chân lực như vậy không dễ chút nào. Chân lực của Đường Thiên yếu hơn, hắn vừa bước vào cấp ba, tuy rằng đã luyện thành hạc thân, uy lực khi bộc phát chân lực trong nháy mắt có thể sánh với cấp ba trung cấp nhưng về những mặt khác thì kém cấp ba trung cấp rất nhiều.
Amaury có chân lực cấp ba cao cấp còn bị Thẩm Nguyên áp chế hoàn toàn, với chút chân lực yếu ớt của mình thì e rằng bị chưởng phong quét trúng cũng sẽ bị đánh văng.
Có vẻ tuổi Thẩm Nguyên còn chưa bằng mình vậy mà đã luyện chân lực tới mức ghê gớm như vậy.
Đường Thiên thấy đao thế của Amaury bị hỗn loạn thì vô cùng lo lắng, nếu Amaury thất bại thì chiến lợi phẩm vừa tới tay sẽ bay mất, hơn nữa Thẩm Nguyên chắc chắn sẽ không tha cho bọn họ.
Đường Thiên nghiến răng, hai chân đột nhiên phát lực, lao đi như một con báo săn.
Thiểm Quyền!
Khi thấy Đường Thiên lao đến trong lòng Thẩm Nguyên hơi rùng mình, nhưng khi thấy Đường Thiên sử dụng Thiểm Quyền thì trên khóe miệng hắn lộ ra vẻ xem thường.
Trong mắt hắn võ kỹ cấp hai quá vô dụng.
Chỉ có chút bản lĩnh thế này mà cũng dám khiêu chiến Thiên Tinh?
Hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết, ý nghĩ của của các ngươi nực cười đến mức nào!
Ánh mắt Thẩm Nguyên sáng bùng lên, chân lực toàn thân lưu chuyển đến mức tối đa, tóc hắn dựng đứng lên, chưởng thế càng thêm từ tốn, đầy sức nặng, phảng phất như không khí cũng trở nên sền sệt.
Đường Thiên tựa như một con ruồi nhỏ bị rơi vào đầm lầy, ngay cả cánh cũng không vỗ nổi. Thiểm Quyền của hắn còn chưa tới gần Thẩm Nguyên thì đã bị cuồng phong mà cặp tay nhìn có vẻ rất bình thường kia tạo ra đẩy ra.
Thiểm Quyền thất bại.
Trong nháy mắt, hai người Amaury và Đường Thiên đứng trước nguy cơ lớn.
※※※※※※※※※※※※※※※
Amaury chống đỡ một cách khó khăn, Thiết Chưởng của Thẩm Nguyên phảng phất như phủ kín mọi nơi, dù hắn có biến đổi đao thế thế nào cũng không chút tác dụng. Địa Liệt Trảm ngày thường cương mãnh vô cùng hôm nay lại chẳng có được một phần oai phong thường ngày.
Trong những cao thủ ở Thiên Tinh, Thẩm Nguyên cũng không nổi bật, bình thường vẫn ẩn mình. Amaury không thể ngờ rằng thực lực của Thẩm Nguyên lại mạnh tới mức này!
Khi Amaury thấy Đường cơ bản cũng nhảy vào vòng chiến thì hắn liền cắn chặt môi.
Với thực lực của Đường cơ bản thì bước vào vòng chiến chẳng khác gì đâm đầu vào chỗ chết.
Mẹ nó!
Chẳng biết tại sao trong lòng Amaury lại bùng lên lửa giận, đúng vậy, phẫn nộ! Phẫn nộ sao mình lại yếu như vậy, phẫn nộ vì mình lại có cảm giác sợ hãi!
Sự phẫn nộ trào ra giống như dung nham phun trào, toàn thân Amaury run run.
Phảng phất như có một giọng nói không ngừng vang vọng trong lòng hắn.
Thật là nhục nhã!
Amaury!
Ngươi đường đường là bậc trượng phu muốn sáng tạo nên võ đạo của riêng mình!
Sao ngươi lại có thể bất tài như vậy? Sao ngươi lại có thể hèn nhát như thế?
Sao lại có thể!
Mộng tưởng của ngươi thì sao? Lời thề của ngươi thì sao?
Ngay cả dũng khí liều mạng chiến đấu cũng không có, Amaury, cái tên hèn nhát này!
"Ngươi thiếu đi sự quyết tâm như của Đường Thiên..."
Lời của lão Ngụy vang lên trong đầu Amaury, Amaury ngẩn ra.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Đường cơ bản theo bản năng.
※※※※※※※※※※※※※
Khi đứng xem Đường Thiên bi chấn động rất lớn nhưng khi bước vào vòng chiến hắn ném tất cả tạp niệm ra khỏi đầu. Hắn trợn tròn mắt, không ngừng ra quyền.
Thiểm Quyền! Nắm đấm biến mất trong không khí với một tần suất kinh người sau đó lại xuất hiện trong không khí với tần suất kinh người.
Thiểm Quyền!
Khi bước vào vòng chiến cảm nhận của Đường Thiên về Thiết Chưởng của Thẩm Nguyên hoàn toàn thay đổi. Một chưởng của Thẩm Nguyên Thẩm Nguyên tung ra nhìn rất bình thường nhưng lại mang theo chưởng phong mãnh liệt, như một bức tường gió được ngưng tụ, ập thẳng vào mặt!
Căn bản là không thể nào né tránh.
Ầm ầm ầm ầm!
Thiểm Quyền của Đường Thiên liên tiếp đánh vào tường gió, tiếng nổ liên tục vang lên, không khí trước mặt hắn xuất hiện từng đợt sóng gợn.
Ầm!
Tường gió vỡ nát, không khí vỡ thành từng luồng nhỏ sắc bén như mảnh thủy tinh, bắn ra bốn phía. Quần áo Đường Thiên bị đục thủng vài lỗ, máu tươi chậm rãi tuôn ra từ những vết thương bé nhỏ.
Đường Thiên cứ như không biết điều đó, bởi vì Thẩm Nguyên lại tung chưởng.
Lại là Thiểm Quyền!
Trong mắt Thẩm Nguyên lóe ra vẻ kinh ngạc, trình độ Thiểm Quyền của Đường Thiên làm cho hắn cảm thấy bất ngờ. Cho đến lúc này, chưa có lần nào Đường Thiên xuất quyền thất bại, nói cách khác, tỷ lệ thành công Thiểm Quyền của Đường Thiên lên đến một trăm phần trăm.
Đó là tỷ lệ cao nhất trên lý thuyết, thế nhưng trước đây chưa từng có ai làm được như vậy, cho đến nay kỷ lục của thành Tinh Phong là tỷ lệ tám mươi ba phần trăm của Vương Chấn.
Không ngờ Đường Thiên lại có thể đánh ra Thiểm Quyền với tỷ lệ một trăm phần trăm.
Lúc trước đúng là đã xem thường hắn.
Có điều cảm giác kinh ngạc chỉ tồn tại trong lòng Đường Thiên trong chốc lát. Thứ mà học viện Thiên Tinh không thiếu chính là thiên tài, đủ loại thiên tài, hắn đã thấy nhiều lắm rồi. Thiểm Quyền dù sao cũng chỉ là võ kỹ cấp hai, có thể gây hứng thú cho những học viên năm đầu năm hai nhưng đối với học viên năm ba năm tư thì võ kỹ cấp ba mới có giá trị, võ kỹ cấp bốn mới là cao cấp.
Thiểm Quyền dù có tung ra với xác suất một trăm phần trăm thì đứng trước Thiết Chưởng nó cũng chỉ yếu đuối như giấy. Bình thường Thẩm Nguyên ẩn mình, không hề nổi bật ở nơi mà thiên tài khắp nơi như Thiên Tinh. Thực lực của hắn vẫn bị đánh giá thấp, nhưng hắn cũng không thèm để ý. Lần này nếu không phải có người nhờ hắn thì hắn cũng sẽ không ra tay.
Nếu không phải hắn còn phải đề phòng Amaury thì Đường Thiên hoàn toàn không có cơ hội phản kháng. Có điều cho dù phải chống đỡ cả Amaury thì hắn cũng chẳng nghĩ rằng Đường Thiên có thể tạo ra uy hiếp. Liên tục tung Thiểm Quyền sẽ làm thể lực tiêu hao rất nhanh.
Xem ngươi kiên trì được bao lâu?
Ánh mắt Thẩm Nguyên lạnh đi, lại tung ra một chưởng.
Đường Thiên không lùi lại mà lại lao tới, không thèm giữ thể lực, Thiểm Quyền xuất ra như mưa. Thế nhưng mỗi một bước hắn đều phải trả giá lớn. Mỗi lần tường gió bị đánh nát trên người hắn sẽ có thêm vài vết thương.
Trừ lưng ra thì những chỗ khác trên người hắn đều đầy vết thương, Mồ hôi và máu tươi thấm đẫm quần áo của hắn.
Đường Nhiên cứ như chẳng hề biết điệu đó, hắn nhìn chòng chọc vào đem hết toàn lực, dốc hết sức lực, tiến về phía trước từng chút một.
※※※※※※※※※
"Ngươi thiếu đi sự quyết tâm như của Đường Thiên..."
Amaury nhìn tấm lưng thấm đẫm mồ hôi của Đường Thiên, người Đường Thiên đầy máu tươi nhưng hắn vẫn ngoan cường tiến từng bước một về phía trước. Từ sau khi Đường Thiên lao vào vòng chiến hắn không hề lui về phía sau nửa bước, hắn gian nan tiến về phía trước, tiến tới trước mặt mình!
Đường cơ bản...
Chẳng biết sao lửa giận trong lòng Amaury đột nhiên tắt ngấm, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh thiếu niên giơ cao tay hô to.
"A a, thiếu niên, tiến lên tiến lên tiến lên!"
Tiếng hét của thiếu niên phảng phất như đang vang vọng trong lòng hắn.
Đường cơ bản...
Không biết tại sao ánh mắt Amaury dần dần trở nên tĩnh lặng, dần dần trở nên kiên định, tay trái của hắn đưa lên nắm chặt chuôi đao gỗ cùng với tay phải.
Hắn đứng theo thế đinh tấn, hạ thấp trọng tâm, hai tay cầm đao, thân đao giương cao.
Thân thể như dã thú, giống như một võ sĩ giác đấu thời cổ đại, tràn đầy vẻ đẹp khó diễn tả thành lời.
Thần thái nghiêm túc, ánh mắt kiên định, một luồn uy thế lẫm liệt tỏa ra từ thân thể Amaury giống như gió nổi.
Hả?
Thẩm Nguyên nhận thấy sự bất thường đầu tiên, khí thế lúc này Amaury phát ra có chút gì đó làm cho người ta phải kinh sợ.
Đây là...
Đường Thiên không chú ý đến sự thay dổi của Amaury, hắn nhanh chóng nhận thấy Thẩm Nguyên phân tâm, Thiểm Quyền lại càng nhanh hơn, tường gió lại vỡ nát. Khi máu tươi tóe ra, Đường Thiên trợn trừng mắt, lặng lẽ tiến về phía trước một bước như một con dã thú nhạy bén.
Chân lực của Amaury cuồn cuộn lưu chuyển, phảng phất như mặt đất đang truyền cho hắn một luồng sức mạnh vô cùng vô tận.
Khi khí thế lên tới đỉnh, Amaury nghiêm trang thét lên một tiếng, tiếng hét có sức mạnh nào đó có thể làm kinh sợ kẻ khác, vang vọng bốn phía.
Hai tay hắn vung đao gỗ lên cao, chém xuống như rìu.
Một vết nứt màu đen sâu không lường được xuất hiện mặt đất, ép về phía Thẩm Nguyên giống như một con rắn nước.
Không khí quanh đó như giấy trắng bị lưỡi dao sắc bén cắt qua.
Sát chiêu của Địa Liệt Trảm:Tế Uyên Trảm!
Sắc mặt Thẩm Nguyên chợt biến, dưới tình huống cấp bách chân lực của hắn vận chuyển đến mức tối đa, đứng trung bình tấn, song chưởng sóng đôi, chậm rãi tung ra. Cứ như hắn đang đẩy một tấm cửa sắt vô cùng nặng, cơ bắp toàn thân nổi lên, quần áo căng lên như muốn rách toạc ra.
Một bức tường gió mà mắt thường cũng có thể thấy được ầm ầm ép đến như một cánh cửa sắt.
Sát chiêu của Thiết Chưởng: Thiết Môn Niễn!
Sát chiêu đấu sát chiếu!
Gò má Đường Thiên không biết đã bị cắt đứt từ lúc nào, máu tươi chậm rãi chảy ra, Đường Thiên không chút cảm giác, mắt hắn bỗng nheo lại, một luồng sát khí khó nhận thấy chợt lóe rồi biến mất.
Cơ hội!
Có ba thẻ hồn tướng, hơn nữa tất cả đều là thẻ cấp bạc, thẻ khinh công cấp hai Không Mộc Thung và thẻ khinh công cấp ba Bát Bộ Cản Thiền, chỉ pháp cấp ba Thiết Nê Chỉ.
Hai tấm thẻ khinh công có thể nói là đã giải quyết được vấn đề của Đường Thiên. Hiện giờ hắn đang cần thẻ khinh công, không ngờ lại có người đưa tới tận miệng, nhất thời Đường Thiên cảm thấy Dương Vĩnh đang bất tỉnh trên mặt đất thuận mắt hơn rất nhiều.
Thiết Nê Chỉ là chỉ pháp hệ kim, Đường Thiên không luyện được, thế nhưng chỉ pháp hệ kim rất được ưa thích, hắn hoàn toàn có thể dùng nó để đổi một tấm thẻ hồn tướng mà mình dùng được.
Đúng là người tốt!
Trong lòng Đường Thiên tràn ngập cảm kích.
Ánh mắt hắn nhìn Đường Thiên lập tức trở nên nóng nỏng. Nhưng hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, thực lực mà Thẩm Nguyên thể hiện vô cùng kinh người.
Lần đầu tiên Đường Thiên thấy Amaury bị người khác áp chế như vậy.
Thẩm Nguyên không hổ danh là Thiết Chưởng, chưởng pháp của hắn trông rất bình thường nhưng mỗi chưởng đều vô cùng mạnh mẽ. Amaury có thần lực trời sinh, đao gỗ trong tay hắn rất nặng lại dùng chân lực thôi thúc, nếu so về sức mạnh và uy thế Đường Thiên tự nhận không bằng. Thế nhưng đao thế giống như thái sơn áp đỉnh đó lại bị chặn đứng bởi đôi tay ngăm ngăm đen kia.
Chân lực của Thẩm Nguyên truyền khắp toàn thân, bước chân hắn nhìn chầm chạm nhưng nặng như ngàn cân, mỗi một bước đều để lại dấu chân rõ ràng trên mặt đất. Hắn từng bước một áp sát Amaury, hai tay lộ ra hắc mang sâu lắng, chưởng phong trầm thấp.
Thật là lợi hại!
Đường Thiên ngây người nhìn, Thẩm Nguyên ở trước mắt làm cho hắn có cảm giác không thể ngăn chặn. Đao thế của Amaury bắt đầu hơi rối loạn, Thiết Chưởng của Thẩm Nguyên vô cùng đơn giản nhưng uy lực kinh người, một chưởng hắn đánh ra thường có thể phủ lên phạm vi mấy trượng.
Dường như Thẩm Nguyên chẳng hề để tâm đến sự thay đổi trong đao thế của Amaury, liên tục tung chưởng, đao thế của Amaury không cách nào phá vỡ chưởng thế của hắn.
Chân lực thật thâm hậu!
Đường Thiên đã nhìn ra điểm mấu chốt, trình độ Thiết Chưởng của Thẩm Nguyên quả thật rất kinh người nhưng nguyên nhân chủ yếu khiến Amaury bị dồn ép đến mức như vậy là chân lực cực kỳ thâm hậu của hắn.
Chút tự hào sau khi luyện thành hạc thân của Đường Thiên lập tức chịu đả kích.
Nếu không phải tâm pháp tu luyện của Thẩm Nguyên rất đặc biệt thì chân lực của hắn chính là cấp bốn!
Chân lực Amaury cũng không yếu, chân lực cấp ba cấp cao, ở tuổi của hắn thì có được chân lực như vậy không dễ chút nào. Chân lực của Đường Thiên yếu hơn, hắn vừa bước vào cấp ba, tuy rằng đã luyện thành hạc thân, uy lực khi bộc phát chân lực trong nháy mắt có thể sánh với cấp ba trung cấp nhưng về những mặt khác thì kém cấp ba trung cấp rất nhiều.
Amaury có chân lực cấp ba cao cấp còn bị Thẩm Nguyên áp chế hoàn toàn, với chút chân lực yếu ớt của mình thì e rằng bị chưởng phong quét trúng cũng sẽ bị đánh văng.
Có vẻ tuổi Thẩm Nguyên còn chưa bằng mình vậy mà đã luyện chân lực tới mức ghê gớm như vậy.
Đường Thiên thấy đao thế của Amaury bị hỗn loạn thì vô cùng lo lắng, nếu Amaury thất bại thì chiến lợi phẩm vừa tới tay sẽ bay mất, hơn nữa Thẩm Nguyên chắc chắn sẽ không tha cho bọn họ.
Đường Thiên nghiến răng, hai chân đột nhiên phát lực, lao đi như một con báo săn.
Thiểm Quyền!
Khi thấy Đường Thiên lao đến trong lòng Thẩm Nguyên hơi rùng mình, nhưng khi thấy Đường Thiên sử dụng Thiểm Quyền thì trên khóe miệng hắn lộ ra vẻ xem thường.
Trong mắt hắn võ kỹ cấp hai quá vô dụng.
Chỉ có chút bản lĩnh thế này mà cũng dám khiêu chiến Thiên Tinh?
Hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết, ý nghĩ của của các ngươi nực cười đến mức nào!
Ánh mắt Thẩm Nguyên sáng bùng lên, chân lực toàn thân lưu chuyển đến mức tối đa, tóc hắn dựng đứng lên, chưởng thế càng thêm từ tốn, đầy sức nặng, phảng phất như không khí cũng trở nên sền sệt.
Đường Thiên tựa như một con ruồi nhỏ bị rơi vào đầm lầy, ngay cả cánh cũng không vỗ nổi. Thiểm Quyền của hắn còn chưa tới gần Thẩm Nguyên thì đã bị cuồng phong mà cặp tay nhìn có vẻ rất bình thường kia tạo ra đẩy ra.
Thiểm Quyền thất bại.
Trong nháy mắt, hai người Amaury và Đường Thiên đứng trước nguy cơ lớn.
※※※※※※※※※※※※※※※
Amaury chống đỡ một cách khó khăn, Thiết Chưởng của Thẩm Nguyên phảng phất như phủ kín mọi nơi, dù hắn có biến đổi đao thế thế nào cũng không chút tác dụng. Địa Liệt Trảm ngày thường cương mãnh vô cùng hôm nay lại chẳng có được một phần oai phong thường ngày.
Trong những cao thủ ở Thiên Tinh, Thẩm Nguyên cũng không nổi bật, bình thường vẫn ẩn mình. Amaury không thể ngờ rằng thực lực của Thẩm Nguyên lại mạnh tới mức này!
Khi Amaury thấy Đường cơ bản cũng nhảy vào vòng chiến thì hắn liền cắn chặt môi.
Với thực lực của Đường cơ bản thì bước vào vòng chiến chẳng khác gì đâm đầu vào chỗ chết.
Mẹ nó!
Chẳng biết tại sao trong lòng Amaury lại bùng lên lửa giận, đúng vậy, phẫn nộ! Phẫn nộ sao mình lại yếu như vậy, phẫn nộ vì mình lại có cảm giác sợ hãi!
Sự phẫn nộ trào ra giống như dung nham phun trào, toàn thân Amaury run run.
Phảng phất như có một giọng nói không ngừng vang vọng trong lòng hắn.
Thật là nhục nhã!
Amaury!
Ngươi đường đường là bậc trượng phu muốn sáng tạo nên võ đạo của riêng mình!
Sao ngươi lại có thể bất tài như vậy? Sao ngươi lại có thể hèn nhát như thế?
Sao lại có thể!
Mộng tưởng của ngươi thì sao? Lời thề của ngươi thì sao?
Ngay cả dũng khí liều mạng chiến đấu cũng không có, Amaury, cái tên hèn nhát này!
"Ngươi thiếu đi sự quyết tâm như của Đường Thiên..."
Lời của lão Ngụy vang lên trong đầu Amaury, Amaury ngẩn ra.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Đường cơ bản theo bản năng.
※※※※※※※※※※※※※
Khi đứng xem Đường Thiên bi chấn động rất lớn nhưng khi bước vào vòng chiến hắn ném tất cả tạp niệm ra khỏi đầu. Hắn trợn tròn mắt, không ngừng ra quyền.
Thiểm Quyền! Nắm đấm biến mất trong không khí với một tần suất kinh người sau đó lại xuất hiện trong không khí với tần suất kinh người.
Thiểm Quyền!
Khi bước vào vòng chiến cảm nhận của Đường Thiên về Thiết Chưởng của Thẩm Nguyên hoàn toàn thay đổi. Một chưởng của Thẩm Nguyên Thẩm Nguyên tung ra nhìn rất bình thường nhưng lại mang theo chưởng phong mãnh liệt, như một bức tường gió được ngưng tụ, ập thẳng vào mặt!
Căn bản là không thể nào né tránh.
Ầm ầm ầm ầm!
Thiểm Quyền của Đường Thiên liên tiếp đánh vào tường gió, tiếng nổ liên tục vang lên, không khí trước mặt hắn xuất hiện từng đợt sóng gợn.
Ầm!
Tường gió vỡ nát, không khí vỡ thành từng luồng nhỏ sắc bén như mảnh thủy tinh, bắn ra bốn phía. Quần áo Đường Thiên bị đục thủng vài lỗ, máu tươi chậm rãi tuôn ra từ những vết thương bé nhỏ.
Đường Thiên cứ như không biết điều đó, bởi vì Thẩm Nguyên lại tung chưởng.
Lại là Thiểm Quyền!
Trong mắt Thẩm Nguyên lóe ra vẻ kinh ngạc, trình độ Thiểm Quyền của Đường Thiên làm cho hắn cảm thấy bất ngờ. Cho đến lúc này, chưa có lần nào Đường Thiên xuất quyền thất bại, nói cách khác, tỷ lệ thành công Thiểm Quyền của Đường Thiên lên đến một trăm phần trăm.
Đó là tỷ lệ cao nhất trên lý thuyết, thế nhưng trước đây chưa từng có ai làm được như vậy, cho đến nay kỷ lục của thành Tinh Phong là tỷ lệ tám mươi ba phần trăm của Vương Chấn.
Không ngờ Đường Thiên lại có thể đánh ra Thiểm Quyền với tỷ lệ một trăm phần trăm.
Lúc trước đúng là đã xem thường hắn.
Có điều cảm giác kinh ngạc chỉ tồn tại trong lòng Đường Thiên trong chốc lát. Thứ mà học viện Thiên Tinh không thiếu chính là thiên tài, đủ loại thiên tài, hắn đã thấy nhiều lắm rồi. Thiểm Quyền dù sao cũng chỉ là võ kỹ cấp hai, có thể gây hứng thú cho những học viên năm đầu năm hai nhưng đối với học viên năm ba năm tư thì võ kỹ cấp ba mới có giá trị, võ kỹ cấp bốn mới là cao cấp.
Thiểm Quyền dù có tung ra với xác suất một trăm phần trăm thì đứng trước Thiết Chưởng nó cũng chỉ yếu đuối như giấy. Bình thường Thẩm Nguyên ẩn mình, không hề nổi bật ở nơi mà thiên tài khắp nơi như Thiên Tinh. Thực lực của hắn vẫn bị đánh giá thấp, nhưng hắn cũng không thèm để ý. Lần này nếu không phải có người nhờ hắn thì hắn cũng sẽ không ra tay.
Nếu không phải hắn còn phải đề phòng Amaury thì Đường Thiên hoàn toàn không có cơ hội phản kháng. Có điều cho dù phải chống đỡ cả Amaury thì hắn cũng chẳng nghĩ rằng Đường Thiên có thể tạo ra uy hiếp. Liên tục tung Thiểm Quyền sẽ làm thể lực tiêu hao rất nhanh.
Xem ngươi kiên trì được bao lâu?
Ánh mắt Thẩm Nguyên lạnh đi, lại tung ra một chưởng.
Đường Thiên không lùi lại mà lại lao tới, không thèm giữ thể lực, Thiểm Quyền xuất ra như mưa. Thế nhưng mỗi một bước hắn đều phải trả giá lớn. Mỗi lần tường gió bị đánh nát trên người hắn sẽ có thêm vài vết thương.
Trừ lưng ra thì những chỗ khác trên người hắn đều đầy vết thương, Mồ hôi và máu tươi thấm đẫm quần áo của hắn.
Đường Nhiên cứ như chẳng hề biết điệu đó, hắn nhìn chòng chọc vào đem hết toàn lực, dốc hết sức lực, tiến về phía trước từng chút một.
※※※※※※※※※
"Ngươi thiếu đi sự quyết tâm như của Đường Thiên..."
Amaury nhìn tấm lưng thấm đẫm mồ hôi của Đường Thiên, người Đường Thiên đầy máu tươi nhưng hắn vẫn ngoan cường tiến từng bước một về phía trước. Từ sau khi Đường Thiên lao vào vòng chiến hắn không hề lui về phía sau nửa bước, hắn gian nan tiến về phía trước, tiến tới trước mặt mình!
Đường cơ bản...
Chẳng biết sao lửa giận trong lòng Amaury đột nhiên tắt ngấm, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh thiếu niên giơ cao tay hô to.
"A a, thiếu niên, tiến lên tiến lên tiến lên!"
Tiếng hét của thiếu niên phảng phất như đang vang vọng trong lòng hắn.
Đường cơ bản...
Không biết tại sao ánh mắt Amaury dần dần trở nên tĩnh lặng, dần dần trở nên kiên định, tay trái của hắn đưa lên nắm chặt chuôi đao gỗ cùng với tay phải.
Hắn đứng theo thế đinh tấn, hạ thấp trọng tâm, hai tay cầm đao, thân đao giương cao.
Thân thể như dã thú, giống như một võ sĩ giác đấu thời cổ đại, tràn đầy vẻ đẹp khó diễn tả thành lời.
Thần thái nghiêm túc, ánh mắt kiên định, một luồn uy thế lẫm liệt tỏa ra từ thân thể Amaury giống như gió nổi.
Hả?
Thẩm Nguyên nhận thấy sự bất thường đầu tiên, khí thế lúc này Amaury phát ra có chút gì đó làm cho người ta phải kinh sợ.
Đây là...
Đường Thiên không chú ý đến sự thay dổi của Amaury, hắn nhanh chóng nhận thấy Thẩm Nguyên phân tâm, Thiểm Quyền lại càng nhanh hơn, tường gió lại vỡ nát. Khi máu tươi tóe ra, Đường Thiên trợn trừng mắt, lặng lẽ tiến về phía trước một bước như một con dã thú nhạy bén.
Chân lực của Amaury cuồn cuộn lưu chuyển, phảng phất như mặt đất đang truyền cho hắn một luồng sức mạnh vô cùng vô tận.
Khi khí thế lên tới đỉnh, Amaury nghiêm trang thét lên một tiếng, tiếng hét có sức mạnh nào đó có thể làm kinh sợ kẻ khác, vang vọng bốn phía.
Hai tay hắn vung đao gỗ lên cao, chém xuống như rìu.
Một vết nứt màu đen sâu không lường được xuất hiện mặt đất, ép về phía Thẩm Nguyên giống như một con rắn nước.
Không khí quanh đó như giấy trắng bị lưỡi dao sắc bén cắt qua.
Sát chiêu của Địa Liệt Trảm:Tế Uyên Trảm!
Sắc mặt Thẩm Nguyên chợt biến, dưới tình huống cấp bách chân lực của hắn vận chuyển đến mức tối đa, đứng trung bình tấn, song chưởng sóng đôi, chậm rãi tung ra. Cứ như hắn đang đẩy một tấm cửa sắt vô cùng nặng, cơ bắp toàn thân nổi lên, quần áo căng lên như muốn rách toạc ra.
Một bức tường gió mà mắt thường cũng có thể thấy được ầm ầm ép đến như một cánh cửa sắt.
Sát chiêu của Thiết Chưởng: Thiết Môn Niễn!
Sát chiêu đấu sát chiếu!
Gò má Đường Thiên không biết đã bị cắt đứt từ lúc nào, máu tươi chậm rãi chảy ra, Đường Thiên không chút cảm giác, mắt hắn bỗng nheo lại, một luồng sát khí khó nhận thấy chợt lóe rồi biến mất.
Cơ hội!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.