Chương 395: Sự kiên cường của Hứa Linh
Y Y
02/05/2021
Hứa Linh lái xe rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tới cống quân khu bệnh viện.
Bệnh viện quân khu không phải là nơi bình thường, người thường không có tư cách bước vào nơi này.
Đây là nơi các chiến sĩ chiến đấu bị thương tiếp thụ trị liệu, chỉ có một vài người nhà chiến sĩ mới có tư cách chữa bệnh ở đây.
Khu nằm viện đã tụ tập rất nhiều người.
Hộ đều chỉ chỏ cô gái ngồi trên cửa sổ tầng tám.
“Kia chẳng phải là thần y mới nổi Đường Sở Vi của thành phố Tử Đằng sao?”
“Cô ấy bị sao vậy? Sao tự nhiên lại muốn tự sát?”
“Hình như là vì Giang Cung Tuấn”
“Giang Cung Tuấn?”
“Chứ còn gì nữa.
Lúc trước cô ta không biết thân phận của Giang Cung Tuấn nên đòi ly hôn với Giang Cung Tuấn.
Nhưng kế tiếp Nam Cương gặp nguy hiểm, Giang Cung Tuấn mặc chiến bào ngay trên tiệc sinh nhật, cô ta mới biết thân phận của Giang Cung Tuấn.
Tôi nghe nói cô ta muốn vấn hồi Giang Cung Tuấn”
Những người này nhỏ giọng bàn tán.
Giang Cung Tuấn chạy tới nơi, anh thấy Đường Sở Vĩi ngồi trên cửa sổ tầng tám, sắc mặt lập tức thay đổi, vắt chân chạy về phía khu nằm viện.
Nhưng vì anh chạy quá mau nên bị sẩy chân.
Hứa Linh kịp thời đi tới đỡ anh, nhắc nhở: “Cung Tuấn, anh đi từ từ thôi, bây giờ anh còn suy yếu lắm, đừng vội vàng”
Giang Cung Tuấn được đỡ dậy, nói với Hứa Linh: “Cảm ơn”
Hứa Linh mỉm cười, nhưng trong lòng đang rỉ máu.
Cô tốt với Giang Cung Tuấn như vậy, nhưng Giang Cung Tuấn vẫn giữ thái độ xa cách với cô.
“Để em đỡ anh đi”
“Không cần đâu, anh có thể tự đi”
Giang Cung Tuấn nhìn tầng tám rồi lại đi vào tòa nhà nằm viện.
Anh đi thang máy, nhanh chóng lên tầng tám.
“Nhường đường một chút”
Anh nhìn người nhà họ Đường tụ tập ở cửa.
Thấy Giang Cung Tuấn tới, người nhà họ Đường đều nhường đường.
Giang Cung Tuấn đi vào phòng.
Thấy Giang Cung Tuấn, Hà Diệp Mai lập tức kéo anh lại: “Mau, cậu mau khuyên nhủ Sở Vi đi”
Giang Cung Tuấn bất đắc nhìn nhìn Đường Sở Vi khóc sướt mướt: “Đường Sở Vi, em làm gì vậy? Mau xuống đi”
Đường Sở Vi quay lại, nhìn thấy Giang Cung Tuấn.
Cô khóc như mưa, quát lên: “Anh...
Anh còn tới làm gì nữa? Anh đi tìm Hứa Linh đi! Để em chết cho rồi! Em chết hay sống thì liên quan gì tới anh?”
Giang Cung Tuấn muốn kiên cường, muốn nói chúng ta đã ly hôn rồi, nhưng anh không dám, anh sợ mình thật sự chọc giận Đường Sở Vi, Đường Sở Vi sẽ thật sự nhảy xuống.
“Được rồi, đừng càn quầy nữa, có chuyện gì xuống dưới đã rồi nói, được không?”
“Không!”
Đường Sở Vi hét lên: “Trừ phi anh tái hôn với em, em mới xuống, không thì em sẽ nhảy lầu!”
- ---------------------------
Bệnh viện quân khu không phải là nơi bình thường, người thường không có tư cách bước vào nơi này.
Đây là nơi các chiến sĩ chiến đấu bị thương tiếp thụ trị liệu, chỉ có một vài người nhà chiến sĩ mới có tư cách chữa bệnh ở đây.
Khu nằm viện đã tụ tập rất nhiều người.
Hộ đều chỉ chỏ cô gái ngồi trên cửa sổ tầng tám.
“Kia chẳng phải là thần y mới nổi Đường Sở Vi của thành phố Tử Đằng sao?”
“Cô ấy bị sao vậy? Sao tự nhiên lại muốn tự sát?”
“Hình như là vì Giang Cung Tuấn”
“Giang Cung Tuấn?”
“Chứ còn gì nữa.
Lúc trước cô ta không biết thân phận của Giang Cung Tuấn nên đòi ly hôn với Giang Cung Tuấn.
Nhưng kế tiếp Nam Cương gặp nguy hiểm, Giang Cung Tuấn mặc chiến bào ngay trên tiệc sinh nhật, cô ta mới biết thân phận của Giang Cung Tuấn.
Tôi nghe nói cô ta muốn vấn hồi Giang Cung Tuấn”
Những người này nhỏ giọng bàn tán.
Giang Cung Tuấn chạy tới nơi, anh thấy Đường Sở Vĩi ngồi trên cửa sổ tầng tám, sắc mặt lập tức thay đổi, vắt chân chạy về phía khu nằm viện.
Nhưng vì anh chạy quá mau nên bị sẩy chân.
Hứa Linh kịp thời đi tới đỡ anh, nhắc nhở: “Cung Tuấn, anh đi từ từ thôi, bây giờ anh còn suy yếu lắm, đừng vội vàng”
Giang Cung Tuấn được đỡ dậy, nói với Hứa Linh: “Cảm ơn”
Hứa Linh mỉm cười, nhưng trong lòng đang rỉ máu.
Cô tốt với Giang Cung Tuấn như vậy, nhưng Giang Cung Tuấn vẫn giữ thái độ xa cách với cô.
“Để em đỡ anh đi”
“Không cần đâu, anh có thể tự đi”
Giang Cung Tuấn nhìn tầng tám rồi lại đi vào tòa nhà nằm viện.
Anh đi thang máy, nhanh chóng lên tầng tám.
“Nhường đường một chút”
Anh nhìn người nhà họ Đường tụ tập ở cửa.
Thấy Giang Cung Tuấn tới, người nhà họ Đường đều nhường đường.
Giang Cung Tuấn đi vào phòng.
Thấy Giang Cung Tuấn, Hà Diệp Mai lập tức kéo anh lại: “Mau, cậu mau khuyên nhủ Sở Vi đi”
Giang Cung Tuấn bất đắc nhìn nhìn Đường Sở Vi khóc sướt mướt: “Đường Sở Vi, em làm gì vậy? Mau xuống đi”
Đường Sở Vi quay lại, nhìn thấy Giang Cung Tuấn.
Cô khóc như mưa, quát lên: “Anh...
Anh còn tới làm gì nữa? Anh đi tìm Hứa Linh đi! Để em chết cho rồi! Em chết hay sống thì liên quan gì tới anh?”
Giang Cung Tuấn muốn kiên cường, muốn nói chúng ta đã ly hôn rồi, nhưng anh không dám, anh sợ mình thật sự chọc giận Đường Sở Vi, Đường Sở Vi sẽ thật sự nhảy xuống.
“Được rồi, đừng càn quầy nữa, có chuyện gì xuống dưới đã rồi nói, được không?”
“Không!”
Đường Sở Vi hét lên: “Trừ phi anh tái hôn với em, em mới xuống, không thì em sẽ nhảy lầu!”
- ---------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.