Chiều Vợ 7 7 49 Ngày

Chương 28: Về nhà

Trà Trà

01/02/2021

Đây chính là thực tế của xã hội, giữa người và người vẫn không bình đẳng, khó trách nhiều người phụ nữ lại mơ ước được gả vào nhà giàu như vậy. Tình yêu thuần túy trong tiểu thuyết của Plato chỉ là mấy thứ đồ chơi lừa gạt con gái mà thôi, đứng trước hiện thực thì tình yêu có là gì?

Sau khi nhận lấy hồng bao và nghe được mấy câu nói của bà Lăng, Tô Nghiên mới hiểu được ý đồ thật sự của bà ta.

“Ngoan, hai đứa phải sống thật hạnh phúc sau đó sớm sinh cho mẹ một đứa cháu thật là mập mạp nhé, ôi, mẹ cũng già rồi, không muốn làm việc nữa, sau này giao công ty cho các con, mẹ ở nhà trông cháu trai thì tốt biết mấy.”

Ý tứ của mẹ chồng rất rõ ràng, muốn mình sinh con trai, sau này sẽ cho cô thêm nhiều lợi ích nữa.

Tô Nghiên nhớ rằng Lăng Tiêu Quân vẫn luôn không có ý định tránh thai, chỉ sợ là cũng có ý này rồi, dù sao anh cũng đã hơn ba mươi tuổi, thật sự cũng nên có một đứa con rồi.

Thật sự không hiểu, không phải phu nhân nhà bọn họ cũng là một người phụ nữ mạnh mẽ à, vì sao lại cảm thấy phụ nữ cũng chỉ có tác dụng để sinh con vậy? Nghỉ ngơi lâu như vậy rồi, Tô Nghiên đã âm thầm quyết định trong lòng chờ thêm mấy ngày sẽ đi làm trở lại.

Nếu thực sự bị chôn vùi theo cách này thì giá trị của phụ nữ sẽ hoàn toàn bị mất hết.

Đương nhiên, cô sẽ không nói với thủ trưởng, với tính tình của anh chắc chắn sẽ không đồng ý. Không bằng cứ làm trước rồi hẵng nói, dù sao Lăng Tiêu Quân cũng bận rộn quân vụ, gần đây chỉ vì chuyện kết hôn nên mới xin nghỉ phép dài hạn.

Cô đã sớm nghe Trương Cường nói qua, một thời gian ngắn nữa là Lăng Tiêu Quân sẽ phải tham gia tập huấn quân vụ, sợ là sẽ phải vắng nhà một thời gian.

Tương tự, sau khi ăn cơm xong, Tô Nghiên lại chơi cùng với ông cụ ba ván cờ, hai thua một thắng, nhiệm vụ hôm nay mới xem như hoàn thành một cách viên mãn.

Lúc Lăng Tiêu Quân chuẩn bị mang Tô Nghiên rời đi, đột nhiên ông cụ sâu xa nói với cháu trai một câu.

Lúc chuẩn bị rời đi, đột nhiên ông cụ lại sâu xa nói: “Tiểu Nhiên, thoả mãn với cuộc sống hiện tại mới có thể càng thêm hạnh phúc, đừng suy nghĩ tới những chuyện không đâu kia nữa.”

Sắc mặt Lăng Tiêu Quân hơi thay đổi, “Ừ” một tiếng, nhưng bước chân đi về phía trước cũng không hề dừng lại.

Tô Nghiên chỉ coi như không nghe thấy gì, cùng anh sải bước rời đi.

Vì để tránh phát sinh xung đột chính diện, Tô Nghiên đã tính toán không thể để anh phát hiện ra chuyện mình đi làm, đương nhiên nhân viên giúp việc trong nhà cũng không thể tồn tại.

Cô biết là nếu người của Lăng Tiêu Quân phát hiện ra chắc chắn sẽ báo cáo với anh.

Tô Nghiên chỉ có thể nói là cô sẽ làm hết việc nhà, dù sao cô ở nhà cũng rảnh rỗi không có việc gì làm, cô phải từ từ học tập để trở thành mẹ hiền vợ đảm, thế là nhân viên giúp việc bị sa thải, Lăng Tiêu Quân tỏ ra rất là hài lòng.

Ngày thứ hai sau đám cưới Tô Nghiên liền xuống bếp thể hiện một phen, cô biết Lăng Tiêu Quân nghiện đồ cay thế là xào một đĩa Đậu Hũ Ma Bà, luộc một miếng thịt, nấu một quả cà, cuối cùng còn nấu thêm một tô canh nữa.

Tay nghề của Tần Lam rất tốt, Tô Nghiên đi theo cô ấy học được rất nhiều thứ, lại thêm từ nhỏ Tô Nghiên ở nhà họ Tô cũng phải tự mình làm hết tất cả nên đương nhiên tài nấu ăn cũng không kém.

Sắc hương vị đều đủ, nhìn thôi cũng đủ khiến cho người ta thèm ăn nhỏ dãi, Lăng Tiêu Quân cũng tỏ ra hết sức hài lòng, phá lệ nhiều thêm một bát cơm.

Ăn cơm là không nói chuyện, mãi cho đến đã ăn xong hai bát cơm lớn, Tô Nghiên lại lấy thêm cho anh một chén canh nữa, sau khi uống xong, nhìn qua cái bát hết nhẵn, Lăng Tiêu Quân mới làm như lơ đãng hỏi: “Tay nghề của cô không tệ, học ai vậy?”

“Học với đầu bếp nữ nhà họ Tô, sau này là bạn cùng phòng của tôi, anh cũng đã gặp rồi đấy, chính là Tần Lam đó, cô ấy cũng dạy tôi rất nhiều.” Tô Nghiên ăn ngay nói thật, sau khi ăn xong đang chuẩn bị thu dọn bát đũa.

Lăng Tiêu Quân đã dọn trước cả cô, đầu tiên là thu dọn thức ăn thừa trên bàn, sau đó trực tiếp đi vào phòng bếp.

“Cô nấu cơm rồi thì để tôi rửa bát cho, không thuê người giúp việc thì chúng ta sẽ chia đều việc nhà. Đương nhiên là lúc tôi không ở nhà thì cô cũng chỉ có thể tự mình làm hết. Cuối tuần này tôi phải đi công tác rồi, chắc cũng phải một tháng mới về nhà được.”



Đây là phong cách sống của nhà họ Lăng, việc mình có thể làm thì đều phải tự lực cánh sinh, ông cụ Lăng xuất thân từ quân ngũ nên yêu cầu rất nghiêm khắc đối với điểm này.

Bắt đầu từ mười tuổi, trải giường chiếu gập chăn giặt quần áo nấu cơm, chút chuyện nhỏ này đều là Lăng Tiêu Quân tự làm.

Nhưng nhà họ Tô thì khác, nuôi một đống người giúp việc, giống Nhược Y chính là tiêu chuẩn mười ngón tay không dính nước mùa xuân, làm sao Tô Nghiên phải… Sau đó nhớ tới, Tô Nghiên không phải con gái ruột của bà Tô, cũng khó trách, đãi ngộ sẽ không thể giống như cô cả nhà họ Tô được.

Dù như thế nào đi chăng nữa, Tô Nghiên đối xử với chị ruột của mình như thế cũng là không nên. Nhớ tới chuyện cô đã từng làm với mình, một người đàn ông lại bị một người phụ nữ đè lên, còn bị nhiều người bắt gian tại giường như vậy, Lăng Tiêu Quân vẫn còn đầy bụng tức giận.

Một tia dịu dàng vất vả lắm mới nổi lên được phút chốc đã biến mất, lúc rửa bát tiếng nước và tiếng va chạm trong bồn rửa bát cũng rất lớn.

Người phụ nữ nào đó đang đứng trong nhà lại không biết suy nghĩ của Lăng Tiêu Quân đã xoay chuyển trăm vòng như vậy, chẳng qua cô cảm thấy rất vui vẻ, đàn ông tránh xa nhà bếp, không ngờ một người đàn ông như thủ trưởng lại còn đích thân vào bếp rửa bát.

Có lẽ hôn nhân thật sự có thể thay đổi một người đàn ông chăng? Hay là, Lăng Tiêu Quân đã ý thức được tinh thần trách nhiệm và sứ mệnh của người làm chồng.

Nhớ tới lần trước lúc anh nói về cuộc sống sau này khi hai người về sống chung với nhau cũng không phải như thế này, lời nói lúc đó giống như chỉ coi Tô Nghiên như tình nhân vậy.

Nhưng bây giờ… Nụ cười trên mặt Tô Nghiên rõ ràng hơn, cho dù vì lý do gì khiến Lăng Tiêu Quân thay đổi thành như vậy thì cô cũng cảm thấy rất vui vì điều này.

Bất giác, lòng tin của cô đối với cuộc hôn nhân này cũng tăng lên mấy phần.

Sau bữa ăn, Lăng Tiêu Quân bận rộn ở trong phòng làm việc, Tô Nghiên ngồi trong phòng khách xem tivi.

Chỉ là một bộ phim truyền hình Hồng Kông nhàm chán, nhưng lại có nam diễn viên mà cô thích nên Tô Nghiên thấy rất sung sướng, quên cả thời gian.

Tận đến khi giọng nói của thủ trưởng vang lên trong phòng khách: “Không còn sớm nữa, cùng đi tắm rửa rồi ngủ đi.”

Cô bỗng nhiên bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, thế mà đã mười một giờ rồi.

Đã đến giờ đi ngủ, đột nhiên nhớ tới câu nói vừa nghe được kia, cùng đi tắm rửa? Tô Nghiên ngước mắt lên nhìn người đàn ông đang đứng ở cách đó không xa không khỏi mặt đỏ tới tận mang tai, miệng đắng lưỡi khô.

Lăng Tiêu Quân đã cởi áo sơ mi ra, ở trần, da thịt rắn chắc chặt chẽ cứ như vậy hiện ra ở trước mặt Tô Nghiên, không dừng lại ở đó, anh tiếp tục dùng một vẻ mặt tự nhiên bắt đầu cởi quần.

Cánh tay thon dài, da thịt rắn chắc, cơ bắp hoàn mỹ, nhìn xuống chút nữa là cái bụng bằng phẳng không có một chút thịt thừa, Tô Nghiên hít vào một ngụm khí lạnh, cô còn có thể nghe thấy tiếng mình nuốt nước miếng.

Ném áo sơ mi và quần dài lên ghế sofa, Lăng Tiêu Quân không hề mất tự nhiên đi vào trong phòng tắm: “Lấy quần áo đem vào đây giúp tôi.”

Mặc dù cửa sổ sát đất giữa phòng khách và ban công đã đóng lại, nhưng rèm cửa cũng chưa kéo vào, đèn huỳnh quang đèn áp tường đèn đường, rất nhiều ánh đèn cùng chiếu trong căn phòng này nên vô cùng sáng sủa, có thể chiếu rõ ràng lông tóc của mỗi người trong phòng.

Cho dù bọn họ ở trên tầng cao không nhất định đối diện có người nhìn thấy, nhưng thích lõa thể như vậy…, Tô Nghiên xì một câu ở trong lòng, sau đó đi vào phòng ngủ lấy áo ngủ của hai người ra.

Lúc đi vào phòng tắm đã thấy Lăng Tiêu Quân tắm xong rồi, thật sự là thần tốc mà.

“Đến đây đi, tôi tắm giúp cô.”

Tô Nghiên nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn quên mất phản ứng, chỉ có thể ngơ ngác bị người ta nắm mũi dẫn đi.

Có thể tưởng tượng được, thủ trưởng lại có thể có lòng tốt như vậy, phục vụ cho người khác?



Cái gọi là tắm giúp thật ra là thừa cơ chấm mút, đổ sữa tắm vào lòng bàn tay sau đó chậm rãi xoa dọc theo cơ thể non mịn của Tô Nghiên, cuối cùng dẫn đến lửa tình nóng hổi bốc cháy lên trong phòng tắm.

Biểu hiện dũng mãnh của anh lúc ở trên giường trước đó cũng không là gì so với tắm uyên ương cả.

Kết quả là sau khi tắm rửa xong, Tô Nghiên liền bị đau lưng, toàn thân cao thấp không có một chiếc xương nào là không đau mỏi, không một nơi nào trên người mà không bị giày vò.

Lăng Tiêu Quân ôm cô trở về trên giường lớn, lúc buồn ngủ díp mắt rồi cô lại phát hiện ra người nào đó vẫn đứng dậy định đi ra ngoài, Tô Nghiên giận, nằm lỳ ở trên giường tựa đầu vào gối đầu, ồm ồm ném ra bên ngoài một câu: “Anh lại muốn đi, đi đâu?”

Lần này sắc mặt của Tô Nghiên thể hiện thái độ rất rõ ràng, cô chất vấn Lăng Tiêu Quân muốn đi đâu.

“Sang phòng bên cạnh ngủ.” Vẫn là câu trả lời này, nhưng lần này lại có thêm một câu nữa: “Tôi không quen ngủ cùng giường với người khác, lúc ngủ cũng rất tỉnh táo, tôi không muốn đạp cô rơi xuống giường đâu.”

Không sao đâu, cho dù anh có đá tôi rơi xuống gầm giường thì tôi cũng muốn ngủ cùng với anh.

Tô Nghiên chỉ nghĩ trong lòng chứ không nói ra miệng, nếu nói như vậy rồi mà anh vẫn sang phòng bên cạnh ngủ vậy thì mặt mũi của cô đúng là mất sạch rồi.

Đàn ông ấy mà, không phải mình đã sớm biết trước và sau khi phát tiết sẽ có hai bộ mặt khác nhau rồi à?

Ngày mai còn phải tới nhà họ Tô lại mặt, Tô Nghiên biết lại có một trận đánh ác liệt phải đánh, vẫn nên nghỉ ngơi trước để giữ sức thì tốt hơn.

Nói được thì làm được, Tô Nghiên thật lòng muốn làm một người vợ tốt của Lăng Tiêu Quân, một người con dâu tốt của nhà họ Lăng cho nên ngày hôm sau trời mới tờ mờ sáng cô đã rời giường, chuẩn bị nấu một nồi canh cho chồng.

Nào ngờ vừa mới đi ra khỏi cửa, tình cảnh lại không khác gì so với hôm qua, Lăng Tiêu Quân đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, trên bàn ăn cũng đã bày sẵn bữa sáng.

Mặc dù kém hơn rất nhiều so với ngày hôm qua, chỉ có sữa đậu nành bánh rán đơn giản hơn nữa còn là mua ở bên ngoài về, Tô Nghiên cũng đã rất cảm động.

“Tiêu Quân, những cái này là anh… ”

“Tôi quen chạy bộ sáng sớm nên mua ở dưới lầu, ăn đi, ăn xong tôi đưa cô về.”

Hai người cùng nhau ngồi xuống ăn sáng, mặc dù Lăng Tiêu Quân vẫn không có một câu một lời thừa thãi, nhưng Tô Nghiên cũng đã cảm thấy rất vui vẻ rồi.

Trương Cường lái xe, cô và chồng mình cùng nhau ngồi ở phía sau, lần này ngược lại là rất ngoan ngoãn để Lăng Tiêu Quân nâng đỡ lên xe.

Lòng cô tràn đầy vui vẻ cho rằng hôn nhân thật sự đã thay đổi một người đàn ông, cho rằng có thể sống một cách vui vẻ hạnh phúc cùng với chồng của mình

Nhưng lại không biết, tất cả những thứ này chỉ là mặt ngoài mà thôi.

Cuối tuần anh phải tới một tỉnh ở gần đó để tập huấn quân sự, mà ít nhất là phải đi mất một tháng, Tô Nghiên lại là một người phụ nữ mà người ta vừa nhìn thấy đã muốn yêu, nếu bỏ cô một mình ở nhà nếu để cho loại người hèn hạ ví dụ như Chử Thừa Ân thừa cơ lợi dụng thì thật sự là tồi tệ.

Dù sao Tô Nghiên cũng đã là người vợ thứ ba của anh rồi, nếu lại xảy ra chuyện gì thì cũng sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với chiến tích của anh.

Cấp bậc quân hàm của Lăng Tiêu Quân đã rất cao mà còn sắp tăng lên nữa, ngoại trừ thực lực và bối cảnh ra đình ra thì may mắn cũng rất quan trọng.

Gần đây có tin đồn là chỉ huy trưởng chuẩn bị về nghỉ hưu, dĩ nhiên anh là người được lựa chọn để nối nghiệp tốt nhất, những cái khác đều dễ nói, bất mãn duy nhất của chỉ huy trưởng đối với anh chính là tình trạng hôn nhân.

May có ông nội nhắc nhở nên Lăng Tiêu Quân mới lập tức tỉnh lại, cho nên thái độ với Tô Nghiên cũng mới thay đổi rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chiều Vợ 7 7 49 Ngày

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook