Chương 71: Nhõng Nhẽo
Huỳnh Thiên Kỳy
08/04/2022
3 năm sau.
Tiểu Yên bây giờ đã hơn 3 tuổi. Cô bé rất lanh lợi, hoạt bát và thông minh. Cô bé chính là tâm can bảo bối của Doãn Đình Nghiêm và ông nội Doãn.
Ông nội Doãn bây giờ đã già yếu hơn rất nhiều. Đi đâu cũng có người bên cạnh và bác sĩ luôn túc trực 24/24.
Khuất Vân Di không đi làm mà ở nhà chăm sóc cho ông nội Doãn và chăm con. Những lúc rảnh rỏi thì giúp anh xem văn kiện và làm giúp anh những việc cô có thể làm được.
Ở sofa phòng khách lúc này Tiết Mặc, Tiết Khương đang chơi búp bê cùng tiểu Yên. Cô có đôi mắt to tròn, đôi môi chúm chím và nước da trắng ngần giống với Khuất Vân Di.
" Hai chú đấy, hai chú không biết chơi gì hết "
Tiểu Yên chu môi nói.
Tiết Khương, Tiết Mặc mặt nhăng nhó. Hai anh như thế này mà chơi búp bê sao?.
" Chú mặc đầm vào cho em ấy "
" Con chơi một mình đi, chú không biết chơi "
Đúng lúc này Doãn Đình Nghiêm từ trong phòng của ông nội Doãn bước ra. Mỗi ngày anh đều dành một chút thời gian để ở bên cạnh, chăm sóc cho ông.
" Tiểu Yên của ba "
Doãn Đình Nghiêm hôn mấy cái vào cặp má bánh bao của cô.
" Ba ba "
Tiểu Yên buông con búp bê trên tay mà quay qua ôm chầm lấy Doãn Đình Nghiêm . Cô rất bám anh, đến lúc ngủ cũng phải có anh bên cạnh mới ngủ được.
" Đi vào ăn sáng "
Khuất Vân Di từ trên lầu đi xuống.
" Ba đút cho tiểu Yên "
" Không được, mẹ sẽ đút cho con "
Khuất Vân Di tức giận đi lại. Lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng bám dính lấy Doãn Đình Nghiêm. Từ lúc sinh tiểu Yên ra là hai vợ chồng không còn có thời gian bên nhau.
" Con không chịu, huhu ba ba "
" Aaa ngoan ngoan. Ba đút mà, con đừng khóc, khóc sẽ xấu "
Doãn Đình Nghiêm bế tiểu Yên lên dỗ dành, con gái của anh rất nhõng nhẽo.
" Đưa con cho em "
Khuất Vân Di đi lại giành bế tiểu Yên. Cô hôm nay phải đánh vào mông tiểu Yên thì sau này mới biết sợ cô.
" Em thôi đi, em lớn tiếng với con để làm gì? Con còn nhỏ, nhõng nhẽo một chút thì đã sao "
" Anh có thấy tiểu Yên ngày càng nhõng nhẽo không? Anh không dạy thì để em dạy "
Tiết Khương, Tiết Mặc thấy hai vợ chồng Doãn Đình Nghiêm căng thẳng quá mà đi ra chỗ khác. Ở lại đây thế nào cũng bị dính đạn.
' Huhu '
' Huhu '
" Em vô lý quá Vân Di, em xem lại hành động của mình đi "
Doãn Đình Nghiêm thấy tiểu Yên ngày càng khóc lớn hơn mà bế lên phòng dỗ dành.
Khuất Vân Di tức điên người. Cô vô lý sao? Chẳng lẽ dạy con anh cũng không cho cô dạy. Lúc nào cũng lấy lí do con còn nhỏ.
Qua một lúc thì tiểu Yên nín khóc. Doãn Đình Nghiêm bế cô bé xuống phòng bếp ăn sáng. Anh tự tay đút từng muỗng cháo cho tiểu Yên.
" Ngon không? "
" Ngon ngon, ba đút cái gì cũng ngon "
Tiểu Yên ngoan ngoãn há miệng cho Doãn Đình Nghiêm đút.
Người làm đứng bên cạnh nhìn hai ba con mà nhăng mặt. Sao lúc Khuất Vân Di cho ăn thì hai mẹ con như đánh trận, lo um sùm trong phòng bếp. Có những lúc Khuất Vân Di tức quá mà đánh vào mông tiểu Yên vì tội không chịu ăn, đòi ba về đút.
" Phu nhân đâu rồi?"
" Phu nhân đi ra ngoài rồi ạ "
Doãn Đình Nghiêm nhíu mày. Khuất Vân Di lúc nào cũng vậy, lúc nào cải nhau với anh đều bỏ đi cả buổi.
Doãn Đình Nghiêm không để tiểu Yên ở nhà với bà vú mà bế theo lên tập đoàn. Nhân viên ở đây ai cũng biết anh là một người rất thương con và chiều vợ.
Tiểu Yên rất vui khi hôm nay cả ngày được ở bên cạnh Doãn Đình Nghiêm. Không còn ở nhà với mẹ Khuất Vân Di nữa.
" Tiểu Yên, con đừng chọc mẹ nữa, mẹ rất cực và đau khi sinh con ra đấy "
" Nhưng mẹ hun dữ lắm, mẹ còn không cho con bám ba, mẹ nói ba là của mẹ. Con không chịu đâu, ba là của con à "
Tiểu Yên đôi mắt ngập nước, miệng thì miếu máo nhìn Doãn Đình Nghiêm.
Doãn Đình Nghiêm lòng mềm nhũng ôm tiểu Yên vào lòng. Anh ước gì mình có thể chia làm hai thì hay biết mấy.
- -----------
Tại một khu trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố A. Khuất Vân Di, Hác Thạc Trân và Đàm Nhã Nhi đi mua sắm. Những lúc cô khó chịu thì chỉ có mua sắm mới giúp cô giải tỏa được.
Hác Thạc Trân sinh được một bé gái đặt tên là Cổ Thiên Ái và Đàm Nhã Nhi sinh được một tiểu thiếu gia cho Hác gia đặt tên là Hác Thế Vũ.
" Cậu lại bị mất chồng à "
Hác Thạc Trân chọc ghẹo cô.
" Chắc cậu không có "
" Bởi người ta nói không sai mà. Sinh con gái làm chi để rồi mất chồng. Như Nhã Nhi vậy đấy, tiểu Vũ suốt ngày bám cậu ấy không thì bám ông bà nội "
Tuy Đàm Nhã Nhi là chị dâu của Hác Thạc Trân nhưng hai cô đã gọi tên quen nên không sửa lại.
" Nói cho hai cậu biết. Mình mang thai nữa rồi đấy "
Đàm Nhã Nhi xoa xoa bụng. Con đang giấu Hác Thế Vỹ về việc mang thai, cô muốn để vài hôm nữa khi đến sinh nhật của anh thì mới thông báo.
" Cái gì? Không phải anh hai mình nói không sinh nữa sao?"
" Mình có cách riêng "
" Cách gì vậy? "
Khuất Vân Di tò mò hỏi. Cô cũng rất mong sinh thêm vài tiểu bảo bối nữa nhưng Doãn Đình Nghiêm không chịu. Anh nói chỉ cần một mình tiểu Yên là đủ.
Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé ???? cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm
Tiểu Yên bây giờ đã hơn 3 tuổi. Cô bé rất lanh lợi, hoạt bát và thông minh. Cô bé chính là tâm can bảo bối của Doãn Đình Nghiêm và ông nội Doãn.
Ông nội Doãn bây giờ đã già yếu hơn rất nhiều. Đi đâu cũng có người bên cạnh và bác sĩ luôn túc trực 24/24.
Khuất Vân Di không đi làm mà ở nhà chăm sóc cho ông nội Doãn và chăm con. Những lúc rảnh rỏi thì giúp anh xem văn kiện và làm giúp anh những việc cô có thể làm được.
Ở sofa phòng khách lúc này Tiết Mặc, Tiết Khương đang chơi búp bê cùng tiểu Yên. Cô có đôi mắt to tròn, đôi môi chúm chím và nước da trắng ngần giống với Khuất Vân Di.
" Hai chú đấy, hai chú không biết chơi gì hết "
Tiểu Yên chu môi nói.
Tiết Khương, Tiết Mặc mặt nhăng nhó. Hai anh như thế này mà chơi búp bê sao?.
" Chú mặc đầm vào cho em ấy "
" Con chơi một mình đi, chú không biết chơi "
Đúng lúc này Doãn Đình Nghiêm từ trong phòng của ông nội Doãn bước ra. Mỗi ngày anh đều dành một chút thời gian để ở bên cạnh, chăm sóc cho ông.
" Tiểu Yên của ba "
Doãn Đình Nghiêm hôn mấy cái vào cặp má bánh bao của cô.
" Ba ba "
Tiểu Yên buông con búp bê trên tay mà quay qua ôm chầm lấy Doãn Đình Nghiêm . Cô rất bám anh, đến lúc ngủ cũng phải có anh bên cạnh mới ngủ được.
" Đi vào ăn sáng "
Khuất Vân Di từ trên lầu đi xuống.
" Ba đút cho tiểu Yên "
" Không được, mẹ sẽ đút cho con "
Khuất Vân Di tức giận đi lại. Lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng bám dính lấy Doãn Đình Nghiêm. Từ lúc sinh tiểu Yên ra là hai vợ chồng không còn có thời gian bên nhau.
" Con không chịu, huhu ba ba "
" Aaa ngoan ngoan. Ba đút mà, con đừng khóc, khóc sẽ xấu "
Doãn Đình Nghiêm bế tiểu Yên lên dỗ dành, con gái của anh rất nhõng nhẽo.
" Đưa con cho em "
Khuất Vân Di đi lại giành bế tiểu Yên. Cô hôm nay phải đánh vào mông tiểu Yên thì sau này mới biết sợ cô.
" Em thôi đi, em lớn tiếng với con để làm gì? Con còn nhỏ, nhõng nhẽo một chút thì đã sao "
" Anh có thấy tiểu Yên ngày càng nhõng nhẽo không? Anh không dạy thì để em dạy "
Tiết Khương, Tiết Mặc thấy hai vợ chồng Doãn Đình Nghiêm căng thẳng quá mà đi ra chỗ khác. Ở lại đây thế nào cũng bị dính đạn.
' Huhu '
' Huhu '
" Em vô lý quá Vân Di, em xem lại hành động của mình đi "
Doãn Đình Nghiêm thấy tiểu Yên ngày càng khóc lớn hơn mà bế lên phòng dỗ dành.
Khuất Vân Di tức điên người. Cô vô lý sao? Chẳng lẽ dạy con anh cũng không cho cô dạy. Lúc nào cũng lấy lí do con còn nhỏ.
Qua một lúc thì tiểu Yên nín khóc. Doãn Đình Nghiêm bế cô bé xuống phòng bếp ăn sáng. Anh tự tay đút từng muỗng cháo cho tiểu Yên.
" Ngon không? "
" Ngon ngon, ba đút cái gì cũng ngon "
Tiểu Yên ngoan ngoãn há miệng cho Doãn Đình Nghiêm đút.
Người làm đứng bên cạnh nhìn hai ba con mà nhăng mặt. Sao lúc Khuất Vân Di cho ăn thì hai mẹ con như đánh trận, lo um sùm trong phòng bếp. Có những lúc Khuất Vân Di tức quá mà đánh vào mông tiểu Yên vì tội không chịu ăn, đòi ba về đút.
" Phu nhân đâu rồi?"
" Phu nhân đi ra ngoài rồi ạ "
Doãn Đình Nghiêm nhíu mày. Khuất Vân Di lúc nào cũng vậy, lúc nào cải nhau với anh đều bỏ đi cả buổi.
Doãn Đình Nghiêm không để tiểu Yên ở nhà với bà vú mà bế theo lên tập đoàn. Nhân viên ở đây ai cũng biết anh là một người rất thương con và chiều vợ.
Tiểu Yên rất vui khi hôm nay cả ngày được ở bên cạnh Doãn Đình Nghiêm. Không còn ở nhà với mẹ Khuất Vân Di nữa.
" Tiểu Yên, con đừng chọc mẹ nữa, mẹ rất cực và đau khi sinh con ra đấy "
" Nhưng mẹ hun dữ lắm, mẹ còn không cho con bám ba, mẹ nói ba là của mẹ. Con không chịu đâu, ba là của con à "
Tiểu Yên đôi mắt ngập nước, miệng thì miếu máo nhìn Doãn Đình Nghiêm.
Doãn Đình Nghiêm lòng mềm nhũng ôm tiểu Yên vào lòng. Anh ước gì mình có thể chia làm hai thì hay biết mấy.
- -----------
Tại một khu trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố A. Khuất Vân Di, Hác Thạc Trân và Đàm Nhã Nhi đi mua sắm. Những lúc cô khó chịu thì chỉ có mua sắm mới giúp cô giải tỏa được.
Hác Thạc Trân sinh được một bé gái đặt tên là Cổ Thiên Ái và Đàm Nhã Nhi sinh được một tiểu thiếu gia cho Hác gia đặt tên là Hác Thế Vũ.
" Cậu lại bị mất chồng à "
Hác Thạc Trân chọc ghẹo cô.
" Chắc cậu không có "
" Bởi người ta nói không sai mà. Sinh con gái làm chi để rồi mất chồng. Như Nhã Nhi vậy đấy, tiểu Vũ suốt ngày bám cậu ấy không thì bám ông bà nội "
Tuy Đàm Nhã Nhi là chị dâu của Hác Thạc Trân nhưng hai cô đã gọi tên quen nên không sửa lại.
" Nói cho hai cậu biết. Mình mang thai nữa rồi đấy "
Đàm Nhã Nhi xoa xoa bụng. Con đang giấu Hác Thế Vỹ về việc mang thai, cô muốn để vài hôm nữa khi đến sinh nhật của anh thì mới thông báo.
" Cái gì? Không phải anh hai mình nói không sinh nữa sao?"
" Mình có cách riêng "
" Cách gì vậy? "
Khuất Vân Di tò mò hỏi. Cô cũng rất mong sinh thêm vài tiểu bảo bối nữa nhưng Doãn Đình Nghiêm không chịu. Anh nói chỉ cần một mình tiểu Yên là đủ.
Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé ???? cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.