Chương 1: Tôi-quá bình thường
Liễu Lam Y
04/03/2015
Tôi là một cô bé bình thường: chiều cao bình thường, cuộc
sống bình thường, nhan sắc bình thường….. nói chung tất cả đều bình thường. Ak!
Học lực của tôi thuộc loại giỏi. Tôi-Nguyễn Ngọc Hân chỉ được mọi người biết
đến nhờ cái bảng điểm haizzzzz. Tôi khá trầm, ít nói, tôi không thể đứng cùng
tụi bạn trong lớp nói chuyện theo kiểu “buôn dưa lê” được, hầu đa những lúc đó
tôi thường đọc sách hoặc nghe nhạc.
Ấy thế mà tôi cũng có bạn thân đấy. Cô ấy tên Nguyễn Linh Nhi, cô ấy trái ngược tôi: có khuôn mặt đáng yêu, ưa nhìn, và hòa đồng nói chung là hơn hẳn tôi. Tôi cũng không nhớ tại sao chúng tôi lại thân nhau nữa.
Cô ấy đã có bạn trai, cậu ta tên là Gia Bảo. Cũng học giỏi và cũng khá đẹp trai. Cậu ta là hot boy của khối 11 à mà cái Nhi cũng là hot girl 11 đấy.
Còn tôi, khỏi phải nói với cái ngoại hình bình thường của tôi thì đào đâu ra bạn trai chứ………haizzzzzzz mà thôi kệ “Bác Hồ còn ế nói chi là mình”.
Ba chúng tôi cũng khá là thân nhau mà cũng không hẳn chỉ có tôi với Nhi và Nhi với Bảo là thân thôi còn tôi với Bảo chỉ so với những đứa khác thì cũng thân hơn.
Hôm nay là khai giảng, với tôi chả có gì là đặc biệt cả, mọi thứ vẫn tiếp diễn như bình thường.
-Chào ba mẹ con đi học!
-Ừ! Chào con.
Tôi dắt chiếc xe đạp điện ra và phóng nhanh đến trường. Tuy nhà tôi khá xa so với trường nhưng tôi vẫn thích đi xe đạp hơn. Bạn biết đấy trời mùa thu se se lạnh, lá ngoài đường lại rụng nhiều. Cảm giác đạp xe dưới khung cảnh đó thì thật là tuyệt. Ối tới trường rồi!!!!!
Ấy thế mà tôi cũng có bạn thân đấy. Cô ấy tên Nguyễn Linh Nhi, cô ấy trái ngược tôi: có khuôn mặt đáng yêu, ưa nhìn, và hòa đồng nói chung là hơn hẳn tôi. Tôi cũng không nhớ tại sao chúng tôi lại thân nhau nữa.
Cô ấy đã có bạn trai, cậu ta tên là Gia Bảo. Cũng học giỏi và cũng khá đẹp trai. Cậu ta là hot boy của khối 11 à mà cái Nhi cũng là hot girl 11 đấy.
Còn tôi, khỏi phải nói với cái ngoại hình bình thường của tôi thì đào đâu ra bạn trai chứ………haizzzzzzz mà thôi kệ “Bác Hồ còn ế nói chi là mình”.
Ba chúng tôi cũng khá là thân nhau mà cũng không hẳn chỉ có tôi với Nhi và Nhi với Bảo là thân thôi còn tôi với Bảo chỉ so với những đứa khác thì cũng thân hơn.
Hôm nay là khai giảng, với tôi chả có gì là đặc biệt cả, mọi thứ vẫn tiếp diễn như bình thường.
-Chào ba mẹ con đi học!
-Ừ! Chào con.
Tôi dắt chiếc xe đạp điện ra và phóng nhanh đến trường. Tuy nhà tôi khá xa so với trường nhưng tôi vẫn thích đi xe đạp hơn. Bạn biết đấy trời mùa thu se se lạnh, lá ngoài đường lại rụng nhiều. Cảm giác đạp xe dưới khung cảnh đó thì thật là tuyệt. Ối tới trường rồi!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.