Chương 2
Liễu Lam Y
04/03/2015
Cô Ngân (Giáo viên chủ nhiệm lớp tôi) bảo là đến phòng hiệu
trưởng nhận học sinh mới. Không biết gần ra trường rồi mà chuyển trường làm gì
nhỉ. Thôi! Không quan tâm bởi đây đâu phải chuyện của tôi đâu. Tôi gõ cửa rồi
vào
-Em chào thầy!
-Uk! Em đến đây có việc gì?
-Dạ em là Nguyễn Ngọc Hân lớp trưởng lớp 11A, cô Ngân bảo em đến nhận học sinh mới.
-À!! Bảo Khánh ra đây đi con
Cậu ta bước ra, nhìn cũng khá đẹp trai, cao tầm 1m75 hay 1m80 chi đó. Lại thêm 1 hotboy nữa và lớp tôi sẽ thành cái chợ chí ít là trong hôm nay dĩ nhiên tôi là người pải đi dẹp cái chợ đó. Haizzzzzzz tôi thở dài.
Tôi để ý thấy ánh mắt ngạc nhiên của cậu ta nhìn tôi. Tôi với cậu ta có quen biết à?? Không, chắc chắn không, tôi dám khẳng định đây là lần đầu tiên mà tôi gặp cậu ta. Hay là tôi trông giống người yêu cũ của hắn ta?? Oh no! chắc chắn là không rồi bởi có ai đẹp trai nhưng hắn mà đi yêu một người có vẻ bề ngoài giống tôi đâu. À tôi hiểu rồ!! Là tôi không mê trai, không giống với bon con gái trong lớp nên cậu ta ngạc nhiên chứ gì.Tôi chắc thế.
-Cậu tên gì??-Cậu ta hỏi làm tôi hơn giật mình
-À!! Tôi là Nguyễn Ngọc Hân-tôi cười tươi-Rất vui khi được gặp cậu
Cậu ta không đáp chỉ cười nhạt. Cái nụ cười đó có gì đó khinh khỉnh, kiêu ngạo, lạnh lùng nhưng còn có cái gì đó mà tôi không gọi tên ra được.
-Cái thằng này ta đã bảo bao nhiêu lần rồi mà không chịu bỏ cái tính ấy đi. Xin lỗi em vì để thằng cháu hỗn láo cư xử như vậy. Mong em thông cảm cho ta vì không dạy dỗ nó đến nơi đến chốn.
-Chú cứ kệ con-cậu ta rít lên
Thấy tình hình có vẻ không ổn lắm vả lại cũng gần đến giờ tập trung phải đánh nhanh thắng nhanh mới được.
-Có sao đâu thầy, em với bạn ấy vốn dĩ không quen nhau cư xử như vậy có gì là lạ đâu ạ! Thầy cứ lo lắng quá, rồi bạn ấy sẽ hòa đồng mà thầy, hình như bạn ấy mới chuyển trường nên có chút không quen ạ!-tôi cười cười làm bộ chứ thực ra tôi chả có ấn tượng tốt với cậu ta tít nào, người đâu mà chẳng thấy ớn
-Liên quan đến cậu à-cậu ta trừng mắt với tôi
-Ơ………
-Cái thằng này! Mày bớt nói vài câu không được à! Người ta đã có ý tốt nói giúp cho mày, mày còn làm kiểu thái độ ấy.-rồi hiệu trưởng quay qua tôi nói- Thầy trăm sự nhờ em dạy dỗ bảo ban nó thay đổi tính tình, thầy cũng nghe nhiều thầy cô dạy khóa 11 khen em rất nhiều thầy tin cả lớp 11A nghịch ngợm như vậy mà em còn chỉnh đốn được thì một người chắc chắn là làm rất tốt.
-Thưa thầy cái này………
Tôi nhìn thấy cái lườm cháy da cháy thịt của cậu ta và ánh mắt cầu khẩn của ông hiệu trưởng, tôi phải làm sao đây??? Rõ ràng chuyện này chả liên quan đến tôi, nhưng mà bây giờ tôi là người bị rơi vào vòng nguy hiểm, tôi nhìn đồng hồ bởi khi lo lắng tôi toàn làm vậy. A! Nghĩ ra rồi không hổ danh là thủ khoa khóa 11
-Thưa thầy, bây giờ chúng em phải về lớp ạ, em cũng muốn ở lại lắm nhưng do 15’ nữa là đến giờ tập trung ạ. Em xin phép về trước ạ.-Tôi cúi chào lễ phép
-Ờ! Thầy cũng quên mất, thôi em về đi. Khi nào rảnh em đến nhà thầy chơi. Cứ bảo thằng Khánh chở là được
-Vâng ạ
“có lẽ là không bao giờ thưa thầy ” Tôi thầm nghĩ
-Em chào thầy!
-Uk! Em đến đây có việc gì?
-Dạ em là Nguyễn Ngọc Hân lớp trưởng lớp 11A, cô Ngân bảo em đến nhận học sinh mới.
-À!! Bảo Khánh ra đây đi con
Cậu ta bước ra, nhìn cũng khá đẹp trai, cao tầm 1m75 hay 1m80 chi đó. Lại thêm 1 hotboy nữa và lớp tôi sẽ thành cái chợ chí ít là trong hôm nay dĩ nhiên tôi là người pải đi dẹp cái chợ đó. Haizzzzzzz tôi thở dài.
Tôi để ý thấy ánh mắt ngạc nhiên của cậu ta nhìn tôi. Tôi với cậu ta có quen biết à?? Không, chắc chắn không, tôi dám khẳng định đây là lần đầu tiên mà tôi gặp cậu ta. Hay là tôi trông giống người yêu cũ của hắn ta?? Oh no! chắc chắn là không rồi bởi có ai đẹp trai nhưng hắn mà đi yêu một người có vẻ bề ngoài giống tôi đâu. À tôi hiểu rồ!! Là tôi không mê trai, không giống với bon con gái trong lớp nên cậu ta ngạc nhiên chứ gì.Tôi chắc thế.
-Cậu tên gì??-Cậu ta hỏi làm tôi hơn giật mình
-À!! Tôi là Nguyễn Ngọc Hân-tôi cười tươi-Rất vui khi được gặp cậu
Cậu ta không đáp chỉ cười nhạt. Cái nụ cười đó có gì đó khinh khỉnh, kiêu ngạo, lạnh lùng nhưng còn có cái gì đó mà tôi không gọi tên ra được.
-Cái thằng này ta đã bảo bao nhiêu lần rồi mà không chịu bỏ cái tính ấy đi. Xin lỗi em vì để thằng cháu hỗn láo cư xử như vậy. Mong em thông cảm cho ta vì không dạy dỗ nó đến nơi đến chốn.
-Chú cứ kệ con-cậu ta rít lên
Thấy tình hình có vẻ không ổn lắm vả lại cũng gần đến giờ tập trung phải đánh nhanh thắng nhanh mới được.
-Có sao đâu thầy, em với bạn ấy vốn dĩ không quen nhau cư xử như vậy có gì là lạ đâu ạ! Thầy cứ lo lắng quá, rồi bạn ấy sẽ hòa đồng mà thầy, hình như bạn ấy mới chuyển trường nên có chút không quen ạ!-tôi cười cười làm bộ chứ thực ra tôi chả có ấn tượng tốt với cậu ta tít nào, người đâu mà chẳng thấy ớn
-Liên quan đến cậu à-cậu ta trừng mắt với tôi
-Ơ………
-Cái thằng này! Mày bớt nói vài câu không được à! Người ta đã có ý tốt nói giúp cho mày, mày còn làm kiểu thái độ ấy.-rồi hiệu trưởng quay qua tôi nói- Thầy trăm sự nhờ em dạy dỗ bảo ban nó thay đổi tính tình, thầy cũng nghe nhiều thầy cô dạy khóa 11 khen em rất nhiều thầy tin cả lớp 11A nghịch ngợm như vậy mà em còn chỉnh đốn được thì một người chắc chắn là làm rất tốt.
-Thưa thầy cái này………
Tôi nhìn thấy cái lườm cháy da cháy thịt của cậu ta và ánh mắt cầu khẩn của ông hiệu trưởng, tôi phải làm sao đây??? Rõ ràng chuyện này chả liên quan đến tôi, nhưng mà bây giờ tôi là người bị rơi vào vòng nguy hiểm, tôi nhìn đồng hồ bởi khi lo lắng tôi toàn làm vậy. A! Nghĩ ra rồi không hổ danh là thủ khoa khóa 11
-Thưa thầy, bây giờ chúng em phải về lớp ạ, em cũng muốn ở lại lắm nhưng do 15’ nữa là đến giờ tập trung ạ. Em xin phép về trước ạ.-Tôi cúi chào lễ phép
-Ờ! Thầy cũng quên mất, thôi em về đi. Khi nào rảnh em đến nhà thầy chơi. Cứ bảo thằng Khánh chở là được
-Vâng ạ
“có lẽ là không bao giờ thưa thầy ” Tôi thầm nghĩ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.