Chương 8
Jeon Tổng
25/04/2021
Thiên Duệ từ nãy giờ cũng nhìn thấy cảnh này nhưng anh không qua chỉ đứng đó còn cô sao khi nghe tiếng non nớt của cậu thì xoay người lại nhìn, không có ý định ôm cậu liếc qua một vòng thấy anh đứng đó nhàn nhạt nói
" Anh đi mà ôm con của anh đi". thấy thế anh đi lại chỗ cô nói
"Con muốn em ôm, em ôm một chút đi"
"Tôi không rảnh"
"Em có quá đáng đến vậy không, dù sao thằng bé cũng là con của em sinh ra mà"
"Thằng bé nó có khác gì anh đâu, tại anh và nó đã hủy hoại cuộc đời của tôi"
Hít thở thật sâu cô nói tiếp. "Tôi muốn li hôn"
"Em vừa mới nói gì"
"Tôi nói tôi muốn li hôn"
"Em đừng hòng li hôn với anh, anh sẽ không li hôn đâu, dù có đánh chết anh anh cũng không li hôn, em nghĩ cũng đừng nghĩ tới" ngày nào cô cũng nói hai từ li hôn thì anh lại tức giận càng thêm đau lòng, anh tuyệt đối không thể để cô rời khỏi cuộc đời của anh bởi cô trong lòng anh bây giờ là cả mạng sống của anh vậy..!
"Anh...hừ" cô hừ lạnh xoay lưng bỏ đi
"Mẹ, đợi Tiểu Hàn với " cậu im lặng nãy giờ mắt thấy cô bỏ đi thì cậu vội đuổi theo...
"Á…mẹ Tiểu Hàn đau". bởi đôi chân ngắn ngủn của cậu đi hơi nhanh cư nhiên vấp phải cục đá mà ngã nhìn vô cùng thảm thương nhưng cậu lại không khóc vì sợ mẹ cậu ghét cậu khóc nên cậu cứ thế mà nhịn cậu bây giờ rất đau
Cô có nghe thấy nhưng giả vờ như không nghe thấy một mạch đi lên phòng đóng cửa thật mạnh *Rầm*
Đứng dựa vào cửa cô từ từ trượt ngồi bịch xuống sàn không kiềm được mà òa khóc nức nở thật ra cô cũng muốn ôm thằng bé lắm nhìn cậu kêu đau cô càng thêm đau lòng dù sao thì cũng là máu mủ ruột thịt của cô cơ mà nhưng nó cũng là con của người đã cưỡng ép cô, làm sao cô chấp nhận thằng bé đây
Khóc không được bao lâu thì cô ngủ thiếp đi dưới sàn. Còn anh thì băng bó cho Thiên Hàn đang trong lòng mình nhìn vết thương trầy xước ở chân cậu mà cảm thấy đau lòng và có lỗi với cậu
Một lúc lâu mới nghe tiếng thở đều đều của thằng bé anh mới nhìn xuống thấy cậu ngủ một cách ngon lành ở trong lòng anh bất lực cười mỉm một cái..
Đứng dậy bế cậu nhóc đi về phòng vừa vặn đặt cậu xuống giường, cậu như cảm thấy hơi ấm dần dần mất cậu vội kéo anh lại ý không cho anh đi anh đành nghe theo mà nằm xuống cùng cậu
Được một lúc anh ngồi dậy chỉnh lại tư thế ngủ cho cậu rồi đặt nụ hôn trên trán cậu nói " ngủ ngon con trai của ba " đắp chăn cho cậu rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại, đi ngang qua phòng cô anh do dự có nên mở cửa hay không, đấu tranh tâm lý xong quyết định mở cửa đập vào mắt anh là cô đang nằm dưới sàn nhà lạnh lẽo anh hoảng hốt vội bế cô lại giường đắp chăn thật kĩ cho rồi từ từ hạ khuân mặt anh tuấn xuống hôn lên trán cô thì thầm nói. " Ngủ ngon bà xã của anh"rồi chậm rãi đi ra ngoài, anh lúc nào cũng vậy thừa lúc cô ngủ say anh hay hôn trộm như vậy bởi khi cô tỉnh dậy cô thường tránh xa anh như tránh tà vậy.....
" Anh đi mà ôm con của anh đi". thấy thế anh đi lại chỗ cô nói
"Con muốn em ôm, em ôm một chút đi"
"Tôi không rảnh"
"Em có quá đáng đến vậy không, dù sao thằng bé cũng là con của em sinh ra mà"
"Thằng bé nó có khác gì anh đâu, tại anh và nó đã hủy hoại cuộc đời của tôi"
Hít thở thật sâu cô nói tiếp. "Tôi muốn li hôn"
"Em vừa mới nói gì"
"Tôi nói tôi muốn li hôn"
"Em đừng hòng li hôn với anh, anh sẽ không li hôn đâu, dù có đánh chết anh anh cũng không li hôn, em nghĩ cũng đừng nghĩ tới" ngày nào cô cũng nói hai từ li hôn thì anh lại tức giận càng thêm đau lòng, anh tuyệt đối không thể để cô rời khỏi cuộc đời của anh bởi cô trong lòng anh bây giờ là cả mạng sống của anh vậy..!
"Anh...hừ" cô hừ lạnh xoay lưng bỏ đi
"Mẹ, đợi Tiểu Hàn với " cậu im lặng nãy giờ mắt thấy cô bỏ đi thì cậu vội đuổi theo...
"Á…mẹ Tiểu Hàn đau". bởi đôi chân ngắn ngủn của cậu đi hơi nhanh cư nhiên vấp phải cục đá mà ngã nhìn vô cùng thảm thương nhưng cậu lại không khóc vì sợ mẹ cậu ghét cậu khóc nên cậu cứ thế mà nhịn cậu bây giờ rất đau
Cô có nghe thấy nhưng giả vờ như không nghe thấy một mạch đi lên phòng đóng cửa thật mạnh *Rầm*
Đứng dựa vào cửa cô từ từ trượt ngồi bịch xuống sàn không kiềm được mà òa khóc nức nở thật ra cô cũng muốn ôm thằng bé lắm nhìn cậu kêu đau cô càng thêm đau lòng dù sao thì cũng là máu mủ ruột thịt của cô cơ mà nhưng nó cũng là con của người đã cưỡng ép cô, làm sao cô chấp nhận thằng bé đây
Khóc không được bao lâu thì cô ngủ thiếp đi dưới sàn. Còn anh thì băng bó cho Thiên Hàn đang trong lòng mình nhìn vết thương trầy xước ở chân cậu mà cảm thấy đau lòng và có lỗi với cậu
Một lúc lâu mới nghe tiếng thở đều đều của thằng bé anh mới nhìn xuống thấy cậu ngủ một cách ngon lành ở trong lòng anh bất lực cười mỉm một cái..
Đứng dậy bế cậu nhóc đi về phòng vừa vặn đặt cậu xuống giường, cậu như cảm thấy hơi ấm dần dần mất cậu vội kéo anh lại ý không cho anh đi anh đành nghe theo mà nằm xuống cùng cậu
Được một lúc anh ngồi dậy chỉnh lại tư thế ngủ cho cậu rồi đặt nụ hôn trên trán cậu nói " ngủ ngon con trai của ba " đắp chăn cho cậu rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại, đi ngang qua phòng cô anh do dự có nên mở cửa hay không, đấu tranh tâm lý xong quyết định mở cửa đập vào mắt anh là cô đang nằm dưới sàn nhà lạnh lẽo anh hoảng hốt vội bế cô lại giường đắp chăn thật kĩ cho rồi từ từ hạ khuân mặt anh tuấn xuống hôn lên trán cô thì thầm nói. " Ngủ ngon bà xã của anh"rồi chậm rãi đi ra ngoài, anh lúc nào cũng vậy thừa lúc cô ngủ say anh hay hôn trộm như vậy bởi khi cô tỉnh dậy cô thường tránh xa anh như tránh tà vậy.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.