Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút
Chương 667: Thay quần áo.
Hề Yên
08/01/2017
"Trở về phòng ...."
Cuối cùng, ngông nghênh trên người Thẩm Chanh vẫn bị Thi Vực tước đi.
Bởi vì bị anh khiêu khích đến mất đi lý trí, vì vậy chủ động đưa tay ôm cổ của anh.
Thi Vực dường như rất hài lòng với phản ứng của cô, vào lúc tay của cô vừa mới ôm cổ của anh, anh bế cô từ trên giường lên.
"Y ...."
Tiểu Ngạo Tước lật thân thể mũm mĩm một chút, vừa vặn nằm lên nơi Thẩm Chanh vừa nằm qua.
Mở cánh tay béo và chân béo, bày ra một chữ đại. (大)
"Hô ...."
Tiểu Thiên Tước thì vung động cánh tay mập mạp một chút, sau khi đổi một tư thế, trong miệng thổi bong bóng nhỏ, nước miếng liền chảy ra theo miệng nhỏ của bé.
Thi Vực liếc mắt nhìn hai đứa nhóc đang ngủ rất ngon trên giường, khóe môi vẽ ra một nụ cười nhẹ, ôm Thẩm Chanh, xoay người sãi bước đi ra ngoài.
Sau khi trở lại phòng, Thẩm Chanh được anh đặt ở trên giường lớn rộng ba mét kia.
"Thay."
Không đợi cô phản ứng kịp, Thi Vực liền lấy bộ đồng phục y tá từ trong hộp màu đen thiếp đường viền hoa vàng kia ra, ném đến trên người cô.
Thẩm Chanh cầm lấy đồng phục y tá liếc mắt nhìn, sau đó liền cảm thấy, đau đầu, đau thắt lưng, đau thịt....
Phong cách bộ đồng phục y tá này thật sự quá đặc biệt, địa phương nên lộ không lộ, địa phương không nên lộ lại lộ quá rõ ràng.
Chỗ trước ngực áo, và nơi nào đó phía dưới, lại là một tầng Lace (viền tơ) màu trắng như ẩn như hiện!
Nói cách khác, mặc bộ đồng phục y tá này vào liền hoàn toàn không có che giấu đáng nói.
Ngực, bị nhìn sạch.
Nơi đó, cũng bị thấy sạch.
Kết hợp từ hai điểm đó, địa phương có thể nhìn thì không nhìn được, địa phương không thể nhìn đều bị nhìn thấy ....
Điều này nói cô làm sao mặc? !
"Em cảm thấy bộ đồng phục y tá này rất không thích hợp với phong cách của em."
Bởi vì không tìm được một cái cớ thích hợp để từ chối mặc bộ quần áo này, cô chỉ có thể yêu cầu .... đổi bộ khác.
Thi Vực lạnh lùng liếc nhìn cô, một lần nữa cầm một bộ quần áo tình thú khác từ trong hộp ra, ném cho cô.
Bộ này, là quân phục nguỵ trang trò chơi nữ cảnh sát gợi cảm hấp dẫn.
Thẩm Chanh nhận quần áo xem xét một chút, cảm thấy so với bộ đồng phục y tá vừa rồi, bộ quần áo này tương đối bình thường hơn một chút.
Vì vậy không yêu cầu đổi lại, quyết định sẽ mặc bộ này.
Cô ngồi dậy từ trên giường, nhìn về phía Thi Vực: "Em muốn tắm rửa trước."
"Ừ."
Nhận được chấp thuận của anh, Thẩm Chanh lập tức xoay người xuống giường, cầm bộ nữ cảnh sát kia cất vào phòng tắm.
Sau khi vào phòng tắm, cô kiểm tra quần áo lần nữa, xác định không có vấn đề gì, mới mở nước ấm, xả nước vào trong bồn tắm.
Tắm rửa xong thay bộ đồ nữ cảnh sát, nhìn gương soi.
Quần áo quá ngắn, vừa vặn từ vị trí ngực trở xuống.
Váy quá ngắn, nhưng vừa vặn bao lấy mông ....
Eo thon nhỏ đầy một nắm tay, và chân thon dài trắng nõn, đều lộ rõ.
Mặc bộ đồ nữ cảnh sát này vào, không khác gì đang mặc nội y, dùng một câu dễ nghe để hình dung là gợi cảm, dùng một câu hơi thô ráp một chút để hình dung chính là, buông thả!
Đúng, đúng thật là buông thả!
Thẩm Chanh cho là món tơ tằm màu đen quyến rũ đã mua trên internet trước kia đã có tiêu chuẩn khá lớn, không ngờ lại còn có quần áo tình thú còn muốn càng tình thú hơn món đồ trước kia.
Đến cô tự nhìn mình, đều suýt chút nữa chảy máu mũi rồi...
Chồng cô mãnh liệt dữ dội như vậy, có thể vừa nhìn thấy cô liền trực tiếp nhào lên, sau đó xé đồ trên người cô thành mảnh vụn, ngay cả tiền đề đều bỏ quên, trực tiếp xâm nhập không?
A!
Cô đều không dám ra ngoài đi rồi.
Không biết ở phòng tắm xoắn xuýt bao lâu, cuối cùng cô hạ quyết tâm, cắn răng một cái, mở cửa phòng tắm ra.
Hai tay che chở eo thon, chậm rãi đi ra ngoài....
Cuối cùng, ngông nghênh trên người Thẩm Chanh vẫn bị Thi Vực tước đi.
Bởi vì bị anh khiêu khích đến mất đi lý trí, vì vậy chủ động đưa tay ôm cổ của anh.
Thi Vực dường như rất hài lòng với phản ứng của cô, vào lúc tay của cô vừa mới ôm cổ của anh, anh bế cô từ trên giường lên.
"Y ...."
Tiểu Ngạo Tước lật thân thể mũm mĩm một chút, vừa vặn nằm lên nơi Thẩm Chanh vừa nằm qua.
Mở cánh tay béo và chân béo, bày ra một chữ đại. (大)
"Hô ...."
Tiểu Thiên Tước thì vung động cánh tay mập mạp một chút, sau khi đổi một tư thế, trong miệng thổi bong bóng nhỏ, nước miếng liền chảy ra theo miệng nhỏ của bé.
Thi Vực liếc mắt nhìn hai đứa nhóc đang ngủ rất ngon trên giường, khóe môi vẽ ra một nụ cười nhẹ, ôm Thẩm Chanh, xoay người sãi bước đi ra ngoài.
Sau khi trở lại phòng, Thẩm Chanh được anh đặt ở trên giường lớn rộng ba mét kia.
"Thay."
Không đợi cô phản ứng kịp, Thi Vực liền lấy bộ đồng phục y tá từ trong hộp màu đen thiếp đường viền hoa vàng kia ra, ném đến trên người cô.
Thẩm Chanh cầm lấy đồng phục y tá liếc mắt nhìn, sau đó liền cảm thấy, đau đầu, đau thắt lưng, đau thịt....
Phong cách bộ đồng phục y tá này thật sự quá đặc biệt, địa phương nên lộ không lộ, địa phương không nên lộ lại lộ quá rõ ràng.
Chỗ trước ngực áo, và nơi nào đó phía dưới, lại là một tầng Lace (viền tơ) màu trắng như ẩn như hiện!
Nói cách khác, mặc bộ đồng phục y tá này vào liền hoàn toàn không có che giấu đáng nói.
Ngực, bị nhìn sạch.
Nơi đó, cũng bị thấy sạch.
Kết hợp từ hai điểm đó, địa phương có thể nhìn thì không nhìn được, địa phương không thể nhìn đều bị nhìn thấy ....
Điều này nói cô làm sao mặc? !
"Em cảm thấy bộ đồng phục y tá này rất không thích hợp với phong cách của em."
Bởi vì không tìm được một cái cớ thích hợp để từ chối mặc bộ quần áo này, cô chỉ có thể yêu cầu .... đổi bộ khác.
Thi Vực lạnh lùng liếc nhìn cô, một lần nữa cầm một bộ quần áo tình thú khác từ trong hộp ra, ném cho cô.
Bộ này, là quân phục nguỵ trang trò chơi nữ cảnh sát gợi cảm hấp dẫn.
Thẩm Chanh nhận quần áo xem xét một chút, cảm thấy so với bộ đồng phục y tá vừa rồi, bộ quần áo này tương đối bình thường hơn một chút.
Vì vậy không yêu cầu đổi lại, quyết định sẽ mặc bộ này.
Cô ngồi dậy từ trên giường, nhìn về phía Thi Vực: "Em muốn tắm rửa trước."
"Ừ."
Nhận được chấp thuận của anh, Thẩm Chanh lập tức xoay người xuống giường, cầm bộ nữ cảnh sát kia cất vào phòng tắm.
Sau khi vào phòng tắm, cô kiểm tra quần áo lần nữa, xác định không có vấn đề gì, mới mở nước ấm, xả nước vào trong bồn tắm.
Tắm rửa xong thay bộ đồ nữ cảnh sát, nhìn gương soi.
Quần áo quá ngắn, vừa vặn từ vị trí ngực trở xuống.
Váy quá ngắn, nhưng vừa vặn bao lấy mông ....
Eo thon nhỏ đầy một nắm tay, và chân thon dài trắng nõn, đều lộ rõ.
Mặc bộ đồ nữ cảnh sát này vào, không khác gì đang mặc nội y, dùng một câu dễ nghe để hình dung là gợi cảm, dùng một câu hơi thô ráp một chút để hình dung chính là, buông thả!
Đúng, đúng thật là buông thả!
Thẩm Chanh cho là món tơ tằm màu đen quyến rũ đã mua trên internet trước kia đã có tiêu chuẩn khá lớn, không ngờ lại còn có quần áo tình thú còn muốn càng tình thú hơn món đồ trước kia.
Đến cô tự nhìn mình, đều suýt chút nữa chảy máu mũi rồi...
Chồng cô mãnh liệt dữ dội như vậy, có thể vừa nhìn thấy cô liền trực tiếp nhào lên, sau đó xé đồ trên người cô thành mảnh vụn, ngay cả tiền đề đều bỏ quên, trực tiếp xâm nhập không?
A!
Cô đều không dám ra ngoài đi rồi.
Không biết ở phòng tắm xoắn xuýt bao lâu, cuối cùng cô hạ quyết tâm, cắn răng một cái, mở cửa phòng tắm ra.
Hai tay che chở eo thon, chậm rãi đi ra ngoài....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.