Chương 173: Cuộc sống hạnh phúc.
Thâm Hải Đích Thiên Không
26/10/2015
Phong phú quá! Bữa tiệc Mãn Hán! Lúc Lý Quả nhìn từng đĩa thức ăn được bưng
lên như một dây chuyền sản xuất, liền trợn mắt há mồm, thật lâu không
thốt lên lời. Trên bàn lớn bày đầy những món ăn màu sắc sặc sỡ cô chưa
từng thấy cũng chưa từng ăn qua.
"Tiểu thư, mời ngài chậm rãi dùng." Sau khi đưa lên tất cả món ăn, cung nữ bưng đĩa thức ăn cuối cùng lên cung kính nói với cô, rồi hành lễ và lui xuống.
"Tri Vũ, đây đều là đồ ăn của tôi?" Cô chỉ chỉ vào khoảng 30 hay 50 đĩa đồ ăn, líu lưỡi hỏi.
Tri Vũ đang đứng bên cạnh cô, tỉ mỉ gắp đồ ăn, nghe cô hỏi như vậy, nhịn không được nở nụ cười, cung kính nói: "Đúng vậy, tiểu thư."
"Nhiều như vậy, sao ăn hết đây?" Cô nuốt nuốt nước bọt, có chút choáng váng, ăn không hết sẽ rất lãng phí đó, vậy thì tiếc quá!
"Tiểu thư, ăn không hết cũng chẳng sao, có thể ăn được bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu ạ." Tri Vũ không cảm thấy to tát gì, bình tĩnh nói, rồi đưa đôi đũa bạch ngọc cho Lý Quả.
Xa xỉ, đây không phải cuộc sống của người thường mà là của thần tiên, hạnh phúc quá! Hai mắt cô tỏa sáng, cầm chiếc đũa thử hết một lượt, chỉ chốc lát sau, thử hết mấy chục đĩa đồ ăn, cô đã no căng bụng rồi.
Quá ngon! Cô chỉ có một cảm giác, đó chính là quá mỹ vị mà trước kia chưa từng được nếm qua. Lúc trước, chỉ cảm thấy những buổi tiệc đứng hay đồ ăn trong khách sạn đã là món ngon nhất cô từng ăn rồi, nhưng khi thử qua những món này thì giống như là hàng vỉa hè so với hàng cao cấp vậy.
Vị tiểu thư này ăn tốt thật! Tri Vũ thầm kinh ngạc, chưa bao giờ thấy những vị chủ tử kia có thể thử hết một lượt đồ ăn, thử vài đĩa là rất bình thường, rất ít khi được hơn mười đĩa. Vậy mà vị tiểu thư này thật sự rất khác biệt, khó trách Vương lại đối xử đặc biệt với nàng.
"Tiểu thư, còn dùng nữa không ạ?" Khiếp sợ thì khiếp sợ nhưng sắc mặt Tri Vũ vẫn không thay đổi, cẩn thận hỏi ý kiến cô.
Lý Quả ôm bụng, thật sự đã no, ăn không vô nữa. Tuy rất muốn ăn, nhưng cô không dám ăn nhiều, nếu không bụng sẽ nổ tung, vì thế lắc đầu, ánh mắt vẫn lưu luyến trên những món ăn kia.
"Vậy để nô tỳ gọi người thu dọn." Tri Vũ cung kính nói xong, liền đi ra ngoài cửa vẫy vẫy tay, sau đó lại trở vào.
Chỉ chốc lát sau, các cung nữ liền nối đuôi nhau vào, nhanh chóng thu hết đồ ăn trên bàn đi, tiếp đó lại có một đoàn cung nữ khác tiến vào, mang hoa quả, điểm tâm và nước trà cho cô.
"Tiểu thư, mời ngài chậm rãi dùng." Sau khi đưa lên tất cả món ăn, cung nữ bưng đĩa thức ăn cuối cùng lên cung kính nói với cô, rồi hành lễ và lui xuống.
"Tri Vũ, đây đều là đồ ăn của tôi?" Cô chỉ chỉ vào khoảng 30 hay 50 đĩa đồ ăn, líu lưỡi hỏi.
Tri Vũ đang đứng bên cạnh cô, tỉ mỉ gắp đồ ăn, nghe cô hỏi như vậy, nhịn không được nở nụ cười, cung kính nói: "Đúng vậy, tiểu thư."
"Nhiều như vậy, sao ăn hết đây?" Cô nuốt nuốt nước bọt, có chút choáng váng, ăn không hết sẽ rất lãng phí đó, vậy thì tiếc quá!
"Tiểu thư, ăn không hết cũng chẳng sao, có thể ăn được bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu ạ." Tri Vũ không cảm thấy to tát gì, bình tĩnh nói, rồi đưa đôi đũa bạch ngọc cho Lý Quả.
Xa xỉ, đây không phải cuộc sống của người thường mà là của thần tiên, hạnh phúc quá! Hai mắt cô tỏa sáng, cầm chiếc đũa thử hết một lượt, chỉ chốc lát sau, thử hết mấy chục đĩa đồ ăn, cô đã no căng bụng rồi.
Quá ngon! Cô chỉ có một cảm giác, đó chính là quá mỹ vị mà trước kia chưa từng được nếm qua. Lúc trước, chỉ cảm thấy những buổi tiệc đứng hay đồ ăn trong khách sạn đã là món ngon nhất cô từng ăn rồi, nhưng khi thử qua những món này thì giống như là hàng vỉa hè so với hàng cao cấp vậy.
Vị tiểu thư này ăn tốt thật! Tri Vũ thầm kinh ngạc, chưa bao giờ thấy những vị chủ tử kia có thể thử hết một lượt đồ ăn, thử vài đĩa là rất bình thường, rất ít khi được hơn mười đĩa. Vậy mà vị tiểu thư này thật sự rất khác biệt, khó trách Vương lại đối xử đặc biệt với nàng.
"Tiểu thư, còn dùng nữa không ạ?" Khiếp sợ thì khiếp sợ nhưng sắc mặt Tri Vũ vẫn không thay đổi, cẩn thận hỏi ý kiến cô.
Lý Quả ôm bụng, thật sự đã no, ăn không vô nữa. Tuy rất muốn ăn, nhưng cô không dám ăn nhiều, nếu không bụng sẽ nổ tung, vì thế lắc đầu, ánh mắt vẫn lưu luyến trên những món ăn kia.
"Vậy để nô tỳ gọi người thu dọn." Tri Vũ cung kính nói xong, liền đi ra ngoài cửa vẫy vẫy tay, sau đó lại trở vào.
Chỉ chốc lát sau, các cung nữ liền nối đuôi nhau vào, nhanh chóng thu hết đồ ăn trên bàn đi, tiếp đó lại có một đoàn cung nữ khác tiến vào, mang hoa quả, điểm tâm và nước trà cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.