Chương 89: Chương 85.5
Phong Phiêu Tuyết
09/10/2018
Liễu Lan Yên tựa vào
bên cạnh Ôn Tuyền, tay chân đều thả lỏng, để cơ thể nửa lơ lửng trong
suối nước nóng, mặc cho từng luồn nước suối dịu dàng chảy qua.
Nếu là cơ thể đau đớn, mệt mỏi thì ngâm mình sẽ làm nàng thoải mái hơn một chút, tyvybutchi.dđlqd nhưng đối với loại tổn thương linh hồn này thì ngược lại sẽ chỉ làm nàng càng thêm mệt mỏi.
Không lâu sau, Liễu Lan Yên mơ mơ màng màng chìm vào ngủ say.
Trước khi mất đi ý thức, nàng mơ hồ cảm thấy dường như có người đi vào.
Ở trong điện Vô Trần này, còn ai có thể đi vào đây.
Yêu Thần?
Hơi nhúc nhích, muốn chìm vào đáy Ôn Tuyền, nhưng ý thức mơ hồ lại không thể điều khiển nổi.
Linh hồn mới vừa rời cơ thể, tiêu hao quá nhiều thể lực của nàng, bây giờ muốn giữ tỉnh táo cũng là điều không thể.
Trong lòng hối hận thở dài một tiếng, đáng lẽ nàng không nên tới ngâm suối nước nóng.
Nhiệt độ của suối nước nóng làm cho một chút cẳng thẳng thần kinh cuối cùng của nàng cũng đều thoải mái trở lại, vừa thả lỏng như vậy, càng thêm không còn hơi sức.
Mơ mơ màng màng thấy được một phần bộ áo trắng chậm rãi đi tới bên suối nước nóng, cuối cùng chỉ nghe được một tiếng than nhẹ làm cho nàng khổ sở, sau đó, chút ý thức nàng cố gắng giữ cũng bị triệt để kéo vào trong bóng tối.
Trong một phút tỉnh táo cuối cùng kia, Liễu Lan Yên vẫn còn suy nghĩ, tại sao Yêu Thần lại thở dài như vậy?
Thở dài đến khiến nàng đau lòng.
Yêu Thần ôm Liễu Lan Yên từ trong nước hồ ra, ánh mắt từ trên xuống dưới dò xét một lần, trong ánh mắt không có một chút thần thái khác thường, chỉ có nghiêm túc.
Giống như đang tìm tòi nghiên cứu gì đó.
Như vậy tới tới lui lui nhìn hai lần, sau đó vuốt cằm của mình tự nhủ: "Linh hồn rời cơ thể?"
Cau mày suy nghĩ nửa ngày mới ra kết luận: "Tại sao phải dùng phương pháp linh hồn rời cơ thể?"
Yêu Thần cứ như vậy ôm Liễu Lan Yên ngồi ở bên suối nước nóng, tuy bây giờ là đầu thu, thời tiết có hơi lạnh, tyvybutchi.dđlqdnhưng hai người bọn họ lại đang trên bờ suối nước nóng, nên vừa vặn có nhiệt độ của nước, cũng không cảm thấy lạnh lắm.
Yêu Thần lầm bầm lầu bầu suy nghĩ, linh hồn rời cơ thể là vì muốn tới một nơi xa.
Nơi Lan Yên muốn đến bao xa?
Đến làm gì?
Suy nghĩ hai vấn đề này hồi lâu, Yêu Thần cũng không thể giải thích được, xem ra vấn đề này phải chờ Lan Yên tự mình nói với hắn.
Đang suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy người trong lòng hơi run lên, hình như có gió thổi tới làm nàng bị lạnh.
Theo bản năng vừa cúi đầu, lập tức thấy được một màn làm cho máu mũi hắn phun trào.
Da thịt được ngâm suối nước nóng đến gần như trong suốt, phía trên còn phủ một tầng phấn hồng nhàn nhạt, xem ra, xem ra, rõ là. . . . . . ngon miệng, làm cho hắn muốn cắn một miếng.
Yêu Thần nỗ lực hít sâu một hơi, ở trong lòng tự nói với mình, hắn tuyệt đối không phải là người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà ra tay.
Ừ, tuyệt đối không phải.
Vừa ở trong lòng tự nói với mình, ánh mắt Yêu Thần lại lặng lẽ liếc nhìn Liễu Lan Yên mấy lần, làn da kia trắng trẻo mềm mại giống như mật đường vậy, hút chặt lấy ánh mắt hắn, thế nào cũng không dời đi được.
Lại nhìn tới gương mặt bị nước nóng hun đến có chút ửng đỏ, giống như quả táo chín, nhìn càng them muốn cắn một cái.
Nhìn tiếp tới đôi môi đỏ tươi, khẽ cong, không biết có phải là do nước suối đọng lại hay không mà như có một lớp bóng loáng hấp dẫn, giống như đang mời gọi hắn tới xơi.
Cổ họng Yêu Thần nhanh chóng nhúc nhích, máu nóng dâng trào.
Đúng là hắn đã tu luyện mấy ngàn năm, nhưng đối mặt với cô gái mà hắn yêu, tyvybutchi.dđlqd hơn nữa còn không chút phòng bị nào ngủ ở trong ngực hắn như vậy, nói không chút động lòng nào mới là xạo.
Cứ như vậy mà tha nàng, chắc chắn là không cam lòng.
Mà không thả nàng đi, hắn lại ở trong long tự phỉ nhổ mình, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà ra tay tuyệt đối không phải là phong cách của hắn.
Aiz, được rồi.
Hắn tuyệt đối sẽ không thừa dịp Liễu Lan Yên gặp nguy mà thừa cơ hội, còn đối với người khác thì dĩ nhiên là cạn tào ráo mán, cư xử với kẻ địch tuyệt đối không thể khách khí.
Lúc này, Yêu Thần uy chấn tam giới rơi vào tình thế lựa chọn khổ sở.
Nên tha hay là không tha, đây là một vấn đề rất nghiêm túc.
Vừa nghĩ, cánh tay Yêu Thần vừa từ từ buộc chặt, người ôm trong ngực mềm nhũn, xúc cảm mềm mại này làm cho hắn khoái chí, chớ nói chi là mùi thơm nhàn nhạt đặc biệt thuộc về Liễu Lan Yên cứ chui vào lỗ mũi hắn nãy giờ.
Loại thử thách này thật quá đau khổ.
Cuối cùng, Yêu Thần ra một quyết định trọng đại.
Hắn lựa chọn phương pháp ít tổn thất nhất.
Nếu là cơ thể đau đớn, mệt mỏi thì ngâm mình sẽ làm nàng thoải mái hơn một chút, tyvybutchi.dđlqd nhưng đối với loại tổn thương linh hồn này thì ngược lại sẽ chỉ làm nàng càng thêm mệt mỏi.
Không lâu sau, Liễu Lan Yên mơ mơ màng màng chìm vào ngủ say.
Trước khi mất đi ý thức, nàng mơ hồ cảm thấy dường như có người đi vào.
Ở trong điện Vô Trần này, còn ai có thể đi vào đây.
Yêu Thần?
Hơi nhúc nhích, muốn chìm vào đáy Ôn Tuyền, nhưng ý thức mơ hồ lại không thể điều khiển nổi.
Linh hồn mới vừa rời cơ thể, tiêu hao quá nhiều thể lực của nàng, bây giờ muốn giữ tỉnh táo cũng là điều không thể.
Trong lòng hối hận thở dài một tiếng, đáng lẽ nàng không nên tới ngâm suối nước nóng.
Nhiệt độ của suối nước nóng làm cho một chút cẳng thẳng thần kinh cuối cùng của nàng cũng đều thoải mái trở lại, vừa thả lỏng như vậy, càng thêm không còn hơi sức.
Mơ mơ màng màng thấy được một phần bộ áo trắng chậm rãi đi tới bên suối nước nóng, cuối cùng chỉ nghe được một tiếng than nhẹ làm cho nàng khổ sở, sau đó, chút ý thức nàng cố gắng giữ cũng bị triệt để kéo vào trong bóng tối.
Trong một phút tỉnh táo cuối cùng kia, Liễu Lan Yên vẫn còn suy nghĩ, tại sao Yêu Thần lại thở dài như vậy?
Thở dài đến khiến nàng đau lòng.
Yêu Thần ôm Liễu Lan Yên từ trong nước hồ ra, ánh mắt từ trên xuống dưới dò xét một lần, trong ánh mắt không có một chút thần thái khác thường, chỉ có nghiêm túc.
Giống như đang tìm tòi nghiên cứu gì đó.
Như vậy tới tới lui lui nhìn hai lần, sau đó vuốt cằm của mình tự nhủ: "Linh hồn rời cơ thể?"
Cau mày suy nghĩ nửa ngày mới ra kết luận: "Tại sao phải dùng phương pháp linh hồn rời cơ thể?"
Yêu Thần cứ như vậy ôm Liễu Lan Yên ngồi ở bên suối nước nóng, tuy bây giờ là đầu thu, thời tiết có hơi lạnh, tyvybutchi.dđlqdnhưng hai người bọn họ lại đang trên bờ suối nước nóng, nên vừa vặn có nhiệt độ của nước, cũng không cảm thấy lạnh lắm.
Yêu Thần lầm bầm lầu bầu suy nghĩ, linh hồn rời cơ thể là vì muốn tới một nơi xa.
Nơi Lan Yên muốn đến bao xa?
Đến làm gì?
Suy nghĩ hai vấn đề này hồi lâu, Yêu Thần cũng không thể giải thích được, xem ra vấn đề này phải chờ Lan Yên tự mình nói với hắn.
Đang suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy người trong lòng hơi run lên, hình như có gió thổi tới làm nàng bị lạnh.
Theo bản năng vừa cúi đầu, lập tức thấy được một màn làm cho máu mũi hắn phun trào.
Da thịt được ngâm suối nước nóng đến gần như trong suốt, phía trên còn phủ một tầng phấn hồng nhàn nhạt, xem ra, xem ra, rõ là. . . . . . ngon miệng, làm cho hắn muốn cắn một miếng.
Yêu Thần nỗ lực hít sâu một hơi, ở trong lòng tự nói với mình, hắn tuyệt đối không phải là người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà ra tay.
Ừ, tuyệt đối không phải.
Vừa ở trong lòng tự nói với mình, ánh mắt Yêu Thần lại lặng lẽ liếc nhìn Liễu Lan Yên mấy lần, làn da kia trắng trẻo mềm mại giống như mật đường vậy, hút chặt lấy ánh mắt hắn, thế nào cũng không dời đi được.
Lại nhìn tới gương mặt bị nước nóng hun đến có chút ửng đỏ, giống như quả táo chín, nhìn càng them muốn cắn một cái.
Nhìn tiếp tới đôi môi đỏ tươi, khẽ cong, không biết có phải là do nước suối đọng lại hay không mà như có một lớp bóng loáng hấp dẫn, giống như đang mời gọi hắn tới xơi.
Cổ họng Yêu Thần nhanh chóng nhúc nhích, máu nóng dâng trào.
Đúng là hắn đã tu luyện mấy ngàn năm, nhưng đối mặt với cô gái mà hắn yêu, tyvybutchi.dđlqd hơn nữa còn không chút phòng bị nào ngủ ở trong ngực hắn như vậy, nói không chút động lòng nào mới là xạo.
Cứ như vậy mà tha nàng, chắc chắn là không cam lòng.
Mà không thả nàng đi, hắn lại ở trong long tự phỉ nhổ mình, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà ra tay tuyệt đối không phải là phong cách của hắn.
Aiz, được rồi.
Hắn tuyệt đối sẽ không thừa dịp Liễu Lan Yên gặp nguy mà thừa cơ hội, còn đối với người khác thì dĩ nhiên là cạn tào ráo mán, cư xử với kẻ địch tuyệt đối không thể khách khí.
Lúc này, Yêu Thần uy chấn tam giới rơi vào tình thế lựa chọn khổ sở.
Nên tha hay là không tha, đây là một vấn đề rất nghiêm túc.
Vừa nghĩ, cánh tay Yêu Thần vừa từ từ buộc chặt, người ôm trong ngực mềm nhũn, xúc cảm mềm mại này làm cho hắn khoái chí, chớ nói chi là mùi thơm nhàn nhạt đặc biệt thuộc về Liễu Lan Yên cứ chui vào lỗ mũi hắn nãy giờ.
Loại thử thách này thật quá đau khổ.
Cuối cùng, Yêu Thần ra một quyết định trọng đại.
Hắn lựa chọn phương pháp ít tổn thất nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.