Chọc Phải Người Đàn Ông Nóng Nảy

Chương 28

Tả Ninh

09/08/2013

Gần ba giờ sau, Wagner kết thúc công việc trở về, trên tay còn xách một bịch kem to mà cô gái nhỏ kia thích ăn. Đây là do anh đặc biệt mua về cho cô.

“Chân Chân, anh mua kem về nè! Là vị dâu tây đó, em nhất định sẽ thích!”

Nhưng khi anh trở lại tầng hầm thì không thấy bóng dáng Chân Chân đâu. Bóng dáng gầy gò, nho nhỏ luôn bận trước bận sau ở tầng hầm tự tìm đủ loại việc để làm, chẳng cho bản thân ngơi tay bao giờ bỗng không thấy đâu!

Anh lục tung cả tầng hầm lên tìm kiếm nhưng vẫn không thấy bóng dáng cô. Dây phơi quần áo vẫn còn đó như trước lúc anh đi, khi đấy cô còn đang mải giặt đồ cho anh. Buổi sáng cô đã chơi trò mất tích một lần rồi, bây giờ lại thêm lần nữa?

Cô sẽ đi đâu? Cô nhóc Chân Chân kia nghe lời thế, trước lúc đi anh còn dặn dò cô không được chạy lung tung, một tấc cũng không cho phép rời khỏi tầng hầm và chờ anh về mà. Một cô nhóc nghe lời như vậy giờ sao bỗng chẳng nghe lời?

Nhưng sự thực là… cô vẫn không thấy đâu! Hơn nữa là “lại” không thấy!

Tại sao cô “lại” không có ở đây? Tại sao “lại” không thấy bóng dáng cô? Tại sao “lại”… Quá nhiều nghi vấn liên tục xoay tròn trong đầu làm tâm tình anh rối loạn như tơ vò. Hay là… cô đợi lâu sốt ruột quá nên lên lầu tìm Mark rồi chăng?

Wagner xách bịch kem chạy vội lên đại sảnh Huyền Nhật, tới phòng làm việc của Mark… Không thấy! Anh trở về đại sảnh lần nữa, túm một tên nhân viên lại hỏi: “Có thấy cô gái ở dưới tầng hầm không? Dáng không cao lắm, gương mặt tròn tròn, tóc đen mượt dài tới eo…”

Hỏi một lúc lâu, kem trên tay Wagner cũng đan tan hết, tuy nhiên vẫn chưa tìm thấy Chân Chân. Ném kem dần tan thành nước trên tay vào thùng rác, anh tiếp tục ở đại sảnh Huyền Nhật tìm kiếm dù chẳng có manh mối nào.

Tất cả nhân viên trong club đều bị anh hỏi qua một lần rồi, đang định tiếp tục thì một bàn tay bỗng đặt lên vai phải của anh, bảo: “Cô nhóc kia không có đây, cậu đừng tìm nữa.”

Anh ngó Mark đứng sau lưng mình. “Cậu biết cô ấy ở chỗ nào ư, Mark?” Đôi tay anh lập tức bóp lấy hai vai Mark, anh kích động không thể kiềm chế nên sức tay hơi mạnh, bóp Mark đau nhói.

Mặc dù ban sáng từng “không thấy” Chân Chân nhưng cô rất nhanh liền xuất hiện, dù là khi đó anh còn chưa dặn dò gì cô, chưa nói với cô là ngày mai sẽ dẫn cô về nước. Nhưng mới nãy rõ ràng anh đã dặn cô rất kỹ, cũng đã thông báo với cô ngày mai cả hai sẽ cùng về Dolly hi Mia, anh nhất định sẽ không bỏ rơi cô, vậy sao cô lại không thấy?



Lúc còn Chân Chân ở bên, anh vẫn chưa hiểu cảm giác của mình với cô, giờ Chân Chân không thấy, anh mới rõ cô ảnh hưởng tới mình biết bao nhiêu. Cô hoàn toàn khống chế tất cả vui buồn hờn giận trong anh; ở bên cô anh sẽ luôn vui vẻ, tâm tình thoải mái dù là chẳng làm tình; không thấy cô anh sẽ gấp gáp đến nỗi muốn nổi điên, mất tự chủ, lòng nóng như lửa đốt.

Buổi sáng anh đã thử qua cảm giác này rồi, lần này nó cũng khiến anh phải chấn động tâm can.

“Trong lúc cậu đi ra ngoài, Lạc Man đã phái người tới dẫn cô ấy đi.” Mark đưa cho anh một tờ giấy. “Cậu đến chỗ này thì sẽ tìm được cô ấy.”

“Lạc Man? Lạc Man là ai?” Wagner không hề quen biết ai có cái tên này, anh cũng chưa từng nghe qua.

“Đó là người đứng đầu của tổ chức xã hội đen luôn muốn bắt cậu kia.”

“Cái gì? Bọn họ phái người tới bắt Chân Chân? Phái bao nhiêu người? Bên cậu có người nào bị thương không?”

“Không có…”

Wagner nhìn trên mặt Mark nháy mắt trở nên vô cùng chột dạ, đại sảnh thì rõ ràng không có chút dấu vết đánh nhau nào. Anh chợt đờ người một lát, sau như hiểu ra điều gì, cực kỳ tức giận chỉ tay vào mặt Mark. “Mark, cậu… Uổng công tôi xem cậu là bạn bè! Cậu dám…”

“Cậu đừng kích động thế! Trước hết nghe tôi giải thích đã. Lạc Man đã đáp ứng tôi sẽ không tổn thương đến cô nhóc kia nên tôi mới… Hơn nữa Lạc Man cũng là…” Mark dùng giọng mềm mỏng hoà hoãn.

“Mark, tốt nhất cậu nên cầu bọn họ sẽ không thương tổn gì cô ấy. Nếu không, tôi tuyệt đối sẽ san nơi này thành bình địa!” Hiện tại anh đồng thời gặp phải hai đả kích rất lớn: một là Chân Chân mất tích, hai là bạn bè phản bội, sự phẫn nộ trong tim không thể nào đo nổi.

Mark và xã hội đen sao có thể có quan hệ, lại còn biết tên đối phương? Cũng chẳng quan trọng! Quan trọng là Chân Chân đang ở đâu và an nguy của cô ấy!

“Wagner, mong cậu đừng trách tôi. Cậu là bạn tôi, Lạc Man cũng là bạn tôi. Tôi và cậu biết nhau tám năm, tôi và Lạc Man quen nhau mười bốn năm. Tôi bị kẹt giữa hai người, thực sự vẫn luôn rất khó xử! Lạc Man biết cậu ẩn náu ở chỗ tôi nên mới không phái người tới bắt cậu, để cậu yên ổn nhiều ngày qua như vậy. Không phải cậu ấy kiêng kỵ cậu nên không động thủ tranh chấp với cậu, mà là cậu ấy nể mặt tôi… Wagner, cậu ấy mang cô nhóc kia đi chẳng qua chỉ vì muốn gặp mặt cậu, nói chuyện với cậu một chút. Cậu ấy sẽ không làm cậu bị thương, càng không làm đau cô nhóc ấy đâu.” Giọng nói của Mark hết sức thành khẩn, hi vọng có thể thuyết phục được Wagner.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chọc Phải Người Đàn Ông Nóng Nảy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook