Chọc Phải Tổng Tài: Ông Chồng Bất Đắc Dĩ, Là Anh Cố Ý Bẫy Em
Chương 13: Chúng ta kết hôn đi
KT Nguyen9x
17/09/2023
Hạ Nhược Hi một mình đến quán rượu, gọi cho Giang Tiểu Liên nhưng không liên lạc được. Cô uống một trận đã đời uất ức rồi lại khóc, mẹ chưa bao giờ đánh cô, từ khi có La Ngọc Kiều mẹ trở nên thay đổi, mẹ thà tin tên khốn Tống An Kỳ tin La Ngọc Kiều cũng không tin cô. Suy cho cùng cũng tại tên "quỹ hai mặt" đó, tự nhiên hôn cô làm gì, cô càng nghĩ mà càng thấy tức.
Cô cầm chiếc điện thoại trên tay mơ mơ màng màng gọi cho Cố Cao Lãng.
Bên phía Cố Cao Lãng anh đang trên đường trở về thì thấy cuộc gọi đến từ Hạ Nhược Hi, anh liền bắt máy nhưng chưa kịp lên tiếng thì Hạ Nhược Hi đã khóc mắng anh xối xả.
" Em đang ở đâu?"
Anh vừa tắt máy liền cho Tiêu Hùng tăng tốc.
Quán rượu xx
" Em gái có muốn đi cùng tụi anh không?"
Ba người đàn ông với vẻ mặt thèm thuồng, bước tới vây lấy cô.
" Mấy người là ai dạ?" Hạ Nhược Hi nói nhưng căn bản là đã say đến không còn biết trời trăng.
Một người đàn ông trong số đó còn chưa kịp chạm tay vào cô, thì một đấm đã đập thẳng vào mặt, hai người còn lại cũng chẳng thua kém gì mỗi người một cước bay xa hai mét.
" Tụi mày chán sống rồi sao, đến vợ ông mày cũng dám động"
Cố Cao Lãng vừa dứt lời cả đám liền sợ hãi lê tấm thân tàn chạy đi mất.
"Nhược Hi, sao em uống nhiều quá vậy?" Cố Cao Lãng ngồi xổm xuống, vén nhẹ vài sợi tóc rơi trên má cô, từng hành động đến lời nói đều trở nên rất dịu dàng.
Hạ Nhược Hi liền ngồi thẳng người, nhìn chằm chằm lấy anh. " Cố Cao Lãng.."
" Còn biết sao?"
Hạ Nhược Hi liền câu cổ, ôm anh khóc nức nở.
" Đều tại anh, đều tại anh hết. Anh là quỷ hai mặt, anh là tên xấu xa, tại anh mà mẹ không thương tôi nữa. Đều tại anh hết".
" Phải phải, em nói gì cũng đúng hết."
Cố Cao Lãng vỗ về cô nói, ánh mắt anh lập tức rơi qua phía Tiêu Hùng.
"Anh đi thanh toán đi"
" Vâng" Tiêu Hùng liền nhanh chóng quay người đến quầy thanh toán.
" Đúng là tình yêu khiến con người thay đổi" anh ta nghĩ.
"Đừng khóc nữa. Tôi đưa em về" Cố Cao Lãng bế xổm cô đứng dậy nói
Hạ Nhược Hi câu chặt cổ anh. '' Không về, tôi không muốn về nhà." Cô nói rồi lại khóc.
" Được được, không về nhà nữa. Giờ em muốn đi đâu tôi đưa em đi"
"Tôi muốn uống rượu"
" Không được"
Anh nói rồi mở cửa xe ngồi vào. Hạ Nhược Hi vẫn nằm gọn trong lòng anh.
" Cố Cao Lãng anh thiệt là đáng ghét, anh là tên xấu xa, tại anh ăn nói bậy bạ với Tống An Kỳ mà mẹ đánh tôi, tại anh cưỡng hôn tôi mọi chuyện mới thành ra như vậy.." Hạ Nhược Hi đặt tay lên má sưng đỏ vừa khóc vừa nói.
" Cho em cơ hội nói với mẹ, cắt đứt với hắn ta. Ai bảo em không nói"
Cố Cao Lãng nói, nhìn khuôn mặt mỹ miều bị in hằn dấu tay mà không khỏi đau lòng.
" Cố tổng, giờ phải đi đâu?" Tiêu Hùng truyền giọng lại từ ghế lái.
"Đến nhà tôi đi" Nói rồi anh vuốt ve người con gái trong lòng.
" Đừng quấy nữa, ngồi yên nào.."
" Hay là chúng ta kết hôn đi" Hạ Nhược Hi bất ngờ ngước mắt lên nhìn anh nói, ngón tay thon nhỏ vuốt ve bờ môi anh.
" Em có chắc không? Có quỷ mới tin người say có não cá vàng như em đó." Cố Cao Lãng ngậm lấy ngón tay đang phá phách của cô nói.
" Anh nói nhiều quá. Anh có kết hôn không?"
" Em say rồi"
Xe vừa đổ lại trước cổng căn hộ, Cố Cao Lãng liền bế gọn cô xuống, phát tay cho Tiêu Hùng rời đi. Bế cô một mạch lên phòng đặt xuống giường. Đắp chăn ngay ngắn lại cho cô. Vừa đứng dậy quay đi, bàn tay nuột nà bất ngờ níu anh ngồi lại.
" Ngủ đi, sao thế?"
Hạ Nhược Hi ghì chặt bâu áo anh ngồi dậy.
Cố Cao Lãng liền nhếch mép cười. "Nằm xuống ngủ đi, đừng có mượn rượu làm càng. Tôi không chắc sẽ kìm chế được đâu."
" Cố Cao Lãng.., anh là tên xấu xa, để tôi bị người khác mỉa mai, còn để mẹ hiểu lầm. Thiệt là tức quá..
Hạ Nhược Hi tôi tệ đến như thế sao, đến tên cặn bã Tống An Kỳ cũng khi dễ tôi không có ai lấy" Hạ Nhược Hi rũ mắt tựa vào lòng anh khóc lóc nói lẩm bẩm.
Cố Cao Lãng khẽ nâng cầm cô lên, ngón tay mơn trớn lên đôi môi căng mọng. " Chúng ta kết hôn đi."
Hạ Nhược Hi hướng mắt nhìn anh lắc đầu. "Anh nói dối. Đàn ông đều không đáng tin"
Côi Cao Lãng liền nhếch mép. " Em mới là người không đáng tin đó. Ngày mai thức dậy em chắc chắn sẽ lật lọng. Nhưng nếu em muốn, chúng ta sẽ lập bản hợp đồng đảm bảo, có chịu không?"
" Đúng, phải có giấy tờ đảm bảo mới được, tên xấu xa hai mặt như anh, không thể tin được. Đưa hợp đồng đây, phải kết hôn luôn bây giờ"
Cố Cao Lãng mỉm cười. " Em gấp gì chứ?"
Anh lấy chiếc điện thoại ra từ trong túi áo, gọi vào một số có trong danh bạ.
" Chú Quang, tôi có việc cần nhờ"
(.....)
" Tôi biết rồi, Cố nhị thiếu gia yên tâm" Hồ Quang bên kia đầu dây cung kính đáp.
" Đang nói chuyện anh lại gọi cho ai dạ?" Hạ Nhược Hi phòng má không vui lắc lư người anh nói.
" Không phải em muốn kết hôn sao? Gọi cho người mà có thể khiến em yên tâm"
Cô cầm chiếc điện thoại trên tay mơ mơ màng màng gọi cho Cố Cao Lãng.
Bên phía Cố Cao Lãng anh đang trên đường trở về thì thấy cuộc gọi đến từ Hạ Nhược Hi, anh liền bắt máy nhưng chưa kịp lên tiếng thì Hạ Nhược Hi đã khóc mắng anh xối xả.
" Em đang ở đâu?"
Anh vừa tắt máy liền cho Tiêu Hùng tăng tốc.
Quán rượu xx
" Em gái có muốn đi cùng tụi anh không?"
Ba người đàn ông với vẻ mặt thèm thuồng, bước tới vây lấy cô.
" Mấy người là ai dạ?" Hạ Nhược Hi nói nhưng căn bản là đã say đến không còn biết trời trăng.
Một người đàn ông trong số đó còn chưa kịp chạm tay vào cô, thì một đấm đã đập thẳng vào mặt, hai người còn lại cũng chẳng thua kém gì mỗi người một cước bay xa hai mét.
" Tụi mày chán sống rồi sao, đến vợ ông mày cũng dám động"
Cố Cao Lãng vừa dứt lời cả đám liền sợ hãi lê tấm thân tàn chạy đi mất.
"Nhược Hi, sao em uống nhiều quá vậy?" Cố Cao Lãng ngồi xổm xuống, vén nhẹ vài sợi tóc rơi trên má cô, từng hành động đến lời nói đều trở nên rất dịu dàng.
Hạ Nhược Hi liền ngồi thẳng người, nhìn chằm chằm lấy anh. " Cố Cao Lãng.."
" Còn biết sao?"
Hạ Nhược Hi liền câu cổ, ôm anh khóc nức nở.
" Đều tại anh, đều tại anh hết. Anh là quỷ hai mặt, anh là tên xấu xa, tại anh mà mẹ không thương tôi nữa. Đều tại anh hết".
" Phải phải, em nói gì cũng đúng hết."
Cố Cao Lãng vỗ về cô nói, ánh mắt anh lập tức rơi qua phía Tiêu Hùng.
"Anh đi thanh toán đi"
" Vâng" Tiêu Hùng liền nhanh chóng quay người đến quầy thanh toán.
" Đúng là tình yêu khiến con người thay đổi" anh ta nghĩ.
"Đừng khóc nữa. Tôi đưa em về" Cố Cao Lãng bế xổm cô đứng dậy nói
Hạ Nhược Hi câu chặt cổ anh. '' Không về, tôi không muốn về nhà." Cô nói rồi lại khóc.
" Được được, không về nhà nữa. Giờ em muốn đi đâu tôi đưa em đi"
"Tôi muốn uống rượu"
" Không được"
Anh nói rồi mở cửa xe ngồi vào. Hạ Nhược Hi vẫn nằm gọn trong lòng anh.
" Cố Cao Lãng anh thiệt là đáng ghét, anh là tên xấu xa, tại anh ăn nói bậy bạ với Tống An Kỳ mà mẹ đánh tôi, tại anh cưỡng hôn tôi mọi chuyện mới thành ra như vậy.." Hạ Nhược Hi đặt tay lên má sưng đỏ vừa khóc vừa nói.
" Cho em cơ hội nói với mẹ, cắt đứt với hắn ta. Ai bảo em không nói"
Cố Cao Lãng nói, nhìn khuôn mặt mỹ miều bị in hằn dấu tay mà không khỏi đau lòng.
" Cố tổng, giờ phải đi đâu?" Tiêu Hùng truyền giọng lại từ ghế lái.
"Đến nhà tôi đi" Nói rồi anh vuốt ve người con gái trong lòng.
" Đừng quấy nữa, ngồi yên nào.."
" Hay là chúng ta kết hôn đi" Hạ Nhược Hi bất ngờ ngước mắt lên nhìn anh nói, ngón tay thon nhỏ vuốt ve bờ môi anh.
" Em có chắc không? Có quỷ mới tin người say có não cá vàng như em đó." Cố Cao Lãng ngậm lấy ngón tay đang phá phách của cô nói.
" Anh nói nhiều quá. Anh có kết hôn không?"
" Em say rồi"
Xe vừa đổ lại trước cổng căn hộ, Cố Cao Lãng liền bế gọn cô xuống, phát tay cho Tiêu Hùng rời đi. Bế cô một mạch lên phòng đặt xuống giường. Đắp chăn ngay ngắn lại cho cô. Vừa đứng dậy quay đi, bàn tay nuột nà bất ngờ níu anh ngồi lại.
" Ngủ đi, sao thế?"
Hạ Nhược Hi ghì chặt bâu áo anh ngồi dậy.
Cố Cao Lãng liền nhếch mép cười. "Nằm xuống ngủ đi, đừng có mượn rượu làm càng. Tôi không chắc sẽ kìm chế được đâu."
" Cố Cao Lãng.., anh là tên xấu xa, để tôi bị người khác mỉa mai, còn để mẹ hiểu lầm. Thiệt là tức quá..
Hạ Nhược Hi tôi tệ đến như thế sao, đến tên cặn bã Tống An Kỳ cũng khi dễ tôi không có ai lấy" Hạ Nhược Hi rũ mắt tựa vào lòng anh khóc lóc nói lẩm bẩm.
Cố Cao Lãng khẽ nâng cầm cô lên, ngón tay mơn trớn lên đôi môi căng mọng. " Chúng ta kết hôn đi."
Hạ Nhược Hi hướng mắt nhìn anh lắc đầu. "Anh nói dối. Đàn ông đều không đáng tin"
Côi Cao Lãng liền nhếch mép. " Em mới là người không đáng tin đó. Ngày mai thức dậy em chắc chắn sẽ lật lọng. Nhưng nếu em muốn, chúng ta sẽ lập bản hợp đồng đảm bảo, có chịu không?"
" Đúng, phải có giấy tờ đảm bảo mới được, tên xấu xa hai mặt như anh, không thể tin được. Đưa hợp đồng đây, phải kết hôn luôn bây giờ"
Cố Cao Lãng mỉm cười. " Em gấp gì chứ?"
Anh lấy chiếc điện thoại ra từ trong túi áo, gọi vào một số có trong danh bạ.
" Chú Quang, tôi có việc cần nhờ"
(.....)
" Tôi biết rồi, Cố nhị thiếu gia yên tâm" Hồ Quang bên kia đầu dây cung kính đáp.
" Đang nói chuyện anh lại gọi cho ai dạ?" Hạ Nhược Hi phòng má không vui lắc lư người anh nói.
" Không phải em muốn kết hôn sao? Gọi cho người mà có thể khiến em yên tâm"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.