Chọc Tôi! Em Đã Tính Sẵn Hậu Quả Chưa?
Chương 9: đừng nói cậu không phải alpha nhé!
Vycuti
02/12/2024
Lưu Hạ Thanh ngẩn người,sau đó cậu bĩu môi chê bai:"biến thái à? có Alpha nào lại đi thích pheromone của alpha khác?"
Sau đó cậu cảm thấy thú vị,cậu đứng lên bước tới gần,cúi người đến sát hắn nói nhỏ:"đừng nói cậu không phải alpha nhé?"
Lục Yến phì cười,quả thật hắn không phải:"sao cậu lại nghĩ thế?"
Lưu Hạ Thanh ngẩng lên,rất chiết lý nói:"cậu cũng học qua tiết giáo dục giới tính rồi, pheromone của alpha vốn công kích lẫn nhau"
Lưu Hạ Thanh đi qua đi lại,sau đó dừng trước mặt Lục Yến cười khiêu khích nói:"không lẽ cậu phân hóa thành omega?"
Lục Yến chỉ mỉm cười nhìn chằm chằm vào cún con đang lải nhải trước mặt mình, ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng đã đáp:"cái đó thì không phải"
Lưu Hạ Thanh nhíu mày,tên này sao không trả lời,khinh người quá thể đang,thế là cậu tính định xoay người về nhà.
Chưa bước được nữa bước nữa thì vạt áo đã bị kéo lại,Lưu Hạ Thanh nhíu mày nhìn xuống đôi tay đang níu lấy áo mình:"làm sao?"
Lục Yến nghiêng đầu, nhưng tay vẫn níu chặt lấy không bỏ ra:"cậu vẫn chưa toả pheromone của cậu ra"
Lưu Hạ Thanh giật lại vạt áo mình,cau mày nói:"tự mình không có hả?"cần của cậu làm gì
Lục Yến vẫn rất cương quyết:"cũng có mất cái gì đâu?"
Lưu Hạ Thanh quyết định không quan tâm tới hắn nữa,quay đầu đinh đi,ai ngờ vừa bước vài bước Lục Yến đã đi tới lúc nào chặn cửa lại.
Lưu Hạ Thanh bực bội,hai tay chống hông quát:"cậu rốt cuộc muốn cái gì?"
Lục Yến vẫn tươi cười lặp lại:"pheromone"
Lưu Hạ Thanh:"...."
Lục Yến:"...."
được rồi,cậu thua!
Nghĩ rồi cậu toả ra pheromone của mình ra,từng ngóc ngách,từng nơi đều tràn ngập pheromone vị hoa anh đào của cậu,Lưu Hạ Thanh thấy có vẻ đủ rồi,cau có nhìn người chặn cửa:"được chưa?"
Lục Yến mỉm cười vui vẻ gật đầu,sau đó hắn tự túc tránh ra để cho Lưu Hạ Thanh đi,sau khi ra khỏi nhà Lục Yến,Lưu Hạ Thanh cau có quay về nhà mình.
Lục Yến nhìn căn phòng nãy còn tràn đầy mùi vị pheromone của tên omega kia bây giờ được thay bằng pheromone của Lưu Hạ Thanh,bấy giờ hắn mới thoải mái, cũng bỏ ngay ý định đập đi xây lại.
Hắn nằm xuống giường, hít mùi vị của người nào đó, miệng không khỏi cong lên:"vẫn đáng yêu như vậy!"
Ngày hôm sau đi học,hai người vẫn chung xe,trên đường đi hai người vẫn không nói với nhau câu nào,bác tài xế đi lâu cũng quen với khung cảnh này,chứ lúc đầu mới đảm nhận vị trí này cũng làm ông căng thẳng mấy ngày.
đến trường,Lưu Hạ Thanh bước ra trước như mọi khi, bước đi vẫn huênh hoang như thế,đi đến đâu thu hút ánh nhìn đến đó,cậu căn bản không để ý đến bọn họ mà bước đi.
Lục Yến thì tém hơn nhiều,hắn ở trường được xưng là học thần kiêm hotboy trường,tính tình nhã nhặn ôn hoà,gặp hoa hoa nở,nhưng ai mà biết được đây chỉ là lớp ngụy trang thôi.
Lưu Hạ Thanh đi ngang qua lớp bên cạnh thì thấy cậu nhóc beta Trương Hoành Ân,cậu cười gian đá cánh cửa.
đoàng!
Cả lớp bên cạnh giật mình nhìn ra nơi phát ra âm thanh, nhìn thấy trùm trường thì cả đám im thin thít,Lưu Hạ Thanh dựa vào cửa lớp,ánh mắt dán vào Trương Hoành Ân đang cố tỏ ra vô hình ở gần cuối lớp,cậu đưa tay ngoắc ra hiệu.
Nương theo ánh mắt của cậu,mọi người trong lớp cũng ồ ạt nhìn theo,bọn họ im lặng nhìn hai người,tay không cần nhìn nhưng vẫn bấm rất chuẩn,chat trong nhóm lớp.
#1:dm Hoành Ân của chúng ta bị trùm trường để ý kìa!
#2: còn phải nói, nhìn chằm chằm thế kia mà!
#3:duma trùm trường mặc dù kiêu ngạo nhưng vẫn là đối tượng trong mơ của nhiều người,Hoành Ân cậu thật may mắn!
[ .....]
#15:huhu tui thất tình rồi!
#23: Hoành Ân cố lên!
Trương Hoành Ân nhìn điện thoại cứ liên tục rung trong tay mình,lại nhìn người dựa vào cửa,cậu ta lặng lẽ rơi nước mắt mà đứng dậy.
Lưu Hạ Thanh có hơi mất kiên nhân,tên này sao mà lề mề quá,sao Lục Yến lại thích một tên lề mề như vậy cơ chứ,đã thế còn suốt ngày run lên run xuống nữa.
Trương Hoành Ân chậm như rùa đi tới trước Lưu Hạ Thanh,cậu mất kiên nhẫn kéo cậu ta ra khỏi lớp đè lên cánh cửa bên cạnh:"chậm quá!"
cảnh tượng hết sức bắt mắt,ngay giây tiếp theo diễn đàn trường đã xuất hiện topic trùm trường đè một beta nhỏ bé lên tường mà khi dễ.
Lục Yến mặt vô biểu tình nhìn hình ảnh trong điện thoại,Thầy chủ nhiệm đang định dặn dò thì quay ra thấy mặt học sinh nhà mình như vừa bị cắm sừng vậy,ông cũng chả dám nói tiếp câu sắp sửa ra khỏi miệng nữa.
Lục Yến siết chặt chiếc điện thoại trong tay,cả người hắn phát ra sát khí,trong chốc lát các giáo viên trong phòng giáo vụ cảm thấy lạnh cả sống lưng.
"1999!"
Thêm một lần nữa,chỉ một lần nữa!
Mà Lưu Hạ Thanh bấy giờ không biết đại hoạ sắp tới ,cậu vẫn đang cau mày đánh giá người trước mặt:"cậu...đã từng ngủ với hắn chưa?"
Trương Hoành Ân:"...?"gì đây
Lưu Hạ Thanh cũng có vẻ hiểu ra mình vừa hỏi câu rất biến thái,ho nhẹ rồi nói:"haha đừng để ý "
Sau đó cậu cảm thấy thú vị,cậu đứng lên bước tới gần,cúi người đến sát hắn nói nhỏ:"đừng nói cậu không phải alpha nhé?"
Lục Yến phì cười,quả thật hắn không phải:"sao cậu lại nghĩ thế?"
Lưu Hạ Thanh ngẩng lên,rất chiết lý nói:"cậu cũng học qua tiết giáo dục giới tính rồi, pheromone của alpha vốn công kích lẫn nhau"
Lưu Hạ Thanh đi qua đi lại,sau đó dừng trước mặt Lục Yến cười khiêu khích nói:"không lẽ cậu phân hóa thành omega?"
Lục Yến chỉ mỉm cười nhìn chằm chằm vào cún con đang lải nhải trước mặt mình, ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng đã đáp:"cái đó thì không phải"
Lưu Hạ Thanh nhíu mày,tên này sao không trả lời,khinh người quá thể đang,thế là cậu tính định xoay người về nhà.
Chưa bước được nữa bước nữa thì vạt áo đã bị kéo lại,Lưu Hạ Thanh nhíu mày nhìn xuống đôi tay đang níu lấy áo mình:"làm sao?"
Lục Yến nghiêng đầu, nhưng tay vẫn níu chặt lấy không bỏ ra:"cậu vẫn chưa toả pheromone của cậu ra"
Lưu Hạ Thanh giật lại vạt áo mình,cau mày nói:"tự mình không có hả?"cần của cậu làm gì
Lục Yến vẫn rất cương quyết:"cũng có mất cái gì đâu?"
Lưu Hạ Thanh quyết định không quan tâm tới hắn nữa,quay đầu đinh đi,ai ngờ vừa bước vài bước Lục Yến đã đi tới lúc nào chặn cửa lại.
Lưu Hạ Thanh bực bội,hai tay chống hông quát:"cậu rốt cuộc muốn cái gì?"
Lục Yến vẫn tươi cười lặp lại:"pheromone"
Lưu Hạ Thanh:"...."
Lục Yến:"...."
được rồi,cậu thua!
Nghĩ rồi cậu toả ra pheromone của mình ra,từng ngóc ngách,từng nơi đều tràn ngập pheromone vị hoa anh đào của cậu,Lưu Hạ Thanh thấy có vẻ đủ rồi,cau có nhìn người chặn cửa:"được chưa?"
Lục Yến mỉm cười vui vẻ gật đầu,sau đó hắn tự túc tránh ra để cho Lưu Hạ Thanh đi,sau khi ra khỏi nhà Lục Yến,Lưu Hạ Thanh cau có quay về nhà mình.
Lục Yến nhìn căn phòng nãy còn tràn đầy mùi vị pheromone của tên omega kia bây giờ được thay bằng pheromone của Lưu Hạ Thanh,bấy giờ hắn mới thoải mái, cũng bỏ ngay ý định đập đi xây lại.
Hắn nằm xuống giường, hít mùi vị của người nào đó, miệng không khỏi cong lên:"vẫn đáng yêu như vậy!"
Ngày hôm sau đi học,hai người vẫn chung xe,trên đường đi hai người vẫn không nói với nhau câu nào,bác tài xế đi lâu cũng quen với khung cảnh này,chứ lúc đầu mới đảm nhận vị trí này cũng làm ông căng thẳng mấy ngày.
đến trường,Lưu Hạ Thanh bước ra trước như mọi khi, bước đi vẫn huênh hoang như thế,đi đến đâu thu hút ánh nhìn đến đó,cậu căn bản không để ý đến bọn họ mà bước đi.
Lục Yến thì tém hơn nhiều,hắn ở trường được xưng là học thần kiêm hotboy trường,tính tình nhã nhặn ôn hoà,gặp hoa hoa nở,nhưng ai mà biết được đây chỉ là lớp ngụy trang thôi.
Lưu Hạ Thanh đi ngang qua lớp bên cạnh thì thấy cậu nhóc beta Trương Hoành Ân,cậu cười gian đá cánh cửa.
đoàng!
Cả lớp bên cạnh giật mình nhìn ra nơi phát ra âm thanh, nhìn thấy trùm trường thì cả đám im thin thít,Lưu Hạ Thanh dựa vào cửa lớp,ánh mắt dán vào Trương Hoành Ân đang cố tỏ ra vô hình ở gần cuối lớp,cậu đưa tay ngoắc ra hiệu.
Nương theo ánh mắt của cậu,mọi người trong lớp cũng ồ ạt nhìn theo,bọn họ im lặng nhìn hai người,tay không cần nhìn nhưng vẫn bấm rất chuẩn,chat trong nhóm lớp.
#1:dm Hoành Ân của chúng ta bị trùm trường để ý kìa!
#2: còn phải nói, nhìn chằm chằm thế kia mà!
#3:duma trùm trường mặc dù kiêu ngạo nhưng vẫn là đối tượng trong mơ của nhiều người,Hoành Ân cậu thật may mắn!
[ .....]
#15:huhu tui thất tình rồi!
#23: Hoành Ân cố lên!
Trương Hoành Ân nhìn điện thoại cứ liên tục rung trong tay mình,lại nhìn người dựa vào cửa,cậu ta lặng lẽ rơi nước mắt mà đứng dậy.
Lưu Hạ Thanh có hơi mất kiên nhân,tên này sao mà lề mề quá,sao Lục Yến lại thích một tên lề mề như vậy cơ chứ,đã thế còn suốt ngày run lên run xuống nữa.
Trương Hoành Ân chậm như rùa đi tới trước Lưu Hạ Thanh,cậu mất kiên nhẫn kéo cậu ta ra khỏi lớp đè lên cánh cửa bên cạnh:"chậm quá!"
cảnh tượng hết sức bắt mắt,ngay giây tiếp theo diễn đàn trường đã xuất hiện topic trùm trường đè một beta nhỏ bé lên tường mà khi dễ.
Lục Yến mặt vô biểu tình nhìn hình ảnh trong điện thoại,Thầy chủ nhiệm đang định dặn dò thì quay ra thấy mặt học sinh nhà mình như vừa bị cắm sừng vậy,ông cũng chả dám nói tiếp câu sắp sửa ra khỏi miệng nữa.
Lục Yến siết chặt chiếc điện thoại trong tay,cả người hắn phát ra sát khí,trong chốc lát các giáo viên trong phòng giáo vụ cảm thấy lạnh cả sống lưng.
"1999!"
Thêm một lần nữa,chỉ một lần nữa!
Mà Lưu Hạ Thanh bấy giờ không biết đại hoạ sắp tới ,cậu vẫn đang cau mày đánh giá người trước mặt:"cậu...đã từng ngủ với hắn chưa?"
Trương Hoành Ân:"...?"gì đây
Lưu Hạ Thanh cũng có vẻ hiểu ra mình vừa hỏi câu rất biến thái,ho nhẹ rồi nói:"haha đừng để ý "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.