Chọc Tôi! Em Đã Tính Sẵn Hậu Quả Chưa?
Chương 8: vì tôi thích mùi của cậu
Vycuti
02/12/2024
Lục Yến im lặng nhìn người vừa đá tung cánh cửa phòng mình:"..."
Lưu Hạ Thanh nhìn cảnh tượng bên trong,cậu ngại ngùng không nhìn vào Lục Yến:"haha phá chuyện tốt của cậu rồi,tôi đi trước"
Lục Yến nhíu mày:"quay lại!"
Lưu Hạ Thanh cứng đờ quay người lại,cậu khó hiểu nhìn hắn:"tôi tìm cậu tính sổ sau,cậu cứ tiếp tục đi"
Lực Yến lạnh lùng nhìn cậu,hắn còn không thèm mặc áo khoác vào mà cứ thế trần nửa thân trên xách cổ người trong phòng hắn ra ngoài.
Lưu Hạ Thanh khó hiểu nhìn hắn,chả nhẽ do cậu đến phá giữa chừng nên hắn mất hứng định ném người kia ra ngoài?
Lưu Hạ Thanh nhanh chân chạy theo, vừa đi vừa nói:"có gì bình tĩnh, người ta dù sao cũng là omega,cậu xách mạnh tay như thế không sợ làm người ta đau sao?"
Lục Yến vẫn không thèm trả lời cậu,xách cậu trai omega ra đến cổng thì ném thẳng ra ngoài,cậu trai kia không giữ được trọng tâm ngã nhào xuống đất.
Lục Yến từ trên nhìn xuống cậu ta,lạnh lùng cảnh cáo:"cậu mà dám lén vào nhà tôi một lần nữa, thì coi trừng nửa đời sau ăn cơm tù đấy"
Nghe hắn nói vậy,Lưu Hạ Thanh mới biết được người này thế mà dám lẻn vào nhà Lục Yến,cậu cau mày nhìn người dưới đất,trong lòng nổi lên cảm xúc tức giận .
Cậu trai omega kia không phục,cậu ta gào lên:"tôi thích cậu như vậy, nguyện hy sinh cho cậu như thế sao cậu không thử suy nghĩ một chút về tôi? đến cả lúc tôi cố tình phát tình trước mặt cậu mà cậu vẫn ung dung tiêm thuốc ức chế cho tôi,cậu có phải đàn ông không!"
Lưu Hạ Thanh khinh thường kẻ như vậy,cậu không thèm quan tâm có phải chuyện của mình hay không,cau mày nói:"có biết nhục không? Vô liêm sỉ như thế mà còn muốn có cơ hội ở bên Lục Yến?"
Cậu trai kia bất ngờ, bình thường cậu làm cái gì Lục Yến chỉ nói "cút" chứ không có chửi cậu ta như vậy,bản chất omega đã mau nước mắt,cậu ta không kiềm được mà lệ rơi đầy mặt:"cậu thì biết cái gì mà nói tôi...cậu chưa từng yêu ai sao cậu biết cảm giác của tôi.."
Lưu Hạ Thanh ngớ người,quả thật cậu chưa từng yêu ai, nhưng nếu yêu lại hèn mọn vô liêm sỉ như tên này cậu cũng không thèm:"ha cậu đừng lấy cái lý do này ra để bao biện cho sự ti tiện của mình, người khác có thích cũng sẽ không dùng cách hạ tiện này của cậu"
Cậu ta trừng mắt lớn nhìn cậu, Lục Yến chán ghét cực kỳ con người này,cậu ta đã quấy rầy hắn hơn tháng rồi,đêm nay còn lẻn vào nhà hắn,nằm lên giường hắn trong khi hắn đang tắm nữa.
Lưu Hạ Thanh không muốn nhìn người này,cậu kéo Lục Yến vào nhà, trước khi vào còn quay đầu nói:"khôn hồn thì lượn xa một chút, không ông đây cho cậu biết thế nào là đau khổ"
Lục Yến nhìn cánh tay mình bị Lưu Hạ Thanh nắm, miệng nhếch lên nhìn về phía người hùng hùng hổ hổ vừa nãy chửi người kia thay mình.
Lưu Hạ Thanh kéo Lục Yến vào phòng rồi chốt cửa lại, đang định ngồi xuống giường thì Lục Yến ngăn lại
Lưu Hạ Thanh cau mày nhìn hắn,thế mà hắn dám chê mình, giường hắn rát vàng hay sao mà không được ngồi,thế là cậu nổi giận đùng đùng nói:"thế mà cậu dám chê tôi! Giường của cậu có gì mà tôi không được ngồi!"
Lục Yến phì cười,hắn nhấn cậu ngồi xuống ghế sofa trong phòng,xong xoay người dọn đống chăn nệm:"Lúc nãy trong lúc tôi tắm cậu ta nằm đây,bẩn"
Lưu Hạ Thanh bấy giờ mới biết mình hiểu lầm hắn,cơn tức giận phun trào được một nửa lập tức giảm đi phân nửa,cậu lải nhải:"cậu ta đi theo cậu bao lâu rồi,sao cậu không báo cảnh sát,cậu có biết nguy hiểm đến mức nào không"
Lưu Hạ Thanh nhìnhắn trải lại ga giường,cậu biết Lục Yến từ nhỏ đã thích sạch sẽ,có một omega mình chán ghét nằm lên giường mình chắc chắn cảm thấy rất buồn nôn,cậu không thể hiểu nổi sao hắn lại không nói cho cậu biết,nếu cậu biết sớm thì đã không có chuyện như này rồi.
Lục Yến trải ga giường xong thì quay đầu nhìn cậu,ánh mắt chứa sự nuông chiều khó tả:"đừng lo lắng,sau này sẽ không có chuyện như này nữa"
Lưu Hạ Thanh thấy gương mặt bình thản của hắn,cậu càng tức giận:"ai lo lắng cho cậu!"
Lục Yến đưa tay xoa đầu cậu,mỉm cười dịu dàng nói:"được, không lo cho tôi"
Lưu Hạ Thanh bĩu môi, bình thường nếu Lục Yến dám xoa đầu cậu chắc chắn cậu sẽ xù lông lên mà cào tên này mấy phát, nhưng lần này cậu lại mặc kệ tên kia vò đầu mình.
Cho cậu ta chút an ủi đi!
Lục Yến thấy cậu không phản kháng,trong lòng cảm thấy thú vị,cảm thán vài câu:"cún nhỏ của mình biết thương người rồi!"
Lục Yến nhìn cậu , bỗng nhiên nói:"cậu thả pheromone ra được không?"
Lưu Hạ Thanh ngẩng đầu nghi ngờ nhìn hắn:"làm gì?"
Lục Yến cau mày nhìn xung quanh phòng:"tôi ngửi thấy pheromone của tên kia,rất khó ngửi"
Lưu Hạ Thanh ngửi ngửi một chút,cậu chả ngửi thấy mùi gì, nhưng cậu biết Lục Yến trước giờ mũi thính hơn cậu,nên cậu cũng không nghi ngờ lời hắn nói,chỉ là cậu có một thắc mắc:"mắc gì lại là pheromone của tôi? Cậu không có sao?"
Alpha ai cũng rất có ý thức bảo vệ lãnh thổ của mình,ai lại thích vùng an toàn của mình bị người khác đụng vào cơ chứ.
Lục Yến mỉm cười:"vì tôi thích mùi của cậu"
Lưu Hạ Thanh nhìn cảnh tượng bên trong,cậu ngại ngùng không nhìn vào Lục Yến:"haha phá chuyện tốt của cậu rồi,tôi đi trước"
Lục Yến nhíu mày:"quay lại!"
Lưu Hạ Thanh cứng đờ quay người lại,cậu khó hiểu nhìn hắn:"tôi tìm cậu tính sổ sau,cậu cứ tiếp tục đi"
Lực Yến lạnh lùng nhìn cậu,hắn còn không thèm mặc áo khoác vào mà cứ thế trần nửa thân trên xách cổ người trong phòng hắn ra ngoài.
Lưu Hạ Thanh khó hiểu nhìn hắn,chả nhẽ do cậu đến phá giữa chừng nên hắn mất hứng định ném người kia ra ngoài?
Lưu Hạ Thanh nhanh chân chạy theo, vừa đi vừa nói:"có gì bình tĩnh, người ta dù sao cũng là omega,cậu xách mạnh tay như thế không sợ làm người ta đau sao?"
Lục Yến vẫn không thèm trả lời cậu,xách cậu trai omega ra đến cổng thì ném thẳng ra ngoài,cậu trai kia không giữ được trọng tâm ngã nhào xuống đất.
Lục Yến từ trên nhìn xuống cậu ta,lạnh lùng cảnh cáo:"cậu mà dám lén vào nhà tôi một lần nữa, thì coi trừng nửa đời sau ăn cơm tù đấy"
Nghe hắn nói vậy,Lưu Hạ Thanh mới biết được người này thế mà dám lẻn vào nhà Lục Yến,cậu cau mày nhìn người dưới đất,trong lòng nổi lên cảm xúc tức giận .
Cậu trai omega kia không phục,cậu ta gào lên:"tôi thích cậu như vậy, nguyện hy sinh cho cậu như thế sao cậu không thử suy nghĩ một chút về tôi? đến cả lúc tôi cố tình phát tình trước mặt cậu mà cậu vẫn ung dung tiêm thuốc ức chế cho tôi,cậu có phải đàn ông không!"
Lưu Hạ Thanh khinh thường kẻ như vậy,cậu không thèm quan tâm có phải chuyện của mình hay không,cau mày nói:"có biết nhục không? Vô liêm sỉ như thế mà còn muốn có cơ hội ở bên Lục Yến?"
Cậu trai kia bất ngờ, bình thường cậu làm cái gì Lục Yến chỉ nói "cút" chứ không có chửi cậu ta như vậy,bản chất omega đã mau nước mắt,cậu ta không kiềm được mà lệ rơi đầy mặt:"cậu thì biết cái gì mà nói tôi...cậu chưa từng yêu ai sao cậu biết cảm giác của tôi.."
Lưu Hạ Thanh ngớ người,quả thật cậu chưa từng yêu ai, nhưng nếu yêu lại hèn mọn vô liêm sỉ như tên này cậu cũng không thèm:"ha cậu đừng lấy cái lý do này ra để bao biện cho sự ti tiện của mình, người khác có thích cũng sẽ không dùng cách hạ tiện này của cậu"
Cậu ta trừng mắt lớn nhìn cậu, Lục Yến chán ghét cực kỳ con người này,cậu ta đã quấy rầy hắn hơn tháng rồi,đêm nay còn lẻn vào nhà hắn,nằm lên giường hắn trong khi hắn đang tắm nữa.
Lưu Hạ Thanh không muốn nhìn người này,cậu kéo Lục Yến vào nhà, trước khi vào còn quay đầu nói:"khôn hồn thì lượn xa một chút, không ông đây cho cậu biết thế nào là đau khổ"
Lục Yến nhìn cánh tay mình bị Lưu Hạ Thanh nắm, miệng nhếch lên nhìn về phía người hùng hùng hổ hổ vừa nãy chửi người kia thay mình.
Lưu Hạ Thanh kéo Lục Yến vào phòng rồi chốt cửa lại, đang định ngồi xuống giường thì Lục Yến ngăn lại
Lưu Hạ Thanh cau mày nhìn hắn,thế mà hắn dám chê mình, giường hắn rát vàng hay sao mà không được ngồi,thế là cậu nổi giận đùng đùng nói:"thế mà cậu dám chê tôi! Giường của cậu có gì mà tôi không được ngồi!"
Lục Yến phì cười,hắn nhấn cậu ngồi xuống ghế sofa trong phòng,xong xoay người dọn đống chăn nệm:"Lúc nãy trong lúc tôi tắm cậu ta nằm đây,bẩn"
Lưu Hạ Thanh bấy giờ mới biết mình hiểu lầm hắn,cơn tức giận phun trào được một nửa lập tức giảm đi phân nửa,cậu lải nhải:"cậu ta đi theo cậu bao lâu rồi,sao cậu không báo cảnh sát,cậu có biết nguy hiểm đến mức nào không"
Lưu Hạ Thanh nhìnhắn trải lại ga giường,cậu biết Lục Yến từ nhỏ đã thích sạch sẽ,có một omega mình chán ghét nằm lên giường mình chắc chắn cảm thấy rất buồn nôn,cậu không thể hiểu nổi sao hắn lại không nói cho cậu biết,nếu cậu biết sớm thì đã không có chuyện như này rồi.
Lục Yến trải ga giường xong thì quay đầu nhìn cậu,ánh mắt chứa sự nuông chiều khó tả:"đừng lo lắng,sau này sẽ không có chuyện như này nữa"
Lưu Hạ Thanh thấy gương mặt bình thản của hắn,cậu càng tức giận:"ai lo lắng cho cậu!"
Lục Yến đưa tay xoa đầu cậu,mỉm cười dịu dàng nói:"được, không lo cho tôi"
Lưu Hạ Thanh bĩu môi, bình thường nếu Lục Yến dám xoa đầu cậu chắc chắn cậu sẽ xù lông lên mà cào tên này mấy phát, nhưng lần này cậu lại mặc kệ tên kia vò đầu mình.
Cho cậu ta chút an ủi đi!
Lục Yến thấy cậu không phản kháng,trong lòng cảm thấy thú vị,cảm thán vài câu:"cún nhỏ của mình biết thương người rồi!"
Lục Yến nhìn cậu , bỗng nhiên nói:"cậu thả pheromone ra được không?"
Lưu Hạ Thanh ngẩng đầu nghi ngờ nhìn hắn:"làm gì?"
Lục Yến cau mày nhìn xung quanh phòng:"tôi ngửi thấy pheromone của tên kia,rất khó ngửi"
Lưu Hạ Thanh ngửi ngửi một chút,cậu chả ngửi thấy mùi gì, nhưng cậu biết Lục Yến trước giờ mũi thính hơn cậu,nên cậu cũng không nghi ngờ lời hắn nói,chỉ là cậu có một thắc mắc:"mắc gì lại là pheromone của tôi? Cậu không có sao?"
Alpha ai cũng rất có ý thức bảo vệ lãnh thổ của mình,ai lại thích vùng an toàn của mình bị người khác đụng vào cơ chứ.
Lục Yến mỉm cười:"vì tôi thích mùi của cậu"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.