Chương 15
Ngọc miêu
24/09/2023
Sau khi ăn xong ai cũng đi tới chỗ làm và bắt đầu làm các công việc khác nhau chỉ có An An là ở nhà một mình cô rảnh rỗi mở lại Facebook và Weibo xem tương tác của các fan. Cô ngồi lười trên sofa lướt xem cảm thấy nhớ fan nhưng đây chưa phải là lúc sau đó cô đi vô phòng nhạc bắt đầu sáng tác.
Biết cô thích âm nhạc nên ba mẹ Lục đã đầu tư một căn phòng về nghệ thuật cho cô, căn phòng chứa đủ những thứ cô thích như đàn piano, khung tranh và màu vẽ để cô có thể thư giãn mỗi lúc rảnh rỗi.
Trong phòng bây giờ chỉ có tiếng nhạc vang vọng , êm dịu như đưa từng cảm xúc nhỏ nhất đến những cảm xúc mãnh liệt của bản thân hòa quyện với âm nhạc cho ra một khúc nhạc chứa đựng đầy tình cảm xâu xa gợi cho mọi người nhớ lại lúc còn cắp sách tới trường, bài nhạc của cô như thể hiện một nỗi nhớ da diết với một thứ gì đó mà kể cả cô cũng không thể xác định được. Sau khi hoàn thiện khúc nhạc cô liền đăng trên Weibo một video demo với bức tranh mà cô đã từng vẽ kèm dòng chữ " Mong các bạn đón nhận sản phẩm mới của mình" lúc đó các tin trên trang chủ weibo chỉ nói về sự quay trở lại của cô "Hắc Nguyệt" các fan của cô như dậy sóng và đếm từng ngày đợi cô ra tác phẩm mới.
Một fan đã đăng bài lên fanpage của Hắc Nguyệt cái tên sao mà vừa quen lại vừa xa lạ. Phải rồi, người đó là fan trung thành của cô, bài đăng của fan đó là khởi đầu cho các bài đăng khác của fan , cô phải tim vài bài để họ thấy rằng idol có tương tác. Xong chuyện cô đi xuống gọi điện cho ba mẹ Lục mà than mệt.
Ba mẹ nghe cũng thấy thương cô rồi chuyển khoản cho cô nói cô ăn uống nghỉ ngơi đợi ba mẹ về sẽ mua quà cho cô . Sau đó ba mẹ gọi cho Lục Nam quở trách một trận vì không chăm lo cho cô.
-Con ở đâu mà không chăm vợ để giờ nó than chán như vậy.
-Con vừa rời nhà được 3 tiếng.
-Khụ. Phu nhân nghe thì giọng cũng chậm lại như đang suy nghĩ gì đó sau đó mới nói tiếp.
-Vậy nếu được thì mua chút đồ ngọt cho nó , ta tính nói nó lên công ty chơi với con nhưng nó ngại những nơi như vậy nên thôi con nhớ mua gì cho nó ăn nhé, đứa bé đó có vẻ rất biếng ăn đấy.
Sau khi phu nhân dặn dò anh đủ thứ rồi cúp máy anh quay sang nhìn thư kí rồi hỏi.
-Đã nghe thấy gì chưa, gọi người mang đồ ăn đến biệt thự cho cô ta kẻo cô ta chết đói lại mách phu nhân rồi bà lại trách ta.
-Vâng .
Tiếng mở cửa phát ra nhưng An An không để ý cho đến khi cô người hầu tới trước cửa và nói rằng thư ký Tần đã mua đồ ăn về cho cô.
-Cho vào đi.
Được sự cho phép thư ký Tần đi vô cùng nhiều vệ sĩ trên tay là bịch đồ ăn đầy ấp, vừa là đồ ăn vặt , vừa có đồ uống vừa có đồ ăn tối . Cô dặn người hầu bỏ một ít vào tủ lạnh và sắm một cái tủ lạnh nữa để trên phòng. Sau đó bước tới bàn lấy một số đồ rồi ngồi ăn. Thấy thiếu phu nhân ăn rồi thì thư ký Tần cũng báo cáo tình hình của An An với Lục gia .
Sau khi ăn xong cô sai người hầu dọn dẹp rồi ngồi trên ghế bật ti vi coi một lúc rồi cô cảm thấy có chút buồn ngủ nên cô đứng lên đi về hướng chiếc giường sau đó nằm ngủ một giấc. Trong mơ cô lại thấy khung cảnh đó, cái khung cảnh đã ám ảnh cô suốt mấy năm qua mà dù cố gắng đến mấy cpo cũng không thể nhớ rằng đã xảy ra chuyện gì.
Biết cô thích âm nhạc nên ba mẹ Lục đã đầu tư một căn phòng về nghệ thuật cho cô, căn phòng chứa đủ những thứ cô thích như đàn piano, khung tranh và màu vẽ để cô có thể thư giãn mỗi lúc rảnh rỗi.
Trong phòng bây giờ chỉ có tiếng nhạc vang vọng , êm dịu như đưa từng cảm xúc nhỏ nhất đến những cảm xúc mãnh liệt của bản thân hòa quyện với âm nhạc cho ra một khúc nhạc chứa đựng đầy tình cảm xâu xa gợi cho mọi người nhớ lại lúc còn cắp sách tới trường, bài nhạc của cô như thể hiện một nỗi nhớ da diết với một thứ gì đó mà kể cả cô cũng không thể xác định được. Sau khi hoàn thiện khúc nhạc cô liền đăng trên Weibo một video demo với bức tranh mà cô đã từng vẽ kèm dòng chữ " Mong các bạn đón nhận sản phẩm mới của mình" lúc đó các tin trên trang chủ weibo chỉ nói về sự quay trở lại của cô "Hắc Nguyệt" các fan của cô như dậy sóng và đếm từng ngày đợi cô ra tác phẩm mới.
Một fan đã đăng bài lên fanpage của Hắc Nguyệt cái tên sao mà vừa quen lại vừa xa lạ. Phải rồi, người đó là fan trung thành của cô, bài đăng của fan đó là khởi đầu cho các bài đăng khác của fan , cô phải tim vài bài để họ thấy rằng idol có tương tác. Xong chuyện cô đi xuống gọi điện cho ba mẹ Lục mà than mệt.
Ba mẹ nghe cũng thấy thương cô rồi chuyển khoản cho cô nói cô ăn uống nghỉ ngơi đợi ba mẹ về sẽ mua quà cho cô . Sau đó ba mẹ gọi cho Lục Nam quở trách một trận vì không chăm lo cho cô.
-Con ở đâu mà không chăm vợ để giờ nó than chán như vậy.
-Con vừa rời nhà được 3 tiếng.
-Khụ. Phu nhân nghe thì giọng cũng chậm lại như đang suy nghĩ gì đó sau đó mới nói tiếp.
-Vậy nếu được thì mua chút đồ ngọt cho nó , ta tính nói nó lên công ty chơi với con nhưng nó ngại những nơi như vậy nên thôi con nhớ mua gì cho nó ăn nhé, đứa bé đó có vẻ rất biếng ăn đấy.
Sau khi phu nhân dặn dò anh đủ thứ rồi cúp máy anh quay sang nhìn thư kí rồi hỏi.
-Đã nghe thấy gì chưa, gọi người mang đồ ăn đến biệt thự cho cô ta kẻo cô ta chết đói lại mách phu nhân rồi bà lại trách ta.
-Vâng .
Tiếng mở cửa phát ra nhưng An An không để ý cho đến khi cô người hầu tới trước cửa và nói rằng thư ký Tần đã mua đồ ăn về cho cô.
-Cho vào đi.
Được sự cho phép thư ký Tần đi vô cùng nhiều vệ sĩ trên tay là bịch đồ ăn đầy ấp, vừa là đồ ăn vặt , vừa có đồ uống vừa có đồ ăn tối . Cô dặn người hầu bỏ một ít vào tủ lạnh và sắm một cái tủ lạnh nữa để trên phòng. Sau đó bước tới bàn lấy một số đồ rồi ngồi ăn. Thấy thiếu phu nhân ăn rồi thì thư ký Tần cũng báo cáo tình hình của An An với Lục gia .
Sau khi ăn xong cô sai người hầu dọn dẹp rồi ngồi trên ghế bật ti vi coi một lúc rồi cô cảm thấy có chút buồn ngủ nên cô đứng lên đi về hướng chiếc giường sau đó nằm ngủ một giấc. Trong mơ cô lại thấy khung cảnh đó, cái khung cảnh đã ám ảnh cô suốt mấy năm qua mà dù cố gắng đến mấy cpo cũng không thể nhớ rằng đã xảy ra chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.