Chương 12: Có người tỏ tình (2)
Thẩm Du
24/05/2017
Không chỉ có hâm mộ, trong lòng còn hối hận nữa chứ gì." Có tiếng cười lạnh phụ họa bên cạnh.
Kỷ An Trần ngây ngẩn quay đầu lại, phát hiện mình bị vây quanh. Không biết từ khi nào có một đám người quen mặt nhưng lại là những người cô không muốn gặp xúm lại xung quanh cô.
Không còn hứng thú xem người khác tỏ tình , Kỷ An Trần cất bước muốn bỏ đi. Những người đó không trực tiếp ngăn cô lại nhưng cố ý nhích tới nhích lui cản trở bước chân cô thoát ra khỏi vòng vây.
"Sao lại vội vã bỏ đi như vậy, cô không phải là còn thích Trương Viễn đó chứ nên mới không muốn nhìn hắn tỏ tình với người khác?"
Tiếng nói chuyện có hơi lớn, ánh mắt của mọi người xung quanh đổ dồn sang đây, trong nháy mắt Kỷ An Trần trở thành tiêu điểm của ánh mắt mọi người.
Trương Viễn tỏ tình?
Kỉ An Trần muốn cào tường. Sao lại xui xẻo như vậy chứ?!
Nhìn qua hướng trung tâm trái tim bằng nến, quả nhiên hai người ôm nhau kia đã buông ra, người con trai đúng là hot boy khoa Trung văn của các cô -Trương Viễn, cô gái hình như là một trong bốn hoa khôi khoa ngoại ngữ.
Khoa Ngoại ngữ có rất nhiều mỹ nữ, số lượng những hot girl dưới bốn hoa khôi cũng tương đối nhiều.
Nhìn thấy Kỷ An Trần, cô gái khẽ cau mày, hờn dỗi đánh nhẹ Trương Viễn một cái "Cô ấy là ai?"
"Một người bạn học cũng là đồng hương, xem như có quen biết." Trương Viễn dùng giọng điệu thản nhiên nói, liếc nhìn cũng không thèm nhìn Kỷ An Trần một cái.
Cùng lớp lại cùng quê đó là duyên phận, nhưng sao khi so với câu "Xem như có quen biết." trên kia nghe lại thấy kì lạ như vậy?
Có chuyện cũ!
Ánh mắt mọi người vây xem bỗng chốc phát sáng.
Cũng không biết là có thấy được ánh mắt mọi người không, Trương Viễn vẫn choàng vai cô gái kia, đặc biệt bổ sung một câu “Anh chỉ để ý tới em, không để người khác trong lòng."
“Sao lại nói như thế!" Cô gái tựa như trách cứ, đánh nhẹ Trương Viễn một cái, ánh mắt liếc về phía Kỉ An Trần ẩn giấu chút đắc ý và cảnh cáo.
Kỉ An Trần ". . . . . ."
Cô đây là đến nằm cũng trúng đạn sao. . . . . .
Hai người mới vừa xác lập quan hệ yêu đương sao lại đem lôi cô ra làm nền cho chuyện tình cảm của họ vững chắc đến mức nào.
Phát hiện ra mọi người đều bị lời nói Trương Viễn lừa gạt, ánh mắt mọi người nhìn cô hoặc là xem kịch vui hoặc là đồng tình, tất cả đều xem cô là người theo đuổi Trương Viễn mà trong lòng Trương Viễn chỉ có mình người con gái khoa ngoại ngữ này nên bây giờ chạy tới gây sự . . . . . .Kỷ An Trần thật sự có tức giận mà không có chỗ xả. Thù mới hận cũ dồn vào cùng một chỗ, hận không thể xắn tay áo xông tới đánh người.
Theo đuổi cái đầu ấy! Nàng với Trương Viễn cơ bản là có thù oán!
Lúc khai giảng năm nhất, cô và Trương Viễn đi chung một chiếc xe, chỗ ngồi trên xe lửa hai người vừa khéo sát cạnh nhau nên quen biết, phát hiện hai người lại học cùng lớp thì hàn huyên vài câu.
Thật lòng mà nói khi đó cô cảm thấy Trương Viễn rất đẹp trai nhưng chỉ là nghĩ như vậy, cô cũng không phải chưa thấy qua trai đẹp, không mê trai đến mức thấy người ta đẹp trai liền bổ nhào tới!
Đại học A tháng chín hàng năm, sau khi khai giảng vài ngày đều tổ chức một trận bóng rổ trong trường.
Nam sinh khoa Trung văn rất ít ỏi, giỏi thể thao lại càng không nhiều nên Trương Viễn vốn từng là chủ lực của đội bóng rổ trung học lập tức trở thành bảo bối. Đó là lý do sau khi bắt đầu thi đấu, Kỷ An Trần nhận được tin nhắn của Trương Viễn nhờ cô mang giúp mang hai bình nước uống thì cô hoàn toàn không nghĩ nhiều.
Mới vừa khai giảng, chưa quen bạn học khác thôi.
Hơn nữa sau hai trận đấu liên tiếp, Trương Viễn bây giờ là công thần trong khoa, việc này chỉ là thuận tiện giúp đỡ, dù sao cô cũng muốn đi đến sân bóng cổ vũ.
Kỷ An Trần ngây ngẩn quay đầu lại, phát hiện mình bị vây quanh. Không biết từ khi nào có một đám người quen mặt nhưng lại là những người cô không muốn gặp xúm lại xung quanh cô.
Không còn hứng thú xem người khác tỏ tình , Kỷ An Trần cất bước muốn bỏ đi. Những người đó không trực tiếp ngăn cô lại nhưng cố ý nhích tới nhích lui cản trở bước chân cô thoát ra khỏi vòng vây.
"Sao lại vội vã bỏ đi như vậy, cô không phải là còn thích Trương Viễn đó chứ nên mới không muốn nhìn hắn tỏ tình với người khác?"
Tiếng nói chuyện có hơi lớn, ánh mắt của mọi người xung quanh đổ dồn sang đây, trong nháy mắt Kỷ An Trần trở thành tiêu điểm của ánh mắt mọi người.
Trương Viễn tỏ tình?
Kỉ An Trần muốn cào tường. Sao lại xui xẻo như vậy chứ?!
Nhìn qua hướng trung tâm trái tim bằng nến, quả nhiên hai người ôm nhau kia đã buông ra, người con trai đúng là hot boy khoa Trung văn của các cô -Trương Viễn, cô gái hình như là một trong bốn hoa khôi khoa ngoại ngữ.
Khoa Ngoại ngữ có rất nhiều mỹ nữ, số lượng những hot girl dưới bốn hoa khôi cũng tương đối nhiều.
Nhìn thấy Kỷ An Trần, cô gái khẽ cau mày, hờn dỗi đánh nhẹ Trương Viễn một cái "Cô ấy là ai?"
"Một người bạn học cũng là đồng hương, xem như có quen biết." Trương Viễn dùng giọng điệu thản nhiên nói, liếc nhìn cũng không thèm nhìn Kỷ An Trần một cái.
Cùng lớp lại cùng quê đó là duyên phận, nhưng sao khi so với câu "Xem như có quen biết." trên kia nghe lại thấy kì lạ như vậy?
Có chuyện cũ!
Ánh mắt mọi người vây xem bỗng chốc phát sáng.
Cũng không biết là có thấy được ánh mắt mọi người không, Trương Viễn vẫn choàng vai cô gái kia, đặc biệt bổ sung một câu “Anh chỉ để ý tới em, không để người khác trong lòng."
“Sao lại nói như thế!" Cô gái tựa như trách cứ, đánh nhẹ Trương Viễn một cái, ánh mắt liếc về phía Kỉ An Trần ẩn giấu chút đắc ý và cảnh cáo.
Kỉ An Trần ". . . . . ."
Cô đây là đến nằm cũng trúng đạn sao. . . . . .
Hai người mới vừa xác lập quan hệ yêu đương sao lại đem lôi cô ra làm nền cho chuyện tình cảm của họ vững chắc đến mức nào.
Phát hiện ra mọi người đều bị lời nói Trương Viễn lừa gạt, ánh mắt mọi người nhìn cô hoặc là xem kịch vui hoặc là đồng tình, tất cả đều xem cô là người theo đuổi Trương Viễn mà trong lòng Trương Viễn chỉ có mình người con gái khoa ngoại ngữ này nên bây giờ chạy tới gây sự . . . . . .Kỷ An Trần thật sự có tức giận mà không có chỗ xả. Thù mới hận cũ dồn vào cùng một chỗ, hận không thể xắn tay áo xông tới đánh người.
Theo đuổi cái đầu ấy! Nàng với Trương Viễn cơ bản là có thù oán!
Lúc khai giảng năm nhất, cô và Trương Viễn đi chung một chiếc xe, chỗ ngồi trên xe lửa hai người vừa khéo sát cạnh nhau nên quen biết, phát hiện hai người lại học cùng lớp thì hàn huyên vài câu.
Thật lòng mà nói khi đó cô cảm thấy Trương Viễn rất đẹp trai nhưng chỉ là nghĩ như vậy, cô cũng không phải chưa thấy qua trai đẹp, không mê trai đến mức thấy người ta đẹp trai liền bổ nhào tới!
Đại học A tháng chín hàng năm, sau khi khai giảng vài ngày đều tổ chức một trận bóng rổ trong trường.
Nam sinh khoa Trung văn rất ít ỏi, giỏi thể thao lại càng không nhiều nên Trương Viễn vốn từng là chủ lực của đội bóng rổ trung học lập tức trở thành bảo bối. Đó là lý do sau khi bắt đầu thi đấu, Kỷ An Trần nhận được tin nhắn của Trương Viễn nhờ cô mang giúp mang hai bình nước uống thì cô hoàn toàn không nghĩ nhiều.
Mới vừa khai giảng, chưa quen bạn học khác thôi.
Hơn nữa sau hai trận đấu liên tiếp, Trương Viễn bây giờ là công thần trong khoa, việc này chỉ là thuận tiện giúp đỡ, dù sao cô cũng muốn đi đến sân bóng cổ vũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.