Chương 178: Chương 177
Thẩm Du
14/03/2017
Người đại diện Lôi Ngự gọi điện thoại cho luật sư chuyên nghiệp để cố vấn..
Nguyên Nguyện cũng không muốn tiếp tục ngồi ngây ngốc ở đây, Nhị Nhị còn đang chờ cô ở trong phòng đó~
Không hề có chút do dự, cô liền đem di động đưa cho Lôi Ngự đang đứng gần đó: “Mọi người thương lượng rồi tự tìm đi nhé.”
Lôi Ngự sững sờ: “…Điện thoại di động? Cô không sợ tôi nhìn trộm điện thoại cô à.”
‘Trong di động của tôi đâu có gì đáng để trộm.”
Lôi Ngự nhìn dáng vẻ “ Đương nhiên” của cô, đột nhiên nở nụ cười.
Không chỉ điện thoại di động, ngay của suy nghĩ của bản thân, cô chắc cũng không sợ người ngoài biết.
Bởi vì trong lòng cô không bao giờ để ý đến việc kêu bè kết cánh hay mưu mô tính toán, thậm chí ngay cả khả năng nhìn sắc mặt của người khác cũng không có,mỗi suy nghĩ trong lòng cũng có thể thoải mái bày tỏ, nói ra, không sợ bất cứ người nào dò xét.
Cũng không trách câu cửa miệng của cô là “Bởi vì tôi có chồng bé.”
Không biết vị chồng bé của cô tốn bao nhiêu tâm tư công sức mới có thể bảo vệ cô tốt như vậy, có thể khiến cho cô vẫn luôn giũ được sự đơn thuần thẳng thắn.
Nguyên Nguyên còn đang chờ Lôi Ngự đón lấy di động của cô, Lôi Ngự cúi đầu nhìn cô, khoảng cách vừa vặn nhìn thấy được ánh mắt của cô.
Khóe mắt cô cong cong quyến rũ, rõ ràng là một đôi mắt phong tình vạn chủng nhưng phối hợp với con ngươi kiên định, cứng rắn lại trở nên sạch sẽ, trong sáng như một đứa trẻ, thật làm cho người ta muốn dán trên trán cô dòng chữ.
Đúng là cô gái ngốc.
Lôi Ngự vốn muốn nhận lấy điện thoại từ tay Nguyên Nguyện nhưng bây giờ lại bật cười tay liền nâng lên cao hơn, vô ý thức muốn vỗ đầu cô.
Người đại diện Lôi Ngự vưa mới cúp điện thoại, xoay người liền thấy một cảnh như vậy, mồ hôi lạnh tuôn ra như mưa, dùng hết sức lực tăng tốc một cách nhanh chóng như tia chớp chạy đến bên cạnh Lôi Ngự, một tay vôi kéo bả vai Lôi Ngự lại, nghiến răng răng rắc mở miệng giáo huấn: Núi Lan gió lớn như vậy, tôi đưa cho cậu kem dưỡng da tay, cậu lại quên thoa nữa rồi đúng không? Chính cậu xem tay mình đi, sao cậu không có tinh thần tự giác của một nam minh tinh gì vậy hả? Người hâm mộ không chỉ yêu thích khuôn mặt cậu mà còn cả đôi tay nữa, cậu giỏi thật đem tay mình làm ra như thế này, không phải cậu đang phụ tấm lòng fan hâm mộ hay sao?”
Cảm thấy trên hành lang không còn chuyện gì của cô nữa, Nguyên Nguyện liền vẫy tay tạm biệt với mọi người, đưa di động cho một người khác, liền xoay trở vê phòng.
Người đại diện Lôi Ngự lại quan sát thấy mọi ngươi đều không chú ý đến hành động mờ ám vừa rồi của Lôi Ngự, liền thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng ngay sau đó, hắn chứng kiến trong mắt Lôi Ngự khi nhìn thấy cánh cửa phòng đóng lại có chút mất mát.
…Có rung động thật! Hắn thực sự sợ sẽ gặp điều đó!
Buổi tối hôm đó, trong một căn phòng ở khách sạn, người đại diện Lôi Ngự liền trực tiếp ngả bài: “Cậu thích Nguyên Nguyện?”
Lôi Ngự bị hắn hỏi đến sững sờ: “Anh nói vớ vấn quá đấy.”
“Lần trước bởi vì Lan Tiêu Tiêu hãm hại, cư dân mạng cho rằng Nguyên Nguyện quyến rũ cậu,lúc ấy cậu vội vã muốn đi ra ngoài nói giúp Nguyên Nguyện, cậu cũng nói thế này.”
Kết quả đâu, kết quả thì sao? Hôm nay hắn chút nữa không phải vỗ đầu Nguyên Nguyện hay sao!
Loại động tác cưng chiều như vậy có thể tuy tiện làm sao! Thật muốn chết mà.
Sự tình hết sức trọng đại, biết được Lôi Ngự có lẽ còn chưa ý thức được tình cảm của bản thân, người đại diện phải nói ra trực tiếp, đem tình cảm này bóp chết khi còn trong trứng nước, miễn cho chuyện đến cuối cùng lại không thể giải quyết được.
Lôi Ngự liền hiểu người quản lí của mình hiểu lầm: “Tôi biết rõ cô ấy có vị hôn thê, ngày nào cô ấy chẳng nhắc đến.”
Người đại diện tức giận: “Lục Tâm Vi cùng với Lâm Hân cũng biết rõ Nguyên Nguyên còn đó nhưng vẫn đánh chủ ý lên vị hôn thê của cô ấy đó sao.”
Lôi Ngự cảm thấy đề tài ngày càng nhàm chán: “Bọn họ là muốn làm tiểu tam, tôi đây không phải loại người đó.”
Nguyên Nguyện cũng không muốn tiếp tục ngồi ngây ngốc ở đây, Nhị Nhị còn đang chờ cô ở trong phòng đó~
Không hề có chút do dự, cô liền đem di động đưa cho Lôi Ngự đang đứng gần đó: “Mọi người thương lượng rồi tự tìm đi nhé.”
Lôi Ngự sững sờ: “…Điện thoại di động? Cô không sợ tôi nhìn trộm điện thoại cô à.”
‘Trong di động của tôi đâu có gì đáng để trộm.”
Lôi Ngự nhìn dáng vẻ “ Đương nhiên” của cô, đột nhiên nở nụ cười.
Không chỉ điện thoại di động, ngay của suy nghĩ của bản thân, cô chắc cũng không sợ người ngoài biết.
Bởi vì trong lòng cô không bao giờ để ý đến việc kêu bè kết cánh hay mưu mô tính toán, thậm chí ngay cả khả năng nhìn sắc mặt của người khác cũng không có,mỗi suy nghĩ trong lòng cũng có thể thoải mái bày tỏ, nói ra, không sợ bất cứ người nào dò xét.
Cũng không trách câu cửa miệng của cô là “Bởi vì tôi có chồng bé.”
Không biết vị chồng bé của cô tốn bao nhiêu tâm tư công sức mới có thể bảo vệ cô tốt như vậy, có thể khiến cho cô vẫn luôn giũ được sự đơn thuần thẳng thắn.
Nguyên Nguyên còn đang chờ Lôi Ngự đón lấy di động của cô, Lôi Ngự cúi đầu nhìn cô, khoảng cách vừa vặn nhìn thấy được ánh mắt của cô.
Khóe mắt cô cong cong quyến rũ, rõ ràng là một đôi mắt phong tình vạn chủng nhưng phối hợp với con ngươi kiên định, cứng rắn lại trở nên sạch sẽ, trong sáng như một đứa trẻ, thật làm cho người ta muốn dán trên trán cô dòng chữ.
Đúng là cô gái ngốc.
Lôi Ngự vốn muốn nhận lấy điện thoại từ tay Nguyên Nguyện nhưng bây giờ lại bật cười tay liền nâng lên cao hơn, vô ý thức muốn vỗ đầu cô.
Người đại diện Lôi Ngự vưa mới cúp điện thoại, xoay người liền thấy một cảnh như vậy, mồ hôi lạnh tuôn ra như mưa, dùng hết sức lực tăng tốc một cách nhanh chóng như tia chớp chạy đến bên cạnh Lôi Ngự, một tay vôi kéo bả vai Lôi Ngự lại, nghiến răng răng rắc mở miệng giáo huấn: Núi Lan gió lớn như vậy, tôi đưa cho cậu kem dưỡng da tay, cậu lại quên thoa nữa rồi đúng không? Chính cậu xem tay mình đi, sao cậu không có tinh thần tự giác của một nam minh tinh gì vậy hả? Người hâm mộ không chỉ yêu thích khuôn mặt cậu mà còn cả đôi tay nữa, cậu giỏi thật đem tay mình làm ra như thế này, không phải cậu đang phụ tấm lòng fan hâm mộ hay sao?”
Cảm thấy trên hành lang không còn chuyện gì của cô nữa, Nguyên Nguyện liền vẫy tay tạm biệt với mọi người, đưa di động cho một người khác, liền xoay trở vê phòng.
Người đại diện Lôi Ngự lại quan sát thấy mọi ngươi đều không chú ý đến hành động mờ ám vừa rồi của Lôi Ngự, liền thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng ngay sau đó, hắn chứng kiến trong mắt Lôi Ngự khi nhìn thấy cánh cửa phòng đóng lại có chút mất mát.
…Có rung động thật! Hắn thực sự sợ sẽ gặp điều đó!
Buổi tối hôm đó, trong một căn phòng ở khách sạn, người đại diện Lôi Ngự liền trực tiếp ngả bài: “Cậu thích Nguyên Nguyện?”
Lôi Ngự bị hắn hỏi đến sững sờ: “Anh nói vớ vấn quá đấy.”
“Lần trước bởi vì Lan Tiêu Tiêu hãm hại, cư dân mạng cho rằng Nguyên Nguyện quyến rũ cậu,lúc ấy cậu vội vã muốn đi ra ngoài nói giúp Nguyên Nguyện, cậu cũng nói thế này.”
Kết quả đâu, kết quả thì sao? Hôm nay hắn chút nữa không phải vỗ đầu Nguyên Nguyện hay sao!
Loại động tác cưng chiều như vậy có thể tuy tiện làm sao! Thật muốn chết mà.
Sự tình hết sức trọng đại, biết được Lôi Ngự có lẽ còn chưa ý thức được tình cảm của bản thân, người đại diện phải nói ra trực tiếp, đem tình cảm này bóp chết khi còn trong trứng nước, miễn cho chuyện đến cuối cùng lại không thể giải quyết được.
Lôi Ngự liền hiểu người quản lí của mình hiểu lầm: “Tôi biết rõ cô ấy có vị hôn thê, ngày nào cô ấy chẳng nhắc đến.”
Người đại diện tức giận: “Lục Tâm Vi cùng với Lâm Hân cũng biết rõ Nguyên Nguyên còn đó nhưng vẫn đánh chủ ý lên vị hôn thê của cô ấy đó sao.”
Lôi Ngự cảm thấy đề tài ngày càng nhàm chán: “Bọn họ là muốn làm tiểu tam, tôi đây không phải loại người đó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.