Chương 44: Chơi Noel (tiếp)
Nguyễn Kiều An Nhiên
17/07/2023
Thư nhìn Mạnh hơi lùi lại, khoé môi giật giật không nói được câu nào.
Mạnh là cái tên Grab chạy SH lần trước cô đặt xe ấy. Kiếm cớ kết bạn rồi sáng chào trưa hỏi tối tâm sự khiến Thư phiền muốn chết. Lúc đầu là kết bạn Zalo rồi bị cô chặn, chả hiểu sao tìm được cả Facebook để kết bạn rồi nhắn tiếp. Do không để ý mà đồng ý kết bạn và được hỏi thăm nên Thư chặn lần nữa. Mạnh lại chuyển sang nhắn tin qua số điện thoại rồi gọi điện luôn, và kết quả bị đưa vào danh sách đen.
Chặn ba đường thì Mạnh tìm ra con đường thứ tư là đến tận nơi luôn. Tuần nào cũng đến tìm Thư 2-3 lần như đến gặp người yêu ấy. Thư nói hết cả nước bọt cũng không tiễn được vong, từ đuổi chuyển sang năn nỉ anh đi. Ừ thì Mạnh có đi nhưng cứ đúng lịch lại mang đồ đến thăm hỏi. Đến bước đường cùng đành bỏ chặn rồi tắt thông báo của mình anh, khi anh nhắn thì Thư chỉ đọc rồi thi thoảng tâm trạng tốt nhắn vài câu. Từ đó đến giờ Thư vẫn hơi rén khi gặp anh.
Mạnh nhìn vẻ mặt của Thư liền bật cười đưa súng cho người bên cạnh rồi đi đến phía cô. Thư ăn thêm miếng tokbokki tự lấy lại bình tĩnh chờ xem tên mặt dày này định làm gì, cô không tin hắn dám làm bậy trên đường.
" Ăn gì đấy cho anh xin miếng."
" Muốn ăn thì tự mua, cứ đi thẳng là thấy."
" Em cũng đến chơi Noel mà nhỉ, cho anh đi chung với nha? Ăn gì chơi gì anh bao tất."
" Không cần, tôi có người đi chung rồi." Thư nói xong liền kéo Trúc qua đứng cạnh.
Trúc nhìn Mạnh cười gượng. Tình huống này cứ quái quái thế nào ấy. Một người nhiệt tình một người thờ ơ, đoán không ra quan hệ của hai người luôn.
" Lúc nãy chị nói muốn đi mua đồ lưu niệm trang trí mà nhỉ? Bọn mình đi qua bên kia xem đi." Trúc nói xong thì nháy mắt với Thư
" Đúng đúng, móc khóa cửa chị hỏng rồi, chúng ta đi thôi." Nói xong quay qua nói với Mạnh "Đi trước, tạm biệt"... và không hẹn gặp lại
" Anh còn chưa được bắn phát nào cả, anh không đi." Minh khoanh tay
" Không, anh muốn đi." Thư nhìn Minh cười
" Anh không muốn!"
" Anh rất muốn, em biết mà."
Ánh mắt của Thư toát ra sự cảnh cáo, Minh nuốt nước bọt cái ực rồi miễn cưỡng nhấc chân đi theo. Thư khoác tay Trúc, tay còn lại nắm tay Khôi, ba người cùng đi một hàng, theo sau là Thiên và Minh đang nuối tiếc nhìn khu bắn súng xa dần.
Mạnh nói mấy câu với đám bạn rồi chạy theo. Có người yêu là Thư thì mặt chai mấy anh cũng chịu hết. Mạnh lướt qua Minh rồi đến bên cạnh Thư cười nói:
" Đúng lúc anh cũng muốn mua mấy thứ, cho anh đi chung với nha."
" Không."
" Anh biết ngay là em đồng ý mà, cho em này." Mạnh nhét vào tay Thư một con thỏ len
Thư: "..."
Từ bao giờ mà tên này tự động đảo ngược nghĩa câu nói của cô vậy?
Nhóm năm người thành sáu người đi hết quầy bán đồ lưu niệm này sang quầy bán đồ lưu niệm khác mua được kha khá đồ rồi mới đi chơi trò chơi. Minh kéo Thiên chạy đến khu bắn súng chờ tới lượt, Khôi kéo Trúc đi mua bánh cá, Thư đang tính đi theo Trúc thì bị Mạnh giữ lại
" Bọn nó tình tứ em đi theo để ăn cơm chó à?"
" Kệ tôi, thả tay ra."
" Đi theo anh nè, lúc nãy anh thấy chỗ bán dương cam chi lộ đấy, anh dẫn em đi mua nhá."
Thư phân vân không biết nên đi theo hay không. Đi theo Trúc thì chưa chắc trốn được Mạnh nhưng đi theo Mạnh thì được uống dương cam chi lộ cô mong nhớ. Dù gì cũng không trốn được thôi thì thỏa mãn cái bụng trước rồi tính sau.
Thư bị Mạnh dùng một cốc dương cam chi lộ dụ đi theo. Tuy hơi ngứa mắt Mạnh nhưng đi cùng anh cũng không đến nỗi nào, được bao hết chả tốn một xu! Hừ, thích thì chi đi, cô không quản.
Tách ra chơi đến gần 3 giờ mới gọi nhau tụ lại một chỗ cùng đi về. Năm người về rồi Mạnh mới lái xe về.
Sau khi về nhà thì đều đi tắm cả. Nhà Minh có 3 phòng tắm ở ba tầng vừa hay mỗi người một cái. Tắm xong lại tụ tập bên nhà Khôi chơi một lúc đợi Khánh về để đi chơi chung. Lần chơi tối này hùng hậu hơn, từ năm người đi xe đạp lúc sáng thành tám người đi xe điện. Thiên chở Minh, Khôi chở Trúc, Thư chở bà Hồng còn Khánh với Hải đi một xe.
Lần này vẫn đến công viên gửi xe rồi đi bộ ra. Đến nơi thì thay phiên chụp mấy tấm với cây thông Noel rồi đi chơi. Hết chơi trò chơi rồi đi ăn, ăn xong thì lại chơi, chơi chán thì đi ngắm đồ lưu niệm. Lượn mãi đến gần 10 giờ mới bắt đầu về.
Minh bị đau chân nên lười đi nằm ì trên sofa rủ Thiên chơi game, thằng Hải bị bà Hồng lôi vào phòng làm bài tập về nhà, Trúc với Khôi thì dính lấy nhau trên phòng kiểm tra chiến lợi phẩm.
Hôm qua cô có 37 con gấu bông tầm 30-40 cm, hôm nay có thêm một cái móc khóa con khủng long nhỏ, một con sóc với một đôi vòng tay. Con khủng long nhỏ kia là do Khôi miệt mài chơi trò chơi mang về cho cô đó, đã thế nó còn giống phiên bản mini của bộ đồ khủng long Khôi mặc hôm qua nữa, đáng yêu lắm.
Đôi vòng tay kia là đồ đôi mà Trúc mua, cô đưa cho Khôi một cái bảo anh đeo vào. Hai người đeo hai chiếc vòng kiểu dáng giống nhau tay nắm tay chụp một tấm ảnh rồi đăng lên Facebook. Bình thường Trúc chả đăng gì cả nên trang cá nhân chỉ có mỗi tấm ảnh này thôi.
Khôi được Trúc gõ @ nên anh cũng là người thả tim đầu tiên rồi đến cái Ngọc với mấy người khác
[ Ngọc Ngọc: phản đồ còn dám công khai hả? đứa nào bảo đi chơi với anh trai? Thế này là thế nào? ]
[ Mẹ: *vỗ tay* ]
[ Minh Thư: ú ù u ]
.....
Ngồi thêm một lúc thì Trúc đưa cho Khôi con sóc nhỏ và bảo anh lấy mấy con gấu bông về chơi. Khôi lấy năm con, anh cho Khánh một con, cho Thư một con, còn mang ba con còn lại về phòng mình.
Cả ngày chơi mệt rồi, nên đi ngủ lấy sức thôi~~
Mạnh là cái tên Grab chạy SH lần trước cô đặt xe ấy. Kiếm cớ kết bạn rồi sáng chào trưa hỏi tối tâm sự khiến Thư phiền muốn chết. Lúc đầu là kết bạn Zalo rồi bị cô chặn, chả hiểu sao tìm được cả Facebook để kết bạn rồi nhắn tiếp. Do không để ý mà đồng ý kết bạn và được hỏi thăm nên Thư chặn lần nữa. Mạnh lại chuyển sang nhắn tin qua số điện thoại rồi gọi điện luôn, và kết quả bị đưa vào danh sách đen.
Chặn ba đường thì Mạnh tìm ra con đường thứ tư là đến tận nơi luôn. Tuần nào cũng đến tìm Thư 2-3 lần như đến gặp người yêu ấy. Thư nói hết cả nước bọt cũng không tiễn được vong, từ đuổi chuyển sang năn nỉ anh đi. Ừ thì Mạnh có đi nhưng cứ đúng lịch lại mang đồ đến thăm hỏi. Đến bước đường cùng đành bỏ chặn rồi tắt thông báo của mình anh, khi anh nhắn thì Thư chỉ đọc rồi thi thoảng tâm trạng tốt nhắn vài câu. Từ đó đến giờ Thư vẫn hơi rén khi gặp anh.
Mạnh nhìn vẻ mặt của Thư liền bật cười đưa súng cho người bên cạnh rồi đi đến phía cô. Thư ăn thêm miếng tokbokki tự lấy lại bình tĩnh chờ xem tên mặt dày này định làm gì, cô không tin hắn dám làm bậy trên đường.
" Ăn gì đấy cho anh xin miếng."
" Muốn ăn thì tự mua, cứ đi thẳng là thấy."
" Em cũng đến chơi Noel mà nhỉ, cho anh đi chung với nha? Ăn gì chơi gì anh bao tất."
" Không cần, tôi có người đi chung rồi." Thư nói xong liền kéo Trúc qua đứng cạnh.
Trúc nhìn Mạnh cười gượng. Tình huống này cứ quái quái thế nào ấy. Một người nhiệt tình một người thờ ơ, đoán không ra quan hệ của hai người luôn.
" Lúc nãy chị nói muốn đi mua đồ lưu niệm trang trí mà nhỉ? Bọn mình đi qua bên kia xem đi." Trúc nói xong thì nháy mắt với Thư
" Đúng đúng, móc khóa cửa chị hỏng rồi, chúng ta đi thôi." Nói xong quay qua nói với Mạnh "Đi trước, tạm biệt"... và không hẹn gặp lại
" Anh còn chưa được bắn phát nào cả, anh không đi." Minh khoanh tay
" Không, anh muốn đi." Thư nhìn Minh cười
" Anh không muốn!"
" Anh rất muốn, em biết mà."
Ánh mắt của Thư toát ra sự cảnh cáo, Minh nuốt nước bọt cái ực rồi miễn cưỡng nhấc chân đi theo. Thư khoác tay Trúc, tay còn lại nắm tay Khôi, ba người cùng đi một hàng, theo sau là Thiên và Minh đang nuối tiếc nhìn khu bắn súng xa dần.
Mạnh nói mấy câu với đám bạn rồi chạy theo. Có người yêu là Thư thì mặt chai mấy anh cũng chịu hết. Mạnh lướt qua Minh rồi đến bên cạnh Thư cười nói:
" Đúng lúc anh cũng muốn mua mấy thứ, cho anh đi chung với nha."
" Không."
" Anh biết ngay là em đồng ý mà, cho em này." Mạnh nhét vào tay Thư một con thỏ len
Thư: "..."
Từ bao giờ mà tên này tự động đảo ngược nghĩa câu nói của cô vậy?
Nhóm năm người thành sáu người đi hết quầy bán đồ lưu niệm này sang quầy bán đồ lưu niệm khác mua được kha khá đồ rồi mới đi chơi trò chơi. Minh kéo Thiên chạy đến khu bắn súng chờ tới lượt, Khôi kéo Trúc đi mua bánh cá, Thư đang tính đi theo Trúc thì bị Mạnh giữ lại
" Bọn nó tình tứ em đi theo để ăn cơm chó à?"
" Kệ tôi, thả tay ra."
" Đi theo anh nè, lúc nãy anh thấy chỗ bán dương cam chi lộ đấy, anh dẫn em đi mua nhá."
Thư phân vân không biết nên đi theo hay không. Đi theo Trúc thì chưa chắc trốn được Mạnh nhưng đi theo Mạnh thì được uống dương cam chi lộ cô mong nhớ. Dù gì cũng không trốn được thôi thì thỏa mãn cái bụng trước rồi tính sau.
Thư bị Mạnh dùng một cốc dương cam chi lộ dụ đi theo. Tuy hơi ngứa mắt Mạnh nhưng đi cùng anh cũng không đến nỗi nào, được bao hết chả tốn một xu! Hừ, thích thì chi đi, cô không quản.
Tách ra chơi đến gần 3 giờ mới gọi nhau tụ lại một chỗ cùng đi về. Năm người về rồi Mạnh mới lái xe về.
Sau khi về nhà thì đều đi tắm cả. Nhà Minh có 3 phòng tắm ở ba tầng vừa hay mỗi người một cái. Tắm xong lại tụ tập bên nhà Khôi chơi một lúc đợi Khánh về để đi chơi chung. Lần chơi tối này hùng hậu hơn, từ năm người đi xe đạp lúc sáng thành tám người đi xe điện. Thiên chở Minh, Khôi chở Trúc, Thư chở bà Hồng còn Khánh với Hải đi một xe.
Lần này vẫn đến công viên gửi xe rồi đi bộ ra. Đến nơi thì thay phiên chụp mấy tấm với cây thông Noel rồi đi chơi. Hết chơi trò chơi rồi đi ăn, ăn xong thì lại chơi, chơi chán thì đi ngắm đồ lưu niệm. Lượn mãi đến gần 10 giờ mới bắt đầu về.
Minh bị đau chân nên lười đi nằm ì trên sofa rủ Thiên chơi game, thằng Hải bị bà Hồng lôi vào phòng làm bài tập về nhà, Trúc với Khôi thì dính lấy nhau trên phòng kiểm tra chiến lợi phẩm.
Hôm qua cô có 37 con gấu bông tầm 30-40 cm, hôm nay có thêm một cái móc khóa con khủng long nhỏ, một con sóc với một đôi vòng tay. Con khủng long nhỏ kia là do Khôi miệt mài chơi trò chơi mang về cho cô đó, đã thế nó còn giống phiên bản mini của bộ đồ khủng long Khôi mặc hôm qua nữa, đáng yêu lắm.
Đôi vòng tay kia là đồ đôi mà Trúc mua, cô đưa cho Khôi một cái bảo anh đeo vào. Hai người đeo hai chiếc vòng kiểu dáng giống nhau tay nắm tay chụp một tấm ảnh rồi đăng lên Facebook. Bình thường Trúc chả đăng gì cả nên trang cá nhân chỉ có mỗi tấm ảnh này thôi.
Khôi được Trúc gõ @ nên anh cũng là người thả tim đầu tiên rồi đến cái Ngọc với mấy người khác
[ Ngọc Ngọc: phản đồ còn dám công khai hả? đứa nào bảo đi chơi với anh trai? Thế này là thế nào? ]
[ Mẹ: *vỗ tay* ]
[ Minh Thư: ú ù u ]
.....
Ngồi thêm một lúc thì Trúc đưa cho Khôi con sóc nhỏ và bảo anh lấy mấy con gấu bông về chơi. Khôi lấy năm con, anh cho Khánh một con, cho Thư một con, còn mang ba con còn lại về phòng mình.
Cả ngày chơi mệt rồi, nên đi ngủ lấy sức thôi~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.