Chương 45: Ngày cuối
Nguyễn Kiều An Nhiên
20/07/2023
Sáng ngày chủ nhật Trúc vẫn như thường lệ dậy đúng 6 giờ, haizz muốn dậy muộn lắm nhưng đồng hồ sinh học nó thế rồi. Cô ôm gấu nhìn trần nhà một hồi cho tỉnh hẳn mới lấy quần áo đi tắm. Xong xuôi thì xuống nhà ăn
sáng với bà Hồng.
" Cháu chào bác Hồng, buổi sáng tốt lành ạ."
" Trúc dậy rồi đấy hả. Ngồi vào bàn đi chờ bác tí nấu sắp xong rồi." bà Hồng cười với Trúc rồi gọi thằng Hải đang nằm ườn trên sofa "Hải lên phòng gọi thằng Minh xuống đi con."
Hải uể oải dạ một tiếng rồi xỏ dép loẹt quẹt đi lên tầng. Ngồi không chả làm gì thì không hay lắm nên Trúc vén tay áo vào bếp với bà Hồng, bà đang làm bún thang.
" Để cháu thái giò với trứng giúp bác nha."
Giò với trứng được bà Hồng để ở hai cái đĩa cạnh thớt với dao sẵn rồi. Trúc nói xong thì liền cầm dao lên lấy giò để thái trước. Bà Hồng cười nói cảm ơn cô. Đúng ra Trúc mới là người cảm ơn mới đúng ấy, ở nhờ nhà bà Hồng thì phải giúp bà làm mấy việc vặt này là chuyện đương nhiên rồi, giống như lúc Khôi đến nhà cô ở á.
Lúc Trúc thái xong thì nước dùng cũng nấu xong, Trúc phụ bà Hồng bưng đồ ra bàn ăn rồi bà múc nước vào tô bún còn Trúc đặt giò, trứng, thịt gà với mấy đồ ăn kèm khác lên. Phải nói bà Hồng đảm thật, nhìn còn ngon hơn ngoài quán luôn!
Đến tô cuối cùng thì ba người kia mới lết xuống, đầu Minh rối tung ngáp dài một cái, Thiên đi cạnh đầu tóc cũng không khá hơn, mắt còn có cả quầng thâm. Hôm qua hai người này ngủ không ngon à?
Minh với Thiên đi xuống thì cùng chào bà Hồng rồi ngồi vào bàn ăn. Bà Hồng nhìn hai người:
" Sao trông hai đứa mệt mỏi thế? Ngủ muộn hả?"
" Dạ..." Minh nhìn Thiên "Tụi con chơi game ạ."
" Đúng ạ."
" Chơi ít thôi mà còn nghỉ nữa chứ, biết mấy đứa còn trẻ nhưng ngủ muộn không tốt đâu, lần sau có chơi thì nhớ nhìn giờ mà đi ngủ đấy."
" Dạ vâng."
Trong lúc ăn Minh vẫn liếc Thiên, ánh mắt như kiểu muốn đục một cái lỗ trên mặt Thiên ấy. Thiên cũng nhìn lại nhưng chỉ lườm Minh rồi tiếp tục ăn. Giữa hai người này có chuyện gì mà trông cứ quái quái thế nào ấy.
Ăn xong thì bà Hồng phải ra ngoài nên bát do Minh rửa. Trúc để ý dáng đứng của Minh hơi lạ, rửa xong còn đứng xoa eo rồi xoay người, bị Thiên đánh à?
Trúc không kịp nghĩ tiếp thì Khôi đã tung tăng chạy sang kéo cô ra ngoài chơi. Trúc hỏi Thiên thì anh gật đầu cho đi, bảo cô nhớ về sớm để còn bắt xe về nhà. Chiều nay Trúc phải về rồi, 2h15 là lên xe, Trúc nhìn đồng hồ mới 8 rưỡi, tính ra cô vẫn đi chơi được khá lâu.
Lần này đi Trúc chở Khôi, anh ngồi phía sau lấy lí do "thắt dây an toàn" để ôm chặt eo cô. Ừ thì cũng ấm đấy nhưng mà đường đông thế này để người khác nhìn thấy thì ngại chết mất nên Trúc lượn một hồi thấy quán trà sữa thì liền tạt vào luôn.
Quán tên là " Trà Sẹo". Ờm... cái tên nghe hơi kì ha? Có khi nào lúc làm biển quảng cáo ông thợ in nhầm không? Thôi vậy, tên thế nào thì kệ quán, trà sữa vẫn ngon là được!
Trúc đỗ xe gọn vào góc rồi tay cầm tay cùng Khôi vào quán. Quán khá rộng, bàn trống cũng nhiều, hai người chọn một bàn ngồi xuống, vừa ngồi xuống thì nhân viên quán đeo tạp dề đi đến đưa menu:
" Hai đứa uống gì nào? Hôm nay quán có khuyến mại nhé, mua hai cốc tặng một miếng bánh kem."
" Dạ đợi tụi cháu chút ạ."
Bàn là bàn đơn, hai ghê đối diện nhau nên Trúc để menu ở giữa để cả hai cùng nhìn. Sau một hồi phân vân thì Trúc chọn trà sữa dâu nóng, Khôi chọn vị socola. Lúc đưa lại cho người nhân viên, vừa ngẩng đầu lên đã thấy bất ngờ, người quen. Trúc vui vẻ chào hỏi:
" Cháu chào chú, còn nhớ cháu không? Cái chú mặt sẹo kia vẫn ổn chứ ạ?"
Người nhân viên này là cái người xăm mình đuổi theo Khôi đến ngõ nhà Trúc lúc trước á. Trí nhớ của Trúc khá tốt, có ấn tượng thì sẽ nhớ rất lâu. Chú này rất đặc biệt, từ trong phim đến ngoài đời cô chưa từng thấy tên bắt cóc nào như chú ấy cả.
Thái nhìn Trúc rồi chuyển qua nhìn Khôi, đúng là có chút quen quen. Nhìn thêm một lúc cũng nhận ra chàng trai này là người mà tên hâm kia thuê bọn anh bắt cóc mấy tháng trước, còn cô bé kia á hả? Không quen.
" Cháu biết chú hả?"
" Lúc chú với bạn chú đuổi theo anh ấy đến dưới nhà cháu thì bạn chú bị mẹ cháu làm rơi chậu cây vào đầu đấy. Cháu còn giúp chú đỡ chú kia lên lưng chú mà."
" Ra là cháu hả? Lúc đấy không phải bọn chú muốn bắt nó đâu, là tại cái thằng hâm kia cứ ép bọn chú làm, nếu không phải nó doạ không cho thuê mặt bằng thì bọn chú cũng không làm đâu." Nói xong thì nhìn Khôi: "Xin lỗi cháu trai nhé."
Thì ra cũng chỉ bất đắc dĩ bị ép làm bắt cóc.
" Dạ không sao, nhờ mấy chú thì cháu mới gặp Trúc, cháu cảm ơn chú! "
" Thôi, để chú làm việc đã nhá, lát ra chơi cùng hai đứa."
Thái nói xong thì đi luôn. Sau 5 phút đã bưng đồ đến, hiệu suất của quán cũng cao phết nhỉ. Thái mang trà sữa với bánh ra để sang hai bên, mỗi bên một trà sữa một bánh.
" Ơ không phải chú bảo tặng một bánh thôi hả?"
" Thì một cái tặng một cái mời. Hai đứa thử xem ngon không, trà sữa là đại ca của chú pha đấy, còn bánh là thằng Kiên mặt sẹo làm.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
2. Cuộc Dây Dưa Không Lường Trước!
3. Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng
4. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
=====================================
" Ngon lắm chú ạ."
Trà cũng giống khi Trúc uống ở quán gần trường nhưng thơm hơn, vị dâu rõ hơn nhiều. Còn bánh cũng được, nhưng cô không thích vị xoài.
Thái vào trong cất khay rồi bưng đĩa hướng dương ra ngồi nói chuyện cùng hai người. Thái kể chuyện lúc anh thi đại học trượt rồi được đại ca thu nhận, kể lúc đi thuê mặt bằng mở quán thì bị tên hâm kia quậy,... Kể đến lúc Khôi với Trúc uống hết trà sữa ăn hết bánh chuẩn bị ra về vẫn còn hăng. Thái miễn cưỡng thu tiền rồi tiễn hai người về, trước khi đi Thái còn nói:
" Lần sau đến chú cháu mình nói chuyện tiếp nhá, chú mời hướng dương."
" Vâng, lần sau gặp lại." Khôi vẫy tay với Thái
Trái đất thật to mà cũng thật bé, vòng đi vòng lại vẫn là gặp người quen.
Lúc về thì Khôi chở Trúc, cô ngồi đằng sau đút hai tay vào túi áo Khôi, hết cách rồi, áo của cô không có túi mà để bên ngoài thì lạnh lắm.
Trúc vui vẻ nghịch nghịch cái kẹp tóc trong túi áo Khôi thì đột nhiên rút tay ra lấy điện thoại giơ lên chụp ảnh. Dạo này mấy cái ảnh chụp sau lưng lúc được chở hot lắm, cô tiện tay đu chút cho vui hehe
Lát nữa Trúc phải về rồi, tấm ảnh này coi như kỉ niệm ngày chơi cuối cùng của kì nghỉ vậy, phải suy xét việc đưa em nó lên làm ảnh đại diện mới được!!!
" Cháu chào bác Hồng, buổi sáng tốt lành ạ."
" Trúc dậy rồi đấy hả. Ngồi vào bàn đi chờ bác tí nấu sắp xong rồi." bà Hồng cười với Trúc rồi gọi thằng Hải đang nằm ườn trên sofa "Hải lên phòng gọi thằng Minh xuống đi con."
Hải uể oải dạ một tiếng rồi xỏ dép loẹt quẹt đi lên tầng. Ngồi không chả làm gì thì không hay lắm nên Trúc vén tay áo vào bếp với bà Hồng, bà đang làm bún thang.
" Để cháu thái giò với trứng giúp bác nha."
Giò với trứng được bà Hồng để ở hai cái đĩa cạnh thớt với dao sẵn rồi. Trúc nói xong thì liền cầm dao lên lấy giò để thái trước. Bà Hồng cười nói cảm ơn cô. Đúng ra Trúc mới là người cảm ơn mới đúng ấy, ở nhờ nhà bà Hồng thì phải giúp bà làm mấy việc vặt này là chuyện đương nhiên rồi, giống như lúc Khôi đến nhà cô ở á.
Lúc Trúc thái xong thì nước dùng cũng nấu xong, Trúc phụ bà Hồng bưng đồ ra bàn ăn rồi bà múc nước vào tô bún còn Trúc đặt giò, trứng, thịt gà với mấy đồ ăn kèm khác lên. Phải nói bà Hồng đảm thật, nhìn còn ngon hơn ngoài quán luôn!
Đến tô cuối cùng thì ba người kia mới lết xuống, đầu Minh rối tung ngáp dài một cái, Thiên đi cạnh đầu tóc cũng không khá hơn, mắt còn có cả quầng thâm. Hôm qua hai người này ngủ không ngon à?
Minh với Thiên đi xuống thì cùng chào bà Hồng rồi ngồi vào bàn ăn. Bà Hồng nhìn hai người:
" Sao trông hai đứa mệt mỏi thế? Ngủ muộn hả?"
" Dạ..." Minh nhìn Thiên "Tụi con chơi game ạ."
" Đúng ạ."
" Chơi ít thôi mà còn nghỉ nữa chứ, biết mấy đứa còn trẻ nhưng ngủ muộn không tốt đâu, lần sau có chơi thì nhớ nhìn giờ mà đi ngủ đấy."
" Dạ vâng."
Trong lúc ăn Minh vẫn liếc Thiên, ánh mắt như kiểu muốn đục một cái lỗ trên mặt Thiên ấy. Thiên cũng nhìn lại nhưng chỉ lườm Minh rồi tiếp tục ăn. Giữa hai người này có chuyện gì mà trông cứ quái quái thế nào ấy.
Ăn xong thì bà Hồng phải ra ngoài nên bát do Minh rửa. Trúc để ý dáng đứng của Minh hơi lạ, rửa xong còn đứng xoa eo rồi xoay người, bị Thiên đánh à?
Trúc không kịp nghĩ tiếp thì Khôi đã tung tăng chạy sang kéo cô ra ngoài chơi. Trúc hỏi Thiên thì anh gật đầu cho đi, bảo cô nhớ về sớm để còn bắt xe về nhà. Chiều nay Trúc phải về rồi, 2h15 là lên xe, Trúc nhìn đồng hồ mới 8 rưỡi, tính ra cô vẫn đi chơi được khá lâu.
Lần này đi Trúc chở Khôi, anh ngồi phía sau lấy lí do "thắt dây an toàn" để ôm chặt eo cô. Ừ thì cũng ấm đấy nhưng mà đường đông thế này để người khác nhìn thấy thì ngại chết mất nên Trúc lượn một hồi thấy quán trà sữa thì liền tạt vào luôn.
Quán tên là " Trà Sẹo". Ờm... cái tên nghe hơi kì ha? Có khi nào lúc làm biển quảng cáo ông thợ in nhầm không? Thôi vậy, tên thế nào thì kệ quán, trà sữa vẫn ngon là được!
Trúc đỗ xe gọn vào góc rồi tay cầm tay cùng Khôi vào quán. Quán khá rộng, bàn trống cũng nhiều, hai người chọn một bàn ngồi xuống, vừa ngồi xuống thì nhân viên quán đeo tạp dề đi đến đưa menu:
" Hai đứa uống gì nào? Hôm nay quán có khuyến mại nhé, mua hai cốc tặng một miếng bánh kem."
" Dạ đợi tụi cháu chút ạ."
Bàn là bàn đơn, hai ghê đối diện nhau nên Trúc để menu ở giữa để cả hai cùng nhìn. Sau một hồi phân vân thì Trúc chọn trà sữa dâu nóng, Khôi chọn vị socola. Lúc đưa lại cho người nhân viên, vừa ngẩng đầu lên đã thấy bất ngờ, người quen. Trúc vui vẻ chào hỏi:
" Cháu chào chú, còn nhớ cháu không? Cái chú mặt sẹo kia vẫn ổn chứ ạ?"
Người nhân viên này là cái người xăm mình đuổi theo Khôi đến ngõ nhà Trúc lúc trước á. Trí nhớ của Trúc khá tốt, có ấn tượng thì sẽ nhớ rất lâu. Chú này rất đặc biệt, từ trong phim đến ngoài đời cô chưa từng thấy tên bắt cóc nào như chú ấy cả.
Thái nhìn Trúc rồi chuyển qua nhìn Khôi, đúng là có chút quen quen. Nhìn thêm một lúc cũng nhận ra chàng trai này là người mà tên hâm kia thuê bọn anh bắt cóc mấy tháng trước, còn cô bé kia á hả? Không quen.
" Cháu biết chú hả?"
" Lúc chú với bạn chú đuổi theo anh ấy đến dưới nhà cháu thì bạn chú bị mẹ cháu làm rơi chậu cây vào đầu đấy. Cháu còn giúp chú đỡ chú kia lên lưng chú mà."
" Ra là cháu hả? Lúc đấy không phải bọn chú muốn bắt nó đâu, là tại cái thằng hâm kia cứ ép bọn chú làm, nếu không phải nó doạ không cho thuê mặt bằng thì bọn chú cũng không làm đâu." Nói xong thì nhìn Khôi: "Xin lỗi cháu trai nhé."
Thì ra cũng chỉ bất đắc dĩ bị ép làm bắt cóc.
" Dạ không sao, nhờ mấy chú thì cháu mới gặp Trúc, cháu cảm ơn chú! "
" Thôi, để chú làm việc đã nhá, lát ra chơi cùng hai đứa."
Thái nói xong thì đi luôn. Sau 5 phút đã bưng đồ đến, hiệu suất của quán cũng cao phết nhỉ. Thái mang trà sữa với bánh ra để sang hai bên, mỗi bên một trà sữa một bánh.
" Ơ không phải chú bảo tặng một bánh thôi hả?"
" Thì một cái tặng một cái mời. Hai đứa thử xem ngon không, trà sữa là đại ca của chú pha đấy, còn bánh là thằng Kiên mặt sẹo làm.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
2. Cuộc Dây Dưa Không Lường Trước!
3. Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng
4. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
=====================================
" Ngon lắm chú ạ."
Trà cũng giống khi Trúc uống ở quán gần trường nhưng thơm hơn, vị dâu rõ hơn nhiều. Còn bánh cũng được, nhưng cô không thích vị xoài.
Thái vào trong cất khay rồi bưng đĩa hướng dương ra ngồi nói chuyện cùng hai người. Thái kể chuyện lúc anh thi đại học trượt rồi được đại ca thu nhận, kể lúc đi thuê mặt bằng mở quán thì bị tên hâm kia quậy,... Kể đến lúc Khôi với Trúc uống hết trà sữa ăn hết bánh chuẩn bị ra về vẫn còn hăng. Thái miễn cưỡng thu tiền rồi tiễn hai người về, trước khi đi Thái còn nói:
" Lần sau đến chú cháu mình nói chuyện tiếp nhá, chú mời hướng dương."
" Vâng, lần sau gặp lại." Khôi vẫy tay với Thái
Trái đất thật to mà cũng thật bé, vòng đi vòng lại vẫn là gặp người quen.
Lúc về thì Khôi chở Trúc, cô ngồi đằng sau đút hai tay vào túi áo Khôi, hết cách rồi, áo của cô không có túi mà để bên ngoài thì lạnh lắm.
Trúc vui vẻ nghịch nghịch cái kẹp tóc trong túi áo Khôi thì đột nhiên rút tay ra lấy điện thoại giơ lên chụp ảnh. Dạo này mấy cái ảnh chụp sau lưng lúc được chở hot lắm, cô tiện tay đu chút cho vui hehe
Lát nữa Trúc phải về rồi, tấm ảnh này coi như kỉ niệm ngày chơi cuối cùng của kì nghỉ vậy, phải suy xét việc đưa em nó lên làm ảnh đại diện mới được!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.