Chương 20: Liên quan đến nụ hôn ban nãy…
Thẩm Du
03/10/2019
Dưới sự kinh ngạc, cô lại gọi cách xưng hô trước khi kết hôn.
Dường như không chú ý cách xưng hô này, Nghiêm Thiếu Hành nở nụ cười, “Vợ, sao khẩn trương vậy?”
Vừa rồi cô lại trao đổi với mẹ chuyện coi mắt! Cô không khẩn trương sao được?
Tinh tế đánh giá ánh mắt Nghiêm Thiếu Hành, nhưng tâm trạng anh hình như rất vui vẻ, không hề có dấu hiệu tức giận nào.
Xem ra anh vừa đi tới, chẳng nghe được gì.
Hứa Y Nhiên thở phào nhẹ nhõm, lui về sau một bước, muốn tách khỏi người đàn ông càng lúc càng gần kề cô, “Sao anh lại xuống xe?”
Nghiêm Thiếu Hành không trực tiếp trả lời, nhìn cô gái nhỏ trước mắt đang chột dạ, con ngươi trở nên âm trầm, “Vợ.”
“…Vâng?” Haizzz, là vợ trước, vợ trước!
Hứa Y Nhiên không ý thức được nguy hiểm đang đến gần, trong lòng vẫn còn uốn nắn anh.
“Anh muốn hôn em.”
Việc này căn bản không phải thương lượng, mà là tuyên bố công khai.
Lời còn chưa dứt, tay anh đã vòng qua hông cô, áp người vào lòng mình, anh cúi đầu, rất chính xác vồ lấy môi cô.
Hành động cực nhanh, làm Hứa Y Nhiên ngay cả thời gian đẩy anh ra cũng không có.
Môi lưỡi tấn công mãnh liệt, nụ hôn này vừa bá đạo vừa thể hiện dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ.
Trước đó giống như đè nén sự khát vọng giờ lập tức bộc phát ra, nụ hôn điên cuồng nồng nhiệt, khiến người ta đầu óc choáng váng tay chân mềm nhũn, căn bản không còn sức chống cự.
Lúc buông cô ra, hai người đều thở hổn hển, mà anh còn chưa muốn buông tha cô, vẫn ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn, gần kề cô, hơi thở thiêu đốt phả bên tai.
“Coi mắt? Hửm?” Anh khàn giọng hỏi.
Anh nghe được!
Ý nghĩ này như lời cảnh báo thoáng cái nổ tung trong đầu cô, đầu óc hơi choáng váng rốt cục tỉnh táo một chút.
Đầu tiên cô vội vàng đẩy anh ra, sau đó chột dạ rụt cổ, Hứa Y Nhiên làm liều viện một cái cớ, “… Bạn học nhờ tôi chở đi coi mắt.”
Khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười áy náy, “Hóa ra là anh hiểu lầm em, anh còn tưởng em đi coi mắt sau lưng anh chứ.”
Dễ lừa gạt vậy à?
Đây rốt cuộc là Nghiêm đại tổng tài sau khi bị thương trí lực suy giảm, hay anh quá tin tưởng 'vợ yêu', nên không nghi ngờ lời cô nói?
Haizz, mặc kệ thế nào, việc bổ não đúng là chuyện quan trọng nhất!
Cô thấy thời gian vẫn còn kịp, đợi đến lúc về nhà, cô chắc chắn làm bữa tiệc lớn bổ não cho anh rồi mới đi coi mắt!
Cười khan một tiếng, nếu coi mắt suông sẻ trót lọt, vậy cô cũng có chuyện thương lượng với anh!
Chính là nụ hôn ban nãy…
Dường như không chú ý cách xưng hô này, Nghiêm Thiếu Hành nở nụ cười, “Vợ, sao khẩn trương vậy?”
Vừa rồi cô lại trao đổi với mẹ chuyện coi mắt! Cô không khẩn trương sao được?
Tinh tế đánh giá ánh mắt Nghiêm Thiếu Hành, nhưng tâm trạng anh hình như rất vui vẻ, không hề có dấu hiệu tức giận nào.
Xem ra anh vừa đi tới, chẳng nghe được gì.
Hứa Y Nhiên thở phào nhẹ nhõm, lui về sau một bước, muốn tách khỏi người đàn ông càng lúc càng gần kề cô, “Sao anh lại xuống xe?”
Nghiêm Thiếu Hành không trực tiếp trả lời, nhìn cô gái nhỏ trước mắt đang chột dạ, con ngươi trở nên âm trầm, “Vợ.”
“…Vâng?” Haizzz, là vợ trước, vợ trước!
Hứa Y Nhiên không ý thức được nguy hiểm đang đến gần, trong lòng vẫn còn uốn nắn anh.
“Anh muốn hôn em.”
Việc này căn bản không phải thương lượng, mà là tuyên bố công khai.
Lời còn chưa dứt, tay anh đã vòng qua hông cô, áp người vào lòng mình, anh cúi đầu, rất chính xác vồ lấy môi cô.
Hành động cực nhanh, làm Hứa Y Nhiên ngay cả thời gian đẩy anh ra cũng không có.
Môi lưỡi tấn công mãnh liệt, nụ hôn này vừa bá đạo vừa thể hiện dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ.
Trước đó giống như đè nén sự khát vọng giờ lập tức bộc phát ra, nụ hôn điên cuồng nồng nhiệt, khiến người ta đầu óc choáng váng tay chân mềm nhũn, căn bản không còn sức chống cự.
Lúc buông cô ra, hai người đều thở hổn hển, mà anh còn chưa muốn buông tha cô, vẫn ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn, gần kề cô, hơi thở thiêu đốt phả bên tai.
“Coi mắt? Hửm?” Anh khàn giọng hỏi.
Anh nghe được!
Ý nghĩ này như lời cảnh báo thoáng cái nổ tung trong đầu cô, đầu óc hơi choáng váng rốt cục tỉnh táo một chút.
Đầu tiên cô vội vàng đẩy anh ra, sau đó chột dạ rụt cổ, Hứa Y Nhiên làm liều viện một cái cớ, “… Bạn học nhờ tôi chở đi coi mắt.”
Khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười áy náy, “Hóa ra là anh hiểu lầm em, anh còn tưởng em đi coi mắt sau lưng anh chứ.”
Dễ lừa gạt vậy à?
Đây rốt cuộc là Nghiêm đại tổng tài sau khi bị thương trí lực suy giảm, hay anh quá tin tưởng 'vợ yêu', nên không nghi ngờ lời cô nói?
Haizz, mặc kệ thế nào, việc bổ não đúng là chuyện quan trọng nhất!
Cô thấy thời gian vẫn còn kịp, đợi đến lúc về nhà, cô chắc chắn làm bữa tiệc lớn bổ não cho anh rồi mới đi coi mắt!
Cười khan một tiếng, nếu coi mắt suông sẻ trót lọt, vậy cô cũng có chuyện thương lượng với anh!
Chính là nụ hôn ban nãy…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.