Chương 25: Nồng nhiệt lại cưng chiều.
Thẩm Du
08/10/2019
Có lẽ đã quen với việc bị nhìn chằm chằm từ lâu, Tùy Dật cứ nhìn thẳng
mà đi, chỉ mềm mỏng thản nhiên trò chuyện với Hứa Y Nhiên.
Khi bước vào nhà hàng, lập tức có nhân viên phục vụ nghênh đón ngay cửa, giống như theo lệ cũ hỏi bọn họ có đặt bàn trước không.
Tùy Dật không mở miệng, chỉ khẽ giơ tay, không biết để nhân viên phục vụ nhìn thấy thứ gì.
Đối phương sửng sốt nửa ngày, thái độ vốn xuất phát từ yêu cầu của nghề nghiệp, hiện tại hoàn toàn cung kính và khiếp sợ, “Hai vị mời qua bên này.”
Hứa Y Nhiên cảm thấy nhức đầu khi chứng kiến một màn này. Cô không thấy rõ thứ Tùy Dật cầm trong tay, có điều thứ đó chắc chắn tượng trưng cho thân phận.
Tùy? Họ này cũng không phổ biến lắm, trong thành phố có gia tộc lớn nào họ Tùy không?
Ngày thường không quan tâm mấy tin tức của dân nhà giàu, nên Hứa Y Nhiên tạm thời nghĩ không ra.
Nhìn thái độ phục vụ của nhân viên là biết, vị này là cùng một loại người với Nghiêm đại tổng tài.
Bối cảnh gia đình như vậy, khí chất và vẻ ngoài xuất sắc như vậy, cô tính tìm cớ không hài lòng với lần coi mắt này, cũng không biết nên tìm thế nào.
Đúng là làm người ta đau đầu mà! Lẽ nào cô chỉ còn nước nói thật sau đó đợi bị chém trên con đường này mới có thể đi ư?
Dù sao cô cũng không thể nói cho mẹ biết, khí chất đối phương quá tốt, cô cảm thấy tự ti không xứng với người ta!
Toàn bộ quá trình gọi món, tâm trạng Hứa Y Nhiên đều không yên.
Đợi đến lúc người phục vụ rời đi, người đàn ông ngồi đối diện mới hỏi cô, “Hứa tiểu thư không hài lòng về tôi?”
Hỏi thẳng thừng thế, làm Hứa Y Nhiên có chút chống đỡ không nổi, vừa lúng túng vừa cứng nhắc.
Hơn nữa tùy tiện kéo người ngoài sang đây bình luận, cũng sẽ nói cô kén cá chọn canh!
Tùy Dật rất thản nhiên và nhã nhặn, “Xem như bạn bè ăn bữa cơm với nhau là được, Hứa tiểu thư không cần lo lắng.”
“Không phải đâu…”
Hắn khách sáo vậy, trong lòng Hứa Y Nhiên càng áy náy hơn, nhưng vẫn không muốn nói thật, “Tình trạng của tôi khá đặc biệt.” Cô rất nhức đầu khi nói một nửa nguyên nhân.
Đang nói, đột nhiên điện thoại trong túi xách rung lên, cô lấy ra nhìn, trên màn hình di động bỗng xuất hiện tên chồng trước của cô.
Haizz, bạn nhìn đi, tình trạng của tôi thực sự quá đặc biệt mà!
“Xin lỗi, tôi đi nghe điện thoại.”
Hứa Y Nhiên đứng dậy đến một chỗ khá yên tĩnh, nhận cuộc gọi, “… Alo?”
Suýt nữa lại thốt lên từ Nghiêm thiếu.
“Vợ ơi.” Ở đầu dây khác, người đàn ông gọi rất thân mật, giọng nói đầy cưng chiều.
Khi bước vào nhà hàng, lập tức có nhân viên phục vụ nghênh đón ngay cửa, giống như theo lệ cũ hỏi bọn họ có đặt bàn trước không.
Tùy Dật không mở miệng, chỉ khẽ giơ tay, không biết để nhân viên phục vụ nhìn thấy thứ gì.
Đối phương sửng sốt nửa ngày, thái độ vốn xuất phát từ yêu cầu của nghề nghiệp, hiện tại hoàn toàn cung kính và khiếp sợ, “Hai vị mời qua bên này.”
Hứa Y Nhiên cảm thấy nhức đầu khi chứng kiến một màn này. Cô không thấy rõ thứ Tùy Dật cầm trong tay, có điều thứ đó chắc chắn tượng trưng cho thân phận.
Tùy? Họ này cũng không phổ biến lắm, trong thành phố có gia tộc lớn nào họ Tùy không?
Ngày thường không quan tâm mấy tin tức của dân nhà giàu, nên Hứa Y Nhiên tạm thời nghĩ không ra.
Nhìn thái độ phục vụ của nhân viên là biết, vị này là cùng một loại người với Nghiêm đại tổng tài.
Bối cảnh gia đình như vậy, khí chất và vẻ ngoài xuất sắc như vậy, cô tính tìm cớ không hài lòng với lần coi mắt này, cũng không biết nên tìm thế nào.
Đúng là làm người ta đau đầu mà! Lẽ nào cô chỉ còn nước nói thật sau đó đợi bị chém trên con đường này mới có thể đi ư?
Dù sao cô cũng không thể nói cho mẹ biết, khí chất đối phương quá tốt, cô cảm thấy tự ti không xứng với người ta!
Toàn bộ quá trình gọi món, tâm trạng Hứa Y Nhiên đều không yên.
Đợi đến lúc người phục vụ rời đi, người đàn ông ngồi đối diện mới hỏi cô, “Hứa tiểu thư không hài lòng về tôi?”
Hỏi thẳng thừng thế, làm Hứa Y Nhiên có chút chống đỡ không nổi, vừa lúng túng vừa cứng nhắc.
Hơn nữa tùy tiện kéo người ngoài sang đây bình luận, cũng sẽ nói cô kén cá chọn canh!
Tùy Dật rất thản nhiên và nhã nhặn, “Xem như bạn bè ăn bữa cơm với nhau là được, Hứa tiểu thư không cần lo lắng.”
“Không phải đâu…”
Hắn khách sáo vậy, trong lòng Hứa Y Nhiên càng áy náy hơn, nhưng vẫn không muốn nói thật, “Tình trạng của tôi khá đặc biệt.” Cô rất nhức đầu khi nói một nửa nguyên nhân.
Đang nói, đột nhiên điện thoại trong túi xách rung lên, cô lấy ra nhìn, trên màn hình di động bỗng xuất hiện tên chồng trước của cô.
Haizz, bạn nhìn đi, tình trạng của tôi thực sự quá đặc biệt mà!
“Xin lỗi, tôi đi nghe điện thoại.”
Hứa Y Nhiên đứng dậy đến một chỗ khá yên tĩnh, nhận cuộc gọi, “… Alo?”
Suýt nữa lại thốt lên từ Nghiêm thiếu.
“Vợ ơi.” Ở đầu dây khác, người đàn ông gọi rất thân mật, giọng nói đầy cưng chiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.