Chồng Ơi, Đừng Ăn Em!

Chương 46: Tối nay anh phải phạt em thật tốt (3)

Thẩm Du

08/10/2019

Thế nhưng lý trí cuối cùng vẫn còn, Hứa Y Nhiên muốn tách khỏi, nhưng cơ thể nam tính trần truồng trước mắt lại làm cô không có tí sức nào, đành phải đẩy anh ra.

Tính chui từ khuỷu tay anh, nhưng cô còn chưa động, Nghiêm Thiếu Hành đột nhiên rời khỏi giường, thuận tay, ôm ngang Hứa Y Nhiên bước ra ngoài.

Động tác liên tiếp của anh cực nhanh, vẻ mặt căng thẳng, con ngươi tối sầm, nhưng không liếc Hứa Y Nhiên một cái.

Vẫn ôm cô trở về phòng, đặt cô lên giường, thậm chí kéo chăn đắp cho cô, rồi cúi đầu hôn cô.

Lần này không còn nụ hôn sâu nóng bỏng nữa, mà rất kiềm chế hôn lên trán.

“Ngủ ngon.” Giọng điệu anh căng thẳng, nhưng khi ngồi dậy, đột nhiên lại biến thành dáng cười rất tà ác, “Anh phải đi tắm nước lạnh rồi.”

“...”

Anh rời đi đã nửa ngày, trên mặt Hứa Y Nhiên vẫn còn phát sốt.

Mặc dù thấy hơi lạ là hiện tại Nghiêm Thiếu Hành rõ ràng cho rằng hai người họ là vợ chồng, làm sao có thể kiềm chế được dục vọng đi tắm nước lạnh chứ, mà không phải thực sự muốn cô.

Thực ra với tính cách của Nghiêm Thiếu Hành, anh sẽ không miễn cưỡng, ép buộc con gái người ta, có điều khi đó cô còn chưa kịp từ chối thì Nghiêm Thiếu Hành đã tự mình đổi chủ ý rồi.

Chẳng qua Hứa Y Nhiên không nghĩ nhiều, ổn định nhịp tim đang tăng vọt một chút, bèn đứng dậy đi tắm.

Tắm táp được một nửa, liền nghe nhạc chuông Giặc vào thôn vang lên.

Là mẹ đại nhân điện cho cô! Cô đi xem mắt về, quên “báo cáo” kết quả!



Hứa Y Nhiên thoáng giật mình, lập tức quấn khăn tắm bước ra nghe điện thoại.

Nhưng ngoài dự đoán của cô, mẹ cô gọi đến, để an ủi cô.

Mẹ Hứa đã nghe bạn bè báo kết quả rồi, vì đây là lần đầu Hứa Y Nhiên đi coi mắt, ra trận với tâm trạng lo âu thế này làm con gái chịu đả kích, nên gọi đến an ủi vài câu.

Chẳng qua mẹ Hứa luôn luôn nói nhanh, hôm nay không biết sao, sau khi an ủi, hình như có điều muốn nói, rồi lại vòng tới vòng lui không nói vào trọng điểm.

Hứa Y Nhiên cũng không vội hỏi, tính mẹ cô cô hiểu rất rõ, giờ cô mà hỏi mẹ cũng không nói, có điều không bao lâu nữa, bản thân mẹ sẽ nhịn không được mà nói ra à.

Quả nhiên, hai mẹ con trò chuyện được vài câu, sau khi cúp máy không bao lâu, thì Giặc vào thôn lần nữa vang khắp phòng ngủ.

Hứa Y Nhiên nhận cuộc gọi, còn chưa kịp mở miệng, thì giọng nói nóng nảy của mẹ Hứa lại vang lên, “Không được, nếu không hỏi thì mẹ rất khó chịu!”

Chỉ biết có một người như vậy, vì có một lần cả hai vị thần tượng nổi tiếng cùng lúc tham gia trận bóng rổ của trường, trên sân bóng, hai nhóm fan hâm mộ đều lớn tiếng cổ vũ giống như đánh võ đài, tiếng la hét ầm ĩ sục sôi vào giữa trưa, đã trở thành truyền thuyết trong lòng học sinh bọn họ bấy giờ.

Vào năm 12, Tả Tư Thần phải ra nước ngoài, chuyến bay lại bay lúc nửa đêm.

Cô không có cách nào xin phép gia đình để đi, lại không buông xuống được suy nghĩ muốn đưa tiễn trong đầu.

Thực ra hai người họ căn bản chưa nói chuyện lần nào, cho dù cô chạy ra sân bay, cũng chỉ có thể đưa tiễn anh từ xa.

Nhưng dù sao chuyện thầm mến này đã chiếm gần như toàn bộ thời gian học cấp ba của cô, việc đưa tiễn này cũng xem như lần cuối cùng gặp mặt, nên cô không muốn bỏ qua.

Khoảng thời gian đó cô ăn không vô ngủ không được, mỗi ngày đều vác vành mắt đen kịt đi học, dựa vào cà phê chống đỡ ban ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chồng Ơi, Đừng Ăn Em!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook