Chương 462: Chương 237.3
Lam Lâm
13/07/2019
Khi nói đoạn sau Kim Đạt Hải đã | biến thành gần nhẹ, xem va ông chủ kia khiến hắn bị kích thích không nhẹ.
tôi không khỏi bị dáng vẻ của | Kim Đạt Hải khiến cho có chút sợ hãi, cũng may sau khi hắn gầm lên xong lại bỗng nhiên cười, nói lạnh như băng tổ tiên Diệp gia các cô có lời này rất hay: không phải không báo, chỉ là thời điểm chưa tới.”
“Hắn ta làm quan lớn, trước kia tôi không có biện pháp làm gì hắn, nhưng bây giờ tôi đã có sách quý, từ ngày đó tôi bắt đầu học chữ cổ, dốc lòng nghiên cứu lời trong sách cổ. Sau ba năm quả thật lôi có thể xem hiểu được một trận pháp, tôi dùng trận pháp nhỏ kia thử đánh gãy hai chân của ông chủ đó, đáng tiếc sau lưng ông ta có cao nhân giúp đỡ khiến tôi không chỉ không thể giết hắn mà còn bị thuật pháp cắn trả
“Tôi nhận được bài học, không dám ra tay với ông chủ đó nữa. Nhưng ủy khuất của tôi dù sao cũng phải có người trả nợ, tôi liền chú ý tới con gái hắn. Cha nợ con trả, rất công bằng” Kim Đại Hải nói.
Tôi nghe được tới đây vốt cuộc kịp phản ứng, cả kinh nói: “Con gái ông chủ kia chính là Chu Lan? Cho nên ông giết cô ta còn chưa đủ, còn phải khiến cô ta chết một lần nữa biến thành hồn tích?”
Nói xong tôi lại đột nhiên nhận ra được điều không đúng, Chu Lan xuất thân nghèo khổ không thể có cha làm quan lớn. Nghĩ tới đây long đầu tôi xẹt qua một tia chớp, thốt lên: “Không đúng, mục tiêu của ông là Vương Lâm Lâm!”
A, có cần phải giật mình như vậy sao?” thấy phản ứng mãnh liệt của tôi, Kim Đạt Hải cười nhàn nhạt, nói: "Cứ bình tĩnh, nghe tiếp
Lúc này tôi mới phục hồi lại tinh thần, cười khan hai tiếng, tiếp tục dọn dẹp, sau đó hỏi Kim Đại hải: “Chỉ là tôi tò mò, nếu mục tiêu của ông là Vương Lâm Lâm thì tại sao
đầu tiên phải giết Chu Lan, hơn nữa còn phải đem Chu Lan dưỡng thành hồn tích. Cái này có liên quan gì tới giết Vương Lâm Lâm?”
“Nói có cũng có, nói không có cũng không có.”Kim Đạt Hải cười quái dị. Sau khi tôi bị cao nhân sau lưng ông chủ kia làm bị thương hồn phách bị trọng thương khiến nhiều chuyện không làm được, thuật pháp trong sách cổ cũng không cách nào thi tụiển. Vì thế Trước tiên tôi nghĩ biện pháp tu bổ lại hồn phách. Dựa theo giải thích của Diệp gia các người, lấy hình bổ hình, tôi rất lâu mới tìm được hồn phách Chu Lan rất hợp với tôi.
tôi không khỏi bị dáng vẻ của | Kim Đạt Hải khiến cho có chút sợ hãi, cũng may sau khi hắn gầm lên xong lại bỗng nhiên cười, nói lạnh như băng tổ tiên Diệp gia các cô có lời này rất hay: không phải không báo, chỉ là thời điểm chưa tới.”
“Hắn ta làm quan lớn, trước kia tôi không có biện pháp làm gì hắn, nhưng bây giờ tôi đã có sách quý, từ ngày đó tôi bắt đầu học chữ cổ, dốc lòng nghiên cứu lời trong sách cổ. Sau ba năm quả thật lôi có thể xem hiểu được một trận pháp, tôi dùng trận pháp nhỏ kia thử đánh gãy hai chân của ông chủ đó, đáng tiếc sau lưng ông ta có cao nhân giúp đỡ khiến tôi không chỉ không thể giết hắn mà còn bị thuật pháp cắn trả
“Tôi nhận được bài học, không dám ra tay với ông chủ đó nữa. Nhưng ủy khuất của tôi dù sao cũng phải có người trả nợ, tôi liền chú ý tới con gái hắn. Cha nợ con trả, rất công bằng” Kim Đại Hải nói.
Tôi nghe được tới đây vốt cuộc kịp phản ứng, cả kinh nói: “Con gái ông chủ kia chính là Chu Lan? Cho nên ông giết cô ta còn chưa đủ, còn phải khiến cô ta chết một lần nữa biến thành hồn tích?”
Nói xong tôi lại đột nhiên nhận ra được điều không đúng, Chu Lan xuất thân nghèo khổ không thể có cha làm quan lớn. Nghĩ tới đây long đầu tôi xẹt qua một tia chớp, thốt lên: “Không đúng, mục tiêu của ông là Vương Lâm Lâm!”
A, có cần phải giật mình như vậy sao?” thấy phản ứng mãnh liệt của tôi, Kim Đạt Hải cười nhàn nhạt, nói: "Cứ bình tĩnh, nghe tiếp
Lúc này tôi mới phục hồi lại tinh thần, cười khan hai tiếng, tiếp tục dọn dẹp, sau đó hỏi Kim Đại hải: “Chỉ là tôi tò mò, nếu mục tiêu của ông là Vương Lâm Lâm thì tại sao
đầu tiên phải giết Chu Lan, hơn nữa còn phải đem Chu Lan dưỡng thành hồn tích. Cái này có liên quan gì tới giết Vương Lâm Lâm?”
“Nói có cũng có, nói không có cũng không có.”Kim Đạt Hải cười quái dị. Sau khi tôi bị cao nhân sau lưng ông chủ kia làm bị thương hồn phách bị trọng thương khiến nhiều chuyện không làm được, thuật pháp trong sách cổ cũng không cách nào thi tụiển. Vì thế Trước tiên tôi nghĩ biện pháp tu bổ lại hồn phách. Dựa theo giải thích của Diệp gia các người, lấy hình bổ hình, tôi rất lâu mới tìm được hồn phách Chu Lan rất hợp với tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.