Chương 463: Chương 237.4
Lam Lâm
13/07/2019
“Theo dõi cô ta hơn một tháng tốt cuộc tôi cũng tìm được cơ hội, nhắc tới cũng đúng dịp, ngay cả ông thời cũng giúp tôi, Chu Lan này lại vừa vặn ở chung một phòng kí túc với Vương Lâm Lân, vước khi chết còn xảy ra mâu thuẫn với Vương Lâm lâm. Tôi liền biết thời biết thế, cho Chu Lan một cơ hội trả thù rửa hận...”
“Hóa ra là như vậy...” Tôi nói, đồng thời trong lòng tăng thêm mấy phần cẩn thận. Vốn ban đầu nghe Kim Đại Hải kể về thân thế tôi còn cảm thấy ông ta thật đáng thương, bây giờ nghe kể tới Chu Lan tôi mới nhận ra ông ta căn bản chỉ là đại ma đầu giết người không chớp mắt, hơn nữa thủ đoạn giết người vô cùng tàn nhẫn.
Nếu nói ông ta giết Chu Lan vì | hồn phách hợp, giết Vương Lâm
Lâm bởi vì có thù oán với cha cô ấy, vậy còn Trương Ninh cùng triệu Đan thì sao, hai bọn họ với Kim Đạt Hải không có bất kỳ liên quan gì mà vẫn bị giết, chỉ bởi vì bọn họ ở cùng phòng Vương Lân Lâm.
thấy tôi gật đầu rồi im lặng, Kim Đại lải nhìn tôi cười lạnh một tiếng, nói:“Có phải cô đang suy nghĩ hai nữ sinh kia tại sao phải chết? Bọn họ không có bất cứ ai là vô tội, chẳng qua bọn họ chết không có liên quan tới tôi, là Chu Lan tự mình ra tay. Lúc ấy tôi bảo hiệu trưởng den đổi lại danh sách trúng tuyển nghiên cứu sinh, liệu thưởng cần đi ngay tìm Vương Lâm Lâm bọn họ nói chuyên, để bọn họ giấu giếm nguyên nhân thật sự cái chết của Chu Lan, bù lại bọn họ sẽ được học nghiên cứu sinh. Ba bọn họ dường như đều không cần suy nghĩ mà đồng ý với yêu cầu của Hiệu trưởng. Cô nói xem, chỉ bằng điểm này Chu lan có nên giết bạn họ hay không?”
“Nên...”Tôi tát nước theo mưa theo lời của Kim Đạt Hải, gật đầu một cái nói. Không nghĩ tới tư tưởng của Kim Đại Hải đã hoang tưởng tới mức độ này. Cho dù L•ương Ninh và Liệu Đan làm chuyện này nên bị tvừng phạt nhưng cũng không đến nỗi phải đem mạng va đổi, huống chi mạng không còn mà ngay cả hồn phách cũng bị mất, xen tình hình bây giờ hẳn hồn phách bọn họ đã bị Chu Lan ăn. Nói chuyện một hồi tôi đã quen dọn xong nhà chính, ánh mắt rơi vào cánh cửa phía sau nhà kia.
trong nhà thì ích khi nơi này là nồng đậm nhất, chắc hẳn Chu Lan ẩn núp ở sau cánh cửa kia.
tôi nên cảm giác bị áp bức bởi | tích khí mang tới, làm bộ như quét
dọn từ từ tiến tới gần cánh cửa kia, muốn nhìn một chút hồn tích chưa thành hình là hình dáng gì. Kết quả tôi vừa mới tới gần cánh cửa kia một chút thì ánh mắt lạnh như băng của Kim Đại Hải Truyền tới từ sau lưng, lạnh lùng nói: "Căn phòng kia không cần dọn dẹp. Cô đến đây đi, tôi có chuyên muốn thỉnh giáo cô.”
“Hóa ra là như vậy...” Tôi nói, đồng thời trong lòng tăng thêm mấy phần cẩn thận. Vốn ban đầu nghe Kim Đại Hải kể về thân thế tôi còn cảm thấy ông ta thật đáng thương, bây giờ nghe kể tới Chu Lan tôi mới nhận ra ông ta căn bản chỉ là đại ma đầu giết người không chớp mắt, hơn nữa thủ đoạn giết người vô cùng tàn nhẫn.
Nếu nói ông ta giết Chu Lan vì | hồn phách hợp, giết Vương Lâm
Lâm bởi vì có thù oán với cha cô ấy, vậy còn Trương Ninh cùng triệu Đan thì sao, hai bọn họ với Kim Đạt Hải không có bất kỳ liên quan gì mà vẫn bị giết, chỉ bởi vì bọn họ ở cùng phòng Vương Lân Lâm.
thấy tôi gật đầu rồi im lặng, Kim Đại lải nhìn tôi cười lạnh một tiếng, nói:“Có phải cô đang suy nghĩ hai nữ sinh kia tại sao phải chết? Bọn họ không có bất cứ ai là vô tội, chẳng qua bọn họ chết không có liên quan tới tôi, là Chu Lan tự mình ra tay. Lúc ấy tôi bảo hiệu trưởng den đổi lại danh sách trúng tuyển nghiên cứu sinh, liệu thưởng cần đi ngay tìm Vương Lâm Lâm bọn họ nói chuyên, để bọn họ giấu giếm nguyên nhân thật sự cái chết của Chu Lan, bù lại bọn họ sẽ được học nghiên cứu sinh. Ba bọn họ dường như đều không cần suy nghĩ mà đồng ý với yêu cầu của Hiệu trưởng. Cô nói xem, chỉ bằng điểm này Chu lan có nên giết bạn họ hay không?”
“Nên...”Tôi tát nước theo mưa theo lời của Kim Đạt Hải, gật đầu một cái nói. Không nghĩ tới tư tưởng của Kim Đại Hải đã hoang tưởng tới mức độ này. Cho dù L•ương Ninh và Liệu Đan làm chuyện này nên bị tvừng phạt nhưng cũng không đến nỗi phải đem mạng va đổi, huống chi mạng không còn mà ngay cả hồn phách cũng bị mất, xen tình hình bây giờ hẳn hồn phách bọn họ đã bị Chu Lan ăn. Nói chuyện một hồi tôi đã quen dọn xong nhà chính, ánh mắt rơi vào cánh cửa phía sau nhà kia.
trong nhà thì ích khi nơi này là nồng đậm nhất, chắc hẳn Chu Lan ẩn núp ở sau cánh cửa kia.
tôi nên cảm giác bị áp bức bởi | tích khí mang tới, làm bộ như quét
dọn từ từ tiến tới gần cánh cửa kia, muốn nhìn một chút hồn tích chưa thành hình là hình dáng gì. Kết quả tôi vừa mới tới gần cánh cửa kia một chút thì ánh mắt lạnh như băng của Kim Đại Hải Truyền tới từ sau lưng, lạnh lùng nói: "Căn phòng kia không cần dọn dẹp. Cô đến đây đi, tôi có chuyên muốn thỉnh giáo cô.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.