Chương 115: Bị Sốt Rồi!
PJH
11/09/2019
Hứa Sơ Sơ không thể ngồi yên để bị sỉ nhục về tinh thần nữa, cô nói mấy câu rồi nhanh chóng chuồn lẹ,
quyết không để mình bị tổn hại về mặt tình cảm nữa.
Cô rời đi khoảng vài phút, Tưởng Vy Vy liền quay mặt sang nhìn Sở Bắc, đung đưa chân mình, nói:
- Sơ Sơ dễ thương quá đi, tại sao một người như anh lại có thể có cháu gái dễ thương như con bé được chứ?
Sở Bắc nhướng mày, nhìn biểu cảm của cô cũng đã thấy được, lên tiếng:
- Em lọt hố con bé rồi??
Tưởng Vy Vy nháy mắt, đáp:
- Em hiểu tại sao anh cuồng nó rồi, vợ chồng, em hiểu mà, hiểu mà!!!
Sở Bắc bật cười, hôn một cái lên chóp mũi của cô!
Tưởng Vy Vy chớp chớp mắt, lại hỏi:
- Nhưng mà sao trông con bé có vẻ buồn buồn thế? Dù vẻ ngoài vui vẻ nhưng ánh mắt nó cũng không giấu được nỗi buồn, tay chân cũng nắm lại quấn với nhau, là biểu hiện của sự buồn rầu, nó thất tình sao??
Tưởng Vy Vy vốn là nhà tâm lý học, hay nói đúng hơn cô là bác sĩ tâm lý, những biểu hiện này vẫn là nhìn một cái liền ra!
Nhắc đến đây, Sở Bắc mới nhớ, lúc nãy, anh quên hỏi chuyện nó với Thời Cảnh Thường rồi!!!
Chắc không có chuyện gì với 2 đứa nó đâu nhỉ?
Tưởng Vy Vy nhìn Sở Bắc, thấy anh thẫn thờ liền hô lên:
- A Bắc, có phải em nói đúng rồi không? Thằng đó là thằng nào? Anh mau nói em biết! Nó là thằng nào mà dám làm Sơ Sơ nhà chúng ta buồn rầu hả???
Sở Bắc nhìn cô vén tay áo lên, vừa tức giận vừa làm ra hành động như muốn đánh người, anh ôm ngang cô lên, đi ra ngoài, vừa nói:
- Thằng nào, thằng nào, sao em quan tâm nhiều thằng vậy? Lo cho thằng trước mắt đây này!
Tưởng Vy Vy mờ mịt nhìn anh, hỏi:
- Anh mang em đi đâu vậy!
Sở Bắc cúi xuống hôn trán cô một cái, rồi trả lời:
- Về phòng lấy dép!
-------...----------...---------------
Hứa Sơ Sơ được xe của Tô Diệp Hương đưa về đến tận nhà, cô cúi chào lễ phép sau đó đi vào trong.
Hứa Sơ Sơ đi vào trong bếp, cô tự rót cho mình một ly nước, tiện mắt nhìn qua, lại thấy một nữ hầu đang loay hoay ở tủ thuốc, lấy ra nhiều viên trắng trắng, cùng một ít thuốc nước!
Thấy thế, cô liền đi lại, hỏi:
- Cô bị bệnh sao? Muốn tìm thuốc gì? Tôi tìm giúp cô?
Nữ hầu thấy Hứa Sơ Sơ, nhanh chóng cúi đầu chào, sau đó đáp:
- Hứa tiểu thư! Tôi không có bị bệnh, người bị bệnh là thiếu gia, ngài ấy bị sốt rồi, quản gia Tầm kêu tôi xuống đây lấy thuốc cho ngài ấy!
Hứa Sơ Sơ nghe liền bất ngờ, cô mở to mắt hỏi:
- Chú sao? Chú bị sốt rồi?
Cô rời đi khoảng vài phút, Tưởng Vy Vy liền quay mặt sang nhìn Sở Bắc, đung đưa chân mình, nói:
- Sơ Sơ dễ thương quá đi, tại sao một người như anh lại có thể có cháu gái dễ thương như con bé được chứ?
Sở Bắc nhướng mày, nhìn biểu cảm của cô cũng đã thấy được, lên tiếng:
- Em lọt hố con bé rồi??
Tưởng Vy Vy nháy mắt, đáp:
- Em hiểu tại sao anh cuồng nó rồi, vợ chồng, em hiểu mà, hiểu mà!!!
Sở Bắc bật cười, hôn một cái lên chóp mũi của cô!
Tưởng Vy Vy chớp chớp mắt, lại hỏi:
- Nhưng mà sao trông con bé có vẻ buồn buồn thế? Dù vẻ ngoài vui vẻ nhưng ánh mắt nó cũng không giấu được nỗi buồn, tay chân cũng nắm lại quấn với nhau, là biểu hiện của sự buồn rầu, nó thất tình sao??
Tưởng Vy Vy vốn là nhà tâm lý học, hay nói đúng hơn cô là bác sĩ tâm lý, những biểu hiện này vẫn là nhìn một cái liền ra!
Nhắc đến đây, Sở Bắc mới nhớ, lúc nãy, anh quên hỏi chuyện nó với Thời Cảnh Thường rồi!!!
Chắc không có chuyện gì với 2 đứa nó đâu nhỉ?
Tưởng Vy Vy nhìn Sở Bắc, thấy anh thẫn thờ liền hô lên:
- A Bắc, có phải em nói đúng rồi không? Thằng đó là thằng nào? Anh mau nói em biết! Nó là thằng nào mà dám làm Sơ Sơ nhà chúng ta buồn rầu hả???
Sở Bắc nhìn cô vén tay áo lên, vừa tức giận vừa làm ra hành động như muốn đánh người, anh ôm ngang cô lên, đi ra ngoài, vừa nói:
- Thằng nào, thằng nào, sao em quan tâm nhiều thằng vậy? Lo cho thằng trước mắt đây này!
Tưởng Vy Vy mờ mịt nhìn anh, hỏi:
- Anh mang em đi đâu vậy!
Sở Bắc cúi xuống hôn trán cô một cái, rồi trả lời:
- Về phòng lấy dép!
-------...----------...---------------
Hứa Sơ Sơ được xe của Tô Diệp Hương đưa về đến tận nhà, cô cúi chào lễ phép sau đó đi vào trong.
Hứa Sơ Sơ đi vào trong bếp, cô tự rót cho mình một ly nước, tiện mắt nhìn qua, lại thấy một nữ hầu đang loay hoay ở tủ thuốc, lấy ra nhiều viên trắng trắng, cùng một ít thuốc nước!
Thấy thế, cô liền đi lại, hỏi:
- Cô bị bệnh sao? Muốn tìm thuốc gì? Tôi tìm giúp cô?
Nữ hầu thấy Hứa Sơ Sơ, nhanh chóng cúi đầu chào, sau đó đáp:
- Hứa tiểu thư! Tôi không có bị bệnh, người bị bệnh là thiếu gia, ngài ấy bị sốt rồi, quản gia Tầm kêu tôi xuống đây lấy thuốc cho ngài ấy!
Hứa Sơ Sơ nghe liền bất ngờ, cô mở to mắt hỏi:
- Chú sao? Chú bị sốt rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.