Chương 65: Bị Thương Vì Anh!
PJH
08/09/2019
Thời Cảnh Thường nhìn cô, cố gắng khôi phục lại khuôn mặt như thường ngày, lạnh nhạt lên tiếng:
- Nói xong rồi thì về đi, tối chú sẽ về ăn cơm với cháu!
Hứa Sơ Sơ lần này tức giận thật, cái tên khốn kiếp này còn đánh lảng sang chuyện khác, ăn cơm cái con khỉ!!!!!
Hứa Sơ Sơ không chịu được nữa, đập bàn nhìn thắng vào người đàn ông trước mặt mình, nói lớn:
- Thời Cảnh Thường, rốt cuộc là phải làm thế nào thì anh mới thích em?
Hứa Sơ Sơ tức đến nỗi đổi luôn cách xưng hô, cô trực tiếp nói ngang hàng với người đàn ông đang đứng trước mặt mình.
Thời Cảnh Thường chớp mắt, trong ánh mắt không gợn sóng nhìn cô, đáp:
- Trên danh nghĩa, tôi là chú của em, em là cháu của tôi đấy!
Hứa Sơ Sơ tức giận phồng miệng, cô không gượng ép được nữa, mắng thẳng:
- Đồ khốn kiếp nhà anh, ai muốn làm cháu của anh chứ, tôi muốn làm người yêu anh cơ!!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ tức giận xoay lưng bỏ đi!! Cô dậm chân thật mạnh lên nền nhà, khiến nó vang lên tiếng lốp cốp, như thể hiện rõ cơn phẫn nộ của bản thân. Kiêu ngạo rời khỏi phòng Thời Cảnh Thường.
Thời Cảnh Thường nhìn theo bóng lưng cô, thở hắt ra một hơi, trong lòng, một mảnh phiền não.
Nhìn xuống hộp cơm trên bàn, Thời Cảnh Thường lại nhớ đến lời nói của dì Tầm:
- Thiếu gia, Hứa tiểu thư đang trên đường đem cơm đến cho ngài, những món hôm nay, đều là cô ấy nấu cả đấy!!
Lúc nãy.... anh lại quên xem vết thương trên tay con bé rồi!!
-----...-------------....--------------
Hứa Sơ Sơ tức giận đến mức bốc khói, cô thở hì hộc đi ra ngoài xe, mở cửa ngồi vào trong rồi đóng "Rầm" lại một tiếng, hơi gắt gỏng nói:
- Về nhà!!!
Tài xế đương nhiên bị dọa sợ, không nhiều lời liền quay đầu xe lái đi.
Suốt khoảng thời gian trên đường về nhà, không khí trong xe vô cùng căng thẳng, Hứa Sơ Sơ ngồi sau thì với ánh mắt nảy lửa, đôi môi thi thoảng lại mở ra đóng vào, cứ như đang chửi ai đó!
Tài xế toát mồ hôi, anh liếc nhìn Hứa Sơ Sơ, muốn nói gì đó để dịu bớt đi bầu không khí, khi nhìn đến cánh tay cô, thì hỏi:
- Hứa tiểu thư, tay cô bị làm sao vậy?
Bàn tay phải của Hứa Sơ Sơ, 2 trong 5 ngón ở đó có dán băng cá nhân, chưa kể lòng bàn tay cũng có, nhưng vì là loại băng dán trong suốt, vậy nên nếu không nhìn kĩ, thì sẽ không thấy!
Hứa Sơ Sơ quay mặt ra ngoài, tùy tiện đáp:
- Là nấu ăn không cẩn thận bị thương!
Đúng thế, là vì nấu cua cho tên khốn kiếp Thời Cảnh Thường đó mới bị vỏ cua đâm, cũng là vì nấu canh cho tên đó mà bị bỏng một mảng ở lòng bàn tay....
Thế nhưng... hắn có ăn đâu!!!
*hãy bỏ phiếu cho Tiêu với nhé*
- Nói xong rồi thì về đi, tối chú sẽ về ăn cơm với cháu!
Hứa Sơ Sơ lần này tức giận thật, cái tên khốn kiếp này còn đánh lảng sang chuyện khác, ăn cơm cái con khỉ!!!!!
Hứa Sơ Sơ không chịu được nữa, đập bàn nhìn thắng vào người đàn ông trước mặt mình, nói lớn:
- Thời Cảnh Thường, rốt cuộc là phải làm thế nào thì anh mới thích em?
Hứa Sơ Sơ tức đến nỗi đổi luôn cách xưng hô, cô trực tiếp nói ngang hàng với người đàn ông đang đứng trước mặt mình.
Thời Cảnh Thường chớp mắt, trong ánh mắt không gợn sóng nhìn cô, đáp:
- Trên danh nghĩa, tôi là chú của em, em là cháu của tôi đấy!
Hứa Sơ Sơ tức giận phồng miệng, cô không gượng ép được nữa, mắng thẳng:
- Đồ khốn kiếp nhà anh, ai muốn làm cháu của anh chứ, tôi muốn làm người yêu anh cơ!!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ tức giận xoay lưng bỏ đi!! Cô dậm chân thật mạnh lên nền nhà, khiến nó vang lên tiếng lốp cốp, như thể hiện rõ cơn phẫn nộ của bản thân. Kiêu ngạo rời khỏi phòng Thời Cảnh Thường.
Thời Cảnh Thường nhìn theo bóng lưng cô, thở hắt ra một hơi, trong lòng, một mảnh phiền não.
Nhìn xuống hộp cơm trên bàn, Thời Cảnh Thường lại nhớ đến lời nói của dì Tầm:
- Thiếu gia, Hứa tiểu thư đang trên đường đem cơm đến cho ngài, những món hôm nay, đều là cô ấy nấu cả đấy!!
Lúc nãy.... anh lại quên xem vết thương trên tay con bé rồi!!
-----...-------------....--------------
Hứa Sơ Sơ tức giận đến mức bốc khói, cô thở hì hộc đi ra ngoài xe, mở cửa ngồi vào trong rồi đóng "Rầm" lại một tiếng, hơi gắt gỏng nói:
- Về nhà!!!
Tài xế đương nhiên bị dọa sợ, không nhiều lời liền quay đầu xe lái đi.
Suốt khoảng thời gian trên đường về nhà, không khí trong xe vô cùng căng thẳng, Hứa Sơ Sơ ngồi sau thì với ánh mắt nảy lửa, đôi môi thi thoảng lại mở ra đóng vào, cứ như đang chửi ai đó!
Tài xế toát mồ hôi, anh liếc nhìn Hứa Sơ Sơ, muốn nói gì đó để dịu bớt đi bầu không khí, khi nhìn đến cánh tay cô, thì hỏi:
- Hứa tiểu thư, tay cô bị làm sao vậy?
Bàn tay phải của Hứa Sơ Sơ, 2 trong 5 ngón ở đó có dán băng cá nhân, chưa kể lòng bàn tay cũng có, nhưng vì là loại băng dán trong suốt, vậy nên nếu không nhìn kĩ, thì sẽ không thấy!
Hứa Sơ Sơ quay mặt ra ngoài, tùy tiện đáp:
- Là nấu ăn không cẩn thận bị thương!
Đúng thế, là vì nấu cua cho tên khốn kiếp Thời Cảnh Thường đó mới bị vỏ cua đâm, cũng là vì nấu canh cho tên đó mà bị bỏng một mảng ở lòng bàn tay....
Thế nhưng... hắn có ăn đâu!!!
*hãy bỏ phiếu cho Tiêu với nhé*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.