Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 194: Em Sẽ Nghe Lời Anh Mà!

PJH

12/09/2019

Nghe câu hỏi của Hứa Sơ Sơ, Thời Cảnh Thường bỗng khựng lại, trong đêm tối, tiếng thở của anh nhẹ nhàng truyền đến, khiến tim cô đập nhanh.

Cái này.... không phải là anh ấy đang ghen đó chứ?

Anh không thích cô ở gần người đàn ông nào ngoài anh, không thích đụng chạm hay gọi nhau "thân mật" ... vậy thì... còn điều gì khác giải thích được cho việc này sao?? Rằng.... anh ấy đang ghen?

Hứa Sơ Sơ đột nhiên cảm thấy lồng ngực đập nhanh đến kinh hồn, cô im lặng chờ đợi câu trả lời của người đàn ông trước mặt, mỗi một giây qua đi, tim lại đập nhanh thêm một chút.

Thời Cảnh Thường nhìn sâu vào mắt Hứa Sơ Sơ, sau một lúc, mới dần thả tay ra, nói:

- Không biết!

Hứa Sơ Sơ: "..."

What? Cô... mới nghe cái gì cơ??

Đột nhiên cảm thấy bản thân không thể hiểu tiếng người được nữa rồi! Tai cô có phải có vấn đề đúng không?

Không biết? Không Biết?? KHÔNG BIẾT????

Đến ghen mà cũng không biết mình đang ghen sao?? Đây là... cái khái niệm gì thế??

Hứa Sơ Sơ há miệng, không thể tin nổi hỏi:

- Anh... nói gì? Anh không biết sao??

Thời Cảnh Thường chớp mắt, vô tội đáp:

- Ừ! Không biết!

Hứa Sơ Sơ: "..."



Im lặng đến không nói nổi nên lời!

Thời Cảnh Thường nhìn cô, trong lòng như dâng lên cơn sóng nhỏ.

Anh không biết cái đó có phải là ghen hay không.... nhưng mà...

Anh không thích cái cảm giác nhìn thấy người đàn ông khác đến gần Hứa Sơ Sơ, ăn với cô, cười với cô, và cô cũng nhiệt tình đáp với họ như vậy!

Lúc trước dù cho có nhìn thấy những người khác giới nói chuyện với Hứa Sơ Sơ, Thời Cảnh Thường cũng không thấy có gì khác lạ. Nhưng bây giờ...

Anh lại có cảm giác khó chịu khi nhìn những điều như thế! Một cảm giác... rất không thoải mái.

Có trời mới biết khi anh nhìn thấy cô cười nói cùng người đàn ông khác, hay chỉ ở gần kẻ đó thôi, thậm chí là đụng chạm một chút, anh sẽ liền thấy bực mình. Cảm giác rất khó tả!

Đấy... là ghen sao?

Thời Cảnh Thường chưa yêu ai bao giờ! Mặc dù lúc trước anh từng có khoảng thời gian hẹn hò với Bạch Nhã Lệ, nhưng... anh cũng chưa từng có cảm giác bức bối khi thấy cô ta cùng người đàn ông khác làm những điều đó!

Nói thật một điều, anh cũng chưa từng yêu thích Bạch Nhã Lệ, hẹn hò đơn giản là vì cô ấy là người đầu tiên tỏ tình với anh thời trung học.

So với hàng tá học sinh nữ chỉ biết đứng ngoài nhìn anh mà khen suýt xoa thì Bạch Nhã Lệ lại là người đầu tiên dũng cảm đứng trước mặt tỏ tình với anh.

Hơn ai hết, Thời Cảnh Thường rất có sức hút với phái nữ, thời còn trẻ thì càng như vậy. Tuy nhiên, các học sinh nữ lại chỉ dám nhìn anh từ xa, khen lấy khen để, chứ không có hành động tỏ tình công khai như Bạch Nhã Lệ. Họ coi anh như một bức tượng đẹp và để trong lồng kính, chẳng dám lại gần động chạm vào.

Lúc đó, cũng là vì ngạc nhiên bởi hành động như vậy, anh mới đồng ý nhận lời hẹn hò.

Nhưng chỉ một thời gian sau, Bạch Nhã Lệ vì tính cách lạnh nhạt trước sau như một mà đề nghị chia tay Thời Cảnh Thường. Từ đó đến nay... anh không hề quen thêm người nào nữa.

Cho đến bây giờ, cả khi đã xác định quan hệ với Hứa Sơ Sơ, anh hoàn toàn là trai còn zin~~ Lần đầu của cô cũng là lần đầu của anh! Bọn họ vốn đều là tình đầu của nhau! Chẳng phân biệt kẻ thiệt người hại nào cả.



Vậy nên, đây cũng là lần đầu anh nếm trải cảm giác bức bối nơi lồng ngực, cảm giác này... thật tồi tệ!

Hứa Sơ Sơ nhíu mày, lên tiếng:

- Anh không biết mà nói kiểu ngây thơ vậy nhỉ? Thời Cảnh Thường, anh nói như thế rất dễ khiến em hiểu lầm biết không! Hiểu lầm... là anh đang ghen đấy!

Hứa Sơ Sơ từ tâm trạng phấn khích trong chốc lát vận tốc tim đập tuột xuống thảm hại. Cô có chút thất vọng đối với IQ của người đàn ông này!

Đúng là hi vọng nhiều thất vọng càng nhiều mà! Lúc nãy phấn khích quá làm gì, trèo cao quá làm gì, bây giờ... té đau đớn thế chứ!!!

Thời Cảnh Thường nhìn gương mặt Hứa Sơ Sơ biến đổi, nghĩ một lát, nói:

- Nếu vậy... thì em cứ nghĩ như thế đi!

Hứa Sơ Sơ nhướng mày, đáp:

- Thế nào là cứ nghĩ như thế chứ? Ghen là ghen, không ghen là không ghen! 1 cộng 1 cũng không thể bằng 3, anh nói giống thế nào được!

Thời Cảnh Thường đảo mắt, quyết định bỏ qua vấn đề đó, lên tiếng dặn:

- Tóm lại, sau này em không được... làm những điều đó nữa. Biết không?

Hứa Sơ Sơ phồng miệng, cô gật đầu, trả lời:

- Em biết rồi, em sẽ nghe lời anh mà!

Tin không? Tin cái méo là được!!! Cô không nghe lời anh đâu!

Chỉ hứa suông thôi, cô sẽ đi, sẽ đi tìm hàng tá người đàn ông và làm như vậy, cho anh... khó chịu đến chết luôn!

Không biết mình ghen đã là tội nặng lắm rồi! IQ ngốc càng tội nặng hơn!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chú À! Em Yêu Anh!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook