Chương 127: Gia.... Gia Chủ!
PJH
11/09/2019
Hứa Sơ Sơ ngồi trong phòng thầy hiệu
trưởng, bên cạnh là cô gái lúc nãy bị ăn hiếp, đang cúi đầu
nắm chặt váy.
Đối diện Hứa Sơ Sơ là Hứa Á Nhan, cô ta ngồi cùng với đồng bọn của mình, ai nấy đều nhìn Hứa Sơ Sơ mà hoảng sợ.
Thầy hiệu trưởng lớn tiếng:
- Các em nói cho tôi biết, rốt cuộc tại sao lại thành thế này!! Mới ngày đầu đi học đã đánh nhau, các em coi trường học là nơi nào?
Hứa Á Nhan trừng mắt, một tay cô ta ôm cổ mình, một tay vừa chỉ về phía Hứa Sơ Sơ, nói lớn:
- Thầy, chính là cô ta, cô ta đã đánh bọn em!!!
Thầy hiệu trưởng biết Hứa Á Nhan, cha cô bé này là Hứa Thanh, rất có tiếng ở Bắc Kinh, còn là người đứng đầu của hội phụ huynh trong trường.
Ông ta nhìn qua Hứa Sơ Sơ, một thân đơn giản, còn là kiểu người khép kín, có lẽ... không có địa vị gì lớn!
Nghĩ vậy, thầy hiệu trưởng liền quay sang Hứa Sơ Sơ, lên tiếng chất vấn:
- Em là học sinh lớp nào, tên gì? Tại sao lại ra tay đánh các em này!
Hứa Sơ Sơ nhìn qua phía người đàn ông, không nhanh không chậm hỏi:
- Thầy nghe từ một phía, rồi kết luận em đánh người sao? Có phải thầy hơi có cái nhìn phiến diện hay không vậy?
Thầy hiệu trưởng giật mình, theo bản năng nói:
- Em đang nói cái gì đó? Ở đâu ra cái kiểu trả treo như vậy?
Hứa Sơ Sơ cười mỉm, lên tiếng:
- Em trả treo? Hay là thầy nhìn người đoán người, thầy thấy sinh viên này có địa vị, gia đình có chút quyền thế, nên tin lời cô ta nói, không ngần ngại chất vấn sinh viên khác?
Thầy hiệu trưởng bị nói trúng tim đen, ánh mắt trợn lớn nhìn Hứa Sơ Sơ, nói:
- Được, em đã nói vậy thì gọi phụ huynh em lên cho tôi! Gọi điện thoại bảo người giám hộ em tới đây, để tôi xem em có chút địa vị gì!
Nói rồi, ông ta quay sang nhìn Hứa Á Nhan, hạ giọng khác hẳn:
- Hứa Á Nhan, em gọi điện cho ba em lên đi!
Hứa Á Nhan lập tức gật đầu, rồi liếc qua Hứa Sơ Sơ, cười đắc ý! Phen này, cô ta chết chắc rồi!
Hứa Sơ Sơ không có biểu hiện gì cho cao, cô ngồi ngửa người ra ghế đằng sau, dời mắt đi nhìn chỗ khác, cũng không có rút điện thoại gọi cho bất cứ ai!
10' sau, căn phòng hiệu trưởng vẫn im lặng bình thường, cho đến khi có tiếng giày vang lên, cùng với tiếng cửa được mở ra!
Hứa Á Nhan quay đầu, nhìn thấy ba mình, liền chạy ngay tới chỗ ông, nước mắt không biết từ đâu rớt ra nhanh chóng, lên tiếng oan ức:
- Ba... ba tới rồi! Ba mau làm chủ cho con, con bị người ta đánh, ba xem đây này.... - Vừa nói, Hứa Á Nhan vừa ngửa cổ lên, để lộ những vòng siết màu đỏ chói mắt, trong phút chốc, khơi gợi sự tức giận của Hứa Thanh!
Ông ta trừng mắt, hỏi:
- Là ai làm ra chuyện này, con nói cho ba xem, là ai to gan làm con ra nông nỗi này!!!!
Khuôn miệng Hứa Á Nhan thoáng hơi cười, nhưng ngay lập tức mếu máo trở lại, cô ta xoay người, chỉ thẳng về phía Hứa Sơ Sơ, nói:
- Ba, chính là cô ta, chính cô ta đã đánh con!!!!
Hứa Thanh theo đường chỉ tay của Hứa Á Nhan nhìn qua, vốn ánh mắt còn đang tức giận rực lửa, nhưng khi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đó, cơ mặt không tự chủ mà thay đổi!
Hứa Sơ Sơ cũng nhìn về phía ông, cười nhếch môi lên tiếng chào:
- Lâu quá không gặp, Nhất Hứa trưởng lão !!
Hứa Thanh hoảng hồn, lắp bắp đáp lại:
- Gia.... gia chủ!!
Đối diện Hứa Sơ Sơ là Hứa Á Nhan, cô ta ngồi cùng với đồng bọn của mình, ai nấy đều nhìn Hứa Sơ Sơ mà hoảng sợ.
Thầy hiệu trưởng lớn tiếng:
- Các em nói cho tôi biết, rốt cuộc tại sao lại thành thế này!! Mới ngày đầu đi học đã đánh nhau, các em coi trường học là nơi nào?
Hứa Á Nhan trừng mắt, một tay cô ta ôm cổ mình, một tay vừa chỉ về phía Hứa Sơ Sơ, nói lớn:
- Thầy, chính là cô ta, cô ta đã đánh bọn em!!!
Thầy hiệu trưởng biết Hứa Á Nhan, cha cô bé này là Hứa Thanh, rất có tiếng ở Bắc Kinh, còn là người đứng đầu của hội phụ huynh trong trường.
Ông ta nhìn qua Hứa Sơ Sơ, một thân đơn giản, còn là kiểu người khép kín, có lẽ... không có địa vị gì lớn!
Nghĩ vậy, thầy hiệu trưởng liền quay sang Hứa Sơ Sơ, lên tiếng chất vấn:
- Em là học sinh lớp nào, tên gì? Tại sao lại ra tay đánh các em này!
Hứa Sơ Sơ nhìn qua phía người đàn ông, không nhanh không chậm hỏi:
- Thầy nghe từ một phía, rồi kết luận em đánh người sao? Có phải thầy hơi có cái nhìn phiến diện hay không vậy?
Thầy hiệu trưởng giật mình, theo bản năng nói:
- Em đang nói cái gì đó? Ở đâu ra cái kiểu trả treo như vậy?
Hứa Sơ Sơ cười mỉm, lên tiếng:
- Em trả treo? Hay là thầy nhìn người đoán người, thầy thấy sinh viên này có địa vị, gia đình có chút quyền thế, nên tin lời cô ta nói, không ngần ngại chất vấn sinh viên khác?
Thầy hiệu trưởng bị nói trúng tim đen, ánh mắt trợn lớn nhìn Hứa Sơ Sơ, nói:
- Được, em đã nói vậy thì gọi phụ huynh em lên cho tôi! Gọi điện thoại bảo người giám hộ em tới đây, để tôi xem em có chút địa vị gì!
Nói rồi, ông ta quay sang nhìn Hứa Á Nhan, hạ giọng khác hẳn:
- Hứa Á Nhan, em gọi điện cho ba em lên đi!
Hứa Á Nhan lập tức gật đầu, rồi liếc qua Hứa Sơ Sơ, cười đắc ý! Phen này, cô ta chết chắc rồi!
Hứa Sơ Sơ không có biểu hiện gì cho cao, cô ngồi ngửa người ra ghế đằng sau, dời mắt đi nhìn chỗ khác, cũng không có rút điện thoại gọi cho bất cứ ai!
10' sau, căn phòng hiệu trưởng vẫn im lặng bình thường, cho đến khi có tiếng giày vang lên, cùng với tiếng cửa được mở ra!
Hứa Á Nhan quay đầu, nhìn thấy ba mình, liền chạy ngay tới chỗ ông, nước mắt không biết từ đâu rớt ra nhanh chóng, lên tiếng oan ức:
- Ba... ba tới rồi! Ba mau làm chủ cho con, con bị người ta đánh, ba xem đây này.... - Vừa nói, Hứa Á Nhan vừa ngửa cổ lên, để lộ những vòng siết màu đỏ chói mắt, trong phút chốc, khơi gợi sự tức giận của Hứa Thanh!
Ông ta trừng mắt, hỏi:
- Là ai làm ra chuyện này, con nói cho ba xem, là ai to gan làm con ra nông nỗi này!!!!
Khuôn miệng Hứa Á Nhan thoáng hơi cười, nhưng ngay lập tức mếu máo trở lại, cô ta xoay người, chỉ thẳng về phía Hứa Sơ Sơ, nói:
- Ba, chính là cô ta, chính cô ta đã đánh con!!!!
Hứa Thanh theo đường chỉ tay của Hứa Á Nhan nhìn qua, vốn ánh mắt còn đang tức giận rực lửa, nhưng khi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đó, cơ mặt không tự chủ mà thay đổi!
Hứa Sơ Sơ cũng nhìn về phía ông, cười nhếch môi lên tiếng chào:
- Lâu quá không gặp, Nhất Hứa trưởng lão !!
Hứa Thanh hoảng hồn, lắp bắp đáp lại:
- Gia.... gia chủ!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.