Chương 225: Hà Như Quả Thật Là Một Nhân Tài Hiếm Gặp!
PJH
13/09/2019
Đám cảnh sát nghe Hứa Sơ Sơ nói, trong lòng không kiềm nổi mà thốt lên:
- Hà Như chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ sao?
Hứa Sơ Sơ nghiêng đầu, ngoáy ngoáy tai, nhướng mày nói:
- Đúng vậy, bản phẫu thuật thẩm mỹ này đã tố cáo bà ta, bà ta vốn chẳng lên bàn mổ, thì là gì có chuyên phẫu thuật chứ!
Một nhân viên kĩ thuật mơ hồ, lên tiếng hỏi:
- Tôi thấy các phần số liệu trong này rất bình thường mà? Tại sao cô lại nói thứ này tố cáo bà ta!
Hứa Sơ Sơ chẹp miệng, không nhanh không chậm đáp:
- Bản phẫu thuật đượng nhiên bình thường, điều không bình thường chính là bản ghi chép gây mê của Hà Như! Các người nhìn vào đó, nói tôi nghe xem thử có cái gì bất thường?
Đám cảnh sát: "..."
Nhân viên kĩ thuật: "..."
Người phát hiện không bình thường là cô, phát hiện nó bất thường cũng là cô, biết rồi sao không nói, còn muốn thử gì chứ? Bị bệnh à?
Đột nhiên một người ngồi trước màn hình vang lên:
- Có một chỗ, một chỗ bị bỏ trống! Chính là chỗ này!
Nói rồi, người đó chạm vào màn hình, chỉ vào một góc nhỏ bị bỏ trống. Khoảng trống không lớn, nhưng lẫn trong các con số và chữ, thế nên không ai để ý tới!
Hứa Sơ Sơ gật đầu, đáp:
- Ừm, chính là chỗ đó, đó là nơi ghi chép gây mê sau khi tiến hành phẫu thuật!
- Khi kết thúc quá trình phẫu thuật, phần gây tê sẽ được ghi ở đây, thường được gọi là giai đoạn săn sóc bệnh nhân trong và sau vô cảm. Phần ghi chép bắt đầu từ khi kết thúc các thì mổ cơ bản đến khi đưa bệnh nhân ra khỏi phòng mổ về PACU & từ đó chuyển về các nơi; đây là giai đoạn hạ dần độ mê, giảm- giải dãn cơ, phục hồi các phản xạ-tự thở-huyết động (với mê hạ HA)-nhiệt độ (với tuần hoàn NCT, mê hạ nhiệt)...
- Hà Như nếu thực sự từng làm phẫu thuật, thì phải có những ghi chép kiểm tra định kì sau đó, trừ khi bà ta đã chết, thì phần này mới bị bỏ trống, và đương nhiên sổ án bệnh nhân cũng sẽ ghi đã chết thôi, nhưng mà, bà ta vẫn còn sống, vậy nên chỉ có thể giải thích là, bà ta chưa từng phẫu thuật, cho nên mới không có ghi chép về phần kiểm tra định kì này!
Đám cảnh sát chớp chớp mắt, hóa đá nhìn Hứa Sơ Sơ, bọn họ thật muốn hỏi, cô.... là người sao? À không, bọn họ chính là muốn hỏi, cô có thật là 20t không vậy? Sao cái quái gì cũng biết?
Lúc đầu xem cách cô nói chuyện và phân chia là đã thấy kinh ngạc lắm rồi, bây giờ....lại càng kinh ngạc đến mức muốn quỳ xuống nhận cô làm thầy luôn!
Hứa Sơ Sơ đương nhiên biết họ đang nghĩ gì, nhưng cô không giải thích, bởi vì... sự thật là cô chơi với một số người biết thuốc gây mê này, nói ra sợ dọa bọn họ mất thôi! Điển hình như trùm phân tích ma túy Min đó, cô còn quen được, mấy cái này sao lại không biết chứ?
Nhưng dù sao mấy kẻ đó đều là ở chợ đêm, nói với đám cảnh sát này có khi chính mình bị bắt về đồn luôn không chừng!
Hơn nữa, những thứ như thế này cô bình thường không biết thật, chỉ là do qua lại với người trong chợ đêm nhiều nên nghe mà nhớ, chứ cô có học méo gì mấy cái này đâu, không nói để người ta nhìn vào còn biết mình khôn!
Một nhân viên nữ thấy vậy, hỏi tiếp:
- Nếu đã làm giả bản phẫu thuật, tại sao họ không làm giả luôn bản ghi chép gây mê? Người ngoài mà để ý nhất định sẽ phát hiện ra bất thường mà!
Hứa Sơ Sơ cười khẩy, trả lời:
- Cô nghĩ làm giả được quá trình phục hồi của cơ thể con người sao? Kiểm tra định kì là để chắc rằng các cơ mặt của người đó hoạt động bình thường, cũng là để đảm bảo các bộ phận không bị biến đổi bất thường, mỗi người một cách hồi phục khác nhau, làm sao có thể làm giả được chứ? Với lại, mỗi lần kiểm tra định kì thì đều phải có chữ ký của bác sĩ và bệnh nhân, mới xác thực được, những cái đó quá phức tạp và rườm rà, không ai muốn làm giả đâu!
Hứa Sơ Sơ nói xong, cô chỉ vào một chỗ nữa, lên tiếng giải thích tiếp:
- Điều làm tôi chắc chắn hơn bản phẫu thuật này là giả nữa, chính là việc sử dụng liều thuốc gây mê được ghi ở đây. Liều lượng thuốc là yêu cầu cơ bản trong quá trình gây mê, để đảm bảo độ mê phù hợp tối ưu để thực hiện các động tác phẫu thuật & bảo vệ bênh nhân trước mọi kích thích do phẫu thuật gây ra. Ở đây nó chỉ được dùng 1 lần, và với liều lượng lớn, cái này sẽ gây ảnh hưởng xấu đến bệnh nhân. Các bệnh viện khác nếu thận trọng thì sẽ chia nhỏ quá trình gây mê ra, chứ không làm điều nguy hiểm thế này. Thứ đó chứng tỏ bản phẫu thuật được làm bừa bãi, không đúng sự thật!
- Chỉ với hai cái này thôi, đã đủ tố cáo, Hà Như chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ rồi!
-------...-----------------...-------------
Thời Cảnh Thường nhìn tập tài liệu, không mở ra xem, cũng không lên tiếng nói gì, việc này là anh đoán trước được, nên không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Mạnh Huyền Chân bỏ hai tay vào túi quần, chớp mắt khen ngợi:
- Hà Như quả thật là một nhân tài hiếm gặp, dùng đánh lừa để che đậy một đánh lừa khác, khiến cho người ngoài bị xoay đến chóng mặt, không còn phân biệt được đâu là thật đâu là giả!
Thời Cảnh Thường nhìn anh, bây giờ mới mở miệng:
- Hà Như là một con cáo già, mà đã là cáo già, thì đâu mấy khi dùng sức mạnh!
Mạnh Huyền Chân gật đầu, đúng thật, cáo mà, chỉ có sử dụng đầu óc và thủ đoạn thôi. Suy cho cùng, trong môi trường tự nhiên, loài này vẫn là có chỉ số IQ cao về mặt thủ đoạn!
Mạnh Huyền Chân chẹp miệng, nói:
- Bà ta lừa được cả Sở Bắc và Hứa Sơ Sơ, cũng không phải là kế sách này không tác dụng! Nếu như Hà Như không có thù với Hứa gia, tôi nhất định chiêu mộ bà ta về với đội của mình.
Thời Cảnh Thường nhếch môi, không nhanh không chậm lên tiếng:
- Hà Như.... chỉ thừa hưởng trí óc và tài năng của Hà gia thôi... Nói đến cuối, vẫn là mang dòng máu lai dơ bẩn.
- Hà Như chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ sao?
Hứa Sơ Sơ nghiêng đầu, ngoáy ngoáy tai, nhướng mày nói:
- Đúng vậy, bản phẫu thuật thẩm mỹ này đã tố cáo bà ta, bà ta vốn chẳng lên bàn mổ, thì là gì có chuyên phẫu thuật chứ!
Một nhân viên kĩ thuật mơ hồ, lên tiếng hỏi:
- Tôi thấy các phần số liệu trong này rất bình thường mà? Tại sao cô lại nói thứ này tố cáo bà ta!
Hứa Sơ Sơ chẹp miệng, không nhanh không chậm đáp:
- Bản phẫu thuật đượng nhiên bình thường, điều không bình thường chính là bản ghi chép gây mê của Hà Như! Các người nhìn vào đó, nói tôi nghe xem thử có cái gì bất thường?
Đám cảnh sát: "..."
Nhân viên kĩ thuật: "..."
Người phát hiện không bình thường là cô, phát hiện nó bất thường cũng là cô, biết rồi sao không nói, còn muốn thử gì chứ? Bị bệnh à?
Đột nhiên một người ngồi trước màn hình vang lên:
- Có một chỗ, một chỗ bị bỏ trống! Chính là chỗ này!
Nói rồi, người đó chạm vào màn hình, chỉ vào một góc nhỏ bị bỏ trống. Khoảng trống không lớn, nhưng lẫn trong các con số và chữ, thế nên không ai để ý tới!
Hứa Sơ Sơ gật đầu, đáp:
- Ừm, chính là chỗ đó, đó là nơi ghi chép gây mê sau khi tiến hành phẫu thuật!
- Khi kết thúc quá trình phẫu thuật, phần gây tê sẽ được ghi ở đây, thường được gọi là giai đoạn săn sóc bệnh nhân trong và sau vô cảm. Phần ghi chép bắt đầu từ khi kết thúc các thì mổ cơ bản đến khi đưa bệnh nhân ra khỏi phòng mổ về PACU & từ đó chuyển về các nơi; đây là giai đoạn hạ dần độ mê, giảm- giải dãn cơ, phục hồi các phản xạ-tự thở-huyết động (với mê hạ HA)-nhiệt độ (với tuần hoàn NCT, mê hạ nhiệt)...
- Hà Như nếu thực sự từng làm phẫu thuật, thì phải có những ghi chép kiểm tra định kì sau đó, trừ khi bà ta đã chết, thì phần này mới bị bỏ trống, và đương nhiên sổ án bệnh nhân cũng sẽ ghi đã chết thôi, nhưng mà, bà ta vẫn còn sống, vậy nên chỉ có thể giải thích là, bà ta chưa từng phẫu thuật, cho nên mới không có ghi chép về phần kiểm tra định kì này!
Đám cảnh sát chớp chớp mắt, hóa đá nhìn Hứa Sơ Sơ, bọn họ thật muốn hỏi, cô.... là người sao? À không, bọn họ chính là muốn hỏi, cô có thật là 20t không vậy? Sao cái quái gì cũng biết?
Lúc đầu xem cách cô nói chuyện và phân chia là đã thấy kinh ngạc lắm rồi, bây giờ....lại càng kinh ngạc đến mức muốn quỳ xuống nhận cô làm thầy luôn!
Hứa Sơ Sơ đương nhiên biết họ đang nghĩ gì, nhưng cô không giải thích, bởi vì... sự thật là cô chơi với một số người biết thuốc gây mê này, nói ra sợ dọa bọn họ mất thôi! Điển hình như trùm phân tích ma túy Min đó, cô còn quen được, mấy cái này sao lại không biết chứ?
Nhưng dù sao mấy kẻ đó đều là ở chợ đêm, nói với đám cảnh sát này có khi chính mình bị bắt về đồn luôn không chừng!
Hơn nữa, những thứ như thế này cô bình thường không biết thật, chỉ là do qua lại với người trong chợ đêm nhiều nên nghe mà nhớ, chứ cô có học méo gì mấy cái này đâu, không nói để người ta nhìn vào còn biết mình khôn!
Một nhân viên nữ thấy vậy, hỏi tiếp:
- Nếu đã làm giả bản phẫu thuật, tại sao họ không làm giả luôn bản ghi chép gây mê? Người ngoài mà để ý nhất định sẽ phát hiện ra bất thường mà!
Hứa Sơ Sơ cười khẩy, trả lời:
- Cô nghĩ làm giả được quá trình phục hồi của cơ thể con người sao? Kiểm tra định kì là để chắc rằng các cơ mặt của người đó hoạt động bình thường, cũng là để đảm bảo các bộ phận không bị biến đổi bất thường, mỗi người một cách hồi phục khác nhau, làm sao có thể làm giả được chứ? Với lại, mỗi lần kiểm tra định kì thì đều phải có chữ ký của bác sĩ và bệnh nhân, mới xác thực được, những cái đó quá phức tạp và rườm rà, không ai muốn làm giả đâu!
Hứa Sơ Sơ nói xong, cô chỉ vào một chỗ nữa, lên tiếng giải thích tiếp:
- Điều làm tôi chắc chắn hơn bản phẫu thuật này là giả nữa, chính là việc sử dụng liều thuốc gây mê được ghi ở đây. Liều lượng thuốc là yêu cầu cơ bản trong quá trình gây mê, để đảm bảo độ mê phù hợp tối ưu để thực hiện các động tác phẫu thuật & bảo vệ bênh nhân trước mọi kích thích do phẫu thuật gây ra. Ở đây nó chỉ được dùng 1 lần, và với liều lượng lớn, cái này sẽ gây ảnh hưởng xấu đến bệnh nhân. Các bệnh viện khác nếu thận trọng thì sẽ chia nhỏ quá trình gây mê ra, chứ không làm điều nguy hiểm thế này. Thứ đó chứng tỏ bản phẫu thuật được làm bừa bãi, không đúng sự thật!
- Chỉ với hai cái này thôi, đã đủ tố cáo, Hà Như chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ rồi!
-------...-----------------...-------------
Thời Cảnh Thường nhìn tập tài liệu, không mở ra xem, cũng không lên tiếng nói gì, việc này là anh đoán trước được, nên không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Mạnh Huyền Chân bỏ hai tay vào túi quần, chớp mắt khen ngợi:
- Hà Như quả thật là một nhân tài hiếm gặp, dùng đánh lừa để che đậy một đánh lừa khác, khiến cho người ngoài bị xoay đến chóng mặt, không còn phân biệt được đâu là thật đâu là giả!
Thời Cảnh Thường nhìn anh, bây giờ mới mở miệng:
- Hà Như là một con cáo già, mà đã là cáo già, thì đâu mấy khi dùng sức mạnh!
Mạnh Huyền Chân gật đầu, đúng thật, cáo mà, chỉ có sử dụng đầu óc và thủ đoạn thôi. Suy cho cùng, trong môi trường tự nhiên, loài này vẫn là có chỉ số IQ cao về mặt thủ đoạn!
Mạnh Huyền Chân chẹp miệng, nói:
- Bà ta lừa được cả Sở Bắc và Hứa Sơ Sơ, cũng không phải là kế sách này không tác dụng! Nếu như Hà Như không có thù với Hứa gia, tôi nhất định chiêu mộ bà ta về với đội của mình.
Thời Cảnh Thường nhếch môi, không nhanh không chậm lên tiếng:
- Hà Như.... chỉ thừa hưởng trí óc và tài năng của Hà gia thôi... Nói đến cuối, vẫn là mang dòng máu lai dơ bẩn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.