Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 224: Ai Đó Đã Mang Đi!

PJH

13/09/2019

*Nhân vật Thẩm Nguyệt là trong một bộ truyện khác nhé, cô ấy là người trong hắc đạo, từng được Hứa Sơ Sơ cứu một lần nên kết bạn bè. Thẩm Nguyệt là lão đại của một bang hội nổi tiếng ở Châu Á và phía Bắc Mỹ, rất quan tâm Sơ Sơ và luôn bảo vệ cô ấy từ xa. Nói chung, đây là nhân vật xã hội đen, cũng là chủ chợ đêm và tính cách còn cường hơn cả Hứa Sơ Sơ nữa*

------...-----------...---------------------

Hứa Sơ Sơ ngồi trên xe đến chiều thì đám cảnh sát đó trở về.

Cô nhìn bọn họ không mang theo thứ gì cả lên tiếng hỏi:

- Các người không lấy được? Vậy còn về đây làm gì?

Một người đàn ông mím môi, cắn răng đáp:

- Chúng tôi không lấy được bản gốc. Nhưng có tìm được hình ảnh của nó, nghĩ là hữu dụng nên đem về đây!

Hứa Sơ Sơ híp mắt, không lên tiếng, đám người kia tự hiểu cũng vội lấy điện thoại ra, cắm dây vào một máy tính, tải hình ảnh lên.

Cô nhìn dữ liệu đang được chyển tải, thuận miệng hỏi:

- Vì sao không lấy được bản gốc mà chỉ có sao chép hình ảnh được thôi?

Một nhân viên nữ nhìn Hứa sơ Sơ, có chút xấu hổ trả lời:

- Chúng tôi đã sử dụng hết quyền hạn luôn rồi, nhưng bệnh viện đó bảo mật tài liệu này rất kĩ, chúng tôi không xem được trực tiếp, thế nên chỉ đành hack kho dữ liệu của nơi đó lấy về.



Hứa Sơ Sơ chề môi, không hiểu nổi những người này cố chấp đến vậy làm gì.

Nó với cách trộm của cô không giống nhau hả? Cũng là âm thầm lén lút đem về, khác méo gì nhau đâu? Làm như không trộm thì quang minh chính đại lắm ấy!

Hơn nữa, nếu như trộm là trộm được cả đồ thật, còn cái này, sao chép và nhìn qua máy, đâu có tốt hơn là bao khi nhìn bản sao chứ? Đúng là không hiểu nổi!

Nhưng mà, kì lạ nhỉ? Một hồ sơ phẫu thuật thẩm mỹ thôi mà? Đến cảnh sát cũng không được xem, bệnh viện này có cần giữ gắt vậy không? Thường không phải là bọn họ nên hợp tác hỗ trợ sao? Làm gì mà bí mật đến kiểu đó chứ?

Chẳng lẽ, bên trong có thứ gì đó không xem được à?

Hứa Sơ Sơ nhìn lên màn hình, những dòng chữ dần dần hiện ra, cùng với những hình ảnh không tin được, khiến cô mở to mắt đứng hình.

Ha! Hóa ra là như vậy, thảo nào, bệnh viện đó lại giữ kín bản phẫu thuật này đến thế....

Hà Như... bà đúng thật là cao tay!

Đang lúc Hứa Sơ Sơ nhìn màn hình, đám cảnh sát nhìn nhau, quyết định nói:

- Còn một việc nữa, lúc nãy khi chúng tôi sao chép tài liệu về máy, thì phát hiện bản ghi chép gốc này đã biến mất! Trong phần ghi chép sổ của y tá trưởng, nó được ghi là "Đã tiêu huy", nhưng khi chúng tôi rà soát bản ghi chép số tài liệu tiêu hủy thì lại không có phần tài liệu này. Tôi nghĩ, có lẽ, là có ai đó đã tới trước chúng ta, mang bản gốc đi rồi!

Hứa Sơ Sơ nhíu mày, quay phắt lại hỏi:



- Cái gì? Mang đi? Là ai mang nó đi?

Đám cảnh sát lắc đầu, ngậm ngùi nói không biết.

Bọn họ đâu phải thần thánh làm sao biết ai mang đi chứ?

Hứa Sơ Sơ đảo mắt, mím môi không lên tiếng. Còn người nào lại muốn bản phẫu thuật này tới mức..... đánh cắp nó chứ?

----------...---------------...-------------

Thời Cảnh Thường ngồi trên bàn làm việc, xa xa Mạnh Huyền Chân đã đi tới, mở cửa bước vào.

Thấy ai đó đang suy nghĩ ngây ngẩn liền lên tiếng trêu chọc:

- Đang nhớ Hứa Sơ Sơ sao?

Thời Cảnh Thường chớp mắt, liếc sang nhìn Mạnh Huyền Chân, không nhanh không chậm nói:

- Tôi có nhớ cũng không liên quan đến cậu, hỏi làm gì?

Mạnh Huyền Chân bật cười, đưa tập tài liệu trên tay để lên bàn anh, nói:

- Cậu nghi ngờ đúng rồi, Hà Như bà ta.... chưa từng phẫu thuật!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chú À! Em Yêu Anh!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook