Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 218: Nhưng Em Yêu Anh!

PJH

13/09/2019

Lời nói của Hứa Sơ Sơ làm Thời Cảnh Thường có chút cứng ngắc, anh hơi dừng động tác ở tay, ngước mặt nhìn vẻ mặt chờ mong của cô, hỏi ngược lại:

- Sao em lại muốn nghe cái đó?

Hứa Sơ Sơ đảo mắt, thản nhiên đáp:

- Thì... em muốn nghe thôi, không được à?

Thời Cảnh Thường nhìn cô 1s, sau đó cúi đầu vặn lại vòi nước, rồi lấy khăn trên kệ lau khô tay cho cô, lên tiếng hỏi tiếp:

- Nhưng tại sao lại muốn nghe? Chắc phải có lí do gì đặc biệt mới muốn nghe chứ?

Hứa Sơ Sơ nhíu mày, cô vểnh môi trả lời:

- Gì cơ? Em muốn nghe thì nói muốn nghe thôi, chẳng lẽ muốn nghe một thứ gì đó cũng cần phải có lí do à? Anh lạt thế?

Thời Cảnh Thường lau khô tay cho Hứa Sơ Sơ xong, anh xoay qua nhìn cô, hơi dựa người vào kệ tủ, nghiêng đầu nói:

- Vậy tại sao phải là tôi mà không phải do em nói trước? Em muốn người khác nói trong khi mình không tự biểu hiện trước à?

Hứa Sơ Sơ đờ người, cô chớp chớp mắt nhìn Thời Cảnh Thường, có chút câm lặng không lên tiếng.

Bộ, cô nói trước hay là anh nói trước... thì khác nhau sao? Nó có gì không giống chứ?



Thời Cảnh Thường nói như vậy, không lẽ.... Anh đây là đang muốn nghe cô nói trước à?

Trong lúc Hứa Sơ Sơ còn đang vòng vo suy nghĩ, thì Thời Cảnh Thường đã dần mất kiên nhẫn, anh thấy dáng vẻ đó của cô, liền xoay người đi về phía bàn ăn, vừa nói:

- Được rồi, mau lại đây ăn cơm...

- Em yêu anh! - Đột nhiên một câu nói thốt ra cắt ngang lời của Thời Cảnh Thường, khiến anh ngạc nhiên quay đầu lại nhìn Hứa Sơ Sơ .

Cô... vừa mới nói... gì cơ?

Hứa Sơ Sơ nhìn Thời Cảnh Thường, cô chớp to đôi mắt vô hại, hỏi:

- Em yêu anh.... Cái này.... anh không thấy được hả? Hay là... do em thể hiện chưa rõ, vậy nên... anh mới muốn em nói ra?

Hứa Sơ Sơ từ trước tới giờ cứ luôn nghĩ Thời Cảnh Thường biết cô yêu anh ấy, vì vậy, cô chưa bao giờ nói ra câu đó. Trừ việc lúc cô theo đuổi anh, đúng thật có nói mấy câu dồn ép như kiểu "Cháu thích chú" "Em thích anh".... nhưng mà... mấy câu đó chắc có giống "Em yêu anh" nhỉ?

Hứa Sơ Sơ cứ tưởng... Thời Cảnh Thường biết cô yêu anh chứ? Nếu không, anh nghĩ mọi việc cô làm đến bây giờ là vì cái gì? Không phải là vì muốn chứng minh tình cảm cô dành cho anh sao?

Nó... khó nhận ra quá hả?

Ánh mắt Thời Cảnh Thường có chút biến đổi, nơi nào đó trong lồng ngực nóng lên bất thường, tựa như... đang tan chảy.

Từ lúc bọn họ xác định quan hệ đến giờ, Hứa Sơ Sơ không còn nói quá nhiều câu thích anh như lúc trước, anh cứ nghĩ là cô ngại, nhưng mà... lí do thực sự khiến cô ấy không nói nữa, là vì... cô ấy tưởng anh biết rồi sao?



Hóa ra, không phải Hứa Sơ Sơ không nói nữa, mà là cô đã chuyển từ lời nói sang thành hành động, quan tâm anh, để ý anh, rồi cùng làm với anh, những thứ đó, đều thay thế cho câu nói... Em yêu anh...

Thời Cảnh Thường nhìn Hứa Sơ Sơ, tay có chút nắm lại, anh nhấc chân đi đến chỗ cô, nhìn từ trên cao xuống, bất thình lình hạ một nụ hôn trên trán Hứa Sơ Sơ, một cách nhẹ nhàng... dịu dàng nhất...

Hứa Sơ Sơ bất ngờ với hành động của anh, nhân lúc cô còn chưa suy nghĩ ra điều gì, đã nghe Thời Cảnh Thường lên tiếng:

- Tôi cũng vậy!

Hứa Sơ Sơ: "..."

What? Gì cơ? Anh mới nói gì cơ?

Tôi cũng vậy??? Tôi cũng vậy là ý thế nào?

Là ý anh cũng yêu cô hả? Hay là... anh biết cô yêu anh?

Sao có cảm giác câu trả lời này chung chung quá vậy?

Hứa Sơ Sơ chớp chớp mắt, cô đưa một tay lên sờ trán mình, ngay nơi Thời Cảnh Thường đặt môi, rồi hỏi:

- Khoan đã? Vậy là sao? Tôi cũng vậy? Anh nói câu này là có ý gì hả? Nó giống anh yêu em à? Làm sao mà giống được? IQ anh nhận dạng thế nào mà giống chứ? Không phải trong trường hợp này anh nên nói lại là "Anh cũng yêu em" sao? Tại sao lại bảo là "Tôi cũng vậy"? Quê?

- Này Thời Cảnh Thường, bọn nó chỉ cùng giống số chữ thôi, chứ đâu có giống nghĩa, đều là 3 chữ vậy tại sao anh không chịu nói Anh yêu em hả????????

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chú À! Em Yêu Anh!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook