Chương 84: Tao Rất Dở Đếm Số, Nhưng Không Dở
PJH
08/09/2019
Yết Yến bị dồn vào một góc phòng vệ
sinh, đầu cô bị dập vào trong tường, cạnh bồn rửa mặt, một tên đàn ông béo phì xấu xí đang nắm lấy tóc cô, tay thì không
ngừng sờ soạng những nơi nhạy cảm, lên tiếng gàn dở:
- Cô bé, em thật sự nghĩ anh sẽ cho em đi sao? Một đêm thôi, phục vụ anh, đừng nói là vài cái vai phụ, đến vai chính anh cũng sẽ cho em. - Nói rồi, ông ta thè ra cái lưỡi dài liến láp cánh tay của Yết Yến.
Yết Yến khóc đến nỗi lớp maekup trên mặt cũng đã trôi gần hết, nhưng vẫn không bỏ cuộc cầu xin:
- Đừng, làm ơn... làm ơn... đừng làm như vậy!
Người đàn ông kia nghe ngược lại càng cười lớn, sảng khoải nói:
- Em đây là đang muốn dụ dỗ anh sao? Hahaha được, rất nhanh thôi!!! - Nói rồi, hắn ta tiến tới, muốn xé váy của cô ra!
Ngay lúc này, cánh cửa đã khóa kín đột nhiên bị một lực đá văng, cái khóa bung một cách vô cớ, bay khỏi đám ốc vít thẳng ra ngoài. Mà đứng trước cửa đó, một cô gái mang chiếc váy dạ hội xanh dương xinh đẹp, đang khoanh tay đứng kiêu ngạo.
Cô liếc mắt nhìn xung quanh phòng vệ sinh, sau đó nhấc chân đi vào, quay người sang bên phải, liền thấy hai người nào đó với một tư thế hết sức.... đau mắt!!
Hứa Sơ Sơ: "..."
Có chút hối hận rồi! Muốn ráp cánh cửa vào rồi đi ra lại quá. Cái cảnh tượng này... quá nóng bỏng mà! Xem mà muốn hỏng mắt rồi!
Hứa Sơ Sơ dựa người vào tương, bày ra bộ dáng lười biếng hiếm thấy, giả vờ lên tiếng:
- Ây da, lỡ chân!!! Làm hỏng chuyện tốt của hai người hả?
Người đàn ông bụng bự to béo xoay đầu, nhìn cô quát:
- Mày là ai, dám vào đây phá chuyện của tao? Mau cút ra ngoài cho tao!!
Hứa Sơ Sơ nhắm mắt lại, rồi mở mắt ra, thở hắt một hơi, đưa tay lên sờ trán mình, rồi nhìn tên kia, hỏi:
- Bao lâu chưa đánh răng rồi? Hửm?
- Cái gì? - Tên đàn ông không ngờ được Hứa Sơ Sơ sẽ nói vậy, có chút không phản ứng được thốt lên!
Cô nhướng mày nhìn tên mập kia, hỏi lại:
- Tôi hỏi ông bao lâu chưa đánh răng rồi? Sao mà miệng phun ra toàn những lời lẽ hôi thối như thế, hửm? Điếc tai, nghe không rõ sao?
Người đàn ông kia nghe liền tức giận, bị chửi xéo, hắn liền rời khỏi người Yết Yến, lắp bắp không nói nên lời:
- Mày... mày .....
Hứa Sơ Sơ chẹp miệng, cô đứng thẳng người lên, nói:
- Mày mày cái gì? Bị cà lâm sao?Nói được thì nói không nói được thì câm luôn, đừng có nói ú ớ như tiếng chó thế!
Nói rồi, cô liếc sang chỗ Yết yến, nhìn một lượt thấy cô ta không bị gì, liền lên tiếng:
- Ông cũng to gan thật, dám ở trong nhà vệ sinh hoàng gia làm chuyện đồi bại này, thiết nghĩ, quản lí ở đây mà biết thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra đây ha?
Người đàn ông bị nói trúng, liền tức giận nói lại:
- Mày câm mồm, mau cút ra ngoài, nếu mày mà dám nói chuyện này với ai, tao sẽ cắt lưỡi của mày!
Hứa Sơ Sơ nghe thấy liền cười lớn, cô nhìn tên mập lùn hơn mình cả một cái đầu, nhướng mày lên tiếng:
- Muốn tôi cút? Từ nhỏ đến giờ ông là người đầu tiên đứng trước mặt tôi dám nói tôi cút đấy! Thật không may, tôi lại không thích lời nói đó một chút nào, ông chọc nhầm người rồi, ông béo!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ thả hai tay ra, cô nhếch môi, nói:
- Hôm nay người phải cút là ông chứ không phải tôi đâu, tôi cho ông 3 giây, biến khỏi tầm mắt của tôi ngay!
Tên đàn ông bị sỉ nhục, hắn không chịu nổi bị đánh bại trước một con nhóc, liền lao lên muốn đánh cô:
- Mày... con nhỏ hỗn láo!!!!!!!
Hứa Sơ Sơ nhìn hắn ta, cô nhếch môi đếm chậm rãi:
- Một..... ba!!!
Đếm xong, cô dùng tay chặn lại cú đấm của tên béo kia, dùng gót giày nhọn hoắt, đạp trúng chỗ hiễm của hắn.
Người đàn ông mập mạp đau đớn, ôm lấy hạ thân mình quỳ rạp xuống nền đất, mặt mày đều đỏ lên.
Hứa Sơ Sơ liếm môi, cô tung thêm một cước nữa, khiến hắn nằm rạp xuống đất, không nhúc nhích nổi.
Cô đạp gót chân lên tay ông ta, làm hắn kêu lên đau đớn "AAAAAAAAAAAAA"
Nhìn xuống người đàn ông đang nhăn nhó vì đau ở cả hai nơi, Hứa Sơ Sơ nhướng mày, lên tiếng:
- Tao đã cho mày thời gian để biến mà, đúng không? Hửm? Là do mày không nghe lời thôi, đừng trách tao, thằng béo ạ!
Hứa Sơ Sơ cười đến cong mắt, nụ cười đạt nơi khóe môi nhưng không hề đạt nơi đáy mắt, âm u nói:
- Tao... rất dở đếm số, nhưng mà... không dở đánh đâu!
*Hãy bỏ phiếu để Tiêu có động lực ra nhiều hơn nhé*
- Cô bé, em thật sự nghĩ anh sẽ cho em đi sao? Một đêm thôi, phục vụ anh, đừng nói là vài cái vai phụ, đến vai chính anh cũng sẽ cho em. - Nói rồi, ông ta thè ra cái lưỡi dài liến láp cánh tay của Yết Yến.
Yết Yến khóc đến nỗi lớp maekup trên mặt cũng đã trôi gần hết, nhưng vẫn không bỏ cuộc cầu xin:
- Đừng, làm ơn... làm ơn... đừng làm như vậy!
Người đàn ông kia nghe ngược lại càng cười lớn, sảng khoải nói:
- Em đây là đang muốn dụ dỗ anh sao? Hahaha được, rất nhanh thôi!!! - Nói rồi, hắn ta tiến tới, muốn xé váy của cô ra!
Ngay lúc này, cánh cửa đã khóa kín đột nhiên bị một lực đá văng, cái khóa bung một cách vô cớ, bay khỏi đám ốc vít thẳng ra ngoài. Mà đứng trước cửa đó, một cô gái mang chiếc váy dạ hội xanh dương xinh đẹp, đang khoanh tay đứng kiêu ngạo.
Cô liếc mắt nhìn xung quanh phòng vệ sinh, sau đó nhấc chân đi vào, quay người sang bên phải, liền thấy hai người nào đó với một tư thế hết sức.... đau mắt!!
Hứa Sơ Sơ: "..."
Có chút hối hận rồi! Muốn ráp cánh cửa vào rồi đi ra lại quá. Cái cảnh tượng này... quá nóng bỏng mà! Xem mà muốn hỏng mắt rồi!
Hứa Sơ Sơ dựa người vào tương, bày ra bộ dáng lười biếng hiếm thấy, giả vờ lên tiếng:
- Ây da, lỡ chân!!! Làm hỏng chuyện tốt của hai người hả?
Người đàn ông bụng bự to béo xoay đầu, nhìn cô quát:
- Mày là ai, dám vào đây phá chuyện của tao? Mau cút ra ngoài cho tao!!
Hứa Sơ Sơ nhắm mắt lại, rồi mở mắt ra, thở hắt một hơi, đưa tay lên sờ trán mình, rồi nhìn tên kia, hỏi:
- Bao lâu chưa đánh răng rồi? Hửm?
- Cái gì? - Tên đàn ông không ngờ được Hứa Sơ Sơ sẽ nói vậy, có chút không phản ứng được thốt lên!
Cô nhướng mày nhìn tên mập kia, hỏi lại:
- Tôi hỏi ông bao lâu chưa đánh răng rồi? Sao mà miệng phun ra toàn những lời lẽ hôi thối như thế, hửm? Điếc tai, nghe không rõ sao?
Người đàn ông kia nghe liền tức giận, bị chửi xéo, hắn liền rời khỏi người Yết Yến, lắp bắp không nói nên lời:
- Mày... mày .....
Hứa Sơ Sơ chẹp miệng, cô đứng thẳng người lên, nói:
- Mày mày cái gì? Bị cà lâm sao?Nói được thì nói không nói được thì câm luôn, đừng có nói ú ớ như tiếng chó thế!
Nói rồi, cô liếc sang chỗ Yết yến, nhìn một lượt thấy cô ta không bị gì, liền lên tiếng:
- Ông cũng to gan thật, dám ở trong nhà vệ sinh hoàng gia làm chuyện đồi bại này, thiết nghĩ, quản lí ở đây mà biết thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra đây ha?
Người đàn ông bị nói trúng, liền tức giận nói lại:
- Mày câm mồm, mau cút ra ngoài, nếu mày mà dám nói chuyện này với ai, tao sẽ cắt lưỡi của mày!
Hứa Sơ Sơ nghe thấy liền cười lớn, cô nhìn tên mập lùn hơn mình cả một cái đầu, nhướng mày lên tiếng:
- Muốn tôi cút? Từ nhỏ đến giờ ông là người đầu tiên đứng trước mặt tôi dám nói tôi cút đấy! Thật không may, tôi lại không thích lời nói đó một chút nào, ông chọc nhầm người rồi, ông béo!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ thả hai tay ra, cô nhếch môi, nói:
- Hôm nay người phải cút là ông chứ không phải tôi đâu, tôi cho ông 3 giây, biến khỏi tầm mắt của tôi ngay!
Tên đàn ông bị sỉ nhục, hắn không chịu nổi bị đánh bại trước một con nhóc, liền lao lên muốn đánh cô:
- Mày... con nhỏ hỗn láo!!!!!!!
Hứa Sơ Sơ nhìn hắn ta, cô nhếch môi đếm chậm rãi:
- Một..... ba!!!
Đếm xong, cô dùng tay chặn lại cú đấm của tên béo kia, dùng gót giày nhọn hoắt, đạp trúng chỗ hiễm của hắn.
Người đàn ông mập mạp đau đớn, ôm lấy hạ thân mình quỳ rạp xuống nền đất, mặt mày đều đỏ lên.
Hứa Sơ Sơ liếm môi, cô tung thêm một cước nữa, khiến hắn nằm rạp xuống đất, không nhúc nhích nổi.
Cô đạp gót chân lên tay ông ta, làm hắn kêu lên đau đớn "AAAAAAAAAAAAA"
Nhìn xuống người đàn ông đang nhăn nhó vì đau ở cả hai nơi, Hứa Sơ Sơ nhướng mày, lên tiếng:
- Tao đã cho mày thời gian để biến mà, đúng không? Hửm? Là do mày không nghe lời thôi, đừng trách tao, thằng béo ạ!
Hứa Sơ Sơ cười đến cong mắt, nụ cười đạt nơi khóe môi nhưng không hề đạt nơi đáy mắt, âm u nói:
- Tao... rất dở đếm số, nhưng mà... không dở đánh đâu!
*Hãy bỏ phiếu để Tiêu có động lực ra nhiều hơn nhé*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.