Chương 83: Tiếng La Hét Quen Thuộc!
PJH
08/09/2019
Xe dừng chân trước một khác sạn sang trọng, Mạnh Huyền Chân mở cửa bước xuống, lịch sự đi vòng qua bên
kia, mở cửa cho Hứa Sơ Sơ. Cẩn thận che chắn đầu cô, sau đó dẫn cô đi vào trong.
Khách sạn này nằm trong chuỗi khách sạn hoàng gia, nếu như Hứa Sơ Sơ nhớ không lầm, Hứa gia cũng có cổ phần điều hành nơi này, nhưng mà... Hàn thị sao lại có thế lực lớn đến mức đặt tiệc ở đây được chứ?
Hàn thị tuy rất mạnh, nhưng xét về mọi mặt, đều là thua xa các gia tộc lâu đời ở Bắc Kinh này, bọn họ chỉ là thế hệ gen 3, dù cho có giàu đi nữa, cũng đâu có máu mặt đến mức có thể bao trọn khách sạn sang trọng này. Đây là khách sạn Hoàng gia Anh đấy, đến Hứa gia cũng chỉ nắm có vài phần trăm thôi!!!
Thấy Hứa Sơ Sơ ngó nghiêng, Mạnh Huyền Chân đoán được cô đang nghĩ gì, liền nói:
- Biết Hàn Cẩn Du chứ? Anh ta có cổ phần ở khách sạn này, nên được phép tổ chức tiệc!
Câu nói của anh thành công gây sự chú ý lên người Hứa Sơ Sơ, cô liếc mắt nhìn anh, hỏi:
- Hàn Cẩn Du? Không phải anh ta là giám đốc Hàn thị sao? Bên đó chịu chi tiền mua cổ phần khách sạn này à? Tiền ở đâu ra cơ?
Hứa Sơ Sơ vốn có đầu óc của mẹ cô, rất nhạy bén với kinh doanh, hơn nữa còn sở hữu kiến thức từ ông nội từng làm quân nhân mà nền chính trị cũng am hiểu rất rõ, cô biết, Hứa thị không có khả năng mua nổi cổ phần ở đây, đến công ty PJH, cũng chỉ mua được 2% cổ phần thôi mà?
Mạnh Huyền Chân dẫn Hứa Sơ Sơ đến một bàn ăn, thuận tay lấy ly nước kẹp vào tay cô, vừa trả lời:
- Vay! Chính là vay theo nghĩa đen đó!
Hứa Sơ Sơ nhíu mày, cô cắn môi lên tiếng:
- Không lẽ, Hàn Cẩn Du lấy danh nghĩa Hàn thị, để vay Chính phủ sao?
Mạnh Huyền Chân nhếch môi, nháy mắt nói:
- Bingo! Sơ Sơ, em đúng là rất thông minh đấy, sao em biết là cậu ta vay Chính phủ?
Hứa Sơ Sơ nâng ly nước lên uống, chậm rãi đáp:
- Ngoài cái kho Chính phủ ra còn có cái kho nào nhiều tiền hơn sao? Oách.....
Ly nước vừa đưa lên miệng, Hứa Sơ Sơ liền đẩy ra, cô nhăn mày nhìn cốc nước, rồi lớn tiếng với Mạnh Huyền Chân:
- Này... anh lấy rượu cho em hả???
Mạnh Huyền Chân nhướng mày, vô tội hỏi:
- Đây là cocktail mà? Em không uống được cocktail hả?
Hứa Sơ Sơ khó chịu lau miệng, cô nhìn váy mình bị dính chút nước mà nhăn mày, nói:
- Em bị dị ứng với cồn.... từ nhỏ đã thế rồi!
Nói xong, cô ngước mặt nhìn Mạnh Huyền Chân, lên tiếng:
- Em đi vào nhà vệ sinh một lát, anh đợi ở đây nhé!
Mạnh Huyền Chân gật đầu sảng khoái, Hứa Sơ Sơ liền nhấc chân rời đi. Nhìn bóng dáng cô gái nhỏ nhắn kiêu ngạo đó, khóe miệng Mạnh Huyền Chân hơi nhếch lên, Thời Cảnh Thường ơi là Thời Cảnh Thường.... xinh đẹp, thông minh, đáng yêu lại vui tính thế này, không xiêu lòng mới chuyện lạ!!
Hứa Sơ Sơ vào phòng vệ sinh, mở vòi rửa vết nước vương vãi ngay cổ, sau đó chà sát vết ướt trên váy mình.
Lúc này, chợt một tiếng hét la tới, xen vào trong tai Hứa Sơ Sơ.
- AAA, ông không được qua đây, tôi không làm, không làm đâu! - Tiếng một cô gái hét lên. Kèm theo đó là một tiếng đàn ông lớn tuổi nói:
- Ngoan, cô bé, em muốn đóng phim, thì phục vụ ta, vài phút thôi, sẽ có ngay một vai diễn! Hahaha.
Tiếng cười ghê tởm truyền qua, Hứa Sơ Sơ nhăn mày, chẹp miệng không muốn chú ý tới, cô sấy khô váy mình dưới máy lạnh rồi mở cửa đi ra ngoài.
Chợt, tiếng nói cô gái một lần nữa vang lên:
- Đừng, đừng.... tôi không làm, ông tránh ra mau lên tránh ra!
Hứa Sơ Sơ dừng chân, cô đứng trước phòng nhà vệ sinh nam, nhíu mày khó hiểu, giọng nói này à không tiếng la hét này... sao nghe quen thế nhỉ??
Hình như... cô đã nghe... ở đâu rồi thì phải? Đúng không?
Rồi một ý nghĩ vụt qua đầu Hứa Sơ Sơ, cô mím môi, hơi nghi hoặc. Không lẽ... là giọng nói của Yết Yến?
Khách sạn này nằm trong chuỗi khách sạn hoàng gia, nếu như Hứa Sơ Sơ nhớ không lầm, Hứa gia cũng có cổ phần điều hành nơi này, nhưng mà... Hàn thị sao lại có thế lực lớn đến mức đặt tiệc ở đây được chứ?
Hàn thị tuy rất mạnh, nhưng xét về mọi mặt, đều là thua xa các gia tộc lâu đời ở Bắc Kinh này, bọn họ chỉ là thế hệ gen 3, dù cho có giàu đi nữa, cũng đâu có máu mặt đến mức có thể bao trọn khách sạn sang trọng này. Đây là khách sạn Hoàng gia Anh đấy, đến Hứa gia cũng chỉ nắm có vài phần trăm thôi!!!
Thấy Hứa Sơ Sơ ngó nghiêng, Mạnh Huyền Chân đoán được cô đang nghĩ gì, liền nói:
- Biết Hàn Cẩn Du chứ? Anh ta có cổ phần ở khách sạn này, nên được phép tổ chức tiệc!
Câu nói của anh thành công gây sự chú ý lên người Hứa Sơ Sơ, cô liếc mắt nhìn anh, hỏi:
- Hàn Cẩn Du? Không phải anh ta là giám đốc Hàn thị sao? Bên đó chịu chi tiền mua cổ phần khách sạn này à? Tiền ở đâu ra cơ?
Hứa Sơ Sơ vốn có đầu óc của mẹ cô, rất nhạy bén với kinh doanh, hơn nữa còn sở hữu kiến thức từ ông nội từng làm quân nhân mà nền chính trị cũng am hiểu rất rõ, cô biết, Hứa thị không có khả năng mua nổi cổ phần ở đây, đến công ty PJH, cũng chỉ mua được 2% cổ phần thôi mà?
Mạnh Huyền Chân dẫn Hứa Sơ Sơ đến một bàn ăn, thuận tay lấy ly nước kẹp vào tay cô, vừa trả lời:
- Vay! Chính là vay theo nghĩa đen đó!
Hứa Sơ Sơ nhíu mày, cô cắn môi lên tiếng:
- Không lẽ, Hàn Cẩn Du lấy danh nghĩa Hàn thị, để vay Chính phủ sao?
Mạnh Huyền Chân nhếch môi, nháy mắt nói:
- Bingo! Sơ Sơ, em đúng là rất thông minh đấy, sao em biết là cậu ta vay Chính phủ?
Hứa Sơ Sơ nâng ly nước lên uống, chậm rãi đáp:
- Ngoài cái kho Chính phủ ra còn có cái kho nào nhiều tiền hơn sao? Oách.....
Ly nước vừa đưa lên miệng, Hứa Sơ Sơ liền đẩy ra, cô nhăn mày nhìn cốc nước, rồi lớn tiếng với Mạnh Huyền Chân:
- Này... anh lấy rượu cho em hả???
Mạnh Huyền Chân nhướng mày, vô tội hỏi:
- Đây là cocktail mà? Em không uống được cocktail hả?
Hứa Sơ Sơ khó chịu lau miệng, cô nhìn váy mình bị dính chút nước mà nhăn mày, nói:
- Em bị dị ứng với cồn.... từ nhỏ đã thế rồi!
Nói xong, cô ngước mặt nhìn Mạnh Huyền Chân, lên tiếng:
- Em đi vào nhà vệ sinh một lát, anh đợi ở đây nhé!
Mạnh Huyền Chân gật đầu sảng khoái, Hứa Sơ Sơ liền nhấc chân rời đi. Nhìn bóng dáng cô gái nhỏ nhắn kiêu ngạo đó, khóe miệng Mạnh Huyền Chân hơi nhếch lên, Thời Cảnh Thường ơi là Thời Cảnh Thường.... xinh đẹp, thông minh, đáng yêu lại vui tính thế này, không xiêu lòng mới chuyện lạ!!
Hứa Sơ Sơ vào phòng vệ sinh, mở vòi rửa vết nước vương vãi ngay cổ, sau đó chà sát vết ướt trên váy mình.
Lúc này, chợt một tiếng hét la tới, xen vào trong tai Hứa Sơ Sơ.
- AAA, ông không được qua đây, tôi không làm, không làm đâu! - Tiếng một cô gái hét lên. Kèm theo đó là một tiếng đàn ông lớn tuổi nói:
- Ngoan, cô bé, em muốn đóng phim, thì phục vụ ta, vài phút thôi, sẽ có ngay một vai diễn! Hahaha.
Tiếng cười ghê tởm truyền qua, Hứa Sơ Sơ nhăn mày, chẹp miệng không muốn chú ý tới, cô sấy khô váy mình dưới máy lạnh rồi mở cửa đi ra ngoài.
Chợt, tiếng nói cô gái một lần nữa vang lên:
- Đừng, đừng.... tôi không làm, ông tránh ra mau lên tránh ra!
Hứa Sơ Sơ dừng chân, cô đứng trước phòng nhà vệ sinh nam, nhíu mày khó hiểu, giọng nói này à không tiếng la hét này... sao nghe quen thế nhỉ??
Hình như... cô đã nghe... ở đâu rồi thì phải? Đúng không?
Rồi một ý nghĩ vụt qua đầu Hứa Sơ Sơ, cô mím môi, hơi nghi hoặc. Không lẽ... là giọng nói của Yết Yến?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.