Chương 26: Thì Ra Là Vậy!
PJH
02/09/2019
Hứa Mạnh Trưởng nhìn ly trà, rồi nhìn sang Thời Cảnh Thường, lên tiếng hỏi anh:
- Có phải năm đó quyết định của ta là sai không? Phải chăng không ngăn cản, mọi chuyện cũng sẽ không thành ra như bây giờ?
Thời Cảnh Thường rót đầy ly trà của mình, rồi mới đặt ấm trà xuống, anh không uống vội, mà để nó ở đó, nhìn Hứa Mạnh Trưởng đáp:
- Ba à, chuyện đã qua rồi, ba có hối tiếc cũng không thể thay đổi được, mà cho dù ba có quay lại thời điểm đó, con tin ba vẫn sẽ quyết định như vậy thôi!
Hứa Mạnh Trưởng nhìn anh, chớp mắt nói:
- Cảnh Thường, con nói xem, vì sao anh hai con lại si tình đến vậy? Vì một người phụ nữ, tàn nhẫn với con gái mình như vậy, có đáng hay không?
Thời Cảnh Thường bây giờ mới cầm ly trà lên uống, mở miệng trả lời:
- Con bé nó kiên cường hơn ba tưởng nhiều, thật đấy!
Một ngụm trà theo miệng Thời Cảnh Thường tràn xuống thanh quản, sự ấm nóng lấp đầy họng cổ anh, yết hầu gợi cảm nhấp nhô, anh.... vẫn cứ bình tĩnh như vậy.
------------...--------------...-------
Phía dưới, Hứa Hấn Trung hít một hơi, tay vẫn cầm lấy tay người phụ nữ bên cạnh, lên tiếng bắt đầu nói:
- Trước khi quen biết mẹ con, Sơ Sơ, thật ra, ba đã biết Hà Như rồi!! - Hứa Hấn Trung nghiêng đầu thâm tình nhìn người phụ nữ bên cạnh mình, bà ta cũng nhìn ông, mím môi.
- Ba và Hà Như quen nhau từ lúc học Đại học, cùng khối cùng lớp nhưng mãi sau khi ra trường, ba mới ngỏ lời hẹn hò với cô ấy. Lúc đó, đối với một thanh niên 24 tuổi mà nói, là một khoảng thanh xuân cuồng nhiệt khi ba biết yêu, biết thích, biết cả màu hồng trong tình yêu là một chuyện tốt đẹp đến thế nào!
- Yêu nhau 2 năm, rồi cũng đến ngày ba quyết tâm đưa Hà Như về ra mắt ông nội con. Điều vượt xa tưởng tượng của ba, là ông nội con lại không chấp nhận cô ấy, một mực muốn ba từ bỏ.
- Ba với cô ấy lúc đó không chấp nhận được việc mình chia rẽ, mà ông nội con lại năm lần bảy lượt quấy rối Hà Như, càng không cho ba tiếp cận cô ấy, nhốt ba trong phòng suốt mấy ngày liền. Vì nông nỗi, nên ngay khi thoát ra, ba liền tìm Hà Như, lên kế hoạch bỏ trốn.....
Nghe đến đây, tay Hứa Sơ Sơ bất giác run lên, thì ra là như vậy! Thì ra.... ba cô đã yêu người phụ nữ đó trước cả mẹ cô!
Hứa Sơ Sơ nhanh chóng nắm chặt tay lại, mím môi không lên tiếng, tiếp tục nghe ông nói.
- Đối với hoàn cảnh ba lúc ấy, đương nhiên không thể nào thoát nổi lòng bàn tay của ông nội con, ông ấy bắt ba về lại, đánh ba một trận, lại nhốt vào trong nhà kho, sau mấy ngày, ông ấy đến gặp ba, nói là Hà Như đã đi rồi!!!
- Ba lúc ấy cứ nghĩ rằng ông nội con nói đùa, liền lao đầu ra ngoài tìm kiếm Hà Như, thế nhưng.... không tìm được cô ấy!!
- Lúc đó, ba như một tên điên, chạy khắp nơi tìm người, suốt mấy ngày liền không ăn, không uống, rốt cuộc... bị ngất xỉu bên vệ đường....
- Có phải năm đó quyết định của ta là sai không? Phải chăng không ngăn cản, mọi chuyện cũng sẽ không thành ra như bây giờ?
Thời Cảnh Thường rót đầy ly trà của mình, rồi mới đặt ấm trà xuống, anh không uống vội, mà để nó ở đó, nhìn Hứa Mạnh Trưởng đáp:
- Ba à, chuyện đã qua rồi, ba có hối tiếc cũng không thể thay đổi được, mà cho dù ba có quay lại thời điểm đó, con tin ba vẫn sẽ quyết định như vậy thôi!
Hứa Mạnh Trưởng nhìn anh, chớp mắt nói:
- Cảnh Thường, con nói xem, vì sao anh hai con lại si tình đến vậy? Vì một người phụ nữ, tàn nhẫn với con gái mình như vậy, có đáng hay không?
Thời Cảnh Thường bây giờ mới cầm ly trà lên uống, mở miệng trả lời:
- Con bé nó kiên cường hơn ba tưởng nhiều, thật đấy!
Một ngụm trà theo miệng Thời Cảnh Thường tràn xuống thanh quản, sự ấm nóng lấp đầy họng cổ anh, yết hầu gợi cảm nhấp nhô, anh.... vẫn cứ bình tĩnh như vậy.
------------...--------------...-------
Phía dưới, Hứa Hấn Trung hít một hơi, tay vẫn cầm lấy tay người phụ nữ bên cạnh, lên tiếng bắt đầu nói:
- Trước khi quen biết mẹ con, Sơ Sơ, thật ra, ba đã biết Hà Như rồi!! - Hứa Hấn Trung nghiêng đầu thâm tình nhìn người phụ nữ bên cạnh mình, bà ta cũng nhìn ông, mím môi.
- Ba và Hà Như quen nhau từ lúc học Đại học, cùng khối cùng lớp nhưng mãi sau khi ra trường, ba mới ngỏ lời hẹn hò với cô ấy. Lúc đó, đối với một thanh niên 24 tuổi mà nói, là một khoảng thanh xuân cuồng nhiệt khi ba biết yêu, biết thích, biết cả màu hồng trong tình yêu là một chuyện tốt đẹp đến thế nào!
- Yêu nhau 2 năm, rồi cũng đến ngày ba quyết tâm đưa Hà Như về ra mắt ông nội con. Điều vượt xa tưởng tượng của ba, là ông nội con lại không chấp nhận cô ấy, một mực muốn ba từ bỏ.
- Ba với cô ấy lúc đó không chấp nhận được việc mình chia rẽ, mà ông nội con lại năm lần bảy lượt quấy rối Hà Như, càng không cho ba tiếp cận cô ấy, nhốt ba trong phòng suốt mấy ngày liền. Vì nông nỗi, nên ngay khi thoát ra, ba liền tìm Hà Như, lên kế hoạch bỏ trốn.....
Nghe đến đây, tay Hứa Sơ Sơ bất giác run lên, thì ra là như vậy! Thì ra.... ba cô đã yêu người phụ nữ đó trước cả mẹ cô!
Hứa Sơ Sơ nhanh chóng nắm chặt tay lại, mím môi không lên tiếng, tiếp tục nghe ông nói.
- Đối với hoàn cảnh ba lúc ấy, đương nhiên không thể nào thoát nổi lòng bàn tay của ông nội con, ông ấy bắt ba về lại, đánh ba một trận, lại nhốt vào trong nhà kho, sau mấy ngày, ông ấy đến gặp ba, nói là Hà Như đã đi rồi!!!
- Ba lúc ấy cứ nghĩ rằng ông nội con nói đùa, liền lao đầu ra ngoài tìm kiếm Hà Như, thế nhưng.... không tìm được cô ấy!!
- Lúc đó, ba như một tên điên, chạy khắp nơi tìm người, suốt mấy ngày liền không ăn, không uống, rốt cuộc... bị ngất xỉu bên vệ đường....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.