Chương 228: Trận Chiến Bắt Đầu!
PJH
13/09/2019
Hai ngày sau, Hứa Sơ Sơ ngồi trong xe, cô nhìn màn hình máy tính, sau đó cầm bộ đàm lên nói:
- Bắt đầu đi!
Ngay lập tức, một nhóm quân đội cùng cảnh sát nhanh chóng rời đi.
Bọn họ tới hang ổ của Hà Như, tiến hành đột nhập bất ngờ, lục soát nơi ẩn nấu của bà ta.
Cùng lúc đó, Hứa Sơ Sơ nói với một nhân viên cảnh sát khác:
- Các đội bên kia đã sẵn sàng rồi chứ? Lập tức phong tỏa lối ra ở sân bay, tiến hành kiểm tra chặt chẽ ở từng nơi một, nhất định không được bỏ sót gì, biết không?
- Rõ! - Người nhân viên gật đầu rồi nhanh chóng truyền tin đi.
Hứa Sơ Sơ chỉ mượn một nhóm cảnh sát từ Sở Bắc, còn lại hầu hết đều sử dụng quân đội cải trang, trong lúc làm việc, tinh thần của quân đôi luôn tốt hơn ai hết. Hơn nữa, họ còn có các kiến thức cơ bản và dễ dàng xử lí các tình huống.
- Báo cáo, tại hiện trường tìm được các tang vật sản xuất thuốc, cùng một trữ lượng anh túc và heroin, có một số thuốc dạng viên nan đang chế biến nhưng đã bị bỏ dở, không phát hiện có người nào khác ở đây!- Tiếng từ bộ đàm truyền qua tai Hứa Sơ Sơ.
Cô thầm chửi thề, nói:
- Đem theo thứ thuốc đó về, chia đội ra tìm xung quanh khu vực đó! Bà ta chưa đi xa được đâu!
Đang chế biến thuốc mà bỏ dở, Hà Như nhất định vừa mới rời đi!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ điều chỉnh bộ đám qua tần số khác, lên tiếng:
- Ở các sân bay có phát hiện gì không?
Các đội được chia lần lượt báo cáo về, kết quả đều không có.
Thấy vậy, cô liền nhìn nam nhân viên kĩ thuật bên cạnh, nói:
- Kết nối với các máy camera giám sát giao thông, bà ta vẫn chưa ra khỏi nơi này, mau lên!
Sân bay không có, các bến xe cũng không có, bây giờ quân đội ở khắp nơi, Hà Như chắc chắn đang lẩn quẩn ở đâu đó trong thành phố này. Chỉ là... ở đâu chứ?
Rốt cuộc bà ta lấy từ nguồn tin nào? Mà biết cô sẽ tới?
Người nhân viên không nói hai lời lập tức thao tác tay lên máy tính. Đến khi một đoạn camera được ghi lại tại một cột đèn giao thông, Hứa Sơ Sơ bỗng lên tiếng:
- Dừng lại!
Hứa Sơ Sơ cúi đầu nhìn kĩ chiếc xe đang dừng ngay tại đèn giao thông, người phụ nữ ngồi trong xe với khuôn mặt quen thuộc của Mã Yết Yến, mỉm cười nhìn vào camera giám sát.
Người nhân viên kĩ thuật thấy thế, liền nói:
- Đoạn vid này được ghi lại 20' trước, bà ta đã biết kế hoạch của cô nên nhanh chóng tẩu thoát rồi!
Hứa Sơ Sơ nhíu mày, 20', đã từ 20' trước ư? Nếu như là vậy, tại sao bà ta lại chạy ở đường này?
Suy nghĩ lúc đó không phải là nhanh chóng tẩu thoát sap? Đó đâu phải đường đến sân bay chứ
Chợt, một ý nghĩ vụt qua trong đầu Hứa Sơ Sơ, cô ngẩn người, lẩm nhẩm nói:
- Đường XYZ.... không... Hứa gia... ông nội!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ mở cửa xuống xe, vọt chạy đi, Hà Như... bà ta đang đến Hứa gia!!!
------...-----------------...---------------
Công ty PJH, phòng làm việc.
Thời Cảnh Thường ngồi trong phòng, cùng với Mạnh Huyền Chân, nghe anh ta nói:
- Sơ Sơ bắt đầu rồi, cô ấy đang sử dụng quân đội để bắt Hà Như. Mọi sân bay đều được phong tỏa, cảnh sát cũng đang lục tìm khắp nơi. Hà Như phen này khó thoát rồi.
Thời Cảnh Thường ngồi im không lên tiếng. Hà Như trong suy nghĩ cuuar anh không dễ bị bắt như vậy, cứ cho rằng bà ta không ngờ được Sơ Sơ sẽ chơi lớn như vậy đi, nhưng.... Hà Như thật sẽ không phản kháng gì sao?
"Cốc cốc" - Ngay lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, thư lí Vĩ tiến vào, đến gần chỗ Thời Cảnh Thường, nói:
- Thời tổng, có chuyển phát nhanh cho ngài!
Thời Cảnh Thường ngẩng đầu, hỏi:
- Là ai?
Thư kí Vĩ nhìn tên trên mảnh giấy, đáp:
- Người gửi tên là.... Hà Như!
- Bắt đầu đi!
Ngay lập tức, một nhóm quân đội cùng cảnh sát nhanh chóng rời đi.
Bọn họ tới hang ổ của Hà Như, tiến hành đột nhập bất ngờ, lục soát nơi ẩn nấu của bà ta.
Cùng lúc đó, Hứa Sơ Sơ nói với một nhân viên cảnh sát khác:
- Các đội bên kia đã sẵn sàng rồi chứ? Lập tức phong tỏa lối ra ở sân bay, tiến hành kiểm tra chặt chẽ ở từng nơi một, nhất định không được bỏ sót gì, biết không?
- Rõ! - Người nhân viên gật đầu rồi nhanh chóng truyền tin đi.
Hứa Sơ Sơ chỉ mượn một nhóm cảnh sát từ Sở Bắc, còn lại hầu hết đều sử dụng quân đội cải trang, trong lúc làm việc, tinh thần của quân đôi luôn tốt hơn ai hết. Hơn nữa, họ còn có các kiến thức cơ bản và dễ dàng xử lí các tình huống.
- Báo cáo, tại hiện trường tìm được các tang vật sản xuất thuốc, cùng một trữ lượng anh túc và heroin, có một số thuốc dạng viên nan đang chế biến nhưng đã bị bỏ dở, không phát hiện có người nào khác ở đây!- Tiếng từ bộ đàm truyền qua tai Hứa Sơ Sơ.
Cô thầm chửi thề, nói:
- Đem theo thứ thuốc đó về, chia đội ra tìm xung quanh khu vực đó! Bà ta chưa đi xa được đâu!
Đang chế biến thuốc mà bỏ dở, Hà Như nhất định vừa mới rời đi!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ điều chỉnh bộ đám qua tần số khác, lên tiếng:
- Ở các sân bay có phát hiện gì không?
Các đội được chia lần lượt báo cáo về, kết quả đều không có.
Thấy vậy, cô liền nhìn nam nhân viên kĩ thuật bên cạnh, nói:
- Kết nối với các máy camera giám sát giao thông, bà ta vẫn chưa ra khỏi nơi này, mau lên!
Sân bay không có, các bến xe cũng không có, bây giờ quân đội ở khắp nơi, Hà Như chắc chắn đang lẩn quẩn ở đâu đó trong thành phố này. Chỉ là... ở đâu chứ?
Rốt cuộc bà ta lấy từ nguồn tin nào? Mà biết cô sẽ tới?
Người nhân viên không nói hai lời lập tức thao tác tay lên máy tính. Đến khi một đoạn camera được ghi lại tại một cột đèn giao thông, Hứa Sơ Sơ bỗng lên tiếng:
- Dừng lại!
Hứa Sơ Sơ cúi đầu nhìn kĩ chiếc xe đang dừng ngay tại đèn giao thông, người phụ nữ ngồi trong xe với khuôn mặt quen thuộc của Mã Yết Yến, mỉm cười nhìn vào camera giám sát.
Người nhân viên kĩ thuật thấy thế, liền nói:
- Đoạn vid này được ghi lại 20' trước, bà ta đã biết kế hoạch của cô nên nhanh chóng tẩu thoát rồi!
Hứa Sơ Sơ nhíu mày, 20', đã từ 20' trước ư? Nếu như là vậy, tại sao bà ta lại chạy ở đường này?
Suy nghĩ lúc đó không phải là nhanh chóng tẩu thoát sap? Đó đâu phải đường đến sân bay chứ
Chợt, một ý nghĩ vụt qua trong đầu Hứa Sơ Sơ, cô ngẩn người, lẩm nhẩm nói:
- Đường XYZ.... không... Hứa gia... ông nội!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ mở cửa xuống xe, vọt chạy đi, Hà Như... bà ta đang đến Hứa gia!!!
------...-----------------...---------------
Công ty PJH, phòng làm việc.
Thời Cảnh Thường ngồi trong phòng, cùng với Mạnh Huyền Chân, nghe anh ta nói:
- Sơ Sơ bắt đầu rồi, cô ấy đang sử dụng quân đội để bắt Hà Như. Mọi sân bay đều được phong tỏa, cảnh sát cũng đang lục tìm khắp nơi. Hà Như phen này khó thoát rồi.
Thời Cảnh Thường ngồi im không lên tiếng. Hà Như trong suy nghĩ cuuar anh không dễ bị bắt như vậy, cứ cho rằng bà ta không ngờ được Sơ Sơ sẽ chơi lớn như vậy đi, nhưng.... Hà Như thật sẽ không phản kháng gì sao?
"Cốc cốc" - Ngay lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, thư lí Vĩ tiến vào, đến gần chỗ Thời Cảnh Thường, nói:
- Thời tổng, có chuyển phát nhanh cho ngài!
Thời Cảnh Thường ngẩng đầu, hỏi:
- Là ai?
Thư kí Vĩ nhìn tên trên mảnh giấy, đáp:
- Người gửi tên là.... Hà Như!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.