Chương 15: Cảm nhận được an toàn từ chú
Thị Phương
04/01/2021
- Thả tôi ra, có ai không cứu tôi với!!!!
Hai người các cô đều kêu khản cả cổ nhưng vẫn chẳng thấy gì, cái cảm giác duy nhất lúc này cô cảm nhận được là Nóng! nóng cực độ
Nó như có một luồng điện nóng cứ giật giật ở bụng dưới. Linh không hiểu vì sao mình bị như vậy, rất khó chịu
Đang giãy dụa vì nóng thì cửa bị một tên đầu trọc đạp ra, hắn cùng mấy tên đàn em đi vào. Chúng nhìn thấy cô như vậy thì cười phá lên như lũ điên
\- Cô em sao vậy? muốn bọn anh thoả mãn em không? hahaha.....
\- Các người...các người đã cho tôi uống cái gì?!...
Đến cả nói chuyện cô cũng chẳng còn sức lực, cả người yếu ớt
\- Chỉ là cho cô em kích thích hơn khi bị các anh đây đè thôi!
Thật tục tĩu, cô chỉ muốn chạy đến xé nát cái bản mặt thằng chó đấy ra nhưng chân tay cứ run lẩy bẩy. Một tên tiến lên túm lấy cổ áo cô rồi hô to
\- Đại ca, con bé này vẫn còn zin! Đại ca thật có phúc, hôm nay chúng ta sẽ được thoải mái. hahaha!!!!
Tên khác lại cầm một chiếc máy quay lên, quay lại nói
\- Anh, chúng em kính anh trước. Bọn em sẽ quay lại cho đại ca làm chút kỉ niệm!
\- Được, chúng mày cũng khôn phết!
Thằng chó cầm đầu hất tay cho bọn chúng đi ra ngoài, cầm lấy chiếc máy quay để lên trên bàn đối diện với chiếc giường
Nó đi tới trước giường, tên đó tiến một bước cô lùi một bước. Ngồi co ro trong góc giường, hai tay ôm chặt cổ áo, bây giờ cô đã không còn nóng nữa, mà chỉ rét run thôi
\- Ngoan, theo anh một đêm!
Hắn nói xong trườn người lên phía trước kéo lê cổ chân về phía hắn, cả người ngã ngửa đến nỗi đập cả đầu vào thành giường
\- A ..thả tôi ra, anh muốn gì cũng được, tôi có tiền, tôi sẽ cho anh tiền. Xin anh thả hai đứa chúng tôi ra!
\- Cô em nghĩ tôi ngây thơ, bây giờ tôi chỉ cần thân thể của cô em thôi!
Hắn vừa nói tay còn mò vào trong cổ áo cô sờ soạng. Linh sợ hãi rụt người lại, bắt lấy tay hắn bỏ ra nhưng sự ngăn cản của cô không kéo dài được lâu khi hắn mất kiên nhẫn liền tát bốp vào mặt cô một cái nữa
Đầu óc của cô quay mòng mòng, Linh nghiêng mặt úp xuống gar giường. Ngay lập tức, cô cảm thấy lạnh lẽo ở trên ngực
Chiếc áo sơ mi mỏng manh bị xé rách, cổ cô bị hắn kéo ngược lại
\- Cầu xin anh...tha...tha cho tôi đi, tôi... không muốn!
Bốp!!!
Lại một cái tát nữa rơi trên má cô, tên đó lấy mảnh áo nhét vào miệng cô
\- Con đĩ! câm mồm lại để cho ông chơi mày!
\- Ư...ư...
Nước mắt cô cứ thế rơi lã chã, cả khuôn mặt đau rát không thôi, những âm thanh cô phát ra bị chặn ở cổ không thể nào thành tiếng
Ngay lúc này, người mà cô nghĩ đến chỉ có chú Nam
Sợ hãi bao trùm, cô lấy chân đá hắn nhưng không thành mà lại còn bị tên đó hung hăng đấm một cú vào bụng làm cô chết đứng
Hắn thấy cô yên lặng không giãy dụa nữa mới bắt đầu định làm tiếp nhưng chưa kịp chạm vào cô thì cả cơ thể của hắn đã ngã ngửa ra sau. Ngay sau đó một thân hình quen thuộc rơi vào tầm mắt của Linh, lúc này không còn sức lực nữa cô cảm nhận được an toàn. Nhắm mắt chìm vào hôn mê
.
.
.
\- Cô ấy sao rồi ?
\- Cô ấy bị thương ở bụng khá nặng nhưng đã chữa trị không có di chứng gì. Còn...cô ấy đã được rửa ruột để loại bỏ thuốc có hại nên bây giờ đã không còn gì đáng ngại nữa
Một bác sĩ nữ tầm tuổi hắn nhẹ nhàng giải thích từng chi tiết một
\- Cô ấy thuốc gì mà có hại?
\- Thứ thuốc gì mình không cần nói thì cậu cũng phải biết chứ!
\- Cảm ơn cậu, nhờ cậu chăm sóc tốt nhất cho cô ấy!
\- Không cần, đây là việc của mình mà!
Cô ấy là Trâm, bạn học của chú Nam. Hiện nay đang công tác tại bệnh viện này
Hai người các cô đều kêu khản cả cổ nhưng vẫn chẳng thấy gì, cái cảm giác duy nhất lúc này cô cảm nhận được là Nóng! nóng cực độ
Nó như có một luồng điện nóng cứ giật giật ở bụng dưới. Linh không hiểu vì sao mình bị như vậy, rất khó chịu
Đang giãy dụa vì nóng thì cửa bị một tên đầu trọc đạp ra, hắn cùng mấy tên đàn em đi vào. Chúng nhìn thấy cô như vậy thì cười phá lên như lũ điên
\- Cô em sao vậy? muốn bọn anh thoả mãn em không? hahaha.....
\- Các người...các người đã cho tôi uống cái gì?!...
Đến cả nói chuyện cô cũng chẳng còn sức lực, cả người yếu ớt
\- Chỉ là cho cô em kích thích hơn khi bị các anh đây đè thôi!
Thật tục tĩu, cô chỉ muốn chạy đến xé nát cái bản mặt thằng chó đấy ra nhưng chân tay cứ run lẩy bẩy. Một tên tiến lên túm lấy cổ áo cô rồi hô to
\- Đại ca, con bé này vẫn còn zin! Đại ca thật có phúc, hôm nay chúng ta sẽ được thoải mái. hahaha!!!!
Tên khác lại cầm một chiếc máy quay lên, quay lại nói
\- Anh, chúng em kính anh trước. Bọn em sẽ quay lại cho đại ca làm chút kỉ niệm!
\- Được, chúng mày cũng khôn phết!
Thằng chó cầm đầu hất tay cho bọn chúng đi ra ngoài, cầm lấy chiếc máy quay để lên trên bàn đối diện với chiếc giường
Nó đi tới trước giường, tên đó tiến một bước cô lùi một bước. Ngồi co ro trong góc giường, hai tay ôm chặt cổ áo, bây giờ cô đã không còn nóng nữa, mà chỉ rét run thôi
\- Ngoan, theo anh một đêm!
Hắn nói xong trườn người lên phía trước kéo lê cổ chân về phía hắn, cả người ngã ngửa đến nỗi đập cả đầu vào thành giường
\- A ..thả tôi ra, anh muốn gì cũng được, tôi có tiền, tôi sẽ cho anh tiền. Xin anh thả hai đứa chúng tôi ra!
\- Cô em nghĩ tôi ngây thơ, bây giờ tôi chỉ cần thân thể của cô em thôi!
Hắn vừa nói tay còn mò vào trong cổ áo cô sờ soạng. Linh sợ hãi rụt người lại, bắt lấy tay hắn bỏ ra nhưng sự ngăn cản của cô không kéo dài được lâu khi hắn mất kiên nhẫn liền tát bốp vào mặt cô một cái nữa
Đầu óc của cô quay mòng mòng, Linh nghiêng mặt úp xuống gar giường. Ngay lập tức, cô cảm thấy lạnh lẽo ở trên ngực
Chiếc áo sơ mi mỏng manh bị xé rách, cổ cô bị hắn kéo ngược lại
\- Cầu xin anh...tha...tha cho tôi đi, tôi... không muốn!
Bốp!!!
Lại một cái tát nữa rơi trên má cô, tên đó lấy mảnh áo nhét vào miệng cô
\- Con đĩ! câm mồm lại để cho ông chơi mày!
\- Ư...ư...
Nước mắt cô cứ thế rơi lã chã, cả khuôn mặt đau rát không thôi, những âm thanh cô phát ra bị chặn ở cổ không thể nào thành tiếng
Ngay lúc này, người mà cô nghĩ đến chỉ có chú Nam
Sợ hãi bao trùm, cô lấy chân đá hắn nhưng không thành mà lại còn bị tên đó hung hăng đấm một cú vào bụng làm cô chết đứng
Hắn thấy cô yên lặng không giãy dụa nữa mới bắt đầu định làm tiếp nhưng chưa kịp chạm vào cô thì cả cơ thể của hắn đã ngã ngửa ra sau. Ngay sau đó một thân hình quen thuộc rơi vào tầm mắt của Linh, lúc này không còn sức lực nữa cô cảm nhận được an toàn. Nhắm mắt chìm vào hôn mê
.
.
.
\- Cô ấy sao rồi ?
\- Cô ấy bị thương ở bụng khá nặng nhưng đã chữa trị không có di chứng gì. Còn...cô ấy đã được rửa ruột để loại bỏ thuốc có hại nên bây giờ đã không còn gì đáng ngại nữa
Một bác sĩ nữ tầm tuổi hắn nhẹ nhàng giải thích từng chi tiết một
\- Cô ấy thuốc gì mà có hại?
\- Thứ thuốc gì mình không cần nói thì cậu cũng phải biết chứ!
\- Cảm ơn cậu, nhờ cậu chăm sóc tốt nhất cho cô ấy!
\- Không cần, đây là việc của mình mà!
Cô ấy là Trâm, bạn học của chú Nam. Hiện nay đang công tác tại bệnh viện này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.