Chú Có Yêu Cháu Không?

Chương 8: Cho anh nhé

Thị Phương

04/01/2021

Tối hôm sau, hắn đi đến trước cửa phòng của cô và My gõ cửa thật lâu. Trong phòng lúc này chỉ có cái My, cô và lũ bạn đang đú ở ngoài bãi tắm, đốt lửa, cắm trại, ăn uống...Vì My đau bụng nên không đi được

Ì ạch ra mở cửa, My nhìn thấy hắn đứng đó, khuôn mặt cô đang cau có chuyển thành xuân tình phơi phới, mắt sáng rực

"Anh à chú...chú tìm cháu có việc?"

"Nhìn tôi già lắm sao?"

Hắn nhíu mày nhìn khuôn mặt My vì ngại mà đỏ lên

"Kh...không có...là cái Linh bảo chúng cháu gọi như thế!"

Hắn nghe thấy tên cô, bất giác mỉm cười, My tưởng hắn cười với mình nên càng ngại ngùng hơn

Lấy trong túi ra một sấp tiền 500 nghìn đưa cho My

"Cầm lấy, và chia cho bọn bạn của cô, bảo chúng từ nay thấy tôi thì gọi là anh xưng em hiểu chưa!"

Hắn nói rõ ràng, rành mạch, nghe ra cả sự uy hiếp cùng bá đạo

"Vâng...vâng..em biết rồi!"

Hài lòng với thái độ của My, hắn lại nói thêm

" Tôi cần cô giúp tôi một việc"

Hắn ghé sát vào tai My nói thầm kế hoạch của mình, My nghe rất chăm chú, gật đầu liên tục, thi thoảng còn cười đen tối

" Hiểu chưa?"

My gật đầu, lấy điện thoại ra gọi cho Linh, đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy

" Alo, tao đây?"

"Mày, cứu tao, aaaa!"

My tỏ vẻ đau đớn nói với cô, còn không quên nhìn hắn cười

"Từ từ nói tao nghe!"



Bên này cô thì đang sốt sắng hỏi My, chỉ lo nó xảy ra chuyện, lòng cô như đang có lửa đốt, đứng ngồi không yên

"Chú mày..."

Nghe My nhắc đến hắn, trong lòng cô dâng lên cảm giác bất an

"Hắn ta làm sao? hắn ta làm gì mày?"

Cô hét to vào điện thoại

"Chú mày...hắn ta...Aaaa!"

Nge tiếng hét chói tai của My, cô định hỏi thêm nhưng đầu dây bên kia đã mất tín hiệu

Cô cuống quýt chạy thật nhanh về khách sạn, từ chỗ cô về đó cũng chỉ 500 mét, cô cố gắng chạy thật nhanh, trên đường bị trật chân ngã mấy lần lên nền đường bê tông

Nhìn xuống đầu gối bị chảy máu, bước chân cũng chậm lại, cảm thấy bản thân thật vô dụng, nước mắt vì uất ức mà chảy giàn dụa trên khuôn mặt trắng trẻo

"Trần Thế Nam tốt nhất chú đừng động vào bạn tôi, nếu không chú không yên với tôi đâu!"

Cô nhịn đau, lê đôi chân đang đau chạy về khách sạn, về đến phòng mình cô không thấy My đâu, quần áo trong tủ của My bị lục tung lên vất đầu xuống sàn nhà, cô lo lắng liền chạy nhanh sang phòng hắn

Gõ cửa thùm thụp, cô không ngừng la hét, vẻ mặt giận dữ

" Trần Thế Nam, ra đây mau!"

" Tên cầm thú chó chết mau ra đây cho tao!"

Mất kiểm soát, cô la hét, chửi bới hắn mà không biết mình đang nói gì, có mấy người phòng khác ngó nghiêng nhìn cô bàn tán

Đang điên tiết, cô quay sang hét thẳng vào mặt mấy người đó

"Nhìn gì mà nhìn, chưa nhìn thấy người điên bao giờ hả, cút hết đi... Aaa!"

Cô chưa kịp mắng xong đã bị người nào đó kéo vào trong phòng, đóng cửa thật chặt.Cả một quá trình cô không kịp phản kháng, nhìn rõ người trước mặt là hắn, cô đưa tay tát mạnh vào mặt tên hỗ đản đó

"Đồ mất nhân tính, chú làm gì bạn tôi rồi?"

Cô đẩy hắn ra chạy vọt vào phòng tắm tìm xem có My ở đó không, hắn bị đánh nhưng không tức giận, đưa tay xoa xoa bên má bị đau, nhìn cô hối hả thì thầm cười



"My ơi, mày nghe tao gọi không? Myyyy!"

"Chú làm gì nó rồi? Chú giấu nó ở đâu? Nói!"

Tâm trạng bị kích động, cô chạy đến túm lấy cổ áo hắn mà kéo mạnh

"Em nói gì tôi không hiểu, bạn em, tôi không động!"

Hắn giữ chặt vai cô lại, bình tình nhìn cô nói

"Tôi tưởng chú đứng đắn thì ra cũng chỉ là loại ngụy quân tử, chú thèm hơi gái sao không đi kiếm gái gọi mà chơi, sao lại động đến bạn tôi?"

Cô nói những lời này đã làm hắn tức giận thật sự, ôm ngang người cô lên, hắn quăng mạnh cô xuống giường, người cô còn nảy lên vài cái

"Chú muốn làm gì, đồ điên này!"

Hắn không trả lời, lập tức áp người xuống đè lên cô, trực tiếp hôn lên cái miệng độc của cô.

Môi của cô rất thơm và mềm, hắn say sưa mút mát thật mạnh

Cô muốn kêu lên nhưng âm thanh không thể nào phát ra, chỉ có nhưng tiếng nhỏ như muỗi kêu

"Ư...ưm..."

Hắn không chịu buông, cô dùng tay đánh mạnh lên ngực hắn, dùng sức đẩy ra nhưng vô ích

Đôi tay hắn không an phận, mò mẫm vuốt ve trên người cô, từ xương quai xanh đến vùng ngực của cô, tay hắn nhanh như chớp chui vào trong áo mỏng của cô. Vừa ôn nhu mà vuốt ve, vừa mạnh bạo mà nắn bóp khiến cô phát đau, nơi khoé mât chảy ra dòng nước mắt nóng hổi

Đôi môi hắn tham lam dời môi cô xuống đến cần cổ trắng nõn để lại những dấu vết đỏ chói

"Linh, cho anh nhé!"

Giọng hắn trầm đục, mê muội như đang bị dục vọng chiếm hữu, chắc chắn cô gái nào nghe thấy sẽ liền đồng ý ngay

Miệng cô được giải phóng liền nhếch mép mỉa mai hắn

"Tôi không cho thì chú có cướp không?"

"Đừng khiến tôi ghét chú thêm!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chú Có Yêu Cháu Không?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook