Chương 7: Mr/Mrs Dương 3
Thị Phương
04/01/2021
Dương thấy vẻ mặt hắn không được vui vẻ mà thâm trầm nhìn cậu, cậu ta nhanh chóng thu tay về
\- Hỏi đi!
Hắn quăng ra một câu ra hiệu cho Dương cứ nói, sau đó quay lưng lại về phía cửa sổ
\- Cháu có thể gọi chú là anh được không? cháu thấy chú vẫn còn trẻ mà!
\- Cứ thoải mái!
Hắn trả lời nhanh gọn, chẳng cần suy nghĩ, cậu ta hỏi hắn về Linh như đang thăm dò
\- Linh thông minh, xinh đẹp chú nhỉ?
\- Bình thường không xinh lắm, còn...thông minh...ngu chết được!
Hắn trả lời nhưng lại nghĩ đến chuyện gì đó, miệng nhếch lên tạo nên một đường cong hoàn mĩ trên khuôn mặt anh tuấn
\- Chú thích Linh phải không?
Cậu ta lại tiếp tục hỏi, ánh mắt như đang dò xét thái độ hắn. Hắn nghe thấy cậu ta hỏi nhưng không trả lời, nét cười trên mặt lại tăng thêm vài phần
Thấy hắn đang chìm trong suy nghĩ, cậu ta đoán hắn đang nghĩ về cô, ánh mắt nhìn hắn từ say mê đắm đuối chuyển thành tức giận, ghen tị, cậu ta quay mặt sang chỗ khác điều chỉnh tâm trạng, buông ra một câu
\- Haizz...cái Linh này thật ngốc, bên cạnh có người thích mình như vậy mà lại đi theo đuổi anh khoá trên làm gì cơ chứ!
Nụ cười trên mặt hắn cứng đờ, câu nói vô tình mà hữu ý lọt vào tai hắn. Quay lại đối diện với Dương, ánh mắt hắn nhìn cậu ta như muốn ăn tươi nuốt sống
\- Cậu nói thật sao?
\- Vâng, chuyện này mọi người đều biết, Linh theo đuổi anh ấy được một năm rồi, hai người đang quen nhau vài tháng trước, thấy bảo tình cảm cũng tốt lắm. Anh không biết sao?
Dương làm ra vẻ không tin, cố gắng nói sự thật đi xa hơn, thấy mình thành công đả kích hắn cậu ta quay đi nhếch mép cười xấu xa
\- Cậu xong rồi thì về phòng đi, tôi cần nghỉ ngơi!
Nói xong hắn lại quay lưng lại, hướng ánh mắt suy tư thâm trầm về phía thành phố náo nhiệt bên dưới
Dương mím môi, thật ra cậu ta đến đây còn có mục đích khác, lấy hết dũng khí Dương đi tới gần chỗ hắn, dang hai tay ôm hắn từ phía sau
Da thịt hắn để trần, cậu ta áp má vào cảm nhận sự rắn chắc của người đàn ông, bàn tay cậu ta siết chặt thêm
Hắn thấy hành động này không bình thường cho lắm, không phải thái độ nên có của người đàn ông dành cho người cùng giới, hắn dùng tay gỡ bàn tay cậu ta đang ôm mình ra
\- Cậu có biết mình đang làm gì không?
Hắn vừa gỡ tay ra vừa gằn giọng hỏi, hắn thật sự mất hết kiên nhẫn vì cậu ta cứ bám chặt không buông
\- Em biết, em thích anh!
Cậu ta gào lên, tay vẫn ôm chặt sau lưng hắn, tham lam hít hà mùi hương của riêng hắn
\- Tôi là trai thẳng, tôi không thích cậu, đi tìm thằng khác mà yêu!
\- Em không muốn, em chỉ thích anh! Cái Linh đã nói với em nó rất ghét anh, nó chỉ trả nợ cho anh rồi sẽ rời đi, nó không hề coi trọng tình cảm của anh, tại sao anh lại cứ cố chấp như vậy!
Hắn ta bất động vài giây, sau đó không quên nhả ra vài câu lạnh lùng
\- Tôi thích ai là quyền của tôi, còn cái loại không ra nam không ra nữ như cậu tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt gây ảnh hưởng đến Linh nữa!
Hắn đẩy Dương ra, quay mặt đối diện với cậu ta nói rõ ràng
\- Nhưng em thực sự rất thích anh, anh không thể chấp nhận em được sao?
Ánh mắt long lanh ngập nước của cậu ta nhìn hắn đầy mong chờ như đang cầu xin hắn có thể cảm nhận tình cảm của mình
Trái lại, hắn bỏ qua biểu cảm đáng thương của cậu, nhìn cậu ta với anh mắt chán ghét, chẳng muốn để tâm
\- Cút đi trước khi tôi nổi nóng! Đừng để tôi chán ghét những người như cậu thêm!
Dương như hoàn toàn sụp đổ, cậu ta lảo đảo lùi về phía sau, bịt chặt miệng để không phát ra tiếng khóc, chạy đi thật nhanh khỏi phòng hắn
Sau khi Dương đi khỏi, hắn khoá trái cửa lại, đi đến bàn máy tính lúc nãy, hắn nhìn những tập tài liệu của cậu ta, thẳng tay ném vào sọt rác, day day huyệt thái dương. Nghĩ đến dáng vẻ nghịch ngợm không sợ chết của cô hắn không thể cười nổi, mặt méo xệch
\- Em mang hoạ gì đến cho tôi đây hả Linh?...haizz
Hắn ta lại nghĩ đến câu nói của Dương, Linh đã có bạn trai, chỉ ở chỗ hắn để trả nợ chiếc xe đã làm hỏng. Nghĩ đến đây tâm tình hắn lại không tốt, mặc kệ cô thích ai, cô phải là của hắn
Giờ hắn chỉ muốn tắm cho sạch sẽ cơ thể, cứ như sự động chạm của Dương làm hắn rất ghê tởm, nhìn mình trong gương, hắn nhếch mép cười
\- Linh ngu lắm Linh ạ, bạn em đổ tôi hết rồi, bao giờ em mới chịu đổ tôi đây?
Hắn vừa nói vừa cười một mình trông như một kẻ ngốc, kể từ khi thích cô hắn như trở lại tuổi 20 trẻ trung, yêu đời.
\- Yêu trẻ con cũng làm mình thấy trẻ lại!!!
Còn Dương sau khi chạy khỏi phòng hắn, cậu ta về phòng mình, đóng cửa lại khoc rống lên
\- Tại sao, tại sao chứ! Aaaa!!!!
Nhớ lại mấy câu nói hắn nói cậu ban nãy của hắn nói cậu, cái gì mà 'nam không ra nam nữ không ra nữ', 'loại người như cậu'
Ha! thì ra người cậu ta thầm thích lại đi khinh thường, phân biệt đối xử với người giới tính thứ ba như cậu
Khó khăn lắm cậu ta mới lấy hết can đảm để thổ lộ với người mình thích, tại sao hắn lại phá tan đi giấc mơ đẹp đó của cậu ta
\- Trần Thế Nam, Vũ Mai Linh hai người đừng hòng vui vẻ
Trên gương mặt trẻ trung, trắng trẻo đó lộ rõ lên sự tức giận cực điểm, cậu ta như điên loạn đập phá bàn ghế...trong phòng để xả cơn giận
\_\_\_Các bạn muốn Dương tốt hay xấu nhỉ, cmt để mình thấy mn nha
\- Hỏi đi!
Hắn quăng ra một câu ra hiệu cho Dương cứ nói, sau đó quay lưng lại về phía cửa sổ
\- Cháu có thể gọi chú là anh được không? cháu thấy chú vẫn còn trẻ mà!
\- Cứ thoải mái!
Hắn trả lời nhanh gọn, chẳng cần suy nghĩ, cậu ta hỏi hắn về Linh như đang thăm dò
\- Linh thông minh, xinh đẹp chú nhỉ?
\- Bình thường không xinh lắm, còn...thông minh...ngu chết được!
Hắn trả lời nhưng lại nghĩ đến chuyện gì đó, miệng nhếch lên tạo nên một đường cong hoàn mĩ trên khuôn mặt anh tuấn
\- Chú thích Linh phải không?
Cậu ta lại tiếp tục hỏi, ánh mắt như đang dò xét thái độ hắn. Hắn nghe thấy cậu ta hỏi nhưng không trả lời, nét cười trên mặt lại tăng thêm vài phần
Thấy hắn đang chìm trong suy nghĩ, cậu ta đoán hắn đang nghĩ về cô, ánh mắt nhìn hắn từ say mê đắm đuối chuyển thành tức giận, ghen tị, cậu ta quay mặt sang chỗ khác điều chỉnh tâm trạng, buông ra một câu
\- Haizz...cái Linh này thật ngốc, bên cạnh có người thích mình như vậy mà lại đi theo đuổi anh khoá trên làm gì cơ chứ!
Nụ cười trên mặt hắn cứng đờ, câu nói vô tình mà hữu ý lọt vào tai hắn. Quay lại đối diện với Dương, ánh mắt hắn nhìn cậu ta như muốn ăn tươi nuốt sống
\- Cậu nói thật sao?
\- Vâng, chuyện này mọi người đều biết, Linh theo đuổi anh ấy được một năm rồi, hai người đang quen nhau vài tháng trước, thấy bảo tình cảm cũng tốt lắm. Anh không biết sao?
Dương làm ra vẻ không tin, cố gắng nói sự thật đi xa hơn, thấy mình thành công đả kích hắn cậu ta quay đi nhếch mép cười xấu xa
\- Cậu xong rồi thì về phòng đi, tôi cần nghỉ ngơi!
Nói xong hắn lại quay lưng lại, hướng ánh mắt suy tư thâm trầm về phía thành phố náo nhiệt bên dưới
Dương mím môi, thật ra cậu ta đến đây còn có mục đích khác, lấy hết dũng khí Dương đi tới gần chỗ hắn, dang hai tay ôm hắn từ phía sau
Da thịt hắn để trần, cậu ta áp má vào cảm nhận sự rắn chắc của người đàn ông, bàn tay cậu ta siết chặt thêm
Hắn thấy hành động này không bình thường cho lắm, không phải thái độ nên có của người đàn ông dành cho người cùng giới, hắn dùng tay gỡ bàn tay cậu ta đang ôm mình ra
\- Cậu có biết mình đang làm gì không?
Hắn vừa gỡ tay ra vừa gằn giọng hỏi, hắn thật sự mất hết kiên nhẫn vì cậu ta cứ bám chặt không buông
\- Em biết, em thích anh!
Cậu ta gào lên, tay vẫn ôm chặt sau lưng hắn, tham lam hít hà mùi hương của riêng hắn
\- Tôi là trai thẳng, tôi không thích cậu, đi tìm thằng khác mà yêu!
\- Em không muốn, em chỉ thích anh! Cái Linh đã nói với em nó rất ghét anh, nó chỉ trả nợ cho anh rồi sẽ rời đi, nó không hề coi trọng tình cảm của anh, tại sao anh lại cứ cố chấp như vậy!
Hắn ta bất động vài giây, sau đó không quên nhả ra vài câu lạnh lùng
\- Tôi thích ai là quyền của tôi, còn cái loại không ra nam không ra nữ như cậu tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt gây ảnh hưởng đến Linh nữa!
Hắn đẩy Dương ra, quay mặt đối diện với cậu ta nói rõ ràng
\- Nhưng em thực sự rất thích anh, anh không thể chấp nhận em được sao?
Ánh mắt long lanh ngập nước của cậu ta nhìn hắn đầy mong chờ như đang cầu xin hắn có thể cảm nhận tình cảm của mình
Trái lại, hắn bỏ qua biểu cảm đáng thương của cậu, nhìn cậu ta với anh mắt chán ghét, chẳng muốn để tâm
\- Cút đi trước khi tôi nổi nóng! Đừng để tôi chán ghét những người như cậu thêm!
Dương như hoàn toàn sụp đổ, cậu ta lảo đảo lùi về phía sau, bịt chặt miệng để không phát ra tiếng khóc, chạy đi thật nhanh khỏi phòng hắn
Sau khi Dương đi khỏi, hắn khoá trái cửa lại, đi đến bàn máy tính lúc nãy, hắn nhìn những tập tài liệu của cậu ta, thẳng tay ném vào sọt rác, day day huyệt thái dương. Nghĩ đến dáng vẻ nghịch ngợm không sợ chết của cô hắn không thể cười nổi, mặt méo xệch
\- Em mang hoạ gì đến cho tôi đây hả Linh?...haizz
Hắn ta lại nghĩ đến câu nói của Dương, Linh đã có bạn trai, chỉ ở chỗ hắn để trả nợ chiếc xe đã làm hỏng. Nghĩ đến đây tâm tình hắn lại không tốt, mặc kệ cô thích ai, cô phải là của hắn
Giờ hắn chỉ muốn tắm cho sạch sẽ cơ thể, cứ như sự động chạm của Dương làm hắn rất ghê tởm, nhìn mình trong gương, hắn nhếch mép cười
\- Linh ngu lắm Linh ạ, bạn em đổ tôi hết rồi, bao giờ em mới chịu đổ tôi đây?
Hắn vừa nói vừa cười một mình trông như một kẻ ngốc, kể từ khi thích cô hắn như trở lại tuổi 20 trẻ trung, yêu đời.
\- Yêu trẻ con cũng làm mình thấy trẻ lại!!!
Còn Dương sau khi chạy khỏi phòng hắn, cậu ta về phòng mình, đóng cửa lại khoc rống lên
\- Tại sao, tại sao chứ! Aaaa!!!!
Nhớ lại mấy câu nói hắn nói cậu ban nãy của hắn nói cậu, cái gì mà 'nam không ra nam nữ không ra nữ', 'loại người như cậu'
Ha! thì ra người cậu ta thầm thích lại đi khinh thường, phân biệt đối xử với người giới tính thứ ba như cậu
Khó khăn lắm cậu ta mới lấy hết can đảm để thổ lộ với người mình thích, tại sao hắn lại phá tan đi giấc mơ đẹp đó của cậu ta
\- Trần Thế Nam, Vũ Mai Linh hai người đừng hòng vui vẻ
Trên gương mặt trẻ trung, trắng trẻo đó lộ rõ lên sự tức giận cực điểm, cậu ta như điên loạn đập phá bàn ghế...trong phòng để xả cơn giận
\_\_\_Các bạn muốn Dương tốt hay xấu nhỉ, cmt để mình thấy mn nha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.