Chương 25: Đi công tác xa
Thị Phương
04/01/2021
- Sao, có chuyện gì gấp à?
Thấy sắc mặt cô trở nên khó coi hơn sau khi nghe điện thoại, My liền quay sang hỏi
\- Kh.... không...mình cậu, cậu còn mua gì nữa không?
\- Haizz~ tiêu tiền thế là đủ rồi, cậu về đi, có người đang đợi kìa. Lát mình tự bắt xe về sau!
Tạm biệt My, cô nhanh chóng trở về nhà. Vừa vào đến nhà suýt chút nữa cô hét toáng lên, chú mặc áo choàng tắm nằm ngay trên ghế sofa trong phòng khách
\- Anh làm cái gì vậy?
\- Đương nhiên là chờ em rồi, em yêu có phải em cũng nôn nóng lăn giường với anh nên mới về nhanh như vậy?
Linh chẳng ngần ngại thẳng tay ném mấy cái túi đồ vào người chú, chú nhanh tay tránh được những đồ vật bay đến, trong số đó chú thấy một chiếc áo sơ mi nam màu xanh dương
\- Bé à, em mua áo cho anh sao?
\-Nể tình em đã cất công đi chọn cho anh nên anh sẽ giữ cẩn thận và thường xuyên mặc nó!
Nhìn vẻ đắc ý của chú làm cô thấy buồn cười, liền trêu chú
\- Hứ! đừng tưởng bở, chẳng qua là em thuận tay nhặt bừa thôi !
Vừa nói xong thì mặt chú nghệt ra nhìn cô như tội nhân thiên cổ vậy
\- Aaa... như vậy là được đâu cún con à!!! Sao em lỡ dẫm nát niềm vui nhỏ của trái tim mỏng manh này chứ?
Chú ăn nói trẻ con làm cô bật cười khanh khách, cười đến chảy cả nước mắt
\- Sao? thế anh gọi em về để làm nũng à?.
Chú trầm mặc nhìn cái áo hồi lâu rồi trả lời có vẻ nghiêm túc
\- Ngày mai anh phải đi xa...
Cô lắp bắp hỏi lại
\- Đi...đi xa..anh, anh đi đâu cơ?
\- Anh có một phiên toà xét xử lưu động trong Nam, xong việc thì anh sẽ bay sang Los Angeles để đánh giá công trình đang xây dựng
Cô suy nghĩ một chút rồi hỏi chú
\- Thế rốt cuộc là anh làm công việc gì vậy? Sao lại xét xử, đánh giá công trình là sao?
Chú cười đầy sủng nịnh rồi xoa đầu cô
\- Cô vợ bé nhỏ, ở với anh lâu dần em sẽ biết thôi!
...\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*...
Buổi tối mẹ gọi điện đến hỏi thăm rồi dặn dò đủ thứ, cô lại được bị mẹ giáo huấn một phen. Mười lăm phút sau bà mới tha cho cô được đi ngủ
Thấy cô thở dài thườn thượt chú nằm bên cạnh kéo cô vào lòng mà yêu thương
\- Mẹ gọi có việc gì thế em?
\- Tại anh hết đấy!
\- Mẹ trách em sao dạo này không đưa anh về nhà, rồi bảo ngày mai bọn mình về ăn cơm nhưng em nói anh phải đi công tác thế là mẹ lại nói em không quan tâm anh các thứ, các thứ....
Nghe xong câu chuyện ảo não của cô chú lại cười sảng khoái
\- Xem ra mẹ vợ còn quý anh hơn cả em rồi đấy. Linh cún sắp bị ra rìa rồi hahaha!!!
Cô đẩy cáng tay đang đặt trên bụng mình ra rồi làm mặt giận dỗi với chú
\- Ai là mẹ của anh, ai nói em sẽ lấy anh?!
Chú Nam bị hắt hủi thì lại càng mặt dày xán vào cô mà ôm ấp
\- Nhóc con bị anh ăn sạch sẽ rồi còn định gả cho người khác, cũng chỉ có mình đại gia này chịu cưới em thôi!
Hai người cứ một người kéo một người đẩy, một giận dỗi một trai lì quấn lấy nhau như sam đến nửa đêm
Sáng ngày hôm sau khi cô còn đang ngái ngủ nằm trên giường thì chú đã chỉn chu chuẩn bị ra sân bay
\- Anh phải đi đấy à?
Cô chìa tay ra đòi chú ôm, hiếm nắm mới có dịp làm nũng với chú vậy mà là lần chú phải đi xa
Chú Nam tiến tới ôm Linh dậy sau đó để cô tựa nên đầu giường
\- Sao không ngủ nữa đi cún con?
\- Không có anh em không ngủ được!
Cô chu cái mỏ ra, nước mắt lại trực rơi. Chắc đây là lần đầu phải xa chú hơi lâu nên cô không lỡ
\- Ngoan, anh đi sẽ nhanh về thôi, khi về sẽ cho cún con quà mà...
Lúc này không kìm được nước mắt, Linh ôm chặt lấy hông chú khóc to như trẻ con sắp xa bố mẹ, chú vẫn kiên nhẫn dỗ dành cô mặc kệ chiếc áo sơ mi trắng đã dính đầy nước mắt nước mũi của cô
\- Anh hứa sẽ gọi facetime cho em mỗi ngày à không mỗi giờ chứ, ngoan nằm ngủ thêm chút nữa đi lát dậy ăn sáng đi nhé anh nấu sẵn rồi đấy
Cô gật đầu đồng ý rồi nằm xuống giường lần nữa, thò đầu ra ngoài cô nói với chú trong nước mắt
\- Anh đi ra sân bay một mình đi nhé, em không đi cùng anh đâu...
Tại vì cô ghét cái cảm giác chia xa, ghét cái cảnh tiễn người thân còn mình ở lại buồn bã nên Linh mới không đi cùng chú
Chú cười ấm áp rồi cúi xuống hôn vào trán cô rồi đứng thẳng dậy cầm lấy hành lí rời khỏi
\- Đợi anh về nhé, bé con...
Thấy sắc mặt cô trở nên khó coi hơn sau khi nghe điện thoại, My liền quay sang hỏi
\- Kh.... không...mình cậu, cậu còn mua gì nữa không?
\- Haizz~ tiêu tiền thế là đủ rồi, cậu về đi, có người đang đợi kìa. Lát mình tự bắt xe về sau!
Tạm biệt My, cô nhanh chóng trở về nhà. Vừa vào đến nhà suýt chút nữa cô hét toáng lên, chú mặc áo choàng tắm nằm ngay trên ghế sofa trong phòng khách
\- Anh làm cái gì vậy?
\- Đương nhiên là chờ em rồi, em yêu có phải em cũng nôn nóng lăn giường với anh nên mới về nhanh như vậy?
Linh chẳng ngần ngại thẳng tay ném mấy cái túi đồ vào người chú, chú nhanh tay tránh được những đồ vật bay đến, trong số đó chú thấy một chiếc áo sơ mi nam màu xanh dương
\- Bé à, em mua áo cho anh sao?
\-Nể tình em đã cất công đi chọn cho anh nên anh sẽ giữ cẩn thận và thường xuyên mặc nó!
Nhìn vẻ đắc ý của chú làm cô thấy buồn cười, liền trêu chú
\- Hứ! đừng tưởng bở, chẳng qua là em thuận tay nhặt bừa thôi !
Vừa nói xong thì mặt chú nghệt ra nhìn cô như tội nhân thiên cổ vậy
\- Aaa... như vậy là được đâu cún con à!!! Sao em lỡ dẫm nát niềm vui nhỏ của trái tim mỏng manh này chứ?
Chú ăn nói trẻ con làm cô bật cười khanh khách, cười đến chảy cả nước mắt
\- Sao? thế anh gọi em về để làm nũng à?.
Chú trầm mặc nhìn cái áo hồi lâu rồi trả lời có vẻ nghiêm túc
\- Ngày mai anh phải đi xa...
Cô lắp bắp hỏi lại
\- Đi...đi xa..anh, anh đi đâu cơ?
\- Anh có một phiên toà xét xử lưu động trong Nam, xong việc thì anh sẽ bay sang Los Angeles để đánh giá công trình đang xây dựng
Cô suy nghĩ một chút rồi hỏi chú
\- Thế rốt cuộc là anh làm công việc gì vậy? Sao lại xét xử, đánh giá công trình là sao?
Chú cười đầy sủng nịnh rồi xoa đầu cô
\- Cô vợ bé nhỏ, ở với anh lâu dần em sẽ biết thôi!
...\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*...
Buổi tối mẹ gọi điện đến hỏi thăm rồi dặn dò đủ thứ, cô lại được bị mẹ giáo huấn một phen. Mười lăm phút sau bà mới tha cho cô được đi ngủ
Thấy cô thở dài thườn thượt chú nằm bên cạnh kéo cô vào lòng mà yêu thương
\- Mẹ gọi có việc gì thế em?
\- Tại anh hết đấy!
\- Mẹ trách em sao dạo này không đưa anh về nhà, rồi bảo ngày mai bọn mình về ăn cơm nhưng em nói anh phải đi công tác thế là mẹ lại nói em không quan tâm anh các thứ, các thứ....
Nghe xong câu chuyện ảo não của cô chú lại cười sảng khoái
\- Xem ra mẹ vợ còn quý anh hơn cả em rồi đấy. Linh cún sắp bị ra rìa rồi hahaha!!!
Cô đẩy cáng tay đang đặt trên bụng mình ra rồi làm mặt giận dỗi với chú
\- Ai là mẹ của anh, ai nói em sẽ lấy anh?!
Chú Nam bị hắt hủi thì lại càng mặt dày xán vào cô mà ôm ấp
\- Nhóc con bị anh ăn sạch sẽ rồi còn định gả cho người khác, cũng chỉ có mình đại gia này chịu cưới em thôi!
Hai người cứ một người kéo một người đẩy, một giận dỗi một trai lì quấn lấy nhau như sam đến nửa đêm
Sáng ngày hôm sau khi cô còn đang ngái ngủ nằm trên giường thì chú đã chỉn chu chuẩn bị ra sân bay
\- Anh phải đi đấy à?
Cô chìa tay ra đòi chú ôm, hiếm nắm mới có dịp làm nũng với chú vậy mà là lần chú phải đi xa
Chú Nam tiến tới ôm Linh dậy sau đó để cô tựa nên đầu giường
\- Sao không ngủ nữa đi cún con?
\- Không có anh em không ngủ được!
Cô chu cái mỏ ra, nước mắt lại trực rơi. Chắc đây là lần đầu phải xa chú hơi lâu nên cô không lỡ
\- Ngoan, anh đi sẽ nhanh về thôi, khi về sẽ cho cún con quà mà...
Lúc này không kìm được nước mắt, Linh ôm chặt lấy hông chú khóc to như trẻ con sắp xa bố mẹ, chú vẫn kiên nhẫn dỗ dành cô mặc kệ chiếc áo sơ mi trắng đã dính đầy nước mắt nước mũi của cô
\- Anh hứa sẽ gọi facetime cho em mỗi ngày à không mỗi giờ chứ, ngoan nằm ngủ thêm chút nữa đi lát dậy ăn sáng đi nhé anh nấu sẵn rồi đấy
Cô gật đầu đồng ý rồi nằm xuống giường lần nữa, thò đầu ra ngoài cô nói với chú trong nước mắt
\- Anh đi ra sân bay một mình đi nhé, em không đi cùng anh đâu...
Tại vì cô ghét cái cảm giác chia xa, ghét cái cảnh tiễn người thân còn mình ở lại buồn bã nên Linh mới không đi cùng chú
Chú cười ấm áp rồi cúi xuống hôn vào trán cô rồi đứng thẳng dậy cầm lấy hành lí rời khỏi
\- Đợi anh về nhé, bé con...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.