Chú Có Yêu Cháu Không?

Chương 6: Mr/Mrs Dương 2

Thị Phương

04/01/2021

Mấy hôm đi chơi ở Hạ Long này rất là vui luôn ấy, bọn cô được đi rất nhiều nơi, thăm các hang động, các di tích....còn được đi thuyền, thế nhưng chỉ có cô cùng lũ bạn, kể ra vắng hân không có người hay lâm mồm đi cùng cũng chán.

Cô lấy điện thoại ra gọi thử xem hắn đang chết mất dạng ở nơi nào

"Alo"\_giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên

"Chú ơi, chú ở đâu thế, sao chú không đi chơi cùng bọn cháu cho vui?"

"Nhớ tôi à, lát nữa tôi tới đón em!"

Nghe hắn nói làm cô đỏ mặt, hình như cô cũng hơi hơi nhớ hắn thì phải

"Đâu có, thôi nhá, cháu cúp máy đây!"

Cô phải nhanh chóng cúp điện thoại không sợ sức nóng của khuôn mặt cô sẽ thiêu cháy điện thoại mất

Hắn đi đến đây chủ yếu là để công tác, dẫn cô theo là muốn thấy cô trong tầm kiểm soát của hắn, tiện thể cho cô vui chơi luôn. Ai ngờ cô lại mang theo một đống bóng đèn thế không biết

Chơi thoả thích cả ngày, cuối ngày trở về khách sạn, cô và lũ bạn còn được hắn bao dến một nhà hàng nổi tiếng ở đây để ăn

Hiếm khi có thể ăn đồ ăn miễn phí mà lại ngon nên bọn cô ăn rất nhiều, rất ngon miệng

"Ăn ngon không?"

Hắn nghiêng người sang hỏi cô

"Ngon lắm chú! Chú cũng ăn đi!"

Cô được no bụng, nói chuyện cũng dễ tính, quay sang cười típ cả mắt, gắp một con tôm tô vào bát cho hắn

"Linh ơi, tí nữa đi ra hiệu sách ở gần đây với mình không? Mình có một số sách ôn cần mua, mà ở hiệu sách chỗ bọn mình không có!"

Cậu bạn Dương lên tiếng cắt ngang cuộc nói chuyện của cô và hắn



"Ờ, đợi ăn xong thì cùng đi!"

Hắn nghe cô nói xong thì nhíu mày nhìn Dương, đôi tay hắn từ nãy để trên bàn giờ đã yên vị trên đùi cô, mà hôm nay cô lại mặc váy ngắn nữa

"A!"\_cô kêu lên

"Em sao vậy?"

Hắn là người hỏi cô đầu tiên, hỏi với cái bộ mặt đùa cợt

Tay hắn có vết chai sần, cứ vuốt vuốt đùi cô làm cô nhột hết sức, chỉ muốn đạp cho cái bản mặt tỉnh bơ của hắn một cái

"Ơ, à không, hôm nay đi nhiều chân hơi đau nên giờ hơi mỏi tí thôi, mọi người không cần lo đâu!"

Cô tỏ ra bộ mặt khó xử cực kì, cố gắng diễn thật sâu

"Nếu đã đau chân thì lát về phòng nghỉ ngơi đi, đừng đi đâu lung tung nữa!"

Hắn vừa nói không quên đánh ánh mắt đe doạ và bàn tay càn rỡ kia vẫn còn trêu chọc cô làm cô không thể không nghe lời hắn

"Vâng"

"Xin lỗi Dương nhá, khi nào chân tao khỏi tao đi cùng mày được không?"

Cô quay sang nói với Dương, nở nụ cười bất đắc dĩ với nó. Còn Dương biết thừa là hắn không cho cô đi cùng với cậu ta, quan hệ mờ ám này của cô và hắn làm cho nó rất tức giận nhưng chẳng thể biểu nộ gì nhiều. Ánh mât nó nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy, may mà cô không để ý thấy

Suốt bữa cơm hắn liên tục gắp thức ăn cho cô, bàn tay vẫn còn nguyên vẹn chỗ cũ, thi thoảng hắn còn cố tình vượt qua khỏi cấm địa mà len lỏi lên trên những lúc như thế cô chỉ biết cười ngượng với mọi người, lén liếc mắt với hắn nhưng cái tên chó chết này cứ tưởng cô nhờn với hắn, được nước mà làm tới

"Chú không thôi đi là tôi bỏ về đấy!"\_cô gằn giọng thật nhỏ

"Ừ, hai chúng ta cùng về phòng nha!"\_cố tình trêu cô



"..."

Cô gắt gao nhìn hắn, mặt đỏ bừng tỏ vẻ rất tức giận, cô cố nặn ra vài giọt nước mắt, có như thế hắn mới chịu buông tha cho cô. Nhưng thay vì sờ đùi thì hắn cầm lấy tay cô để dưới bàn, cứ cầm như vậy đến hết bữa ăn làm cô rất khó chịu nhưng không dám bày ra vẻ mặt gì cả

Dương biết thừa hắn và cô làm gì dưới bàn, cậu ta cứ nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt si mê, còn cô thì không khác gì kẻ thù. Không chịu được cảnh đó, cậu ta xin phép về phòng trước

Mọi người ăn uống no nê xong ai lấy về phòng mình, cô và My mau chóng trở về phòng, một phần là vì mệt, một phần là cũng tại hắn doạ cô một phen trong bữa ăn, sợ ở lại hắn lại giở trò thì chết

Hắn thấy cô chạy như chối chết cũng bật cười một mình, mệt mỏi cả ngày hắn trở về phòng tắm rửa

Chuẩn bị đi tắm thì có tiếng gõ cửa phòng, hắn ra mở cửa liền thấy Dương đang đứng trước cửa, tay ôm một vài quyển sách

Với cậu bạn này của Linh thì hắn cũng cảm thấy không có gì nổi bật cả, không có thiện cảm cũng chẳng ác cảm gì cả. Hắn nhíu mày hỏi cậu ta

"Chuyện gì thế?"

"À...em...à cháu...cháu có thể mượn máy tính của chú một lát được không? Cháu cần làm luận văn để khi đi chơi về cần nộp cho giáo sư luôn, vì khi ở nhà cháu bị mất luận văn cũ rồi ạ!"

Cậu ta trả lời, còn giơ lên mấy quuyển sách mà đề \*\*\*\*\* \*\*\* phụ hoạ

Hắn nhìn cậu ta từ trên xuống dưới một lượt không có gì khả nghi lên đồng ý

"Vào đi, tôi còn máy tính không dùng đến!"

Hắn vào đưa máy tính không dùng đến cho Dưong sử dụng, sau đó hắn đi vào nhà tắm. Ngồi bên ngoài nghe tiếng nước chảy, Dưong đã tưởng tượng ra cơ thể cường tráng của hắn như thế nào, mải mê suy nghĩ đến nỗi hắn đi ra mà cậu ta không để ý tới

"Sao vậy? Máy tính không dùng được sao?"

Hắn quấn khăn tắm ngang người đi đến chỗ cậu ta hỏi, thấy hắn đẹp trai trong cự li gần như vậy, cậu ta không thể kiềm lòng được mà đưa tay lên sờ vào các múi cơ bụng của hắn. Thấy hành động lạ của cậu bạn này, hắn giật mình bắt lấy tay cậu ta hất ra, hành động này làm cho Dương cảm thấy như bị hắt hủi

"Cậu làm gì vậy?"

"Cháu, cháu....muốn hỏi chú một chút!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chú Có Yêu Cháu Không?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook