Chương 66: Đưa Y Nhi đi siêu âm
Đan Hy
26/04/2024
Buổi chiều Bắc Sở lái xe đưa cô đến bệnh viện tái khám và đây là lần đầu tiên anh được cùng cô đi siêu âm. Phải nói là anh rất hạnh phúc,cực kỳ hạnh phúc luôn .
" Anh là chồng của cô ấy à , mấy lần trước tôi thấy cô ấy đi có một mình .."
" Bác sĩ. không." _ Y Nhi vừa mới nói được mấy chữ thì Bắc Sở đã lên tiếng tiếp lời .
" Vâng tôi là chồng của cô ấy ,mấy lần trước tôi có hơi bận ..".
Haiz ! Bác sĩ thở dài một cái rồi cũng tiếp tục siêu âm cho Y Nhi ,hôm nay có anh đi cùng cho nên cô có chút căng thẳng .
" Em bé rất là khoẻ mạnh ,cô nhớ ăn uống đầy đủ và đừng suy nghĩ nhiều".
"À còn một chuyện nữa là có thể cô sẽ mổ đấy ,sinh mổ sẽ an toàn hơn cho cô nếu sinh thường. .."
"Dạ .dạ cảm ơn bác sĩ.." .
"Bác sĩ cô ấy sinh mổ vậy có ảnh hưởng đến sức khỏe sau này không.."
" Không đâu ,cậu cứ yên tâm.."
Anh nghe vậy thì cũng an ủi được phần nào,lỡ như sinh mổ mà tổn hại đến sức khỏe của Y Nhi thì anh lại không muốn một chút nào cả.
" À bây giờ gần sinh rồi thì cũng đi lại cho cơ thể được thoải mái ,và nhớ là đừng suy nghĩ quá nhiều nếu không em bé sinh ra cũng không tốt đâu .."
"Vâng ,cám ơn cám sĩ"
Bắc Sở cầm tờ giấy siêu âm mà cười cười trong lòng, hai cái hình nhỏ nhỏ xinh xinh này là con trai của anh ....
" Y Nhi, tôi đưa em đi ăn nhà hàng nha .Ăn xong tôi sẽ dắt em đi dạo "
" Sao chú lại đổi xưng hô như vậy ."
"Con gái không phải thích gọi là em hơn sao ,em chỉ cần vui là được"
" Vậy chú có nhớ ra tôi là ai không"
Đến lúc này thì anh lại lặng người đi rồi dẫn cô đi ra xe ,anh dìu cô đi từng bước một. Thật sự mà nói thì anh rất là ân cần chu đáo khiến cho Y Nhi có chút không quen ,dường như khi trở về thì anh ấy đã trở thành một con người khác mất rồi ,vẻ lạnh lùng đã giảm đi và thay vào đó thì biết quan tâm người khác hơn trước .
Thắt dây an toàn cho Y Nhi xong thì anh cũng bắt đầu lái xe ,anh lái khá là chậm để cho cô và ba mẹ con được an toàn ...
20 phút sau thì cũng đến nhà hàng ,nơi này là nơi mà lúc trước cô làm việc đây mà .
"Em muốn ăn món gì? Súp nha.."
" Vâng "
Theo như anh tìm hiểu thì mẹ bầu ăn súp thì rất tốt cho cơ thể ,Bắc Sở cũng order vài món rồi đưa cho phục vụ.
" Nghe nói đứa bé trong bụng là con của tôi"
" Um "
" Vậy em có đặt tên cho em bé chưa "''
•' Vẫn chưa "
"À.à."
Không khí có vẻ không được vui cho lắm, mà phải nói là rất là nhạt nhòà .Cô không biết nên nói cái gì và bắt đầu từ đâu nữa ,mọi thứ nó đối với cô hết sức là mơ hồ mà thôi .
" Chú có nhớ tại sao chú bị thương không "
"Một chút thôi, tôi nhớ là tôi lái xe rồi đường trơn trượt cho nên xe lao thẳng xuống vực.."
" Vậy chú được người ta cứu sống hay là đội cứu hộ cứu chú. ."
"Khi tôi tỉnh lại thì thấy mình ở trong bệnh viện rồi, thật sự không nhớ gì nữa .."
" Anh có nhớ Cao Y Nhi là ai không..,"
" Thật sự tôi khinh có nhớ .."
Nghe đến đây thì cô cũng lặng người đi ,cuối cùng thì anh ấy cũng không nhớ cô nữa rồi...
Sau khi nhân viên bưng thức ăn ra thì anh điều dành thử trước,một phần là anh muốn kiểm tra xem thức ăn này có thật sự an toàn hay là không .Hơn 5 phút sau khi thấy cơ thể của mình nó hoàn toàn bình thường thì anh mới cho cô ăn .Y Nhi đúng là không thể hiểu được người đàn ông này đang bị gì nữa ,càng lúc thì cô thấy Bắc
Sở lại càng kỳ quái hơn..
Y Nhi đang đói cho nên cô ăn một cách ngon lành và ăn cũng rất nhanh .Mấy món mà anh gọi không có cá cho nên thức ăn cũng không có tanh ,Y Nhi ăn uống rất là ngon miệng, Bắc Sở nhìn cô ăn mà anh muốn chảy nước miếng theo luôn ..
Chỉ cần nhìn thấy cô ấy ăn ngon như vậy cũng khiến cho anh vui rồi,anh quan sát thấy cô ăn nhiều quá sợ là sẽ bị mắt nghẹn cho nên anh liền cầm ly nước lọc đưa cho Y Nhi ..
"Ừm ,cảm ơn chú .."
" Không có gì,em ăn từ từ thôi nếu không sẽ mắc nghẹn ."
" Tôi thấy chú mắc trí nhớ cũng tốt lắm ,chú nói chuyện rất là nhẹ nhàng không có như trước kia .."_ Y Nhi uống nước xong thì liền nói ra tâm tư của mình .
" Bộ trước kia tôi khó ưa lắm hả. ."
"Ừm rất khó ưa mà còn khó chịu nữa .Lúc nào cũng cau mày lại hết khiến cho tôi nhìn vào giống như là đi đưa đám vậy .."
Bắc Sở nghe cô nói xong thì liền phì cười,đúng là lúc trước anh khó tính thiệt hèn chi cô ấy ghét anh đến thế .
" Ừm rất khó ưa mà còn khó chịu nữa .Lúc nào cũng cau mày lại hết khiến cho tôi nhìn vào giống như là đi đưa đám vậy. .."
Bắc Sở nghe cô nói xong thì liền phì cười,đúng là lúc trước anh khó tính thiệt hèn chi cô ấy ghét anh đến thế.
Y Nhi nói xong thì cô liền ăn tiếp, thức ăn anh ấy gọi nhiều quá mà cô không ăn thì lại tiếc tiền ,với lại bỏ thức ăn cũng tội lắm. Cô mang thai đôi mà cho nên sức ăn cũng nhiều hơn người bình thường một chút .
Bắc Sở cũng ăn mà anh ăn không có nhiều,thay vì ăn thì anh dành toàn thời gian nhìn cô nhiều hơn.
Sau khi ăn xong thì Bắc Sở cũng thanh toán tiền rồi đưa cô ra xe, người đàn ông này cứ dính cô như sam vậy ,cô đi được mà sao anh ấy cứ dìu cô đi như là một đứa trẻ mới lớn vậy .
" Anh là chồng của cô ấy à , mấy lần trước tôi thấy cô ấy đi có một mình .."
" Bác sĩ. không." _ Y Nhi vừa mới nói được mấy chữ thì Bắc Sở đã lên tiếng tiếp lời .
" Vâng tôi là chồng của cô ấy ,mấy lần trước tôi có hơi bận ..".
Haiz ! Bác sĩ thở dài một cái rồi cũng tiếp tục siêu âm cho Y Nhi ,hôm nay có anh đi cùng cho nên cô có chút căng thẳng .
" Em bé rất là khoẻ mạnh ,cô nhớ ăn uống đầy đủ và đừng suy nghĩ nhiều".
"À còn một chuyện nữa là có thể cô sẽ mổ đấy ,sinh mổ sẽ an toàn hơn cho cô nếu sinh thường. .."
"Dạ .dạ cảm ơn bác sĩ.." .
"Bác sĩ cô ấy sinh mổ vậy có ảnh hưởng đến sức khỏe sau này không.."
" Không đâu ,cậu cứ yên tâm.."
Anh nghe vậy thì cũng an ủi được phần nào,lỡ như sinh mổ mà tổn hại đến sức khỏe của Y Nhi thì anh lại không muốn một chút nào cả.
" À bây giờ gần sinh rồi thì cũng đi lại cho cơ thể được thoải mái ,và nhớ là đừng suy nghĩ quá nhiều nếu không em bé sinh ra cũng không tốt đâu .."
"Vâng ,cám ơn cám sĩ"
Bắc Sở cầm tờ giấy siêu âm mà cười cười trong lòng, hai cái hình nhỏ nhỏ xinh xinh này là con trai của anh ....
" Y Nhi, tôi đưa em đi ăn nhà hàng nha .Ăn xong tôi sẽ dắt em đi dạo "
" Sao chú lại đổi xưng hô như vậy ."
"Con gái không phải thích gọi là em hơn sao ,em chỉ cần vui là được"
" Vậy chú có nhớ ra tôi là ai không"
Đến lúc này thì anh lại lặng người đi rồi dẫn cô đi ra xe ,anh dìu cô đi từng bước một. Thật sự mà nói thì anh rất là ân cần chu đáo khiến cho Y Nhi có chút không quen ,dường như khi trở về thì anh ấy đã trở thành một con người khác mất rồi ,vẻ lạnh lùng đã giảm đi và thay vào đó thì biết quan tâm người khác hơn trước .
Thắt dây an toàn cho Y Nhi xong thì anh cũng bắt đầu lái xe ,anh lái khá là chậm để cho cô và ba mẹ con được an toàn ...
20 phút sau thì cũng đến nhà hàng ,nơi này là nơi mà lúc trước cô làm việc đây mà .
"Em muốn ăn món gì? Súp nha.."
" Vâng "
Theo như anh tìm hiểu thì mẹ bầu ăn súp thì rất tốt cho cơ thể ,Bắc Sở cũng order vài món rồi đưa cho phục vụ.
" Nghe nói đứa bé trong bụng là con của tôi"
" Um "
" Vậy em có đặt tên cho em bé chưa "''
•' Vẫn chưa "
"À.à."
Không khí có vẻ không được vui cho lắm, mà phải nói là rất là nhạt nhòà .Cô không biết nên nói cái gì và bắt đầu từ đâu nữa ,mọi thứ nó đối với cô hết sức là mơ hồ mà thôi .
" Chú có nhớ tại sao chú bị thương không "
"Một chút thôi, tôi nhớ là tôi lái xe rồi đường trơn trượt cho nên xe lao thẳng xuống vực.."
" Vậy chú được người ta cứu sống hay là đội cứu hộ cứu chú. ."
"Khi tôi tỉnh lại thì thấy mình ở trong bệnh viện rồi, thật sự không nhớ gì nữa .."
" Anh có nhớ Cao Y Nhi là ai không..,"
" Thật sự tôi khinh có nhớ .."
Nghe đến đây thì cô cũng lặng người đi ,cuối cùng thì anh ấy cũng không nhớ cô nữa rồi...
Sau khi nhân viên bưng thức ăn ra thì anh điều dành thử trước,một phần là anh muốn kiểm tra xem thức ăn này có thật sự an toàn hay là không .Hơn 5 phút sau khi thấy cơ thể của mình nó hoàn toàn bình thường thì anh mới cho cô ăn .Y Nhi đúng là không thể hiểu được người đàn ông này đang bị gì nữa ,càng lúc thì cô thấy Bắc
Sở lại càng kỳ quái hơn..
Y Nhi đang đói cho nên cô ăn một cách ngon lành và ăn cũng rất nhanh .Mấy món mà anh gọi không có cá cho nên thức ăn cũng không có tanh ,Y Nhi ăn uống rất là ngon miệng, Bắc Sở nhìn cô ăn mà anh muốn chảy nước miếng theo luôn ..
Chỉ cần nhìn thấy cô ấy ăn ngon như vậy cũng khiến cho anh vui rồi,anh quan sát thấy cô ăn nhiều quá sợ là sẽ bị mắt nghẹn cho nên anh liền cầm ly nước lọc đưa cho Y Nhi ..
"Ừm ,cảm ơn chú .."
" Không có gì,em ăn từ từ thôi nếu không sẽ mắc nghẹn ."
" Tôi thấy chú mắc trí nhớ cũng tốt lắm ,chú nói chuyện rất là nhẹ nhàng không có như trước kia .."_ Y Nhi uống nước xong thì liền nói ra tâm tư của mình .
" Bộ trước kia tôi khó ưa lắm hả. ."
"Ừm rất khó ưa mà còn khó chịu nữa .Lúc nào cũng cau mày lại hết khiến cho tôi nhìn vào giống như là đi đưa đám vậy .."
Bắc Sở nghe cô nói xong thì liền phì cười,đúng là lúc trước anh khó tính thiệt hèn chi cô ấy ghét anh đến thế .
" Ừm rất khó ưa mà còn khó chịu nữa .Lúc nào cũng cau mày lại hết khiến cho tôi nhìn vào giống như là đi đưa đám vậy. .."
Bắc Sở nghe cô nói xong thì liền phì cười,đúng là lúc trước anh khó tính thiệt hèn chi cô ấy ghét anh đến thế.
Y Nhi nói xong thì cô liền ăn tiếp, thức ăn anh ấy gọi nhiều quá mà cô không ăn thì lại tiếc tiền ,với lại bỏ thức ăn cũng tội lắm. Cô mang thai đôi mà cho nên sức ăn cũng nhiều hơn người bình thường một chút .
Bắc Sở cũng ăn mà anh ăn không có nhiều,thay vì ăn thì anh dành toàn thời gian nhìn cô nhiều hơn.
Sau khi ăn xong thì Bắc Sở cũng thanh toán tiền rồi đưa cô ra xe, người đàn ông này cứ dính cô như sam vậy ,cô đi được mà sao anh ấy cứ dìu cô đi như là một đứa trẻ mới lớn vậy .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.