Chú Là Ánh Dương Của Em

Chương 67: Tấm ảnh đầu tiên

Đan Hy

26/04/2024

Ngồi ở trên xe thì anh cứ nói chuyện không ngừng,một phần là anh không muốn cô phải buồn chán .Y Nhi thấy anh hỏi cái gì thì cô sẽ trả lời cái đó .

" Tôi đưa em đi công viên thủy cung chơi nha "

'' Vâng .."

Công viên thủy cung cô chưa đi bao giờ chơi cả, hình như nơi đó cũng nằm ở trong trung tâm thương mại thì phải... Thôi thì anh ấy dẫn cô đi đâu thì cô sẽ đi đó vậy ,với lại cô cũng đầu có rành đường xá đầu .

Hơn 20 phút thứ cũng đến nơi ,Bắc Sở đậu xe vào trong tầng hầm rồi dẫn cô đi vào trong thang máy .

" Từ từ thôi"

"Không sao, tôi đi được mà "

"Um "''

Đúng là công viên thủy cung thật,nơi này toàn là sinh vật ở dưới biển mà thôi nào là cá ,san hô ,cá heo ...

" Để tôi chụp hình cho em .."

" Ừm cũng được"

Y Nhi đi lại tủ kính rồi thả dáng chụp ảnh nhưng do là cô đang mang thai cho nên thời gian nó có hơi lâu, nhưng mà ảnh thì rất là đẹp .Một lát sau thì anh đi lại cùng cô chụp hình selfi,Y Nhi cũng vô tư như mọi người mà thôi cho nên cô cũng vui vẻ chụp ảnh ,có lẽ đây là tấm ảnh chụp chung của cả hai trong suốt 10 năm qua thì phái .

Tự nhiên cô lại muốn khóc, thật sự là có chút vui vẻ và hạnh phúc .Từ nhỏ đến giờ thì cô đã sống thiếu thốn sự yêu thương, cho nên khi mà Bắc Sở hành động như thế khiến cho Y Nhi ấm áp vô cùng ....

" Em sao thế..."

" Không có gì,chúng ta đi qua chỗ khác chơi đi .."

" Ừm "



Bắc Sở gật đầu rồi nắm tay đi qua hồ bơi chơi ,chỗ này có cả đàn cá heo đang bơi .Y Nhi thì cũng không dám lại gần cô chỉ đứng đó nhìn tụi nó mà thôi .

"Lại ghế ngồi đi ,nếu không em sẽ bị mỏi chân .."

" Vâng .."

Cả hai lúc này cũng ngồi xuống ghế ,Bắc Sở thấy ở phía đối diện có bán trà dâu cho nên anh liền đi lại mua hai ly .

" Trà dâu này cho em "

"Ừm ,cảm ơn "''

" Đây là lần đầu tiên tôi được đi công viên thủy cung đấy ! Công nhận hôm nay vui thật.."

" Vậy sao ,vậy đợi sau khi em sinh con xong thì tôi sẽ đưa em và con đi chơi tiếp "

" Vâng .."

Y Nhi cười cười rồi uống từng ngụm trà dâu ,hương vị vừa ngọt vừa chua chua khiến cho cô rất thích và dễ chịu. .

Cô thấy giờ này cũng đã trễ rồi cho nên liền muốn về nhà ,anh nghe vậy thì liền đồng ý rồi dẫn cô ra xe.

Lúc đi thì có mấy chiếc xe đẩy lao về phía của Y Nhi với tốc độ rất là nhanh nhưng mà cũng may là có Bắc Sở che chắn cho cô cho nên cô mới không sao .Lưng anh bị va đập mạnh ,mấy thùng hàng cũng rơi xuống đất .

"Xin lỗi anh ,anh có sao không"_ Nhân viên ríu rít lên tiếng xin lỗi .

" Anh có biết là súyt chưa nữa đã đụng vào phụ nữ mang thai hay không."

" Xin lỗi anh là do tôi sơ xuất .."

" Bắc Sở tôi cũng không sao rồi,anh đừng tức giận nữa .Có phải là anh bị thương rồi không cho nên mới nổi nóng như vậy .."



Thật ra là anh tức giận là vì cô ấy mà ,chứ mấy vết thương này đối với anh nó giống như hạt cát ở xa mạc vậy ,đây là chuyện vô cùng bình thường. Trước kia anh

con bi thuong nang hon nhu the nay nua.

" Được rồi tôi không sao ,anh đi đi .."

" Vâng ,vâng ..cảm ơn anh .."

"Y Nhi em có sao không"

" Tôi không có, ngược lại là anh đó ,anh có bị thương không ..."

" Tôi không sao ,em không bị thương là được rồi "

Nói xong thì anh liền dẫn cô lên xe rồi lái xe về nhà ,đúng là hết chuyện này rồi đến chuyện kia. Nhưng anh không nghĩ là mọi chuyện lại trùng hợp như thế,có lẽ là người đàn ông lúc nãy đã cô ý nhưng anh vẫn muốn thả người đi bởi vì thả con tép thì sẽ bắt được con tôm .

Về đến nhà thì anh cũng dìu cô đi vào trong, Quý Công và Miêu Ân đang ăn cơm ở trong nhà bếp .Anh đỡ Y Nhi lên lầu rồi cũng xuống nhà.

" Mày đã nhớ ra Y Nhi rồi à .."

" Vẫn chưa ,lúc chiều tao có việc ra ngoài cho nên sẵn tiện chở cô gái đó đi siêu âm luôn"

" À thì ra là vậy ,tao cứ nghĩ là mày đã nhớ ra rồi .."

Dù gì thì Miêu Ân vẫn là bạn thân của Châu Ly cho nên anh cũng không thể chủ quan được ,bây giờ là thời gian quan trọng cho nên không thể có bất cứ sơ xuất gì cả .

Sau đó thì anh cũng cầm đũa lên ăn cơm cho có lệ mặc dù là lúc nãy anh đã có ăn cơm rồi .Hai người đàn ông vừa ăn vừa nói chuyện với nhau ,lâu lâu thì Miêu Ân mới nói vài câu mà thôi,dù gì chuyện của đàn ông chỗ nên cô cũng không có hứng thú cho lắm .

Ăn cơm xong thì Bắc Sở cũng đi lên phòng của mình, anh ngồi trên giường rồi xem lại mấy tấm ảnh lúc chiều mà đã chụp ảnh cho Y Nhi .Tuy bây giờ cô ấy có hơi tròn lên nhưng mà vẫn rất đẹp, nét đẹp của sự hồn nhiên và dễ thương .

Vẫn như thường lệ đợi sau khi qua 12 giờ thì anh lại lẽn vào trong phòng của cô. Sau đó thì lồm còm bò lên giường rồi ôm cô vào lòng mà ngủ..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chú Là Ánh Dương Của Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook